marucohamhoc
Tương tác
635

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • đừng cố tỏ ra đạo đức đới với tôi
    ko có ích gì đâu
    bởi tôi ko thể tìm kiếm được chút an ủi nào từ người
    tôi mệt khi phải sống theo cách mà ng khác muốn
    mệt khi phải sống vì ng khác quá nhiều, quá giới hạn những gì mà tôi có thể làm được
    dừng lại được rồi.
    nếu 1 ng như mình, chỉ luôn sống trong ký ức
    nếu bị xóa đi ký ức, mình sẽ sống ra sao...
    ko biết nữa
    những kỉ niệm đẹp về người, uhm, rất nhiều, rất nhiều người
    là bố, là mẹ, bạn bè...và bạn
    mình muốn lưu giữ mãi
    bởi vì ko phải cái gì cũng dễ dàng để nói ra được
    bây giờ, cũng bị xóa mất rồi
    thế này, có phải là bi đát quá ko
    tiếc nhất là những lời nhắn đó
    mình đã cố lưu giữ nó hơn 2 năm trời
    vậy mà cuối cùng, kết cục, cũng chỉ cần 1 nút bấm Xóa đi, vậy là mất
    nó đơn giản và dễ bay
    còn đối với mình,c huyện xóa đi đâu có dễ
    vì hình như bản thân mình ko muốn xóa, ko muốn xóa
    bởi vì khi những điều đó mất đi, còn cảm thấy tiếc nuối
    bây giờ, tôi ko hận người vì đã xóa đi kỷ niệm của tôi
    cái cám giác của tôi bây giờ chỉ là một cảm giác mông lung như bị đánh cắp vật gì quuys giá, tôi chẳng còn chỗ để cho lòng ghen tỵ và đố kị
    mình cũng ko tin nhiều vào những cái gì quá vô thực, nhưng...có phải ông trời bắt mình phải quên, quên từ từ trong nỗi hối hận và tiếc nuối nhưu thế này
    ko phải là cái gì quá khắc sâu, ko phải là xa lạ, nhưng với mình, nó quý như báu vật
    đã bị mất rồi, lấy lại sao được
    làm sao để giữ cho hình ảnh đó mãi đẹp
    làm sao để nắm bắt chút dư âm còn sót lại, làm sao đẻ quay về như trước đây...
    hic, lần nào xem phim nào hay cũng bị thế này:(
    giờ thì mình đã tâm phục khẩu phục ng đó rồi
    diễn rất xuất thần
    quá nhập vai
    uhm, ai diễn mà chẳng vậy, chỉ có nỗi đau là khác nhau
    nỗi đau chia ly, nỗi đau của tình yêu xa cách mà ko thể làm gì được, nỗi đau vì phải bất lực trước tất cả mọi chuyện diễn ra, ko thể ở bên người mà mình yêu quý suốt đời
    chắc nhờ phim ảnh mà mình mới cảm nhận được
    cảm ơn:(
    xem phim xong
    một cảm xúc rất lẫn lộn
    xem xong phim này cảm xúc ko hề giống Mặt trăng ôm mặt trời
    :(
    tự hỏi, nếu người đó có bề ngoài giống người mà em yêu thương
    em có yêu người đó như người mà em đã yêu hay ko
    em có bao giờ rơi nước mắt vì nhớ anh?
    tình yêu vô vọng của em, cuối cùng anh cũng đã hiểu được
    yêu anh, đến trọn đời, dù phải lấy cái chết ra để trả giá, đến sau này, em vẫn sẽ yêu anh...yêu anh...

    nhớ em, trái tim anh nhớ em điên cuồng, muốn nghe giọng nói của em, thấy nụ cười của em
    anh sẵn sàng từ bỏ lòng tự tôn của mình, từ bỏ tất cả để yêu em
    ở một nơi xa kia, em có hạnh phúc ko?
    định mệnh ko cho ta được ở bên nhau
    khi anh biết rằng em yêu anh thì em đã ko còn ở bên anh nữa
    yêu em...yêu em...
    Dùng cái chết để bảo vệ tình yêu
    Để anh được bình yên…
    Anh có thể đánh đổi tất cả, để em được tồn tại
    Vì anh yêu em…
    Dáng hình anh dần tan đi như màn sương
    Giọt nước mắt anh…rơi đi vô hình dạng…
    Người mà em nhìn thấy đây
    Có phải là anh…
    Em sẽ yêu anh…hết cuộc đời này



    phim hay quá:)
    đã viết rồi, thế mà lại mất đi, tiếc thật:)
    ko thể nhớ lại được những gì mình đã nghĩ cách đây vừa chưa quá 5p
    và thể hiện điều mà mình nghĩ ra giấy thật khó, nói cho ng khác hiểu lại càng khó hơn
    ko thể cho em biết lý do, cũng ko thể làm em buồn được
    chỉ có thể nhận những định kiến của em về chị thôi tiểu quỷ...:)
    chị ko thể nói rằng chị cũng rất yêu quý em, ko thể hỏi han quan tâm em như em làm với chị
    tệ thật nhỉ
    đêm nay, bố lại gọi điện cho con
    vẫn như thế, chẳng bao giờ hết yêu thương
    cho dù bố mệt, ko bao giờ bố cho con biết, cũng ko muốn ai lo lắng cho mình
    còn con, hì, con ko biết là con cư xử đúng hay ko nữa, con luôn giấu bệnh của con những lúc con đau ốm, vì ko muốn mọi ng lo lắng, có chút sợ vì bị mắng nữa
    nhưng ko qua được mắt mọi ng trong nhà
    tình thân, ko nơi đâu ấm áp bằng gia đình
    tuy rằng lúc này lúc khác, nhưng những lúc như thế này, con lại cảm thấy mình thật hạnh phúc vì được sống trong tình yêu thương gia đình...
    em Lucky bị ốm mấy bữa nay
    ko hiểu sao mình ko có cảm giác thương xót
    hay tại mình máu lạnh quá
    mình ko thích em cứ động tí là khóc làm mệt ng khác cả ngày
    thay vì thương em, mình lại...thương gia đình mình hơn
    hối hận hơn bao giờ hết
    trước đây mình cũng khóc dặt dẹo thậm chí còn hơn thế, mình ốm chắc cả nhà mình còn khổ sở hơn:(
    hôm nay lại xem phim
    xem lại tập mà tối qua mình xem, đoạn cuối
    hì, xem phim này càng ngày càng thích nhân vật đóng Hoàng tử
    diễn cảm xúc thật
    giả vờ như lạnh lùng, cao ngạo nhưng thực sự lại yêu thương rất nhiều( nói chung chung vậy chứ thực ra phim nào chả thế:)))
    ấn tượng:)
    mặc dù ko biết rằng nữ chính đã hi sinh rất nhiều vì anh
    nói chung là hay:P
    cũng ko thể diễn tả nổi cảm xúc lúc này
    hôm nay mình mới biết xuất xứ của từ"cute":))
    trước đây hình như là từ dùng để chỉ những loài vật 4 chân như chó thì phải @@, hình dạng thì xấu xí nhưng tốt tính:))
    còn bây giờ"cute" có nghĩa là rất dễ thương:O
    tương phản thật đấy=))
    vì thế nên cẩn thận để khỏi bị cho ăn dép vào mặt=))
    hôm nay mình học được nhiều điều lắm
    mặc dù nghĩ đến cái chuyện hồi sáng học khó hiểu và bị dọa hết hồn vì cái môn học đấy, cả chuyện bị mắng do lanh chanh đi lượm đồ nữa, cũng hơi bực mình
    hì, nhưng nghĩ đến những chuyện vui thì sẽ vui lên thôi mà:x
    hôm nay mình được học tiếng anh TOEIC lần đầu tiên, thực sự rất sợ và run, nhưng vẫn cố tạo cho mình chút thư giãn để ko bị lạc lõng
    thầy giáo dạy môn đó rất cởi mở và vui tính, thầy nói chuyện cười làm cả lớp cười rung bàn ghế lun:x
    hihi:x
    đầu nghĩ 1 đằng, người làm 1 nẻo:">
    mang cuốn sách toeic đấy về cuối cùng chẳng đọc chữ nào >"<
    mình thấy sợ sợ, huhu
    à, hum nay có 1 bác trông xe hỏi mình có phải sv năm nhất ko đó siu nhân:P
    hihi, trẻ thêm 1 tuổi:x
    vui vui:x
    siu nhân ơi:P
    ( hắt...hắt.....hắt xì:P)
    qune miệng quen tay rồi:((
    hum nay mình với bạn mình đi đăng ký học TOEIC
    mà mặt cứ lơ ngơ lơ ngơ
    chả biết tiền nong gì sất
    hic, cũng chưa bao giờ biết gì về việc học cái này, thấy con ng ta mà sợ =.=
    cầm tay nhau mà run
    sắp tới sẽ là 1 thời gian khó khăn rồi, hì
    về đến nhà đk xong là mình gọi về cho bố liền để báo cáo, thấy bố vui hẳn lên, hì:x
    mình sẽ cố gắng mà:x
    maru fighting:x
    mình mới xem phim được vài tập thôi
    cũng khóc, cũng cười như ai
    lúc đau khổ thì cũng đau khổ tột cùng, lúc hạnh phúc vui vẻ cũng vậy:)
    chăng biết thế nào mà lần
    nếu phải sống cuộc đời của 1 ng khác, để được ở bên anh,được bảo vệ anh, em cũng sẽ làm...
    người con gái đó luôn ám ảnh mình mãi, cái nhạc phim, sao nó buồn quá :(
    hic, một đêm kinh hoàng @@
    ko tài nào chợp mắt nổi, mình cũng ko có cảm giác gì giống như là đã thiếp đi
    cứ lăn qua lăn trong chăn và nhắm tịt mắt để khỏi thấy ánh chớp lóa bên ngoài
    nỗi sợ chẳng bao giờ biến mất
    cứ thế cho đến sáng
    thảm hại quá:(
    viết thay cho ngày 4-9( vì hôm qua mất điện >"<)
    hôm qua trời mưa, mưa tầm tã, những cơn mưa lúc thưa lúc nặng hạt và những dòng nước chảy xối xả theo máng xuống nền đất, mạnh mẽ ầm ào suốt ngày, mình tưởng như nghe được cả tiếng lộp độp nổ giòn của đá ...
    ko biết đá có nứt ra vì bị nước mưa xối quá mạnh ko nhỉ?...
    hôm qua mình đã ướt như 1 con chuột luôn, cả ngày cứ mưa, ôi, trời mưa ở nhà thì sướng chứ đi ngoài đường thì bực bội ko chịu nổi >"<
    ko cõ lần nào mưa mà mình ko ướt, hic
    thế mà hôm qua đã đi lượn chợ cả buổi chiều với đứa bạn, mua áo mưa cho mình và giày cho bạn lun, mình siêu thật:">
    hì hì, ko lẽ bạn ướt mà mình lại ko ướt, phải đồng cam cộng khổ chứ:x
    ngặt nỗi chọn mãi ko được đôi nào ưng ý:((, cái thì đắt, cái thì thấp, cái thì xấu:((
    còn mình thì hỏi giá 1 lần là mua được áo mưa:">
    hihi:x
    mặc áo mưa mới chạy tung tăng:x
    đi đến mấy nơi liền để chọn giày, ra khỏi chợ còn có 1 ng cho ko 1 túi sắn luộc nữa:">
    đói nên ngon ơi là ngon:">
    đi trên đường thì dù mưa ướt nhưng vẫn nói chuyện từa lưa, từ chuyện rau cỏ ai thích ăn gì cho đến sinh nhật ngày nào, đến cả thích ăn phần nào của con lợn nữa:">
    m vui là t cũng vui mà, hì:x
    đêm qua mất điện nên mình phải đi ngủ sớm, chứ ko có điện đâu có thấy đường:-s
    trước khi ngủ có chúc buổi tối vui vẻ, hì, thế mà tin đến hồi nào mình lại ngủ quên mất tiu:">
    hihi:x
    sáng dậy mới đọc được:">
    viết thêm mấy dòng nữa, rồi chắc phải out sớm thôi:)
    dùng quá kB là chết:((
    cứ mỗi lần thấy cả nhà bà ngoại và mự mình chơi và bbees em là mình lại nhớ về gia đình nhỏ của mình
    trước đây bà mình để cho mình ăn được cũng vô cùng vất vả
    bả nội phải bế mình ra chỗ nào có đậu xe oto ngoài đường và xúc cơm cho mình ăn, mình ăn xong bà lại bế mình về
    đến nỗi mọi ng ở quanh đấy, sau này ai thấy cũng hỏi mình là cái con nhóc lười ăn suy dinh dưỡng mà bà nội hay bế đi chơi oto đó đã lớn bằng này rồi à?
    nhớ bà, thương bà biết bao
    vậy mà lúc ở nhà thì chẳng bao giờ cảm nhận được
    đúng là vô tâm
    bà nội ơi, con phải làm sao ạ:(
    coi Hoàng tử gác mái=))
    cười đau ruột=))
    ôi mấy ng này diễn kịch mà sao ko cười giỏi thế nhỉ=))
    vua với cả thị vệ=))
    ngày mai sẽ là buổi học đầu tiên của năm thứ 2 làm sinh viên
    đã lớn rồi, hì
    thế mà mình vẫn muốn ở nhà chơi ghê:">
    ở nhà:((
    hic, nghĩ đến chuyện ngày mai đi học đã thấy sợ hết hồn lun:-s
    cũng chẳng biết sẽ được học với ai nữa:(
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom