haiquynhle119

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Cái ava cũ trông quen mắt dồi :v , cái này lạ quá =v= =))
    • Thích
    Reactions: jiegeng
    ngocdiem_99
    ngocdiem_99
    này này, tui có thêm tên 99 nữa à =))
    Tội ha, cúp điện thì chán bỏ xừ ra ấy :v , đời có bao giờ thơm tho đâu mà :))
    haiquynhle119
    haiquynhle119
    :)) chí lý :v Thôi vĩnh biệt cô nha, tui đi học đây :(( ...Đi học... Mama Beans!!! oe oe
    ngocdiem_99
    ngocdiem_99
    học gì cơ? à, tui quên người nhớn hơn tui :))
    [Nhấn mạnh những gì mình viết hoàn toàn không liên quan đến nguyên tác và thể loại này không phải sở thích của mình. Mình chỉ đơn giản là đọc và viết để đỡ phải suy nghĩ nữa.]

    Chính là khi anh ta quý bạn, anh ta cũng muốn ăn thịt bạn.

    __ Tâm lý của các nhân vật trong mấy fic crossover giữa Hannibal và Sherlock có thể hashtag là ‪#‎dark‬ ‪#‎stockholm_syndrome‬ và cực kì ‪#‎brainwashing‬.

    Nếu bạn vượt qua quá trình thử nghiệm của anh ta và chưa đổ gục, bạn sẽ được vinh hạnh hưởng trọn nỗi ám ảnh mà anh ta chỉ dành cho riêng bạn, nếu không, bạn chỉ là món đồ chơi vỡ vụn và đến lúc cần thay mới.

    __ Các tác giả khai thác triệt để những điểm tương đồng giữa Hann và Sherlock và cố-tình-làm nó u tối đến cực điểm. Mình chỉ mới đọc tầm 3 series những fanfic khác nhau nhưng mang màu sắc trên và phải công nhận là nó thu hút một cách khó chịu và mình chẳng thích nó chút nào. Mình không rõ thứ mình sợ là cái nào trong 3 hashtag kể trên, nhưng rõ ràng là cả ba đều có mức ảnh hưởng và khiến mình phải suy nghĩ không ít.

    Đối với #dark, anh ta thực sự có một sự thích thú với bạn, anh ta thích nhìn bạn (hoặc thích tự mình làm) vỡ vụn bạn, nhìn bạn đấu tranh và chịu đựng. Đối với #stockholm_syndrome, mọi quyền con nguời và tự do của bạn bị tước đoạt. Anh ta có thể lật ngược cuộc sống của bạn trong giây lát, và sau đó cuộc chơi bắt đầu. Thứ quan trọng là chừng nào bạn còn thú vị và anh ta chưa cảm thấy nhàm chán, tới chừng đó nó sẽ không kết thúc. Khi quá trình này diễn ra, anh ta chính là sự tương tác duy nhất bạn có với thế giới loài người, luôn luôn mở rộng vòng tay cho bạn và bạn bắt đầu nghĩ: "Ừ. Anh ta cũng không tệ mấy" và chúng ta có #brainwashing.

    __ Vì mục đích là hướng tới sự u tối nhất trong tâm lý con người nên tình cảm và nội tâm những nhân vật dành cho nạn nhân của họ chỉ tóm gọn trong: Thích thú - Ám ảnh - Sở hữu. Và vì nguyên cái hashtag #brainwashing chình ình đó nên chẳng thể biết khi nào anh ta quan tâm vì anh ta có một trái tim hay đó là một phần trong qúa trình. Đáng sợ hơn là, nếu bạn cảm thấy việc anh ta và người kia ở cạnh nhau là tốt, rằng anh ta chỉ là một thiên tài cô đơn, bạn hẳn cũng đã bị tẩy não.

    Đó chính là điều đáng sợ.

    Đó chính là thứ tăm tối nhất.

    Khi chẳng thể nghĩ đến tình yêu.

    11377330_467174433458510_1280627230788854441_n.jpg


    11108402_467175260125094_8787550121574811425_n.jpg
    "Thử hình dung xem, nếu chúng ta không là những người tình của nhau thì sẽ như thế nào?" - Trích Addicted

    11272195_550835345054527_967926030_n_zpsd3i19bqd.jpg
    11328915_550835348387860_956305285_n_zpsqkgkaig3.jpg
    Búp này :3 , búp thích ConanAi à :v
    ngocdiem_99
    ngocdiem_99
    hồi mới vẽ thì toàn cover lại trong manga :3 , bây h toàn tự biên tự vẽ :3 , còn hiện tai đây đang rất lười nghĩ ý tưởng :v ~~~
    haiquynhle119
    haiquynhle119
    :)) công nhận lúc nằm ngủ thì có đủ thứ chuyện muốn vẽ, tới lúc cầm viết lên định vẽ thì éo biết vẽ cái j
    ngocdiem_99
    ngocdiem_99
    yay yay, đúng đó :v , nếu nghĩ dc cái 1 hồi ngủ mất tiêu , sáng ra quên hết :v
    Hi, chui vào chào hỏi một tiếng ấy mà. Mà sao thấy bạn hay onl vào buổi trưa nhỉ?
    Tôi không sử dụng những ngôn từ hoa mĩ, hay những câu nói yêu đương ngất ngây. Mà cái tôi viết ra là những gì ngắn gọn nhất, từ trong suy nghĩ và trong tim.
    Tôi không viết để đọc, mà tôi viết để cảm nhận.
    Tôi viết bằng khát khao, và những tình yêu thầm kín nhất.
    Chỉ vậy mà thôi.
    Có mấy khi nỗi buồn dâng thành tiếng.
    Có mấy khi cô đơn cất thành lời.
    Có mấy khi tôi ngồi lặng lẽ khóc.
    Có mấy khi thấy người dưới phố đông.
    Đêm qua tôi vẽ ở trong lòng,
    Say không ra say, nhớ không ra nhớ.

    11011620_539647892839939_8255748239770788193_n.jpg
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom