Chương 1: Hạnh phúc ngập tràn
Lê Cơ mơ mơ màng màng tỉnh dậy, cô sờ sờ di động theo bản năng. Đột nhiên thấy chiếc gi.ường êm ấm quen thuộc hôm nay có chút lạnh và hình như không giống với gi.ường lắm. Lê Cơ mở mắt ra, khung cảnh trắng toát đập vào mắt. Không gian rộng lớn bất tận không nhìn thấy điểm dừng.
Ta...
Chuyện gì xảy ra đây. Con mẹ nó đây là nơi nào?
Cô nhớ lại hôm qua, rõ ràng lúc đó cô đã lên gi.ường đi ngủ rồi và chắc chắn bản thân mình không bị mộng du.
Đây là đâu ?
Lẽ nào có tên ngu xuẩn nào đấy thèm khát nhan sắc của ta nên bắt ta đến làm của riêng không?
Ôi!! Cái xã hội này thật đáng sợ. Người xinh đẹp thật khổ tâm, người tốt bụng yếu đuối như ta lại càng đáng thương.
Thật đáng sợ quá đi ! Ngủ tiếp để cho bớt sợ hơn thôi...
[Xin chào kí chủ] Tiếng hệ thống lạnh lùng vang lên, nghe không rõ cảm xúc, giới tính nào...
[Ta là hệ thống 001, ta đến để phục vụ kí chủ. Xin chào kí chủ đã đến với trò chơi thứ nhất * Hạnh phúc ngập tràn*]
Cái củ chuối gì đây? Hệ thống cái gì, kí chủ cái gì? Liên can đến ta sao?
“Ngươi là con quái vật từ phương nào ? Mau ra đây! Đừng tưởng ta sợ ngươi. Thích thì đánh nhau một trận?” Lê Cơ hùng hùng hổ hổ, lí lẽ hùng hổ khiêu chiến.
Ta lặn lội giang hồ bao năm, đường đường là lão đại của bao nhiêu tầng lớp, nhất định phải thể hiện khí thế của mình, muốn khiêu chiến cũng phải là ta khiêu.
[....] cái gì đây. Vị kí chủ này có vẻ đáng sợ nha, nó đang chào hỏi kí chủ mà, sao... con mẹ nó quái vật cái gì cô mới là đồ quái vật. Nó là một hệ thống đầy đủ phụ kiện, thông minh tuyệt đỉnh, hào quang vạn trượng.
Hệ thống 001 cố gắng trấn định lại cảm xúc. Hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của nó, phải tỏ ra thân thiện. Ừm phải đối xử với kẻ điên này, không vị kí chủ này theo phương châm “khách hàng là thượng đế”
[Kí chủ, ta không phải quái vật ta là hệ thống 001 trực thuộc tòa hệ thống Nhất Kiến Chung Tình]
Nhất Kiến Chung Tình? Cái tên nghe muốn đập bàn . Từ từ đã... đây không phải là trò chơi mới của bên Thập Lạc sao ? Sao ta lại đang ở trong trò chơi này.
Theo như cô từng loáng thoáng nghe qua từ cha mẹ cô thì bên vùng Thập Lạc, chính xác hơn là bên Vũ gia đã phát minh ra cái trò chơi ấu trĩ này. Đây là trò chơi thực tế ảo, sau khi người chơi tham gia thì sẽ được hóa thân thành nhân vật mà hệ thống đã chỉ định, sống một cuộc đời giống như thật.
Nhưng điều làm người ta thích thú hơn hơn chính là những nhân vật này đều là nam nữ chính, vì vậy luôn có bàn tay vàng của nam nữ chính giúp đỡ.
Sống một cuộc sống kiểu khổ trước, sướng sau, đi đến đỉnh cao nhân sinh không thì là một cuộc đời thật viên mãn.
Nói tóm lại đây là một trò chơi dành cho những kẻ bệnh hoạn, không thì là những người yếu đuối, bất hạnh cần được an ủi.
Haizz, Lê Cơ thở dài. Mặc dù ta đúng là có yếu ớt, bất hạnh nhưng cũng không cần tham gia mấy loại trò chơi này.
Nhưng tại sao ta lại vào được đây?
[Kí chủ, mời cô tiếp nhận kịch bản]
*Hạnh phúc ngập tràn* Đây là cuốn tiểu thuyết thanh xuân vườn trường. Nữ chính Lê Cơ- vì để thuận tiện nên sau khi tham gia vào trò chơi thì tên của kí chủ cũng chính là tên của nam nữ chính mà họ tham gia, là một cô gái gia đình nghèo khó. Khi lên cấp ba, vì học giỏi nên đã được nhận học bổng vào trường chuyên ở trung tâm học. Ở đó toàn học sinh con nhà giàu, nên khi nữ chính vào đây luôn bị kẻ khác bắt nạt. Cuộc sống trường học vô cùng khó khăn, sau đó cô gặp được hotboy hạng 1 của trường- Nguyễn Thiên Sơn và cũng chính là nam chính. Hai người đầu tiên gặp thì ghét nhau. Nhưng sau đó nam chính nhận thấy cô gái này rất đặc biệt, tốt bụng, thật thà, thẳng thắn khác xa với những vị tiểu thư kia chanh chua, đanh đá. Dần dần hắn cảm thấy yêu thích cô gái này từ lúc nào và tìm cách để theo đuổi nữ chính. Mà nam nữ chính đã được sắp đặt trước là một đôi trời sinh nên rất nhanh nữ chính liền có tình cảm với nam chính. Hai người trải qua muôn vàn khó khăn cuối cùng cũng đến được với nhau, trở thành đôi kim đồng ngọc nữ của trường làm bao nhiêu người phải hâm mộ.
Lê Cơ xoa xoa mi tâm, tên não tàn nào sáng tác ra kịch bản này đây thật là quá cẩu huyết rồi. Ta đường đường là lão đại cả một lãnh thổ bây giờ lại phải đi đóng làm một tiểu nha đầu vắt mũi chưa sạch. Chuyện này mà để mấy con người kia biết được, mặt mũi uy uy danh danh của lão đại như ta còn không?
Không muốn, đừng để ta biết tên cẩu tặc nào ném ta đến đây...tuyệt chém không tha.
Luôn có người nhân lúc ta làm người, phi nhân lúc ta yếu ớt h.ãm hại ta. Ôi, ta thật đáng thương.
[...] Kí chủ vừa trên xưng lão đại, uy danh dưới đã kêu yếu ớt, lời này thật mâu thuẫn nha. Không biết đâu mới là bộ mặt thật của kí chủ.
Aaa, không được ta là một hệ thống làm việc cực năng suất, không thể ở đây đoán mò.
[Kí chủ cô đã sẵn sàng tham gia chưa?] Tiếng hệ thống lạnh lẽo vang lên.
“Ta...” Không muốn.
[Bắt đầu hộ tống] Luôn cảm thấy kí chủ này có độc, phải nhanh chóng hộ tống. Ta là một hệ thống có lương tâm nghề cao!
Đây là lời nói giới thiệu qua: đây là tác phẩm đầu tay, cũng là tác phẩm lúc rảnh rỗi không có việc gì làm nên nghĩ ra.
Không có gì ý nghĩa đặc biệt, chỉ viết vui vui thôi. Cũng sẽ có một số chỗ mọi người đọc thấy giống như cách hành văn của tác giả nào đó nha. Ta không có ý kiến bởi vì ta cũng đọc những tác phẩm ấy, học hỏi từ họ thôi. Nói chung ta là một người không chuyên nghiệp..
Nên mong mọi người đừng ném đá ta
Câu từ còn nhiều chỗ chưa trơn tru hay còn gõ sai chữ mong mọi người bỏ qua cho nhaaaaaaaa
Gửi timtim