Đố:Thơ ai đây???

tặng Oanh bài đó đó ;)):KSV@01:
chắc ko bị thiểu não đâu nhỉ, :D
uh..Cảm ơn ko có nhá...:)
Hờ..hờ..chít ùi...Oanh bị thiểu năng thật...Bệnh mới...phát hiện...híc.híc:KSV@07:
 
uh..Cảm ơn ko có nhá...:)
Hờ..hờ..chít ùi...Oanh bị thiểu năng thật...Bệnh mới...phát hiện...híc.híc:KSV@07:
he2, mau khỏi nha,
thiểu năng thế chán lắm :KSV@07:
 
he2, mau khỏi nha,
thiểu năng thế chán lắm :KSV@07:
umh.Cảm ơn ko có...
Oanh bảo,Oanh bị thiểu năng...=((...bạn Oanh bảo,thiểu năg như mi,tao cũng muốn thiểu năg.:d:d:d:))
 
Hì, tiếp theo nè:
tìm hiểu bài thơ có 2 câu chữ ký của ko có nha, ;)) ;)
 
Hì, tiếp theo nè:
tìm hiểu bài thơ có 2 câu chữ ký của ko có nha, ;)) ;)
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm,
Anh hút nhụy của mỗi giờ tình tự.

(Giục giã,Xuân Diệu)

Oanh vẫn tưởng 2câu thơ này..có trg một bài thơ ý chí nào đó...
Không ngờ,nó lại nằm trog một bài thơ tình thế này...hơ..hơ..lạ thế...:KSV@02:
Gần giống "Vội vàng " ế?:KSV@07:
 
Thơ Xuân Diệu lấy đâu ý chí :))
ý chí nè:
Ví ko có cảnh đông tàn
Thì sao có cảnh huy hoàng ngày xuân
Nghĩ mình trong bước gian truân
Tai ương rèn luyện, tinh thần thêm hăng :D
 
Thơ Xuân Diệu lấy đâu ý chí :))
ý chí nè:
Ví ko có cảnh đông tàn
Thì sao có cảnh huy hoàng ngày xuân
Nghĩ mình trong bước gian truân
Tai ương rèn luyện, tinh thần thêm hăng :D

Có lẽ Oanh thích thơ Tố Hữu hơn..Hồ Chủ Tịch cũng vậy...
Ah.Cả Trần Đăng Khoa nữa...:KSV@11:...
Ko thích Xuân Diệu,một số thui...hì..hì...
đang thơ của trag Trình..quay ngoắt sag thơ tình...chết mất thui..:KSV@19::KSV@19:
"Một bếp lửa chờn vờn sương sớm
Một bếp lửa ấp iu nộng đượm
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa
Ôi kì lạ và thiêng liêng bếp lửa !
"
 
Có lẽ Oanh thích thơ Tố Hữu hơn..Hồ Chủ Tịch cũng vậy...
Ah.Cả Trần Đăng Khoa nữa...:KSV@11:...
Ko thích Xuân Diệu,một số thui...hì..hì...
đang thơ của trag Trình..quay ngoắt sag thơ tình...chết mất thui..:KSV@19::KSV@19:
"Một bếp lửa chờn vờn sương sớm
Một bếp lửa ấp iu nộng đượm
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa
Ôi kì lạ và thiêng liêng bếp lửa !
"
uhm, đang nhớ bà Oanh đó à,
ngọn lửa tình thương, ngọn lửa niềm tin, và ngọn lửa hy vọng,
nhớ câu cuối: Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?:KSV@07:
 
uhm, đang nhớ bà Oanh đó à,
ngọn lửa tình thương, ngọn lửa niềm tin, và ngọn lửa hy vọng,
nhớ câu cuối: Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?:KSV@07:
Bếp lửa.Bằng Việt..
Nhớ bà,và nhớ hồi cấp 2 nữa...Oanh thích bài này lắm..:KSV@03:
Và..
Sốngtrên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc”
 
đây là bài "Nói với con" hic, tác giả Y Phương
tìm mới thấy, hì hì,
mấy câu thơ trên nói lên quan niệm sống: phải gan góc, dẻo dai, nhưng cũng phải hòa quyện, gắn kết cùng cộng đồng :KSV@07::KSV@08:
nói chung là thơ hay, :D
tiếp theo có câu nào hay hay chia sẻ nha Oanh, :)
 
Ko có cũng thích thơ hử?? Hì,hì...:KSV@01:
Là tấm log một người bạn...hy vọng sẽ được như thế này...

      • Đã bấy lâu nay bác tới nhà,
        Trẻ thì đi vắng, chợ thời xa.
        Ao sâu, sóng cả, khôn chài cá;
        Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.
        Cải chửa ra cây, cà mới nụ;
        Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
        Đầu trò tiếp khách, trầu không có,
        Bác đến chơi đây, ta với ta.
:KSV@03:
 
Bài này quen thuộc quá rùi, ;))
Bác đến chơi nhà của Nguyễn Khuyến (Tam Nguyên Yên Đổ nè)
thân thiết như thế này thì còn gì bằng, hì,
tự nhiên nghĩ tới câu thơ này:
Một mình cảnh vắng đêm thâu
Muốn đem máu đỏ nhuộm màu giang san.:KSV@06:
 
Hihi, đây là bài Chiêu hồn nước của Phạm Tất Bắc nè. Mình đố các bạn nhé, mấy câu thơ này trong bài thơ nào và của ai ^^
"...Yêu nhau ai không muốn
Gần nhau và hôn nhau
Nhưng anh, anh không muốn
Hôn em trong tủi sầu!..."
 
Hihi, đây là bài Chiêu hồn nước của Phạm Tất Bắc nè. Mình đố các bạn nhé, mấy câu thơ này trong bài thơ nào và của ai ^^
"...Yêu nhau ai không muốn
Gần nhau và hôn nhau
Nhưng anh, anh không muốn
Hôn em trong tủi sầu!..."
Cảm ơn bạn..Một bài thơ rất xúc động:KSV@17:
Hôn
(Phùng Quán)

Hôn Trời đã sinh ra em
Ðể mà xinh mà đẹp
Trời đã sinh ra anh
Ðể yêu em tha thiết

Khi người ta yêu nhau
Hôn nhau trong say đắm
Còn anh, anh yêu em
Anh phải ra mặt trận

Yêu nhau ai không muốn
Gần nhau và hôn nhau
Nhưng anh, anh không muốn
Hôn em trong tủi sầu

Em ơi rất có thể
Anh chết giữa chiến trường
Ðôi môi tươi đạn xé
Chưa bao giờ được hôn

Nhưng dù chết em ơi
Yêu em anh không thể
Hôn em bằng đôi môi
Của một người nô lệ.


Một baì thơ xúc động...tình cảm riêng tư và chiến tranh..hoà quyện vào nhau..."'anh không muốn/ hôn em trog tủi sầu" ..Biết làm sao,gác tình riêng...cho một ý chí chiến đấu...."Nhưng dù chết em ơi/yêu em anh ko thể/hôn em bằng đôi môi/của một người nô lệ"....Tình yêu thật đẹp..và tình yêu đất nước,lòng tự trọng còn cao hơn rất nhiều..:KSV@18:
Cảm ơn bạn,đã cho tôi những cảm xúc này....:KSV@18:
 
Đây là thơ ai nào???
( hí..hí..dễ đoán thế...thích đọc thơ trẻ con ế..gần gũi...vui vẻ..
:KSV@01:
Bác giun đào đất suốt ngày
Trưa nay chết dưới bóng cây sau nhà
Họ hàng nhà kiến kéo ra
Kiến con đi trước, kiến già theo sau
Cầm hương kiến Đất bạc đầu
Khóc than kiến Cánh khoác màu áo tang
Kiến Lửa đốt đuốc đỏ làng
Kiến Kim chống gậy, kiến Càng nặng vai
Đám ma đưa đến là dài
Qua những vườn chuối, vườn khoai, vườn cà
Kiến Đen uống rượu la đà
Bao nhiêu kiến Gió bay ra chia phần...
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Khổ thân bác giun,
đây là Đám ma bác giun của Trần Đăng Khoa, hì hì,
tác giả đồng hương vs ko có đó :KSV@09:
 
"Cứ chìm nổi giữa đám đông
Riêng ta xác định ta không là gì"
Thơ của ai ấy nhỉ???
 
"Cứ chìm nổi giữa đám đông
Riêng ta xác định ta không là gì"
Thơ của ai ấy nhỉ???

Thơ Nguyễn Duy ah bạn..
thơ Nguyễn Duy cũng lạ thật đấy...Tự do,phóng túng..mà gần gũi..:KSV@01:

KHÔNG ĐỀ
Ta dù lếch thếch lôi thôi
Mong thơ sinh hạ cho đôi ba dòng
Cứ chìm nổi với đám đông
Riêng ta xác định ta không là gì
Cứ bèo bọt bước thiên di

Đưa chân lục bát mà đi loằng ngoằng
Cứ nòi lẩn thẩn nghìn năm
Vu vơ động cỡn tâm thần tâm linh
Cứ là rượu của chúng sinh
Cho ta nhấm nháp cho mình say sưa
Cứ như cây cỏ bốn mùa
Giọt sương giọt nắng giọt mưa vơi đầy
Thơ ơi ta bảo thơ này
Để ta đi cấy đi cày nuôi em


Khổ thân bác giun,
đây là Đám ma bác giun của Trần Đăng Khoa, hì hì,
tác giả đồng hương vs ko có đó :KSV@09:
Uh..Thơ Trần Đăng Khoa trẻ con,gần gũi lắm...hì..
Oanh nhớ ko nhầm,thì TĐK quê ở Nam Sách,Hải Dương,ko có ở đó ah??:KSV@01:
Zui nhỉ!!!:KSV@09:
 
"Nếu biết ngày mai tôi lấy chồng
Trời ơi người ấy có buồn không?"
 
×
Quay lại
Top