Luca_chan
Tương tác
34.230

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Chúc Lu cuối tuần vui vẻ :)!
    10686641-657448311032285-171254567558026984-n.jpg


    1454735-657448757698907-8618223726062101690-n.jpg


    10410974-657448674365582-1986027642659599871-n.jpg
    Cảm thấy đắng lòng cho ý thức xếp hàng của người Việt.

    Chiều đạp xe lên nhà sách, có mua vài thứ linh tinh, vác ra quầy tính tiền. Thứ 7 nên khá đông. Trước mình có 3 người đang tính. Sau thì 1 dãy.

    Rồi cuối cùng cũng gần tới lượt mình thì tự dưng có 2 em học sinh đằng sau kêu nhanh nhanh kẻo trễ. Thấy 2 em ý sốt ruột nên mình cũng nhường cho lên trước.

    Tính xong cho 2 em thì tới lượt mình. Định rinh lên thì bác đâu chạy tới đặt giỏ truyện cái ruỳnh trước mặt bảo tính tiền. Chị bán hàng cũng nhắc khéo ra sau xếp hàng thì bác ý chỉ vào thằng nhỏ có vẻ đang cấp 1, rồi bảo trẻ nhỏ ưu tiên nó đi. Đệt. Tính tiền chứ có phải đi khám khuẩn cấp đâu mà ưu tiên cho trẻ nhỏ. Cơ mà nhỏ đâu k thấy, thấy ú 1 cục còn nặng hơn cả mình. Nhỏ quá. =_=

    Rồi ra bãi gửi xe, mình thấy 2 em ban nãy đứng đó nhai snack ngon lành. Bận gì thế? =_=

    Xếp hàng thôi mà cũng... Haiz...
    - Tại sao những tác phẩm của cậu luôn đau thương đến thế?

    - Khi lời cầu cứu không thể phát ra, tớ chỉ còn cách truyền tải nó qua những trang giấy vô tri vô giác mà thôi. Mỗi tác phẩm là một mảnh ghép cảm xúc của người tạo ra nó. Cậu...có nghe được những lời cầu cứu của tớ không?
    Rảnh rỗi dạo một vòng, nhận ra là Ksv trầm trầm kiểu gì ấy =_=

    Topic ngoài spam 2, 3 người ra, còn lại k có gì đột phá.

    Wall còn tệ hơn. Ngày trước đăng stt là trôi như nước cuốn. Còn giờ, stt năm 2014 nằm chung với 2015, dù người đó có nổi tiếng.

    =_=

    Rốt cuộc mấy tháng mình đi đã xảy ra cái rì thế lày?
    • Thích
    Reactions: Pagodasto
    dakazino
    dakazino
    Luca_chan Thiên Ngân Có đây, lục lại cũng mệt kinh

    Lại một ngày như bao ngày khác, tôi đến lớp học trong tâm trạng hứng khởi. Nhưng… thật kì lạ! Sao hôm nay lớp học im lặng quá. Không ồn như mọi ngày.... Thường ngày chúng vẫn thường xì xầm nhiều điều, chúng thường đẩy tôi vào góc lớp, ném đủ thứ vào tôi và cười ha hả cơ mà. Sao hôm nay chúng không cười nữa nhỉ?

    Ô! Sao cô giáo cũng ngủ gục thế kia? Thật kì lạ, lớp học kiểu gì thế này, làm tôi cố gắng làm trang trí lớp học này vất vả đến thế. Bực mình thật, không nghe thấy những tiếng la hét hàng ngày khiến tôi cảm thấy không quen. Không ai coi trọng việc tôi làm sao? Họ cứ ngủ như thế thì làm sao có thể nhìn thấy bức tường mới của lớp đã được sơn lại màu đỏ chứ? Khung cảnh tuyệt đẹp như vậy mà chẳng ai thèm ngắm nhìn cả. Phí công!
    Có lẽ nên đi qua những lớp kế bên, có thể họ sẽ quí trọng tài năng của mình hơn.

    Phù, mệt mỏi! Cuối cùng cũng đã về đến nhà. Nhưng không yên ổn nổi với mấy cái thứ âm thanh quỷ quái này. Tôi cứ hay càu nhàu rằng tôi ghét tiếng ồn và xì xào của ai đó, chúng cứ nhưlũ chuột nhắt đang cắn gặm nên những nơ-ron thần kinh của tôi vậy. Tôi phải bắt chúng im lặng. Đúng, chúng phải im lặng. Và tôi tận hưởng được cái sự thanh bình tôi hằng mong ước.

    Nhưng trong nhà vẫn còn tiếng róc rách của từng dòng nước chảy, và tiếng va đập giữa những ngón tay cùng miếng kim loại tôi hay nghe mỗi khi mẹ tôi xuống bếp. Chết tiệt! Việc quái gì đang xảy ra?

    À, tôi sẽ cho chúng toại nguyện, cứ việc ''róc rách'' và ''bộp bộp'' tiếp đi. Giờ thì tất cả xong rồi. À mà bừa bộn quá, quét dọn một lúc rồi mang rác đi đổ đã! Cũng đừng có mong là sẽ đánh thức tôi dậy đấy nhé. Tất cả đã lặng thinh rồi đấy. Thoải mái và lên gi.ường ngủ nào!

    Dậy thôi, trời sáng rồi! Chải chuốt một chút rồi ra đường chuẩn bị đi học nào! Hôm nay trông mình phong độ quá đi! Trên đường đi có vài vụ tai nạn. Kệ, chả quan tâm làm chi, đến nhanh trường kẻo tên bảo vệ lại lèm nhèm khó chịu. Hôm nay đi đường nắng to chả có một chút bóng râm nào cả. Thời tiết thật đẹp! Mua tạm chút gì ăn sáng đã, hôm nay ăn mãi chả thấy no gì, thôi kệ, đi tiếp!

    Phù! Cuối cùng cũng đến nơi. Trông bụi bẩn quá, vào nhà vệ sinh soi gương phủi đồ chút thôi!

    Không thấy gì trong đó cả!

    Nó hỏng rồi…
    Luca_chan
    Luca_chan
    Lộn tag rồi anh =)

    Ng đó đã giết mn *ngủ, tường đỏ* và đã chết *ăn k no, k soi gương dk*

    Em xin phép mang truyện qua CTP nha :x
    dakazino
    dakazino
    Uh nhỉ, nhầm =)) . Sorry bạn chủ tin nhé :p
    Mang đi em :) Truyện này dễ đúng không? :)
    Không có tham vọng thì không phải con người, mà chỉ là một cỗ máy vô cảm.
    sherry2111
    sherry2111
    S2 đã tìm lại được tham vọng của mình rồi, hiện tại đang lên kế hoạch thực hiện, vì 1 tương lai trở thành nữ doanh nhân thành đạt :v
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Top Bottom