Oh my summer - Mùa hè của Yo

Yoshida

Variety is spice of life
Thành viên thân thiết
Tham gia
15/5/2020
Bài viết
1.461
E hèm, là Yo đơi :3 Yo hiếm khi viết nhật kí dù rất thích viết và đọc lại nhật kí của mình :3 Cơ mà, cuộc đời nó cứ tréo nghoe, viết được 2 hay 3 hôm, y như rằng sẽ có một cơn bão rắc rối ập đến, và cuối cùng, vài tháng sau mới phát hiện ra: Thì ra mình có một cuốn nhật kí :v *khok ở trong tym*

Vì vậy, Yo quyết định đợi cho mọi giông tố qua rồi, sẽ bắt tay vào viết :)) Cũng có muộn đâu nào, đúm khum? :3

Và đó cũng là lí do Yo chỉ viết nhật kí mùa hè, cụ thể là những điều nổi bật mình đã làm được hoặc chưa làm được suốt 3 tháng qua (kèm thêm vài kinh nghiệm xương máu :))). Người ta nói: "Tốt khoe, xấu che", nhưng mà thôi, ai cũng có cái xấu mà nên mình cũng không ngại "khoe" đâu :3 Nói ra khuyết điểm của mình để người khác giúp mình khác phục hoặc để họ không đi qua giẫm lại vết xe đỗ của mình, có gì là không tốt?

Ba tháng là một khoảng thời gian... bằng 1/4 năm :)) Ý là, nó... rất là ngắn :3 Nhưng suy đi tính lại thì cũng đến tận 2160 giờ, trừ 900 giờ ngủ, thì còn 1260 giờ. Bạn biết đó, trong 1 giờ chúng ta có thể làm được rất nhiều việc, huống hồ nghìn giờ như thế. Điều đó đồng nghĩa, một bài thế này là không đủ nên mình sẽ chia nhỏ ra và chia sẻ bên dưới. Nếu các bạn có hứng thú thì đón đọc (mình nghĩ chắc sẽ hoàn thành trước 1.9 để còn tiếp tục sự nghiệp học tập nữa :))), còn các bạn thấy nhàm chán thì mình vẫn cứ đăng, để sau này mình đọc lại xem bản thân ngày trước ngớ ngẩn đến thế nào :)) Kiểu gì cũng tiện mà :))
 
Yess, điều đầu tiên mà Yo muốn chia sẻ liên quan đến vấn đề sức khỏe: TẬP THỂ DỤC.
Mọi người hong ai hong biết con sâu lười đã ăn sâu vào xương tủy của mình Yo :)) Và trong 13 môn học, mình không thích nhất ấy là môn viết tắt bởi 2 chữ cái TD. Mình không thích môn, nhưng thích giờ, vì giáo viên thể dục cũng tâm lí lém, phần lớn chỉ khởi động chút rồi cho chơi tự do thui :3 Đương nhiên, đối với những giáo viên thể dục chính hiệu+nhiệt tình thì khoảng thời gian 2 giờ nó còn dài hơn cả 1 thiên niên kỉ, cảm giác như bị đày ải ấy, hic :3

>>> Mình không bao giờ tự giác tập thể dục ở nhà.
(Đó là chuyện không ai cảm thấy lạ :3)

Nhưng hè này, mình đã bị mắc bệnh. Ối mèn ui, mình cứ tưởng bị thoái hóa khớp hay gì lun giồi ấy chứ :v Kiểu hay bị mỏi cổ, đau nhức chân tay, ... Yo 16 mà cứ ngỡ đã 61. Haizz, mà nhiều khi người ta 61 còn xịn hơn cả Yo :))

Thế là, mẹ mình mới kiu mình tập thể dục đi, không cần nhiều, chỉ 5-10 phút mỗi ngày là được.

Yo, đương nhiên không tin rồi.
Nghe nó cứ không đúng lắm í. 5-10 phút... có ít quá không?
Cơ mà, nếu nhiều hơn thì Yo cũng không chịu tập đâu :3

Sau đó, mẹ mình tuôn một tràn dài về bệnh xương khớp. Mình chỉ nhớ đại khái thế này:
Không tập thể dục >>> Xương khớp không vận động >>> Hình thành vôi bám trên xương, khớp >>> Mỗi ngày vôi bám càng nhiều tạo thành các gai >>> Nhẹ: nhức mỏi >>> Nặng: ung thư... (nói chung khỏi thuốc chữa vì sẽ ảnh hưởng đến các tế bào thần kinh khác...)

Tập 5-10 phút một ngày, mình không chết.
Để thế sướng cũng chả bao nhiêu, lại mang họa.

Thế là tạo thói quen tập thể dục buổi sáng (ghia chưa, ghia chưa :3)
Cũng không làm gì ghê gớm, chỉ là tập những động tác khởi động ở lớp TD thôi, trên dưới 10 động tác.

Cơ mà, kết quả bất ngờ thật. Sau 3 tháng, tình trạng uể oải tự nhiên biến mất :3
Mình cũng không hiểu vì sao. 1 ngày 16 tiếng làm việc, mà chỉ tập 5-10 phút, hiệu quả lại thế đấy :3 Ôi, có lẽ mình hơi bị ngu ngốc khi xem thường TD nhỉ? :))

Thật lòng mà nói thì mình vẫn không thích nó lắm, nhưng sức khỏe quan trọng hơn mà, đúng không?

Cho nên là, các bạn cũng nên dành ít thời gian để khởi động trong một ngày dài làm việc. 5-10 phút không đáng là bao, cũng không đổ mồ hôi (nhiều). Nói chung là không phiền hà gì lắm đâu. nhưng nó sẽ mang lại niềm vui cho cuộc sống bạn.

Không có tiền còn có thể vui chuyện khác.
Chứ không có sức khỏe thì có vui cũng chỉ là gượng gạo mà thôi.
 
Thui tiếp theo nên có một chút học tập, nhỉ :3 Hè này mình văn ôn võ luyện, à nhầm, mình trọng tâm vào Ính lịch :)) Nhưng mà chưa có tới đâu hết á nên chắc hong share kinh nghiệm được :)) Thật ra là cũng có một số kinh nghiệm xương máu trong hành trình đeo bám IETLS nhưng để kiểm chứng lại đã :))

Ngoài ra, thì hè này mình dành khá nhiều thời gian cho kiếp cầm ca của mình :)) Ý là "cầm" thui chứ hong có "ca", Yo ca dở lám :))

PIANO:
Cái này mọi người cũng biết đó, muốn học được cần có nghị lực lớn và... cây roi đồng hành :)) 2 đến 3 năm đầu mình học là luôn có "ông thần" này bên cạnh á, không sẽ thiếu hơi :)) Những năm sau đó là lời mắng như thác đổ chảy ào vào tai :)) Nhiều bạn hỏi mình học piano có khó không. Mình thật sự không biết trả lời sao luôn. Ừ thì đúng là khó, nhưng nó không phải chỉ ở chuyện khó hay không. Nó còn phụ thuộc vào cái gọi là tài năng thiên bẩm, và ý chí dồi dào cùng sự "khuyến khích" từ gia đình, bạn bè... cả đam mê nữa :3 Nhiều yếu tố lắm. Nếu bạn đang hoặc muốn học piano thì một số kinh nghiệm của mình sau đây CÓ THỂ (có thể thôi nha) giúp ích được cho bạn :3
1. Vứt cái đồng hồ vào sọt rác :3 Nói chung là, vứt đi đâu cũng được, miễn là con mắt sẽ không có khả năng liếc vào đấy :3 Khi không xác định được thời gian, dù cảm thấy lâu hay không lâu, mục tiêu của bạn chỉ còn có thể là "chất lượng", chứ không phải là "thời lượng".
2. Lấy băng keo quấn mình vào cái ghế :3 Xin đừng đứng dậy, nếu cảm thấy quá mệt mỏi rồi, thì hãy dừng hẳn và nghỉ ngơi. Nếu bạn bước ra khỏi chỗ, bạn sẽ cảm thấy thoải mái và não lập tức có suy nghĩ: "Ngu gì ngồi lại chỗ cực hình đó." trừ khi ý chí của bạn đủ lớn để có thể không bị sự chán nản đánh gục, ok, cứ thoái mái nhé.
3. Luyện ngón, luyện ngón, và luyện ngón :3 Quan trọng nhắc lại 3 lần. Đây là những bài cơ bản khi học đàn, ban đầu khó, lúc sau dễ, rồi... bỏ luôn. Nố nô nồ, không nên nhé. Đừng xem thường nó, Mình mỗi ngày đều luyện những bài cơ bản đó, nó sẽ giúp ngón tay dẻo dai uyển chuyển hơn đó. Cho dù bạn đàn nhiều đến mức nào, những ngón tay không lanh lẹ thì chỉ có thể luyện bài nào đàn được bài đó thôi, từ đó bạn sẽ cảm thấy mình không bằng ai, cũng mất hứng học đàn.
4. Tâm trạng không tốt, đừng bỏ bữa :3 Tức giận, chán nản, buồn bả, bực dọc... Mình biết mà, ngồi chỉ "đánh" đàn. Thật sự. Mình bị mắng hoài chứ gì :v Và mình đã có giải pháp. Những lúc đó, mình giảm thời gian lại, giống như no thì ăn cơm ít lại thôi. Rồi mình sẽ đàn lại những bài mình thích, đã quen tay hay nhuần nhuyễn rồi ấy, và luyện ngón. Bởi vì quen rồi nên bạn không cần phải vắt óc hay quá tập trung để nghĩ tiếp theo phải làm sao, nên chí ít cũng thư giãn được đôi phần.
5. Tạo cảm hứng cho bản thân :3 Đương nhiên, ai mà chẳng có lúc muốn từ bỏ. Hè này mình có lên Youtube và xem những video đàn mình thích. Dạo này mình bị u mê 4-hand piano á :)) cứ xem mãi :)) Nhưng không làm cách nào mọc thêm tay cả :)) Nói chứ, mình cũng vừa hoàn thành bản "Lemon" của Kenshi Yonezu 3-hand style :)) Yo lấy bản phối violin và piano ấy mà :v Bật mí, Yo dùng Organ. Bé iu của Yo có chức năng ghi âm nên Yo ghi lại phần Violin solo, sau đó phát ra rồi kết hợp đệm piano :)) Mọc thêm tay cũng không quá khó, nhỉ :))

Trên đây là một số điều mình rút ra được. Hy vọng sẽ giúp ích được gì đó cho các bạn đang có nhu cầu. (Mà nhiều khi những bạn có nhu cầu lại không đọc được nó TT)

Hôm sau mình sẽ share về Violin-nỗi đau bé bỏng của mình :))
 
VIOLIN
Haizz... Nhiều khi nghĩ lại cũng tự thầm mắng mình sao mà ngu ngốc thế :)) Hồi đó xem trên truyền hình, thấy người ta cứ cầm vĩ kéo kéo tưởng dễ lắm. Giờ mới thấy cái cảnh :v
Hè này, Yo kiểu bị sốc tâm lý á: phát hiện bản thân suốt mấy năm nay đàn SAI TOÀN TẬP, từ cách cầm, cách đứng, cách kéo, đến cách bấm ... Sai tất tần tật. Sai đến không còn gì để sai.
Nói chung là, mình phải mất 1 tuần để ổn định tâm trạng+lên kế hoạch "vào bờ" :))

Những bạn nào care thì đây sẽ một số lỗi sai cơ bản của mình, các bạn né càng xa càng tốt nhen ^^ (Mình có chia sẻ những video mình đã học và thấy hiệu quả)
1. Tư thế "professional" :3 Yo tự học nên thấy người ta sao mình bắt chước vậy thôi. Đàn theo bản năng. Mà bản năng nó bị sai trái, hic TT. Cách mình đứng nó khá thoải mái, nhưng soi gương nhìn thì lại bị gù. Haizz, chỉnh cái tướng cũng khổ lắm a. À, tư thế đứng ảnh hưởng bởi tư thế cầm đàn nha. Yo cầm đàn gần như đúng hướng 12h (hay 11h30) á. Đưa ra trước mặt lun, lúc đàn dễ thấy nốt, nhưng người khác là không thấy cái mặt của mình T.T

*Cách cầm đàn đúng và tự nhiên: Đặt đàn theo hương 10h30 đến 11h, không quá vai, 1/2 cổ và 1/2 hàm kết hợp với vai "kẹp" nó lại, sao cho lúc tay không vịn, đàn vẫn được cố định. Các bạn có thể tham khảo:


2. Cầm vĩ như cầm gậy :3 Ban đầu học thì mình cầm đúng, sau lại cảm thấy không thoải mái nên tự ý đổi, thành ra sai. Trông nó cứng như cục đá í. Và một cái nữa là kéo không thẳng, không vuông >>> bị lan dây, rất khó chịu, âm cũng dở nữa. Thế là mình mày mò trên Youtube tìm người chỉ cách cầm vĩ đúng, mới "à" ra, người ta kéo vĩ chỉ di chuyển khuỷu tay, đôi khi là ngón tay, chứ KHÔNG phải CẢ CÁNH TAY/VAI. Ôi, sai lầm chết người :v

*Cách kéo vĩ đúng: Đặt vĩ vuông góc với các dây đàn, di chuyển khuỷu tay lên hoặc xuống để thay đổi dây, từ vai xuống khuỷu tay là BẤT ĐỘNG (nói thế chứ chỉ là không dùng vai làm lực chính để kéo). Kéo thẳng từ dưới lên và ngược lại.
*Cách kéo vĩ mềm mại: Tập luyện ngón tay nhé.

3. Cách giữ đàn, bấm nốt :3 Mình giữ đàn bằng cổ tay các bạn ạ :v thảo nào bấm nốt và di chuyển bàn tay không hề được lun :v Nhìn cũng cứng nhắt.

*Cách cầm đàn đúng: Từ khuỷu tay đến bàn tay phải thẳng hàng. Ngón cái chịu lực giữ đàn. Bốn ngón còn lại nằm hơi nghiêng trên dây, nói chung không quá vuông góc. (Tham khảo video trên nè)

4. VIBRATO! :3 Cái này thì... hm... Nhưng bạn nào mới học thì nên quên nó đi nhé, vì nó sẽ gây áp lực rất lớn lên bạn. Mình đã luyện rung đã 2 tháng, nhưng mọi thứ dường như chẳng khá hơn là bao. Hồi đó vì quá ham "pro" nên mình đã luyện vibrato sai cách. Sai đến mức rung bằng vĩ chứ không rung bằng ngón tay lun :3 Giờ sửa cũng cực lắm ạ. Lâu lâu tay kéo vĩ nó hay rung rung, tiếng không được liền mạch, khổ thân :v Có 2 cách để tạo âm rung nhé: rung cổ tay hoặc rung ngón tay. Mình chọn rung cổ tay.

*Cách rung vibrato bằng cổ tay (Mình nghĩ là nó dễ hơn cách kia, nhưng nó lại ít phổ biến hơn.)

5. Chênh âm :3 (Hong biết đúng thuật ngữ hong nhỉ?) Kiểu đàn mà nó cứ cà lệch cà lệch, sai không sai, đúng không đúng ấy :v Haizz, đến giờ mình vẫn chưa khắc phục được. Mình nghĩ cái này có lẽ phải luyện nhiều mới quen thôi chứ không có mẹo, hic. Nhưng mà, khi đàn, các bạn nhớ chỉnh dây, gọi là tune ấy, cho nó đúng âm. Có nhiều cách tune dây lắm, mình hay dùng web này: https://violinspiration.com/free-online-violin-tuner-with-microphone-violin-tuning-notes/
Và ban đầu nhớ đàn chậm, cho đến khi chắc nốt, chắc tay rồi thì mới vặn ga chạy nhé.


Maybe that's all :)) Nói chung sai nhiều, nhưng đại khái là những điều trên. Các bạn có thể tham khảo thêm nhiều video trên internet nè :3 Mình thích cô ấy vì cô ấy nói tiếng Anh khá dễ nghe, dễ hiểu, giúp mình luyện nghe tiếng Anh tốt hơn: 1 công 2 ch.uyện ấy mà :)) À, vì mình đẻ ngược, thuận tay trái nên khá khó tìm được video hỗ trợ :)) Mình tháo cả cái phần để cằm ra lun vì bị ngược bên :v nên giờ cũng gặp một số vấn đề :)) Thôi kệ đi, dù sao thì cũng phải cố gắng hơn <3

Thanks for reading all <3
 
Gần đây Yo nổi hứng từ tìm công ăn việc làm :)) Hồi bé thích đọc truyện, thấy gì mà edit, beta, trans này nọ kiểu nó xa xỉ lắm :v kiểu suốt đời này Yo cũng không thể với tới được. Cảm giác những con người đó thật là quá ư là toẹt zờiii lunn :))

Thế là, rong ruổi muôn nơi, một ngày nọ có năng không có mưa, Yo tìm được một ngôi nhà bé nhỏ để dừng chân :)) Ban đầu chỉ định hỏi làm thứ thui, ai ngờ, càng làm càng nghiện :)) Ban đầu cứ sợ không làm được, ai ngờ, cũng không tệ :))

Chân ước chân ráo vào beta truyện chữ Trung Quốc. Vốn văn mình không giỏi, (mình học văn còn thua cả thằng học phụ đạo Văn cùng bàn), nhưng lại có niềm đam mê đi thử sức. Rốt cuộc, cũng làm nên chuyện :))

Một số thuật ngữ nho nhỏ:
Truyện chữ: +Raw: Bản gốc.
+Convert: Gốc Trung đã được chuyển sang Hán Việt
+Edit: Việt hóa cái Convert/Raw
+Beta: Việt hóa cái Edit.
Truyện tranh: +Raw: như trên
+Trans: Dịch bản Raw
+Beta: Việt hóa bản Trans
+Edit: bao gồm: Clean (xóa thoại), Redraw (vẽ lại một số chỗ bị Clean), Type (nhập lời thoại vào)

Rồi trở lại câu chuyện thần bí của Yo :))

Lúc đầu vào mình ứng beta, vì mình không rành tiếng Trung/Hán Việt (nó quá ư là nhức não :v). Một, hai chap đầu cảm thấy hơi khó, nhưng sau thì thấy nó rất giải trí a~~~ Một ngày mình có thể làm đến 8 chap :3 Cũng may là truyện mình đang làm, nội dung sạch sẽ dễ hiểu, chương cũng ngắn nữa, nên khá ok. À, mình làm được tính lưn ấy nhá :)) (Bởi vậy có động lực hẳn ra :3)

Đương nhiên, đó vẫn chưa phải cái mình muốn làm nhất. Thế là mình mới dạo chơi muôn nơi khắp chốn tìm team nào chui vào ăn nhờ ở đậu, cuối cùng cũng được vào team. Nhưng vì cận năm học nên mình chỉ quyết định kề vai sát cánh với 2 team mới thành lập :v Đầu tiên, Yo vẫn là ứng beta vì đã có chút kinh nghiệm. Team bên kia thì nhận chỉ cho mình học edit lun :3 Free mà, ngại gì không học :)) Mình học 1 tuần, sau đó làm thử 1 chap. Hic, nó khó dã man :v Xong chap đầu là mình nhảy sang trans+beta luôn. Tiếng Anh mình khá ổn nên không phải lo :))

Những khó khăn của Yo nà:
1. Điều kiện thiếu thốn: Haizzz, người ta thì chỉ cần down 1 cái photoshop là xong, mình thì phải kết hợp mom's phone với my lap. Mỗi cái 1 app khác nhau :v Nhảy qua nhảy lại cũng phiền chết được. Nhưng dùng hàng cùi bắp thì biết làm sao đơi :))
2. Kỹ năng vẽ kém cỏi: Thích vẽ thì có đấy, nhưng vẽ xấu ơi là xấu lun :v Nên là, redraw nhiều chỗ bị lỗi, độc giả khó tính bắt được chắc mắng tui chíttt :))
3. Vốn từ eo hẹp: Dù là truyện chữ hay truyện tranh, beta là luôn là vấn đề của văn phong và vốn từ :3 Học văn dốt thế nên cũng gặp không ít trở ngại. Đôi khi làm nửa chừng nghĩ mãi không ra từ, phải lắp từ khác vào dù không mấy ưng ý, sau khi up rồi mới nhớ ra từ mình cần là gì :)) Ui nó tức gì mà tức :3 Đã thế, nhiều khi lúc trans/beta thấy rất chi là hay luôn, đăng lên rồi đọc lại mới thấy tệ ơi là tệ :v
4. Tính cẩu thả cả đời không chửa nổi: Nếu lười biếng đã ăn sâu vào xương tủy Yo, thì tính cẩu thả chính là bạn chí cốt của con sâu đó :)) Tự nhắc nhở bản thân phải cẩn thận rồi, nhưng không hiểu kiểu quái nào vẫn sai sót :v Riết rồi cũng quen :)) Nhưng mà phải sửa, phải sửa, phải sửa :3 Không sửa mai mốt đọc lại truyện của mình dịch biết lấy cái gì trùm lên đầu đây?!! :))
5. Time and time and time: Thời gian là vàng là bạc. Không nên tốn thời gian vào những việc vô bổ thế này. Haizz, sắp nhập học nữa, không được lơ là. Mình không đủ trình để làm giàu bằng nghề này, thậm chí còn không thể dựa vào nó để kiếm cơm. Nên, giãn bớt ra là tốt nhất :v Và đó cũng là một trở ngại, huhu =((

Nhưng dù sao cũng cảm thấy rất biết ơn vì mình đã có cơ hội trải nghiệm nhiều điều thú vị. Đây là điều mình không thể ngờ tới là sẽ làm được :)) Quả là, không gì là không thể ha :))
 
Quay lại
Top Bottom