Hai năm !Tôi chờ đợi trong sự nhớ thương cùng một tình yêu đang được nuôi dưỡng dần mà tôi tin bên nửa dòng Trái Đất kia anh cũng như tôi mà chờ đợi như thế.
Hai năm đủ để con người ta chính chắn và trưởng thành hơn trong lứa tuổi cũng như cách nhìn nhận về cuộc sống . Hai năm đủ để con người ta học được cách tha thứ và bao dung hơn , sống trầm lặng và yên tĩnh hơn . Trong hai năm đó tôi đã tự mình học được rất nhiều điều .
Tôi đã biết tự mình vượt qua những khó khăn mà không cần anh ở bên nhưng sao tôi lại không biết . Hai năm ! Một quãng thời gian không dài cũng không ngắn để thay đổi trái tim một con người ...
Ánh mặt trời hạ xuống thấp dần sau những tán cây của mùa thu , gió từng đợt thổi nhẹ qua làn tóc tôi . Tôi vẫn đứng đó ! Đứng yên như một pho tượng mà nhìn người trước mắt , đôi tay cũng vô thức mà bấu chặt vào chiếc váy mỏng . Đây là kết quả cho hai năm tôi chờ đợi một người ! Hai năm chờ đợi như một con ngốc .
Tôi đưa ánh mắt nhìn đôi tình nhân phía trước , nhìn đôi bàn tay họ đang đan chặt vào nhau mà đáng ra một bàn tay còn lại là của tôi . Sự tuyệt vọng cùng tiếc thương dâng chào nơi đáy tim hằn rõ một vết cắt lâu ngày lại rỉ máu .
Đôi tình nhân trước mắt vẫn cứ đứng im như tờ mà nhìn lại tôi , trong ánh mắt họ dường như không có tia xấu hổ cùng trốn tránh mà thay vào đó đôi tay họ lại đan chặt vào nhau như chứng minh quyền sở hữu với một người khác mà người đó lại chính là tôi .
Tôi đưa ánh mắt lên nhìn anh , người con trai đã lâu rồi tôi không gặp . Người con trai mà hằng đêm tôi vẫn mong nhớ và thường gọi tên trong những giấc mơ . Anh đứng đó ! Đối diện tôi ! Không gần mà cũng không xa . Vẫn nét mặt không chút biểu cảm cùng lạnh băng đó khiến tôi đau lòng , bao nhiêu năm rồi anh vẫn cứ trầm tĩnh như vậy , bình tĩnh như đây là chuyện không thuộc về anh .
Hai năm rồi người con trai của tôi vẫn không thay đổi , vẫn cái nét mặt đó ! Vẫn cái ánh mắt như xoáy sâu vào người nhìn đó . Tất cả đều không thay đổi như lần đầu tôi gặp anh nhưng tôi đâu hay vô thức trái tim đó đã không còn như xưa ...
Tôi lại đưa ánh mắt sang nhìn người con gái bên cạnh . Cô ấy đứng đó ! Nét mặt cùng dáng người hoà quyện một sự trong trắng cùng thuần khiết đến mê người . Làn da màu bánh mật trông hiền hoà mà dễ gần cùng đôi mắt mang tia thánh thiện hiện lên trong ánh chiều tà ...
Tôi ngây ra từ giây phút đó ! Người con gái ở ngay trước mặt tôi sao lại mang vẻ thuần khiết và trong sáng đến vậy . Sự vô tư và đáng yêu đó khiến tôi không tài nào oán hận hay thù ghét được . Tôi cứ nghĩ khi tôi gặp được người con gái bên cạnh anh , tôi sẽ căm hận hay cho cô ta một bạt tay - người đã cướp bạn trai tôi . Nhưng không ...
Tôi lại không làm được . Bởi lẽ cô ấy không như tôi tưởng tượng , là một cô gái xa hoa cùng kiêu kì , xinh đẹp cùng quyến rũ . Mà cô gái trước mặt tôi lại thánh thiện và dễ gần như một thiên thần khiến tôi không tài nào thù ghét được .
Sao tự nhiên tôi cảm thấy như mình không phải người bị người khác phản bội nữa mà giống như một kẻ ngoài cuộc ngắm nhìn sự hạnh phúc trước mặt .Tôi không cao thượng nhưng bắt tôi hận người con gái trước mặt ! Tôi không làm được
Tôi cố gắng nén hơi thật sâu lại , đè lặng cảm giác trong lòng mà dần cất bước . Cuối cùng thì cả ba chúng tôi không ai nói được với ai tiếng nào mà người cất bước ra đi lại là tôi . Đúng ! Tôi chấp nhận là người ra đi để dành hạnh phúc cho riêng họ vì bởi lẽ từ giây phút tôi thấy anh nắm tay người con gái đó thì yêu thương cùng thù hận trong tôi bỗng chốc tan biến ...
Tôi bước qua họ mà không để lại một lời nhắn nào cho đền khi bên tai tôi chuyền đến một âm thanh quen thuộc" không muốn biết lí do? "Âm thanh đó vẫn cứ lạnh lùng và buốt giá như rót vào tai tôi những mảnh thuỷ tinh của chiếc ly vừa vỡ .
Tôi dừng bước nhưng không quay đầu lại . Âm thanh này đã rất lâu tôi không còn nghe thấy , đã rất lâu rồi tôi vẫn mỏi mòn chờ đợi mà không ngờ hôm nay khi gặp lại sự thật lại trêu đùa con người như vậy .
Tôi hít một hơi thật sâu để điều chỉnh lại tâm trạng rồi rất lâu sau mới lên tiếng "Lý do đó ... đã không còn quan trong ..." nói rồi tôi lại cất bước mang theo sự buốt giá cùng u buồn của một con tim đã vỡ vụn , hơi thở như hoà quyện vào giò và cũng vỡ vụn theo .
Tôi không nhìn người con trai đó cũng không đợi anh trả lời nhưng sao tôi lại cảm thấy ánh mắt anh đang nhắm lại rồi một tia đau sót hiện rõ hay có chăng là do tôi tự suy diễn ........................................................................................................
OÁP .... còn một ít nữa nhưng em mỏi tay . hihihi
