kính trọng, và biết ơn...
có những lúc ước rằng mình chưa bao giờ biết nhớ, ước rằng mình chưa bao giờ biết được cảm giác bâng khuâng ấy, cảm giác khi phải lựa chọn, dằng co của lý trí
làm sao mà thành sự thật được nhỉ bạn của tớ
kí ức thì có xóa cũng ko quên được
cứ mỗi lần nhìn thấy cái gì đó là lại nhớ đến bạn, ôi điên chưa...>"<
quay cuồng trong vô số suy nghĩ, vô số những điều mà tớ tự nghĩ ra
ko quên được, đành phải nhớ vậy
chỉ cần bạn sông vui:x