tôi gặp anh không phải tình cờ cũng không phải sắp đặt, chỉ là tôi đang nhớ về a mà thôi, sự xuất hiện đó rất ngắn cũng chưa kịp nhìn và nc nhưng nó làm tôi buồn lắm, chỉ cần những giây phút ngắn ngủi nhưng tôi lại thấy vô cùng quý giá và ý nghĩa, tôi có thể cả ngày vào tường nhà a để theo dõi hay nhìn anh qua lớp cửa kính,,...., đó là tình yêu đơn phương đấy, tôi đã thổ lộ tc của mình nhưng không nhận đc câu trả lời, nó làm tôi bị gò bó, ép chặt trong những câu tôi nói, tôi nhớ a nhiều lắm nhưng tôi sẽ luôn dõi theo con đường a đang đi và thầm mong cho a gặp đc người hợp và mình yêu, 2 chúng tôi quá khác biệt và cả 2 gia đình đều khác nhau, đó là rào cản lớn nhất đối với tôi chứ k phải những tháng ngày a phải xa nhà và chỉ đc về 2 lần, mong a học tạp avf công tác tốt