ĐÊM BINH AN
Lâu rồi mới cảm thấy có giây phút tĩnh lặng như vậy.
Còn 13 ngày nữa, mình sẽ thi, có chút lo lắng, không mình đã luôn tạo ra cho bản thân những kì thì như thế, thi là lúc thể hiển sức mạnh của bản thân, khả năng, hiểu biết, thực hành.... thi thì không ai giúp được mình cả, chỉ có trí tuệ và bản lĩnh của bản thân thôi.
Mình có 1 sự may mắn, mình không có nhiều người gọi là " bạn", mình cứ tưởng bản thân mình sẽ luôn cô độc như vậy, nên mình rất trân trọng những người nói chuyện với mình, mình hay nói xàm, nói chuyện vui... mình dùng cái suy nghĩ đơn giản để truyền đạt cảm xúc đôi khi có chút quê mùa... nhưng đó chính là con người mình. Nhưng mình cũng không biết vì sao mình đi đâu cũng có những người âm thầm giúp đở mình, có vài chuyện vui nhỏ nhỏ, thầy dạy lái xe cho mình, đã chửi mình thường xuyên trong quá trình dạy mình lái xe....nhưng chính thầy là người lo lắng cho mình nhất khi mình đi thi, thậm chí cả ông thầy đứng điều phối trong sân còn lo lắng cho mình vì mình, khi ghép xe dọc bằng đuôi xe không được và thấy có nhiều xe đang chờ mình đằng sau, mình đã ghép bằng đầu .... cuối cùng mình phát hiện ra mình là có tư duy ngược. Và ngày thi tốt nghiệp đã có rất nhiều người hỏi thăm số điểm của mình. 🤣🤣🤣
Tháng 6, bạn đường và mình đã nghĩ đến tìm 1 miếng đất trên cao để xây 1 căn nhà nhỏ xinh và khu vườn ở vùng cao như Đắk lắk hay Đà lạt thì các cơn bảo lũ tới nó làm mình suy nghĩ mãi,...không biết nơi nào là mãnh đất hứa phù hợp, bạn ấy thích lạnh, mình thì sợ lạnh nhưng không sao mình chịu được....mình muốn vào rừng hay lên núi cao, bắc cực hay nam cực càng tốt xa lánh nền văn minh của nhân loại...🤣🤣🤣🤣 và bọn mình cũng đã nghĩ đến sau này sẽ đến ở cùng anh trai của bạn ấy.
Có những giây phút mình thấy bình yên đến lạ, chỉ cần không phải suy nghĩ gì đã là hạnh phúc, có lúc chúng ta cần chìm đắm vào sâu bên trong con người mình và cảm nhận: khi gặp 1 sự việc bất lợi trước mắt hãy nhìn vào giá trị cốt lõi bên trong. "Tu chính" bản thân, cái thật nhất của con người đó là đối diện với bản thân, sự chân thành chỉ xuất phát từ sự không sân si,... mình đã rút ra vài kinh nghiệm sống với hàng xóm ăn trộm và nhiều chuyện... mình không nói chuyện phiếm với họ thì họ sẽ không có moi móc chuyện của mình để đi nói xấu, dù họ có đi nói xấu mình với những người xung quanh thì mấy ai tin họ, dù có tin họ thì chuyện cũng chẳng thể đi xa được vì bản thân chẳng làm hại họ. Vậy thì cái cốt lỏi là gì: hãy sống tử tế trước, sau đó mặc kệ người ta nói....
Tháng 11 mình sẽ tiếp tục hành trình Thái, Sing, Mã... Tháng 9 đã đi Hàn. Năm sau mình muốn đi Úc.... mình đã đặt ra mục tiêu sẽ đi khắp nơi để khám phá
Lâu rồi mới cảm thấy có giây phút tĩnh lặng như vậy.
Còn 13 ngày nữa, mình sẽ thi, có chút lo lắng, không mình đã luôn tạo ra cho bản thân những kì thì như thế, thi là lúc thể hiển sức mạnh của bản thân, khả năng, hiểu biết, thực hành.... thi thì không ai giúp được mình cả, chỉ có trí tuệ và bản lĩnh của bản thân thôi.
Mình có 1 sự may mắn, mình không có nhiều người gọi là " bạn", mình cứ tưởng bản thân mình sẽ luôn cô độc như vậy, nên mình rất trân trọng những người nói chuyện với mình, mình hay nói xàm, nói chuyện vui... mình dùng cái suy nghĩ đơn giản để truyền đạt cảm xúc đôi khi có chút quê mùa... nhưng đó chính là con người mình. Nhưng mình cũng không biết vì sao mình đi đâu cũng có những người âm thầm giúp đở mình, có vài chuyện vui nhỏ nhỏ, thầy dạy lái xe cho mình, đã chửi mình thường xuyên trong quá trình dạy mình lái xe....nhưng chính thầy là người lo lắng cho mình nhất khi mình đi thi, thậm chí cả ông thầy đứng điều phối trong sân còn lo lắng cho mình vì mình, khi ghép xe dọc bằng đuôi xe không được và thấy có nhiều xe đang chờ mình đằng sau, mình đã ghép bằng đầu .... cuối cùng mình phát hiện ra mình là có tư duy ngược. Và ngày thi tốt nghiệp đã có rất nhiều người hỏi thăm số điểm của mình. 🤣🤣🤣
Tháng 6, bạn đường và mình đã nghĩ đến tìm 1 miếng đất trên cao để xây 1 căn nhà nhỏ xinh và khu vườn ở vùng cao như Đắk lắk hay Đà lạt thì các cơn bảo lũ tới nó làm mình suy nghĩ mãi,...không biết nơi nào là mãnh đất hứa phù hợp, bạn ấy thích lạnh, mình thì sợ lạnh nhưng không sao mình chịu được....mình muốn vào rừng hay lên núi cao, bắc cực hay nam cực càng tốt xa lánh nền văn minh của nhân loại...🤣🤣🤣🤣 và bọn mình cũng đã nghĩ đến sau này sẽ đến ở cùng anh trai của bạn ấy.
Có những giây phút mình thấy bình yên đến lạ, chỉ cần không phải suy nghĩ gì đã là hạnh phúc, có lúc chúng ta cần chìm đắm vào sâu bên trong con người mình và cảm nhận: khi gặp 1 sự việc bất lợi trước mắt hãy nhìn vào giá trị cốt lõi bên trong. "Tu chính" bản thân, cái thật nhất của con người đó là đối diện với bản thân, sự chân thành chỉ xuất phát từ sự không sân si,... mình đã rút ra vài kinh nghiệm sống với hàng xóm ăn trộm và nhiều chuyện... mình không nói chuyện phiếm với họ thì họ sẽ không có moi móc chuyện của mình để đi nói xấu, dù họ có đi nói xấu mình với những người xung quanh thì mấy ai tin họ, dù có tin họ thì chuyện cũng chẳng thể đi xa được vì bản thân chẳng làm hại họ. Vậy thì cái cốt lỏi là gì: hãy sống tử tế trước, sau đó mặc kệ người ta nói....
Tháng 11 mình sẽ tiếp tục hành trình Thái, Sing, Mã... Tháng 9 đã đi Hàn. Năm sau mình muốn đi Úc.... mình đã đặt ra mục tiêu sẽ đi khắp nơi để khám phá