Cố Nhiên Khánh

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • t mít ướt lắm, mà một khi đã khóc thì còn lâu mới ngừng được.
    một hai câu tranh cãi với gia đình thôi cũng đủ để khiến t trốn trong nhà vệ sinh khóc thút thít.
    chẳng nói hoàn chỉnh một câu lại vội vàng quay mặt đi để tránh giọt nước trực trào trên đôi mắt...
    chẳng biết t đã khóc bao nhiêu lần rồi nữa..
    đụng một từ đến vấn đề đó, nước mắt trào ra
    bóng tối kéo đến, khóc một lần nữa, để rồi sáng mai mắt sưng húp, thâm thì lên
    nằm nghĩ ngợi về những thứ tiêu cực, nước mắt cũng không tự chủ được mà rơi xuống
    thích c, là một trải nghiệm đáng nhớ. vì nó đã góp phần nào khiến t trưởng thành hơn
    t k trách c, chỉ cảm ơn và... tạm biệt.
    t bắt đầu biết suy nghĩ cho tương lai mình hơn, k còn là cô bé mất lý trí "phát điên" vì mối tình đầu nữa. mặc dù chưa đủ lông đủ cánh để trải nghiệm tất cả, những t có đủ nhận thức để sắp xếp thứ quan trọng nhất lên hàng đầu.
    đó là học tập, chứ chẳng phải là thứ tình yêu bọ xít ngu ngốc như vậy...
    t biết t k nên tự ti như vậy, vì còn nhiều ng k may mắn, khổ sở, thiếu thốn hơn t. nhưng điều đó lại khiến t mong ước nhiều hơn.. nhìn cô ấy xinh đẹp, tỏa sáng, được c dành sự quan tâm, sự yêu thích từ mọi ng, t lại thấy mình thật kém cỏi. t chảng có gì ngoài trí thông mình trời sinh, và vài phần thưởng cũng có mặt của cô ấy. nhan sắc k, khiếu hài hước k, sự tự tin cũng k...
    "c có mệt k?" có, t mệt lắm. lao đầu đi học thêm, k kịp ăn một hộp bánh mì lót bụng. sách vở đề cương ngập đầu, vài chiếc ngòi bút đã cạn sạch vương vãi trên mặt bàn. t tự tin lắm, vậy mà bây giờ nỗi lo tràn đầy tâm trí t...
    "t đang ôn tập rất tốt", t tự cho là thế... vài ngày nữa thôi, t sẽ tham gia một cuộc thi quan trọng, cũng coi như một bước ngoặt trong quá trình học tập của t. c cũng vậy, c đang dốc hết sức để hoàn thành tốt bài thi của mình.
    chúng ta cùng nhau cố gắng, đặt việc học tập của mình lên trên hết nhé..!
    Con mẹ nó, lại để cảm xúc chi phối rồi..!
    Chỉ để nhận được một lời khen từ c, t đã đánh đổi những gì..?
    Ahh, kết thúc thật rồi..! Bây giờ, chúng ta là ng xa lạ. K có lấy một câu trò chuyện, một ánh nhìn...
    Mẹ nó, t mất niềm tin vào cái thứ gọi là tình yêu tuổi học trò này rồi..! Lúc trước t vui lắm, lúc nào cũng trong trạng thái tươi tỉnh, chờ mong. Mà bây giờ, thứ đến với t toàn là đắng cay, thất vọng.
    T đặt ra thử thách cho chính bản thân:
    1. Vượt qua kì thi lọc thành viên đội tuyển Tiếng Anh.
    2. Đạt giải Tiếng Anh tỉnh.
    3. HSXS cuối năm
    4. K thích một ai nữa cho đến hết năm học...
    "Hình như" t k có duyên với tình yêu nhỉ? Giống như việc t thích Nam lắm, nhưng Nam có người trong lòng mất rồi, t đành ngậm ngùi bỏ cuộc. Và t lại có "đối tượng" mới, là Btung, nhưng c ấy lại có ng yêu rồi ấy, tình cảm chớm nở lại vụt tắt trong nháy mắt...
    Trước giờ vẫn vậy, t luôn giữ vững suy nghĩ, c... hoàn toàn k quan trọng bằng việc học..
    T thẳng tay đăng kí vào đội tuyển Tiếng Anh, k phải vì muốn chứng minh cho c (nếu có thì cũng là quá khứ), mà là vì bố mẹ, gia đình và chính bản thân t.
    T luôn cố gắng tranh giành dự án nhóm, k phải vì muốn làm cùng c, mà chỉ đơn giản là vì t k yên tâm giao nó cho bất kì ai, kể cả c.
    Vậy là chỉ có mỗi t chưa biết bí mật ấy..? C totinh C từ khi nào mà t k hề hay biết? Giờ thì biết rồi ấy, t thất vọng lắm...
    Trạng thái: off
    Hết thích c rồi, thật ấy..
    C cũng chẳng in đậm trong tâm trí t lắm nhỉ? T chỉ hết hi vọng, k nghĩ về c nữa thôi mà c đã được loại bỏ "gần hết" trong cuộc sống của t rồiii...
    T chỉ còn cách đắm mình vào những bộ truyện ngôn tình yêu thương để xoa dịu tâm hồn. Hay tìm fanfic otp ngọt sâu răng để tìm kiếm sự an ủi, niềm vui. Nam, c đã khiến t thành như vậy..
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom