Gửi bạn của tôi...cố lên nhé!!!

co3la_lucky_leaf92

Thành viên thân thiết
Thành viên thân thiết
Tham gia
9/4/2011
Bài viết
955
Vậy là một mùa hè nữa lại sang, cái nắng gắt của hà nội làm mình nhớ những ngày này của năm ngoái khi chúng ta đang tất bật học ôn chuẩn bị cho kỳ thy quan trọng nhất của cuộc đời. Tớ và cậu đã đi cùng nhau trong suốt quãng đời học sinh, từ mẫu giáo đến lớp 12 và tất nhiên cả hai đứa đều hi vọng lịch sử sẽ viết tiếp quãng đời sinh viên đầy ước mơ hoài bão. Chúng ta như cặp bài trùng đi đâu cũng có nhau, sức học khá ngang nhau và cùng làm hồ sơ vào một trường đại học. Tớ nhớ những buổi học nhóm hai đứa ngồi mơ mộng sẽ thi đậu đại học, sẽ ở cùng nhau, sẽ cùng nhau đạp xe rong ruổi khám phá 36 phố phường hà nội và biết bao dự định tươi đẹp nữa. Lúc đó tớ hạnh phúc biết bao, nhiều lúc ngồi học mà tớ cứ cười suốt khi nghĩ đến cảnh ở trọ của thời sinh viên và tớ đương nhiên sẽ không để cậu sống yên ổn, tớ biết những ý nghĩ của cậu cũng chẳng tốt đẹp gì hơn.
Thế nhưng kết quả không như chúng ta mong muốn, tớ buồn vô hạn nhưng tớ biết cậu còn đau khổ hơn tớ nhiều. Không ai nghĩ là cậu sẽ trượt. Lúc đó tớ đã có lúc ngu ngốc mà nghĩ rằng nếu như tớ cũng trựot thỳ chắc cậu sẽ đỡ buồn hơn. Tớ sợ tình bạn của chúng ta sẽ không còn như trước nữa. Tớ không biết nói gì chỉ nhắn tin thôi, cậu không trả lời và tớ khóc...tớ đến nhà cậu nhưng không gặp. Rồi ngày nào tớ cũng nhắn tin dù cậu không trả lời.Tớ thực sự sợ sẽ mất cậu, mất cái tình bạn đẹp đẽ suốt 12 năm qua. Hai tuần sau tớ nhận được tin nhắn của cậu "ra trường nhé!". Cậu không biết lúc đó tớ vui thế nào đâu, tớ đạp xe ngay ra trường. Mùa hè sân trường vắng tanh, tớ nhận ra dáng cậu nhỏ bé sau chiếc ghế đá. Trông cậu lúc đó không cảm xúc, còn tớ như sắp khóc. Im lặng.....Tớ không chịu được ôm lấy cậu và khóc như mưa. Nhưng cậu cười nhẹ nhàng lau nước mắt cho tớ rồi đưa tay chỉ về những tán cây quen thuộc, những chiếc ghế đá đã in dấu bao kỷ niệm của thời học sinh yêu dấu, cậu lể lại những ngày nắng nóng hai đứa cùng đạp xe đi học, mệt và vui biết bao. Rồi những ngày đông lạnh giá, tớ lười đi xe cứ bắt cậu đèo mãi, tớ còn ôm ghì cậu trong lớp khiến hai đứa bị phạt nữa chứ, cậu cứ kể như thế và tớ lặng lẽ khóc, tất cả cứ như vừa hôm qua, những kí ức hiện ra trước mặt tớ đẹp như trong những câu chuyện mà chúng ta vẫn thường giành nhau đọc...chưa bao giờ tớ cảm giác được có ngày phải xa cậu tớ sẽ buồn như thế. Và trong cái nắng chiều mùa hạ người ta nhìn thấy hai cái bóng tựa vào nhau, tất cả chìm trong im lặng, ve đã không còn kêu và phượng vĩ gờ đã sắp tàn
Cuối cùng cậu cũng đã trở lại là chính mình. Tớ vui vì tình bạn chunbgs ta vẫn thế nhưng buồn vì những ngày tiếp theo sẽ không còn cậu bên cạnh tớ. Ngày tớ sắp nhập học cậu đến, chúng ta lại líu lo vớ bao chuyện trên trời dưới đất, cuối cùng cậu dặn tớ "ra ngoài đó học không được quên tao nha, mày ra đó cho quen đi rồi năm sau tao ra dẫn tao đi chơi nhiều vô, àh nhớ học nấu ăn cho giỏi vô mà phục vụ tao, năm sau tao thể sẽ ra ở với mày kẻo mày lại nhớ tao quá không học hành gì được". tớ ôm lấy cậu, không khóc mà nưopwcs mắt cứ rơi......
Mới đó mà đã gần một năm rồi, chắc giờ cậu đang tất bật với những công thức, định lý, phương trình khó ưa phải không??? Cố lên cậu nhé! tớ tin bạn của tớ sẽ làm được mà.My BFF!!!
 
Ukm! khi mọi người đặt kì vọng quá nhiều vào ta, muk ta lại thất bại
Ai có muốn chuyện đó xảy ra đâu
Ran cũng vậy, trượt dh là một cú sốc lớn với mình
Nhưng chủ yếu chúng ta có thể vượt qua được hay ko mới là điều quan trọng
Ran tin bạn của bạn sẽ hiểu và cố gắng trong kì thi sắp tới này
Chúc bạn ấy thành công
Và bạn ấy sẽ rất vui khi có một người bạn như bạn đó
 
×
Quay lại
Top