Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta k đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện k đoạn kết
Về mối tình chớm nở trog tim
Và một vài lần ta bổg lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắg
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khug cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ
Tình bạn có bền hơn tìh yêu không nhỉ
Chẵg đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẵg nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẵg làm má rực lên màu lửa
Tình bn là ngôi nhà k khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc
Chính vì không biết phải chờ đến khi nào, người ta mới bỏ cuộc. Ngoại trừ chờ đợi trong vô vọng, những thứ khác có lẽ vẫn chờ đợi được.