[Câu chuyện Mùng 1 Tết]: Thật thà gõ cửa

leduy

Là chính anh
Thành viên thân thiết
Tham gia
26/8/2010
Bài viết
2.078
MakeThumbnail.aspx
Bố kể rằng cả làng xôn xao về chuyện một nhóm trẻ đi tìm chủ nhân cho đôi găng tay màu hồng. Mọi người khi đến nhà nhau chúc Tết dều kể lại chuyện "những cô bé kỳ lạ sáng mồng Một".

Ngày mồng Một Tết năm ấy, bố mẹ đưa chúng tôi về quê thăm bác. Trong khi bố mẹ còn đang ngồi nói chuyện trong nhà, chị em tôi tha thẩn ra cửa chơi. Đang chơi, Mĩm, em gái tôi bỗng nhìn thấy một vật gì đó màu hồng rất đẹp.

Chúng tôi lại gần, nhặt đôi găng tay lên và ngắm nghía. Đôi găng tay màu hồng, có dây để đeo vào cổ rất xinh và chỉ cần nhìn mắt Mĩm, tôi cũng biết con bé thích đôi găng tay đến nhường nào. Con bé ướm thử đôi găng vào tay, huơ huơ trong không khí và đôi mắt thì sáng ngời niềm vui.

- Ai đã đánh rơi nhỉ?- Tôi hỏi bâng quơ.
- Ai mà đánh rơi chắc buồn lắm. Đẹp thế này cơ mà- Mắt Mĩm tiếc nuối như thể chính con bé là người đánh mất.
- Thế mình trả lại, Mĩm nhé!- Tôi gợi ý.

Mĩm ngoan ngoãn gật đầu và chị em tôi lên đường trả lại đôi găng tay.
tumblr_lxm8s1EhXS1qby2kxo1_500_large.jpg


Mặc dù thích mê đôi găng tay nhưng Mĩm vẫn quyết định đi tìm người đánh rơi​
Chúng tôi gõ cửa nhà bên cạnh. Nhà không có bé gái nào cả và họ cũng không biết đôi găng tay này của ai. Nhưng cô chú gọi chúng tôi vào nhà, cho chúng tôi rất nhiều kẹo và khen chúng tôi thật thà.

Đến ngôi nhà tiếp theo, chúng tôi lại gõ cửa và hỏi về đôi găng tay. Từ sáng gia đình chưa ra khỏi nhà nên họ không làm rơi đôi găng tay nào cả. Thế nhưng, vì hai chị em chúng tôi là người đầu tiên gõ cửa nên cô chủ nhà nói rằng chúng tôi là những "cô bé xông đất may mắn". Chúng tôi đã có mặt trong bức ảnh năm mới của gia đình.

Trên đường, gặp ai đi chúc Tết, chúng tôi đều hỏi xem có ai làm rơi găng tay không. Mọi người lắc đầu nhưng hỏi chúng tôi từ đâu đến và con cháu nhà ai. Có mấy nhóc nhập hội và chơi cùng chúng tôi "trò găng tay", mấy đứa nhỏ gọi như thế.

- Giờ em có kinh nghiệm rồi nhé, em sẽ ngó xem có ai không đeo găng tay mới hỏi!- Mĩm vui sướng với kinh nghiệm em mới học được.
- Và sẽ chỉ hỏi nhà nào có bạn lớn bằng bọn mình thôi, một tên nhóc khác bổ sung thêm.
li-xi-1.jpg


Chúng tôi nhận được nhiều lì xì và lời khen từ người lớn vì sự thật thà của mình​
Cả nhóm chúng tôi cứ đi như thế từ đầu làng đến cuối làng, từ buổi sáng đến khi trời xâm xẩm tối. Thi thoảng, cả lũ còn hát vang đường. Một vài bác mừng tuổi chúng tôi và một vài bác khác chia cho chúng tôi mấy món lộc vừa xin trên chùa.

Trời tối, khi chúng tôi đi mãi và vẫn chưa tìm thấy chủ nhân của đôi găng, chúng tôi tạm chia tay và hẹn ngày mai tập trung đi tiếp. Chị em tôi cũng về nhà bác.

Về đến nhà, chúng tôi thấy có một người khách lạ và cô bé nhỏ. Cô bé là chủ nhân của đôi găng tay màu hồng. Bố kể rằng cả làng xôn xao về chuyện một nhóm trẻ đi tìm chủ nhân cho đôi găng tay màu hồng. Mọi người khi đến nhà nhau chúc Tết đều kể lại chuyện "những cô bé kỳ lạ sáng mồng Một". Và tin tức đã đến tai cô bé mất găng tay. Cô bé đã ôm chúng tôi mỗi đứa một cái thật chặt.

Khi bạn trung thực, bạn có thể đón nhận, trải nghiệm rất nhiều điều thú vị vì ai cũng yêu quý và biết ơn những người trung thực!
NGỌC AN
(Hà Nội)
 
Lâu rùi ko gặp anh Leduy hen. Thank a vì bài viết
 
×
Quay lại
Top