- Tham gia
- 14/12/2008
- Bài viết
- 18.532
La nuit ouvre ses fenêtres, Sur la planète déserte, S'écrase dans une cigarette, Joue sur l'onde muette. Et l'homme s'enferme sans attitude, Compte à rebours Sa solitude ; "Barreaux rouillés A cause d'elle, Ma vie se perd, Se sèche". Et puis Johnny, Johnny serre le vide dans ses bras, Quand Johnny, Johnny s'éveille, ne la trouve pas. Et puis Johnny, Johnny s'égare, ne comprend pas, Non Johnny, Johnny cette femme n'est plus à toi. Comme un écho qui s'endort, Epuisé par tant d'effort, Tu l'aimes encore. Les murs imprégnés de traces, Son parfum se déplace, La chercher même dans l'espace, Quand l'alcool te menace. Et l'homme se saôule D'incertitudes, Dans sa fierté Cache sa blessure, "Rideau de fer, Comment faire, Comment survivre sans elle" Et puis Johnny, Johnny serre le vide dans ses bras, Quand Johnny, Johnny s'éveille, ne la trouve pas. Et puis Johnny, Johnny s'égare, ne comprend pas, Non Johnny, Johnny cette femme n'est plus à toi. | Đêm tối mở ra những cánh cửa, Trong không gian hoang tàn, vỡ tan vào điếu thuốc, gợi rung cảm nín lặng. Người đàn ông nhốt mình trong sự lưỡng lự đếm ngược lại nỗi cô đơn "Những thanh sắt gỉ bởi vì chúng mà đời ta mất đi khô cằn. " và rồi Johnny ôm vào lòng ảo giác hư không, Khi thức dậy, chẳng còn thấy nữa Và rồi Johnny để lạc mất, chẳng thể hiểu được Không, Johnny ơi, người đàn bà ấy chẳng còn bên anh. Một tiếng vọng chìm vào giấc ngủ, Khơi bừng lên bao nhiêu nỗ lực, anh lại vẫn yêu. Những bức tường hằn lại những níu giữ ướp hương vào những gì đã qua, thậm chí vươn tới những khoảng cách Khi men say chực đe dọa anh . và một người say không xác định được niềm kiêu hãnh mà giấu nhẹm nỗi đau, "Tấm rèm sắt, làm sao dựng nên, làm sao để tồn tại mà không có nó " và rồi Johnny ôm vào lòng ảo giác hư không, Khi thức dậy, chẳng còn thấy nữa Và rồi Johnny để lạc mất, chẳng thể hiểu được Không, Johnny ơi, người đàn bà ấy chẳng còn bên anh. |