Vừa mở mắt ra đã thấy oneshot này rồi. Công nhận lời văn của bác trau chuốt như lúc nhận xét luôn á...
- Về bố cục: Hừm, như
@Dương Liễu 2005 nói thì đúng là hơi lan man thật...Đoạn bác viết về nỗi lòng của Shinichi sau khi Ran mất và nhớ lại kỉ niệm với cô nhiều lúc lại xen kẽ nhau, nên cũng không rõ bác đang viết về cảm xúc của Shinichi lúc nhớ lại hay hồi tưởng về quãng thời gian ấy...(Đây, tôi viết còn thấy loạn?)
- Về nội dung: Dù đây không phải đề tài mới mẻ, nhưng với văn phong của mỗi người nếu linh hoạt và phong phú thì vẫn tạo ra sự hồi hộp, bất ngờ khi đọc. Tôi thấy bác cũng biết tận dụng lối hành văn của mình để đem đến một oneshot động lòng người. Mà xem ra oneshot chủ yếu kể về kỉ niệm nhiều hơn cảm xúc của Shinichi hay Ran. Nếu thêm những yếu tố như vậy sẽ khiến người đọc thấu hiểu hơn về tâm trạng của nhân vật chính lẫn sự tỉ mỉ trong cách viết của tác giả, với lại tăng độ dài cho oneshot(vì tôi thấy hình như hơi ngắn thì phải).
- Về cách trình bày: Bác đề màu chữ xanh - màu không quá vui tươi như đỏ, cam, vàng; cũng không quá tang thương như đen, xám. Nói chung gợi cảm giác nhớ thương cho người đọc. Cuối có một khoảng trắng, người đọc trước khi kéo xuống hoặc thoát ra có thể nán lại một lúc để cảm nhận ý nghĩa sâu xa của fic.
Tôi không phải bậc thầy trong mảng viết fic hay nhận xét fic, nhưng đây là những suy nghĩ riêng của tôi, nếu có gì quá lời bác thông cảm.