Một câu chuyện viết dở...
Và ước nguyện: "Tôi muốn gặp lại!"
Sau cùng, không phải sẽ tốt hơn khi từ bỏ sao?
___________________
Trái với dự đoán, ở cuối con đường...
Cơ thể của cậu văng ra xa khi chiếc xe lao tới.
Tôi đứng đó lặng nhìn.
Đôi mắt nhắm lại.
Bàn tay đưa ra, chẳng thể nắm.
"Giấc mơ này, vốn dĩ không có kết thúc."
___________________
Tỉnh giấc.
Góp nhặt kí ức, những giấc mơ, chuyện gì đã xảy ra?
Đầu óc đắm chìm vào suy nghĩ vô tận.
Giống như họ cố gắng đẩy tôi vào xã hội méo mó này.
"Thế giới thật tàn nhẫn."
___________________
Thanh sắc u buồn của mặt trời.
Cùng cái nóng ngột ngạt của mùa hè oi bức.
Những tiếng ve bắt đầu rạo rực.
[Trời xanh lắm. Chúng ta cùng đi chơi nhé!]
[Tớ sẽ cho cậu thấy thế giới đẹp đến nhường nào.]
___________________
Trái với dự đoán, ở cuối tầm mắt của tôi.
<Tương lai> đang bị đè nén dưới chiếc xe tải đang chạy.
Mùa hè trong tôi dần biến thành màu đỏ.
"Không thể, đây là giấc mơ không có lối thoát."
___________________
Tỉnh giấc.
Những tia nắng ấm áp dần biến mất.
Tháng 8 cứ đến và trôi qua liên tục.
Liệu tương lai mà chúng ta có thể cười nói bên nhau có thể tồn tại?
[Hẹn gặp lại vào mùa hè năm sau nhé.]
___________________
Trái với dự đoán, ở cuối chặng đường, một cơn mưa đang rơi xuống.
Xoá nhoà dấu vết đang nằm dưới bánh xe tải.
Khoảnh khắc ấy...