Nhật kí music

24/4: nóng nực không chịu nổi, đi về qua dường trong nó lại làm cho mình 1 trận hú vía :(( đi cái kiểu gì mà đầu xe đến ngay trước mặt rồi nó còn cố phóng trước đầu xe, sợ quá mình la toáng lên:"mày ơi, mày ơi, chết oy:(( " làm bù lu bù loa lên, may mà đồng thời cái xe chuyển bánh thành đi song song, tim suýt rớt ra ngoài :((:((:((
càng nghĩ càng đau ruột =)) pó chấm với mềnh =))
về nhà mệt mỏi, trực tiếp vào giấc đàm thoại với chu công luôn =)), tỉnh dạy đã mười giờ đêm, mà công nhận dạo này ngủ dữ thật, càng nóng càng ngủ nhiều. Bật máy lên xem thời khoá biểu, tiện thể tạt té vào đây luôn =)) thấy cái topic tôi yêu lớp tôi, tò mò vào xem thử, thế là hứng lên ngồi mần đăng kí xong tìm chỗ để vote cho phuongminh =)). Oài @-) tìm mỏi cả mắt, chả làm được gì, ức chế :(( sau i2 mới bẩu hết thời hạn roài :(( nản và nản, sorry phuongminh nhá :((

haizzz, suốt ngày bị lôi ra làm bia đỡ đạn :((, điên tiết X( giúp nó bao nhiêu lâu, nhiệt tềnh thế mà nó bẩu mềnh điên X(, nhớ đấy cô nãi nãi đây ko dễ chọc đâu [-(, tức nó luôn =)), bực mènh xem lần này ai đầu hàng trước =)), vui sướng khi người gặp hoạ :)):)):))

25/4: vẫn tiếp tục nắng nóng, mệt, đến lớp hơn chục đứa chen chúc một bàn, thở ko ra hơi, ai cũng tranh nhau chỗ mát :((, may mà đến sớm ko thì ra rìa :((
đau đầu với đống bài ngập ngụa, giải quyết nhanh nhanh còn được nghỉ ngơi sớm, haizzzzzzzz
oài =)) chơi với toàn lũ biến thái giờ cũng thấy hơi hơi lây nhiễm rồi =)), ôi ko thích thế một chút nào X( :(( :KSV@05:

▶️
 
KenhSinhVien.Net-112111.gif
KenhSinhVien.Net-248201112223215.gif
KenhSinhVien.Net-090713021728116261.gif


▶️
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
lâu oy hok nghe lại
nhân dịp cả ngày cuốc bộ:KSV@09:
cùng nghe nhạc nào:KSV@11::KSV@11::KSV@11:
▶️
 
Nhạc phim: "Bảo vệ ông chủ" :x
▶️

▶️
 
mắt mấy hôm nay nhức, đau quá
ko biết lại bị làm sao nữa rồi
khó chịu :KSV@17::KSV@17::KSV@17:
gờ nhìn cái gì cũng lờ mờ, ức chế ghê gớm
haizzzzzzz....

cố sức đến muốn xỉu ra, mệt, ko muốn động não nữa
bức bối khó chịu, cứ luôn luôn phải chạy theo 1 chiếc bóng tưởng tượng, mệt đến độ không còn thiết tha thứ gì nữa rồi
áp lực đến nghẹt thở
muốn nghỉ ngơi nhưng lại không an tâm mà hưởng thụ
mãi mãi cứ phải đấu tranh với nội tâm
mệt chết người a
còn tưởng hôm nay muốn xỉu quá, tự dưng thấy tội lỗi, mặc cảm, tự ti ghê ghớm, cả người như bị đả kích nặng nề, đau không gượng dạy nổi
lúc nào bản thân cũng quan trọng hoá vấn đề, nhiều lúc làm sai cái gì thì lại tự trách mình rất lâu, rất lâu
thật khó chịu, mệt mỏi, không muốn đeo thêm bất kì ý nghĩ nào đả thương bản thân nữa, nhưng rốt cuộc vẫn không làm được
đến giờ thật sự kiệt sức rồi
không muốn nghĩ, không muốn đeo cái bao tự hành hạ mình nữa
rốt cuộc có làm được hay không......

mình cũng không biết nữa

▶️
 
Nhanh thật đấy, mới ngày nào còn bé xíu, lúc nào cũng khóc nhè, lẽo đẽo sau đuôi bố, mẹ. Vậy mà giờ đây tôi đã bước sang tuổi mới - tuổi 19. Cái tuổi mà đáng ra phải biết suy nghĩ sâu xa, chín chắn hơn. Nhưng tôi lại vẫn ngu ngơ, bồng bột và dại khờ, giận hờn vu vơ, kém hiểu biết trong tình yêu cũng như cuộc sống.

Bởi vì :

Khi tôi 18 tuổi – cuộc sống gặp nhiều mâu thuẫn, lúc thế nọ, lúc thế kia. Có khi thì tôi cười nói, vui đùa như một đứa trẻ. Lúc thì trầm tư, buồn bã ủ rủ một mình …

Đã đi qua 1/3 chặng đường đời của một con người như lời một bài hát nào đó, vậy mà tuôi vẫn chẳng thể thay đổi được cái lối suy nghĩ đơn giản, một chiều về cuộc sống.







Khi tôi18 tuổi - nhưng tôi còn nhiều vô tâm và ích kỷ như đứa trẻ lên 3. Tôi giận hờn, trách móc thậm chí là cáu và gáo thét, đập phá khi mọi thứ tôi muốn lại không theo ý mình hay ai đó làm trái với ý tôi.



Khi tôi 18 tuổi – tôi vẫn còn những suy nghĩ nông cạn, hành động ngu dốt trong chuyện giao tiếp bên ngoài, trong mọi tình huống…!



Khi tôi 18 tuổi - nhưng tôi chưa có trách nhiệm với những gì mình nói, mình làm. Mọi thứ tôi làm chỉ là tôi muốn thế, cái tôi cá nhân vẫn còn rất lớn, đủ để chiến thắng mọi nỗi lo lắng về cuộc đời ….



Khi tôi 18 tuổi - nhưng tôi chưa biết điều khiển cảm xúc của mình, tôi sẵn sàng kéo người khác vào trận tức giận vô cớ của mình, Bắt người khác phải gánh chịu những lo âu, muộn phiền cùng với mình …



Khi tôi 18 tuổi – tôi chẳng chịu nhẫn nhịn, chẳng chịu nhường ai bất cứ thứ gì trong mọi chuyện, tôi bỏ ngoài tai và nhắm mắt làm ngơ những lời khuyên can, dạy bảo tận tâm nhất!



Khi tôi 18 tuổi - nhưng tôi chưa biết thế nào là tiết kiệm tiền để lo nghĩ cho tương lai mà suốt ngày tìm ra trò mới để quậy phá cùng bạn bè …



Khi tôi 18 tuổi - kiếm được ít tiền nhưng tiêu lại nhiều.

Khi tôi 18 tuổi - nhưng tôi chưa thể tự lập, vẫn xòe tay xin tiền ba mẹ hàng tháng để tri trả kinh phí cho cuộc sống xa nhà.



Khi tôi 18 tuổi – tuy chưa làm được trò chống gì nhưng lại luôn tỏ ra vẻ khinh khỉnh cao giá, ngạo mạn. Tôi tự ép mình trong mộng tưởng về bản thân vĩ đại…



Khi tôi 18 tuổi - tự ái cao, tự trọng cao, luôn đề cao cái tôi của mình lên trước tất cả mọi việc, không nhún nhường ai, từ “xin lỗi” với người khác trong tôi là rất khó khăn mặc dù tôi biết tôi đã sai …!



Khi tôi 18 tuổi – tôi thường lấy cơn tức giận của mình đè lên cơn tức giận của người khác nếu chẳng may họ có tức giận với tôi vì một lý do nào đó.



Khi tôi 18 tuổi – nhưng tôi vẫn ham chơi, có nhiều thời gian rảnh rỗi nhưng chẳng để làm gì mà thay vào đó là chơi game online, nghe nhạc…



Khi tôi 18 tuổi - vui vẻ, thoái mái, lắng nghe thì ít mà hằm hằm, nhăn nhó, kêu ca, phàn nàn thì nhiều.



Khi tôi 18 tuôi – tôi ít tiếp xúc với người lạ, có tiêu chuẩn chọn bạn rất kỹ, vì thế tôi chỉ có 2 người bạn thân và một số người bạn bình thường khác.



Khi tôi 18 tuổi - vô tình tự đẩy mình vào trạng thái cô lập với mọi người, nên tôi thường cảm thấy cô đơn và chẳng ai có thể hiểu mình hay không một ai có thể để tôi tin cậy tâm sự.



Khi tôi 18 tuổi - sống mông lung, không mục đích cũng chẳng có chí hướng cho tương lai. Có thể nói là vô trách nhiệm với bản thân và người khác.



Khi tôi 18 tuổi – tôi vẫn sống một cách tự do, làm những cái mình thích mà chẳng bao giờ nghĩ xem hậu quả của nó là gì.



Khi tôi 18 tuổi - sống giả tạo và dối trá để che đậy tất cả sự xấu xa, ngu dốt và ấu trĩ của mình.



Khi tôi 18 tuổi – tôi vẫn thù dai nhớ lâu, bi lụy, chẳng tin ai, kể cả người yêu tôi. Tôi sẵn sàng trả đũa gấp đôi nếu ai đó làm tôi đau buồn .



Khi tôi 18 tuổi – tôi vẫn luôn nhìn sự việc chỉ ở một phía của mình mà chẳng bao giờ đoái hoài hay quan tâm đến phía khác, tầm nghĩ của tôi quá ít, bé nhỏ và hạn chế! Tôi như ếch ngồi đáy giếng mà cứ nghĩ mình giỏi giang cao sang lắm..!





Nhưng vẫn còn kịp, tôi mới 18, mới đi được 1/3 quãng đời thôi. Và giờ đây khi mới chuẩn bị bước qua tuổi 19 là tôi vẫn còn đủ thời gian để tôi thay đổi và định hướng lại toàn bộ phương cách sống cho hiện tại và tương lai của mình.

….



Bởi vì khi tôi 19, tuổi tôi sẽ cố gắng chia sẻ niềm vui, mang lại tiếng cười cho cuộc sống của mình và mọi người xung quanh ở hiện tại và cả tương lai ..



Bởi vì khi tôi 19, tuổi là vẫn còn kịp để kết nối lại mối quan hệ với người thân, và bạn bè thêm gắn bó, bền chặt hơn.



Bởi vì khi tôi 19, tuổi tôi sẽ cố gắng phấn đấu trong học hành cũng như sự nghiệp để phát triển thêm khả năng, cơ hội thăng tiến của chính mình.



Bởi vì khi tôi 19 tuổi, tôi đang cố tạo ra lòng tin và sự chăc chắn ở người khác đối với mình.







Bởi vì tôi sắp bước sang tuổi 19 – tuổi tràn đầy sức sống, sự khỏe mạnh, niền tin vào cuộc sống ,… đủ để làm mới cuộc đời mình. …

….

…………



Và giờ đây, khi tôi bước sang một tuổi mới chợt thấy nôn nao lạ thường, những cảm giác trái ngược đan xen nhau. 19 tuổi – tôi sẽ mở rộng vòng tay đón nó để rồi thêm vui vẻ khi nhớ đến những gì chúng ta đã và chưa làm được trên đoạn đường đời mang tên Tuổi 18 …./







Chào nhé cái tuổi 18 – Hết ngu rồi – Bớt mơ mộng rồi ...







Chào mi tuổi 19 …,


▶️
 
Ôi... pẤn loẠn vs DAY BY DAY của Tờ iu wa' điiiiiiiiiiiiiiii ... em Iu Tờ nhất... và IU JI YEON unnie của em ......:KSV@03:



▶️
 
Tặng c này
▶️
lâu lâu mới qua nk của c.
E nhắc lại là e vẫn đánh giá cao những người thích bơ lắm nhé c.
▶️
c nhớ giữ "tinh thần quả bơ"
 
haizzzzz, mỗi ngày một đả kích
sắp không chịu nổi nữa rồi :((:((:((
 

làm thế nào để download video này về máy đây :(
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
cuôi cùng cái ngày mình sợ nhất cũng đã đến rồi
sợ phải đối mặt
sợ phải chấp nhận sự thật
sợ phải thừa nhận mình thua
dù biết là không nên trốn tránh nhưng bằng mọi cách phải chạy trốn, chạy thật xa...





xin hãy cho mình ích kỉ một chút! :(:(:(
 
Thời gian làm thay đổi thói quen hay chính hoàn cảnh mới là tác nhân chủ yếu:-?
Chắc là hoàn cảnh, khi sự vật thay đổi có nhiều thứ sẽ theo đó mà biến hóa muôn hình vạn trạng, có lẽ lúc này bạn đang quen với một việc nhưng biết đâu ngày mai nó lại trở nên xa xỉ đối với bạn...
Nhớ những ngày bỡ ngỡ xuống tp biết bao suy nghĩ hỗn độn, có những việc m chưa từng nghĩ sẽ làm... vậy mà...
Gà iu quý hồi đó m nói rằng xuống tp học, khi nào buồn thì gọi cho m để nghe nhạc chờ... Có thời gian tối nào t cũng gọi làm m phải để chế độ im lặng kẻo mọi người la:">, đến mấy chục cuộc gọi nhỡ đấy nhỉ:). T biết m tốt với t lắm hic, nhưng lại chẳng biết t làm dc gì mà khiến m như vậy hic và t :(
T biết dù t có làm gì m cũng ủng hộ t mà phải không?
T mang trong mình một cái tôi vĩ đại mặc dù chẳng hơn ng, càng ng t càng nhận ra điều đó nhưng sẽ không tiêu cưc đâu m nhỉ?
Còn m nữa tuy không ham hố giống t nhưng t biết m thừa sức làm thế mà;), t sẽ đi theo con đường mà mình đã và đang đi dù khó khăn thật đấy, bạn à:).
T sẽ cố gắng chăm sóc cây tình bạn của tụi mình nữa, bác sĩ tương lai à;), sẽ không để m một mình vun đắp nữa đâu:p
▶️
 
[FLASH]https://st.nhacso.net/flash/v82/embedPlaylistjs.swf?xmlPath=https://nhacso.net/flash/song/xnl/1/id/X1pSVUpcbA==&adsLink=&colorAux=0x017CA6&colorMain=0xafafaf&colorBorder=0x333333&typePlayer=single&mAuto=false&autoplay=0[/FLASH]
 
25/10
buồn vì khả năng có hạn:(
cảm ơn vì còn có những tấm lòng:)
sẽ là nguồn động viên tinh thần vậy:)
▶️
vững tin!
 
▶️
bài hát này hay thật:)
lại có từ sunshine nữa:">
thiệt là làm mình vui quá không ngủ được mất
lâu rồi mới có ngày hôm nay khì khì giống trở lại ngày xưa quá hi
mình ham hố theo thời điểm mà:">
nghe nhạc xong ngủ ngoan nha [you]:KSV@03:
 
×
Quay lại
Top