marucohamhoc
Tương tác
635

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • nice-day.gif
    điên thật rồi:-o
    thi lại mà đề thi thử của trường ko mang:-o
    trời ơi, mình có bị điên ko:((
    cái đề thi thử, cuộc đời của mình:((
    :((:((:((
    vui chưa:))
    face mình bị khóa rồi:-??
    mà có phải khóa ko nhỉ:">
    ko vô được cả yahoo mail và facebook
    mà thôi, ko mất mạng là được:x
    vẫn nói nhiều như thường:">
    mình biết mình nói nhiều nhưng ghét nhất đứa nào nói mình " nhiều chuyện" với" rảnh" x-(

    bực nhắm x-(
    :-w
    con đường ngắn nhất đi đến trái tim, là sự chân thành
    chạy trốn ko phải là một cách hay
    đằng nào cũng phải đối mặt thôi
    nhiều nhưng chỉ có một
    mấy ai hiểu được
    nhớ, nhớ quay quắt
    nhưng cũng ko thể làm gì giải tỏa hết được
    bởi vì mình ko thể khóc
    căm ghét bản thân mình
    phải cố gắng mà tìm chỗ đừng trong cái xã hội này
    để có thể mỉm cười thanh thản
    đáp lại 1 tấm lòng
    bạn ấy nói cái je mình k nghe rõ. mình đơ người, bạn ấy cười ! bó tay!
    trưa nay mình đã ko về nhà
    đến phòng đứa bạn, chơi qua trưa
    chẳng muốn về
    giấc ngủ đè nặng mi mắt...
    nằm ngủ mà lại có điện thoại
    tội lõi thật, đi mà ko nói với mự, em thì ốm =.=
    nhưng cuọc gọi sau thì làm mình rất bực
    tại sao, tại sao
    tại sao tôi phải quan tâm xem cảm giác của người, an ủi à chia sẻ mõi khi người buồn chứ
    ko lẽ, trên đời này, mỗi người là tốt, là hay, chỉ có nỗi buồn của người mới có thể làm ng ta lo lắng, tôi thì ko hay sao????
    chỉ vì ko thể nói ra, chỉ vì ko thể bày tỏ thôi
    có bao giờ người lo cho tôi thật chứ, cái ng dành cho tôi chỉ là sự nghi ngờ và khinh bỉ, vì tôi ko có cái văn hóa mà người nói
    tôi cũng chịu đựng nhiều lắm rồi, và tôi cũng sẽ ko phản kháng đâu
    chỉ một điều này là quá đủ rồi
    còn quan tâm...bỏ qua
    người lớn hơn tôi mà
    một đứa như tôi, tôi còn ko hiểu nổi mình, tôi còn sao làm cái việc...chia sẻ với người khi buồn được
    độc ác lắm, có biết ko...



    ước gì có ai đó hiểu
    mệt mỏi thật sự
    ngủ 1 giấc dài, dù cái loa phòng bên cạnh xập xình mấy bài nhạc chế, nghe điên ko chịu được
    yêu anh đi, anh dắt em vào cabin...:|
    vào cabin, em bấm còi tin tin:-??
    vậy mà vẫn ngủ
    dường như cái dây thần kinh nó chùng hết mất rồi



    chiều, đứa bạn còn lại của phòng trở về, mang theo 1 túi đồ ăn
    cả mấy ng ở trọ phòng bên cũng được mời qua
    mình ngồi thu lu 1 góc, ăn, và lâu lâu nghe họ nói chuyện, lại cười góp vui
    thật, chả biết mình cười vui thật hay giả nữa
    trong phòng lúc đó có 5 ng
    bạn mình thì đau họng, anh phòng bên qua ngồi cạnh, lấy thuốc, lấy nước, chăm lo tận tình, mình nghĩ chắc cũng có cảm tình, nhìn anh ấy lâu lâu cứ đặt tay lên cổ họng nó mà xem, đặt tay lên trán nữa, ấm áp thật đấy
    còn 2 người kia thì trêu chọc nhau, dù họ ko phải là ng yêu nhau, nhưng cũng đùa y như thật
    mỗi một mình mình ngồi 1 góc gi.ường, bạn mình hỏi sao mặt ỉu xìu thế


    biết nói gì đây...
    mình ít nói với người lạ, lại trước cảnh này nữa, mình ngồi, ròi đến anh đó, rồi đến bạn mình
    chỉ biết nhìn thôi...
    chỉ là bạn chưa tìm được người để chia sẻ thui! hihi
    mà bữa nay mình bị zai hà Tĩnh trêu.hichic.
    mình thấy bạn có vô cảm đâu!
    thấy bạn vui vẻ đấy chứ
    và có rất nhiều cảm xúc đó chứ.
    chỉ là cách thể hiện của bạn thui. hihi
    bạn hay độc thoại.
    hãy chia sẻ với mọi người ấy. :)
    hôm nay ra khỏi trường
    lại đi với bạn
    ko muốn về nhà
    bởi vì nơi này chẳng cho mình cảm giác yên tâm và hanh thản
    chỉ có 1 bầu ko khí gượng gạo, bức bối
    ai cũng theo 1 công việc riêng
    còn mình thì...=))
    rảnh quá nên người ta ghét:))
    ôi, hồi chiều còn bị cái kẻ" người yêu" nó kêu nhiều chuyện=))




































    =))


























    cười lên cho đời nó vui:))
    làm nghề j cũng là cả một quá trình mới có thể làm đk mà.
    hóng hớt thì sao chứ,
    hóng hớt đây k phải để mách lẻo, chia rẽ ai với ai mà để làm việc có ích.
    kệ người ta nói j đi.
    đừng khóc nhè đấy! hihi
    cười lên nào! :)
    người ta đi ăn cỗ thì mang đồ ăn bánh trái về
    mình thì...mang sách=))
    của quý:x
    sáng nay lại 1 hành trình quên thuộc
    đạp xe lên con dốc ấy
    bạn mình bảo đừng có đi, vì mình đã ngã xe 2 lần rồi, rất nguy hiểm
    nhưng con đường này, bố đã thử cho con mà, vậy nên, ngã cũng ko sao
    ko phải con đi một con đường đã được vẽ sẵn
    con muốn đi con đường của con, ước mơ của con
    trời mù sương
    dù ko thấy gì phía trước, thì vẫn phải tiến
    có tiến đến gần, thì mới thấy được
    chấm hết ở đây, nhé, đi đã:)
    hem có giận đâu maru ơi
    hi
    chúc em maru chóng khỏi bênh nha:x
    hem phải z đâu
    ps del "mệt quá" rồi đó kaka
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom