bill04
Tương tác
897

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • ĐÊM BINH AN
    Lâu rồi mới cảm thấy có giây phút tĩnh lặng như vậy.
    Còn 13 ngày nữa, mình sẽ thi, có chút lo lắng, không mình đã luôn tạo ra cho bản thân những kì thì như thế, thi là lúc thể hiển sức mạnh của bản thân, khả năng, hiểu biết, thực hành.... thi thì không ai giúp được mình cả, chỉ có trí tuệ và bản lĩnh của bản thân thôi.
    Mình có 1 sự may mắn, mình không có nhiều người gọi là " bạn", mình cứ tưởng bản thân mình sẽ luôn cô độc như vậy, nên mình rất trân trọng những người nói chuyện với mình, mình hay nói xàm, nói chuyện vui... mình dùng cái suy nghĩ đơn giản để truyền đạt cảm xúc đôi khi có chút quê mùa... nhưng đó chính là con người mình. Nhưng mình cũng không biết vì sao mình đi đâu cũng có những người âm thầm giúp đở mình, có vài chuyện vui nhỏ nhỏ, thầy dạy lái xe cho mình, đã chửi mình thường xuyên trong quá trình dạy mình lái xe....nhưng chính thầy là người lo lắng cho mình nhất khi mình đi thi, thậm chí cả ông thầy đứng điều phối trong sân còn lo lắng cho mình vì mình, khi ghép xe dọc bằng đuôi xe không được và thấy có nhiều xe đang chờ mình đằng sau, mình đã ghép bằng đầu .... cuối cùng mình phát hiện ra mình là có tư duy ngược. Và ngày thi tốt nghiệp đã có rất nhiều người hỏi thăm số điểm của mình. 🤣🤣🤣
    Tháng 6, bạn đường và mình đã nghĩ đến tìm 1 miếng đất trên cao để xây 1 căn nhà nhỏ xinh và khu vườn ở vùng cao như Đắk lắk hay Đà lạt thì các cơn bảo lũ tới nó làm mình suy nghĩ mãi,...không biết nơi nào là mãnh đất hứa phù hợp, bạn ấy thích lạnh, mình thì sợ lạnh nhưng không sao mình chịu được....mình muốn vào rừng hay lên núi cao, bắc cực hay nam cực càng tốt xa lánh nền văn minh của nhân loại...🤣🤣🤣🤣 và bọn mình cũng đã nghĩ đến sau này sẽ đến ở cùng anh trai của bạn ấy.
    Có những giây phút mình thấy bình yên đến lạ, chỉ cần không phải suy nghĩ gì đã là hạnh phúc, có lúc chúng ta cần chìm đắm vào sâu bên trong con người mình và cảm nhận: khi gặp 1 sự việc bất lợi trước mắt hãy nhìn vào giá trị cốt lõi bên trong. "Tu chính" bản thân, cái thật nhất của con người đó là đối diện với bản thân, sự chân thành chỉ xuất phát từ sự không sân si,... mình đã rút ra vài kinh nghiệm sống với hàng xóm ăn trộm và nhiều chuyện... mình không nói chuyện phiếm với họ thì họ sẽ không có moi móc chuyện của mình để đi nói xấu, dù họ có đi nói xấu mình với những người xung quanh thì mấy ai tin họ, dù có tin họ thì chuyện cũng chẳng thể đi xa được vì bản thân chẳng làm hại họ. Vậy thì cái cốt lỏi là gì: hãy sống tử tế trước, sau đó mặc kệ người ta nói....
    Tháng 11 mình sẽ tiếp tục hành trình Thái, Sing, Mã... Tháng 9 đã đi Hàn. Năm sau mình muốn đi Úc.... mình đã đặt ra mục tiêu sẽ đi khắp nơi để khám phá1000012579.jpg
    Hôm nay trời mưa làm mình có chút rảnh. Cũng lâu thật xa rồi mình mới có thời gian để ngồi viết, lớn rồi thấy việc chăm sóc sức khỏe và tập luyện thể dục thể thao là quan trọng, lúc nhỏ sợ đen đi đâu cũng chùm hoặc che kín.... thì giờ mình để cho da nâu tự nhiên 😝😝😝. À không mình bị ép buộc để da nâu, nói không với mỹ phẩm với thuốc tây và hạn chế đi gặp các bác sĩ.....lớn rồi chửi không khóc, đánh không đau... lì đòn rồi. Giờ thì khó ai "gặm" được mình, cũng không còn thấy mọi thứ bất công, vốn ngộ ra được cái gì xuất phát từ con người thì có lúc đúng hoặc có lúc sai... Cuối cùng người trả công cho bản thân mình cũng là ông trời.
    Trải qua biết bao là chuyện mới thấy, cuộc đời thăng trầm, mịt mờ, lần mò rồi cũng sẽ thấy ánh sáng .... khi mình bị khủng hoảng về Đức tin về tình thương....mình xem tiền là quan trọng, mình chạy, mình tìm kiếm lao tâm khổ tứ,...cuối cùng mình chọn từ bỏ để đến 1 nơi khác sinh sống thì mình có tất cả mọi thứ.... kinh nghiệm là khi khủng hoảng Đức tin mình chỉ bỏ ra 2 ngày Chúa nhật để chiêm niệm về những gì mình nghe... thì thay gì mình tìm tòi mình đấu tranh, tranh luận đúng sai thì mình cầu nguyện vì mình không trực tiếp sống thời đó, ai biết đó là đúng hay sai. Mình quay lại và nhớ về những kinh nghiệm sống thiên liêng của mình chỉ có hai chữ: ngây ngô. Đó là vào những năm mình còn bé chắc tầm 5-6 tuổi, phải thừa nhận mình khá là khờ, thời đó không có nhiều nhà có ti vi và các chị gái của mình muốn rảnh tay để đến nhà hàng xóm để xem phim nên thường hay cho mình uống siro( loại cho người bị nổi mề đai) và mỗi ngày đều đặn cho mình uống 1 chút để mình đi ngủ sớm 🤣🤣🤣... có thể vì điều đó mà giờ mình không được thông minh lắm. Rồi cứ thế khi mình uống đến chai thứ 2 rồi thì thuốc không còn làm mình ngủ nhiều nữa và đến 1 buổi tối nọ mình đã thức dậy sau khi ngủ được 1 chút và mình đi tìm các chị của mình, những năm đó rất ít nhà có đèn điện và mình sợ và khóc nhưng mình vẫn đi quyết định đến nhà hàng xóm cách nhà mình vài căn nhưng với 1 đứa trẻ như mình thì nó xa lắm vì tối tăm... rồi trên đoạn đường đó mình bị thứ hút bởi bầu trời đêm khác lạ ở đó là bầu trời giống như được dạ ánh sáng của hàng ngàn bóng đèn đường lên đó... và mình nghe những giọng hát cao vút ngân Nga hòa nhịp cùng nhau và ngọt ngào, thanh cao, uy nghiêm mà hiện tại mình chưa từng nghe ca đoàn nào hát như vậy, và lúc đó con tim của mình cảm thấy ngọt ngào và rung lên. Điều đó được kéo dài trong vài phút sau đó mình giật mình và nhớ rằng phải đi tìm chị gái mình khi mình kể với các chị gái mình họ kêu mình dẩn họ đến đó nhưng không thấy điều đó, chị mình nói mình bịa chuyện do mình mơ ngủ hoặc do mình nói dốc để chị của mình không đánh đòn mình... mình đã dãy nảy và khẳng định rằng mình đã thấy điều đó nhưng không ai tin, mình đã kể điều đó cho chị 2 của mình và chị 2 của mình nói khi nào thấy thì kể cho chị ấy... điều đó cũng qua đi và mình cũng quên mất cho đến 1 ngày mình được cùng các chị đi xem phim nhưng mình chán xem phim và mình đi ra trước sân thì mình lại gặp và nghe những thanh âm cao vút đó.... lúc đó mình biết mình không ảo tưởng.... và tất nhiên cũng không ai tin mình ... đó là 2 lần mình ấn tượng sâu nhất. Và đó là kinh nghiệm thiên liêng của mình, cho đến bây giờ khi mình kể ra điều đó "bạn đường" của mình nói rằng: mình đã cứu vớt cuộc đời và lòng tin của bạn ấy, và bạn ấy nói rằng việc gặp mình đó là do ý ông Trời. Ngày đó nếu mình tranh cải với bạn ấy về Đức tin có lẻ mình sẽ bỏ bạn ấy giữa đường, nhưng mình đã kiên nhẫn với bạn ấy.... dù sao thì mình vẫn thích mình ngây ngô của tuổi nhỏ biết ngắm nhìn bầu trời chiều có màu mây xanh hồng...nó in sâu vào tâm trí mình nó đẹp và chân thực nhất ....

    Đính kèm

    • 20240811_075407.jpg
      20240811_075407.jpg
      312,5 KB · Lượt xem: 0
    Làm cách nào để học tiếng anh tốt hơn như người bản xứ… đợt rồi đã tốn khoản kha khá nhưng cũng chưa giỏi hơn, mình đã nhờ các bạn ở khắp nơi dạy nhưng có vẻ không ổn, Châu âu nhằm nước nói nghe được nhưng mình nói người ta không hiểu :)):)):)). Nhờ bạn Mỹ thì bạn ấy nói đôi khi ngữ điệu mình có lúc hiểu lúc không nhưng chắc chắn là mình nói người ta cũng không hiểu luôn …
    Nếu cứ tiếp tục như vậy có ngày Craig sẽ cóc đầu mình….
    Có nên học thêm môn gì đó không ta, mình không muốn theo xu thế làm “leo”, cái gì đó thiết thực hơn…
    Hôm nay mưa quá lớn, len lỏi trong dòng người tan tầm, đâu đó màu áo của các anh, em trong các đội Grap, xe ôm công nghệ, không biết tự khi nó trở thành 1 cái nghề mưu sinh chính, thọt đầu tôi cứ nghĩ nó chỉ là một trào lưu rồi sẽ qua, nhưng bây giờ nó đã khác rồi. Tình cờ ngồi quán cà phê kế bên chú kia chắc cũng tầm U50, chú bảo: hơn nữa đời người chạy xe ôm, vất vả nuôi mấy đứa con trai học đại học cứ ngỡ sau này về chúng nó sẽ có công việc tốt hơn mà đâu ngờ giờ về nó chạy xe công nghệ để nuôi tôi trị bệnh. Nghe chú nói mà lòng thấy bùi ngùi, cuối cùng bao lâu nay chú là công cốc hay sao. Tôi tự hỏi, liệu những năm ngồi trên ghế nhà trường là uổng phí thôi sao… thôi vậy học để biết con chữ thoát cái dốt còn mọi thứ… không biết ai lo. Có lẻ mọi thứ đi lùi so với những gì mình nghĩ. Năm 2013 mình nghĩ mọi thứ sẽ phát triển hơn và hơn nữa mà không 2023 đầy thách thức.
    Xong mọi người luôn có sự lựa chọn, mình chọn cuộc sống yên bình, mọi thứ nhẹ nhàng và bình an.
    Trưởng thành
    Chẳng mấy chốc con người ta đã lớn trong từng suy nghĩ, xã hội bắt phải lớn, cuộc đời bắt phải lớn.
    - Ta biết mình phải lớn trước sự tự do của mình, khi mọi người cho bạn quyền tự quyết nghĩa là bạn phải có trách nhiệm về việc mình làm.
    - Đôi khi ta thấy mình trơ trội bởi sự vững trãi nhưng cũng không thể tránh được những ngày thức đêm, cũng có những lúc phải vò đầu bứt tai.
    - Có khi trưởng thành chỉ đơn giản là không còn dể xúc động, nhưng nước mắt đã chuyển hóa thành 1 dạng khác, ta cũng không dể cười vì lòng còn năng tâm tư.
    - Xã hội được ví như 1 cái cối khổng lồ và mỗi cá thể như hạt tiêu, quả ớt, hành, tỏi, lúa .... Và thời gian giống như cái chày cứ không ngừng ra những cú đòn đau điếng nhưng cái cốt lõi sau đó chúng ta được dùng để làm gì.
    Trưởng thành cũng đơn giản lắm đó chính là "lì", kẻ chiến thắng là kẻ lì đòn trong chiến thuật kinh doanh khi sự cạnh tranh lên cao bắt buộc ta phải không ngừng thay đổi, k ngừng đổi mới nhưng cái chính yếu đó là phải lì.
    Thôi đi ngủ, vì nếu không ngủ mắt sẽ thâm quằn,
    Đang đêm ta và đứa bạn cùng phòng và cả đứa e gái đều mất ngủ dù cho ở riêng, có người đổ thừa do covid, có người lại không biết lí do vài người gặp gỡ cũng than phiền về mất ngủ, nhưng cái cốt yếu ta thấy được mất ngủ do còn nhiều nổi bận tâm suy cho cùng cũng là dấu chấm hỏi bỏ ngỏ về ngày mai....
    Dạo này ta có hơi điên điên nhề nhiều khi tự nhắc bản thân: " bạn không được nổi điên, bạn phải bình tĩnh". Nhớ dạo lúc mới phát dịch cái tội đi siêu thị bị cho ra ngoài thuê nhà ở riêng vì sợ làm lây lang dịch cũng vô tình ở gần các bạn đi làm công chức, bị ức chế thật sự kiểu bạn hiền rồi người ta muốn leo lên đầu bạn ngồi luôn, nhiều khi cọc tính cái tay cầm cái ly rồi nhưng dằn lòng nhịn đi nhịn đi. Sau cùng đến 1 ngày bạn chịu không nổi bạn nổi cơn điên và bạn nói, người ta mới bắt giác giật mình " hổ không gầm tưởng Hello Kitty", chưa hết bạn thấy một vài bé bị ngáo mạng thực sự bé sống ảo đến lạ thường khi khịa em gái bạn cho đã, bạn chỉ hỏi 1 câu duy nhất đụng chúng chổ mà em ấy giấu diếm vậy là bạn bị chửi và kết quả là bạn đã vào nhà người ta, Bạn cứ ngỡ hiền và nhịn nhục là đắc đạo nhé, cuối cùng thì không bạn rất dử, để sống và tồn tại bạn đút kết không phải chuyện gì im lặng cũng là vàng.
    Nói gì thì nói hôm nay phải vui lên thôi, cuộc sống này có bao lâu, bằng lòng với việc mọi thứ không hoàn hảo, không cầu danh vọng chỉ cầu vui vẻ bình an. Nói thì nói chứ khi thấy đứa mất ngủ sợ nó buồn thức với nó cuối cùng nó lại là người ngấy trước...:KSV@05::KSV@05:
    Cũng lâu rồi mới quay trở lại, cuộc sống cũng ngày càng tất bật và bận rộn hơn nhưng được cái vui, càng sống lâu càng tâm niệm nhiều thứ, ai bảo sống tiền là không quan trọng, rất quan trọng đấy chứ không có gì là không giải quyết được bằng tiền, có những câu chuyện cũng vui vất vả làm việc ngày đêm có chút thành tựu lại bị nghĩ là người này người kia giúp nhiều khi cũng không có thời gian để thanh minh thanh nga gì, cơ bản cuộc đời ai náy lo, chị đây đủ bản lĩnh, tiền trong tay chị chỉ nỡ... Đặt cho mình những mục tiêu để phấn đấu. Khi chị mệt chỉ ngửi mùi tiền, đau bệnh đem vàng miếng ra đếm... :KSV@05: :KSV@05: ( đó là ước mơ).
    Vài lời về con người vẫn rất thích câu: " Người làm trời nhìn" nên cứ vậy mà phấn đấu, một đứa ham tiền thì không có thời gian quan tâm người khác rách ở đâu, hở ở đâu, bởi thời gian của nó rất quý phải mang sản phẩm chất lượng phục vụ người khác, nghĩ làm sao bán được hàng, " nhàn cư vi bất thiện" chỉ có người rãnh rỗi mới sinh nông nổi. Còn về người tốt, người xấu, dù như thế nào thì đã là con người, đúng hay sai qua 3 tòa phán xét: tòa đời, tòa án lương tâm, tòa Trời. Tin tôi đi khi một con người không tốt, tội không lớn để ra tòa đời nhưng không thoát khỏi tòa án lương tâm và tòa Trời. Nên dù cho bị đối xử tệ ta cũng không nao núng chút nào bởi lẻ đường còn dài đi đến khi nào hết thở mới biết bản thân mình tốt xấu, bạn nghĩ tui xấu mà tui không xấu người xấu là bạn, ta luôn nghĩ là ta tốt mà ta không làm việc tốt thì ta là người không tốt vậy thôi. Cái giá của mọi việc người ta làm, người ta luôn phải chịu trách nhiệm về nó, tin tôi đi một con người trân thật tận xương tủy của họ bạn cũng có thể cảm nghiệm, một con người xảo quyệt, mưu toan tính toán xảo trá, che đậy cẩn thận cỡ nào cũng có một ngày lộ ra, không phải do người này người kia tác động vạch trần mà là một lẻ tự nhiên sự thật luôn phải trở về nguyên bản của nó.
    Nói nhiêu đó thôi tâm sinh tướng nếu mỗi ngày bạn càng trở nên sáng chói hay rạng rỡ thì đó không phải do chăm sóc da kỹ lưỡng mà là tâm bạn tịnh, còn không thì ngược lại. Đời luôn rất công bằng.
    Sau những tháng ngày vui vẻ yêu đời, không suy nghĩ nhiều về mọi thứ, dịch bệnh có ảnh hưởng chút ít lên cuộc sống nhưng cũng không vấn đề gì i. Nhưng chiều nay cảm xúc buồn đến lạ ta ngắm bầu trời đêm trên ban công, ánh trăng khuất sau án mây mờ làm không khí thêm ảm đạm ta bắt đầu nhìn bầu trời và 1 cách tự nhiên ta cầu nguyện, ta thấy tâm hồn mình thao thức ta lật sách quyển sách theo ta chặng đường dài cách ngẩu nhiên :" Hãy ghi dấu chữ thập trên trán những người đang rên siết khóc than về mọi điều ghê tởm đang xảy ra trong khắp thành Giêrusalem". Êd 9,5
    Cảm xúc bồi hồi ta trở nên lo sợ diễn cảnh không nói thì ai cũng biết sẽ xảy ra, nhưng vẫn giữ vững niềm tin.
    Tình hình bị bệnh hơn 10 mấy ngày và cảm giác gầy trơ xương là có thật, lúc trước ham ốm lắm, giờ ốm rồi là thấy tiếc kiểu các bé mỡ mỡ bắt đầu buông ta ra nhẹ cả người mà mệt.
    Sau trận bệnh mới thấy mình được cưng....8->8->8->8->
    Bài này nghe cũng hay mà thích phiên bản covid hơn
    Hôm nay có chút cảm thấy hài hước kiểu drama sao á, đôi khi vẫn biết có mấy thể loại nó tò mò về cuộc sống của mình ghê, thắc mắc sao mình sống rất ổn và nghi ngờ mình giựt chồng người khác này nọ hay cặp đại gia, cũng không điều tra được thì hỏi thẳng mẹ rồi bày trò tag tik, điều mà những kẻ đó không thắng được chính là những điều họ nghĩ không phải sự thật, mình rất tự tin và khi mà bước ra đường mà con nào nói bậy bạ chị vả cho xéo hàm, làm cong xương sống cóng xương sườn vắt kiệt sức lao động trí óc, áp lực điên cuồng ai thấu cảnh đó, lâu nay thấy mình hiền hiền không nói tại vì thời gian để đi thanh minh thanh nga chị để thời gian chị sống làm việc và hưởng thụ cuộc sống chứ ngồi mong đại gia bao nuôi chị đi làm kiếm được 1 mớ rồi, mấy đứa não tàng, thiển cận chị không trách mà lại thấy mắc cười.:KSV@05:
    ‐---‐---------------
    Có con chê môi mình dày mà không biết môi mình dày có ăn hết của nhà em ấy không nữa, ghét nên trả lời cho thiệt shock: " môi tui dày là để hung cho đã" sau đó thì nó tự bỏ đi giờ chị rút ra kinh nghiệm khi bạn sống thì đừng nhường nhịn hay hiền vì được nước nó sẽ bắt thang leo lên, mà mình ngồi ngây ngắn trên đầu nó thì chả con nào dám ho he.
    Cuộc sống chưa bao giờ cảm thấy thú vị như bây giờ, thoải mái, vui vẻ, không lo nghĩ hay mệt mỏi, thứ cần giữ thì giữ, cái gì không cần giữ thì không giữ, quan trọng là mình luôn tự tin vui vẻ, yêu đời.
    Ngày ... tháng...năm ...
    Dịch người ta đi chơi còn mình thì ở nhà, không phải là nhát gan mà là bệnh rồi thì phiền phức lắm, không có thuốc chữa, chữa được cũng k triệt để có thể tái phát, mình không định sẽ chích ngừa cô vid bởi có lẻ chỉ cần mình giữ môi trường sống xung quanh k nhiễm bệnh thì lo gì mắc bệnh. Phải có chiến thuật đối phó....
    Ngày mai mình lại lăng tăng .... đi đâu nhờ.
    Lại một tuần nữa đã qua, mong cho nhà mau xong để có chổ cho tập tành này nọ.... bắt đầu vào công việc mới sau khi hoàn tất cái ổ nho nhỏ dung thân, là thực hiện lịch trình mới cả năm.
    Có người nói mình mê tiền, nhưng mà mê tiền là cả một nghệ thuật, hồi nhỏ ngáo ngơ chỉ quan tâm đến những gì liên quan đến tinh thần, sau những vấp váp của cuộc sống mới thấy chỉ có kẻ ngây thơ mới bay trong thế giới của riêng mình, mình bừng tỉnh sau đó lại là hành trình kiếm tiền như điên từ đó không còn phiêu, không còn cảm xúc để lắng nghe thiên nhiên, cây cỏ thậm chí là nhìn dòng người tấp nập, chú cún qua đường. Lúc đó cảm xúc như dâng tràn, những gì trong đâu nó như sắp xếp một bố cục mới, một câu chuyện mới. Ok kiếm tiền khác với mê tiền, kiếm là để có cuộc sống tốt hơn, còn mê tiền là dùng tiền để trở thành mục tiêu phấn đấu mà mê tiền sẽ khác với việc bất chấp để có tiền, mình không thuộc dạng đánh đổi để có được tiền mà là phải tập trung vào làm sao để có nhiều tiền. Mê tiền cũng được nhưng không đánh mất đi nhân cách và phẩm giá của mình.
    Nói chứ dạo này mình cà chớn lắm mấy người đực rựa nào tấn công mà quen mình đều hù các em ấy chạy mất dép đó chính là chiêu mượn tiền. Tất nhiên các con chim manh manh rất nhát gan....:KSV@09:
    Mê bài này, nhất là giọng trầm ấm điệu nhạc du dương dể ngủ.
    dạo này cứ được các em nhỏ rủ ghê các kiểu, nhóm có 4 đứa bin nên khi nào bọn chúng rủ thì sợ lắm cứ phải thức khuya vì mãi hát hò nói chuyện và cười ha há.... nói chung là vui thỏa sức bung xỏa. Cái may mắn chính là vui vẻ với mọi thứ một cách tự nhiên.
    Buổi sáng với nhiều niềm vui, hôm nay lại tung tăng.
    Tự nhiên lại thích những chiếc áo dài, đợi sau khi mọi thứ đã ổn định chắc quánh 7 sắc cầu vòng.
    Hôm nay mệt thật, đến không ngủ được... đôi khi đứng giữa 1 rừng người không biết ai mới là người tốt với mình chỉ có thể dùng 1 trái tim đơn sơ và 1 cái đầu lạnh để giao tiếp, gặp gỡ, nếu ai nói gì bạn cũng tin sẽ sớm rơi vào cái bẫy của ai đó, còn nếu dùng sự ranh mãnh mất đi sự đơn sơ, con người vốn như con rùa, lý trí là mai rùa và tâm hồn như cơ thể bên trong nó mong manh và yếu đuối luôn cần cái mai bảo vệ. Nói thôi chứ đôi khi mình cũng mừng gì có thể biểu đạt cảm xúc và suy nghĩ cách tự nhiên.
    Cuộc sống càng lúc càng đơn giản hạnh phúc là khi nằm xuống ngủ 1 giấc không mộng mị.
    Hôm nay đi bấm biển, chị gái may mắn bấm cho số đẹp, lập tức có người ra giá 80 chai nhưng chị đâu mê, quan trọng là cái chất chơi, tất nhiên là không bán.
    Cuộc sống dạo này bận quá không có thời gian để thở.
    Hôm nay vui... gặp nhiều chuyện vui. Nên chị tha thứ cho cả thế giới.
    Chuyện là có vài thứ mình thắc mắc ngày nay người ta lấy chồng rồi lại làm mẹ đơn thân, suy đi nghĩ lại mình đi thẳng 1 bước làm mẹ đơn thân luôn cho rồi. Thật ra thì nếu lai ra 1 đứa nhỏ đáng yêu có nét hao hao giống mình thì tuyệt vời, giờ nghe thấy 2 từ "lấy chồng" thấy rùng mình.
    Theo như tính toán sơ bộ việc lấy chồng sẽ tổn thất như thế này phải kiếm nhà riêng để ở trong khi đó không được ở nhà với cha mẹ, tiền sinh hoạt phí có thể cao ngất ngưỡng trong khi 1 mình thích thì ăn không thích thì không ăn, chưa kể vẫn có thể đi ăn trực không giấy mời mà ai cũng vui vẻ cho mình ăn nhất là anh chị. Đi chơi sẽ có người kiềm kẹp, "ở đâu, khi nào về", nghĩ thôi cũng thấy chán, về nhà phải nấu cơm rửa chén, giặt giũ... nhiêu đó thôi tự nhiẹn muốn cột đứa gọi là chồng đấy lên nóc nhà. Chị là không làm rồi đấy. Còn phải chăm sóc miếng ăn giấc ngủ... rồi sanh con. Nghĩ được nhiêu đó chị thấy mình không làm được.
    Định vài hôm nữa lại lên đường phiêu bạc mà em covid lại đến thế là phải ở nhà, ở quê buồn chết được chả biết đi đâu, :KSV@05:..... xây xong cái ổ nho nhỏ và rước em ngựa sắt mới là ok rồi, cơ mà chưa biết là thích em nào.
    Càng lớn phát hiện ra mình đang mất thăng bằng dẩu là đứng khá vững có lẻ vì bản thân chỉ có 1 mình chăng, thấy mình có chút yếu đuối. Ngày còn nhỏ sợ người ta nghĩ xấu giữ lắm, lớn lên rồi mới biết tập làm người xấu cũng không dể, cái cảm giác hơi cay ở chổ không nở làm tổn thương ai đó nhưng mà không nói người thiệt hại lại là mình, chừng nào mình mới dám bước ra khỏi vùng an toàn. Hôm nay buồn thật sự.
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom