"Nhân sinh chẳng qua chỉ là một ly trà, đầy cũng được, vơi cũng được, tranh làm gì!
Đậm cũng được, nhạt cũng được, đều có vị riêng. Vội cũng được, chậm cũng được, vậy thì sao? Ấm cũng được, lạnh cũng được, nhìn nhau cười một cái. Nhân sinh bởi vì quan tâm nên đau khổ. Bởi vì hoài nghi nên tổn thương. Bởi vì xem nhẹ nên vui vẻ. Bởi vì lãnh đạm nên hạnh phúc. Chúng ta đều là khách qua đường trong thế giới này, rất nhiều người, rất nhiều việc, chúng ta đều không thể làm chủ.
Chữ “Tâm” có ba nét chấm, không có nét chấm nào hướng ra ngoài. Bạn càng muốn túm chặt, thì nó luôn rời bạn nhanh nhất.
Hết thảy tùy duyên, duyên sâu thì gặp nhau nhiều, duyên nhạt thì tùy nó đi. Nhân sinh xem nhẹ, lãnh đạm bao nhiêu, thì đau khổ càng rời xa bạn bấy nhiêu. Ai nấy đều sợ mình không tỉnh táo, hy vọng mình minh mẫn sáng suốt. Thực ra nhân sinh hà tất quá tỉnh táo? Nấu cháo cần phải cho ba phần gạo, bảy phần nước. Làm việc phải ba phần vì mình, bảy phần vì người. Đối với bạn bè phải ba phần nghiêm túc, bảy phần khoan dung. Đối với gia đình phải ba phần yêu, bảy phần trách nhiệm. Đọc văn, ba phần đọc, bảy phần thưởng thức. Uống rượu phải ba phần say, bảy phần tỉnh. Ba phần, bảy phần… chẳng qua là ước lượng của cuộc đời.
Đọc sách nhưng thứ nghiệm ra lại là thế giới, pha trà nhưng thứ nếm được là cuộc sống, rót rượu nhưng thứ nếm được lại là cực khổ. Nhân sinh tựa như vé một chiều không có lượt về, không có diễn tập, không có lặp lại, nên trân trọng những thứ trước mắt hơn, điều bạn cần làm bây giờ là sống thật tốt giây phút hiện tại."
Lưu Đồng - Jini dịch