Nguyen Ocean
Thành viên
- Tham gia
- 8/9/2020
- Bài viết
- 1
p1 : how to love?
Tôi là 1 tràng trai sinh ra trong 1 ngôi làng ở vùng đồng bằng, ngày nhỏ bố tôi hay đi làm xa , tôi sống với mẹ tôi và bà ngoại. Tôi có những người bạn mà tôi thân thiết đến lỗi đi chơi vs chúng nó còn nhiều hơn việc học. Năm lớp 1 tôi phải chuyển vào Nam để sống nhưng chỉ đc 2 năm tôi lại phải về quê vì trong đó tôi ốm rất nhiều . năm lớp 3 tôi được về quê sống cùng bà Ngoại và đây cũng là khoảng tgian đẹp nhất tuổi thơ của tôi. Tôi và chị tôi hơn tôi 2 tuổi sống vui vẻ bên bà , tôi rất chơi thân vs anh H, anh họ tôi. Hầu như trong nhà chỉ có 3 chúng tôi chơi vs nhau là hợp. chuyển vào lớp mới vs bộ dạng 1 đứa ít nói , khuân mặt hài hước Tôi cũng kh hiểu vì sao từ năm lớp 3 đó tôi học giỏi khác thường,học giỏi nhất lớp những cũng nghịch vl. Những đứa bạn thân sau này là biệt đội của tôi cũng đều từ đây mà ra. Đến khi lên c2 tôi biết đến chơi game, và tiếp đó là những chuỗi ngày tệ hại . từ 1 đứa học giỏi trở thành đứa học rốt suất ngày trốn học đi chơi nét, đánh nhau các thứ. Haizzz. Và con ng ai cũng lớn dần . đến năm lớp , khoảng tgian sắp thi c3 . tôi chẳng đi học , suất ngày đánh nhau trốn học,bỏ tiết, bố đánh nhiều lần kh chừa. Lúc bấy giờ tôi có mắc vào vụ yêu đương và thằng anh con bé tô thích đến đánh tôi, tôi đánh lại và tất nhiên tôi thua:v nhưng mang tiếng đánh nhau khiến tôi ít nói khi ở nhà và ra ngoài. Sau đó tôi đỗ vào ngôi trường mà mọi ng hàng mơ ước. Như đã nói tôi rất giỏi nên khi thi tôi đc điểm cao dù học bạ điểm thấp. Lên c3 môi trường mới bạn mới, tô vẫn vậy. Lủi thủi 1 mình đi học thì ngủ chẳng quan tâm gì ai cả.1 năm trôi qua mà tôi còn kj biết tên mọi người trong lớp. Hè năm lớp 10 tôi đc vào Nam chơi . đến năm lớp 11 tôi đọc đc 1 cuốn sách về cuộc sống và từ đó tôi khác lạ. Tôi đến lớp học và nch vui vẻ với.mọi ng. Tôi cũng chẳng hiểu sao tôi làm mọi người cười, tôi nch ai cũng nghe. Nhưng vẫn suất ngày bị phê bình. Học vẫn vậy lúc thi luôn điểm cao và cũng từ đó tôi biết thích 1 người là như nào. Cô bé đó tên Thảo. Năm lớp 11 tôi được chuyển chỗ ngồi cùng thằng bạn thân gần nhà. phía dưới là 2 đứa con gái phía trên cũng vậy để ngăn việc tôi nch. Nhưng cô đâu hay 2 đứa ngồi dưới lại thành cạ nch của bọn tôi. Chúng tôi kbh nói hết chuyện cả. Cả ngày mồm lúc nào cũng nói nghịch. Tgian đó vui ơi là vui. Cho đến 1 ngày A nói với tôi : T thích D tụi bay ơi.
Tôi nhìn T , T ngại ngùng đỏ mặt tức
Ơ đệt, xấu như mình cũng có ng thích à?
Tối hôm đó vè bống T nhắn tin cho tôi:
Cho xin Thời khóa biểu D oiii
Tôi chụp r gửi cho T
Và tôi lướt lại đọc tin nhắn trước đây vs T. Tôi thấy xấu hổ khi tôi rep tin của T 1 cách phũ phàng, mà thực ra vs ai tôi cũng vậy. Tôi cứ nghĩ ngẩn ngơ mãi
Hôm sau đi học, tôi vẫn vậy vẫn bth, tôi quay xuống hỏi T : êy cho mượn đáp án khoanh với.
T: t không làm
Tôi: vl học vs hành như thế đấy
T: đồ điên kệ t
Tôi quay lên kh thèm nói gì
Nhưng tính T tôi biết , cô ấy kbh giận đc lâu kiểu như lúc nào cũng muôn nch vs tôi ấy. Tôi cứ quay xuống nch đá đểu vs A.
Ê tý đi uống trà sữa đê ai đi dơ tay
3 bọn tôi dơ tay, T thì không
Chắc nhà T có việc ấy mà thôi ae mình đi vậy
T: ai bảo nhà t có việc
Tôi: thế sao kh đi?
Ờ.....ooooooooo..!
Tôi: hay đi đi kh tý A bị về mình
A đập đầu T: lúc nãy m cũng rủ t đi mà
Tôi: à hay ghét t nên kh đi
T: ai thèm quan tâm đến m? Đồ hâm
Tôi : con điên ai làm gì m
R: kệ t
Tôi : đánh nó cái nhẹ r quay lên
Sau hôm đó chúng tôi lại như xưa vui vẻ . đến ngày 20/11 chúng tôi đc xem tiết mục múa của lớp. Bthg tôi cũng chả quan tâm lắm vì gái lớp tôi tôi quen mặt hết rồi. Nhưng không. Đây là lần đầu tôi thấy T mặc váy , trang điểm đẹp như thiên thần. Tôi kh chớp mắt trong lúc cô ấy múa. Ôi ...tim tôi đập . tôi thích cô ấy mất. Hôm sau đi học tôi kh ngừng nghĩ về lúc đấy. Bống tôi quay xuống nhìn T. T nhìn tôi . tôi thấy T xinh thật đấy, tôi cười , tôi biết tôi thích cô ấy mất rồi. T đập đầu tôi: quay lên đồ biến thái. Too giật mình : m biến thái hơn .
Từ đó tôi biết yêu, ngày ngày đc nhìn ng con gái ấy vui biết bao, tôi luôn cố tỏ ra vs mọi ng để làm điểm nhấn . thậm chí tôi luôn làm đc những bài mà mọi ng không biết làm còn mấy bài dễ lại kh biết làm .
Mỗi tuần chúng tôi chuyển bàn 1 lần lên xuống theo lượt, đến ngày bàn T lên đầu bàn tôi dưới cuối....oiiii. Tôi như ng thất thần, tôi chẳng nói chuyện gì lúc nào cũng hướng lên nhìn cô ấy. Chưa bao giờ tôi muốn lên ngồi bàn đầu như vậy. Híc. Và 1 tuần trôi qua , cuối cùng tôi cũng đc lên ngồi đầu phía trên bàn T. Hôm ấy th2 tôi đi sớm nhất lớp. Đến ngồi vì tôi biết T đi sớm. Nhưng không , trời bống nhiên mưa, mưa to lắm, tôi ngóng mãi đợi T đến mà không thấy. Tùng tùng.... Tiếc trông vào lớp vang lên. A đến r sao T chưa đến? Tôi nghĩ. Rồi cô bước vào , thông báo T bị ốm nghỉ mấy hôm. Tôi buồn bã ngủ cả ngày mặc giáo viên nhắc nhở. Tối hôm ấy, không thể nào ngủ được tôi ntin hỏi A
Tôi: ê cho xin fb ny T với. Tôi nhắn dò
A: nó làm gì có ny nó còn chẳng thích ai
Tôi: thế lúc trc m bảo nó thích t là lúc ấy nó bảo gì vs m vậy
A: ??? M thích nó à
Tôi: điên t hỏi thôi
A: just for laught...
Tôi : 2 bọn điên, mà T bị ốm sao ấy
A: nó sốt . gì mà nay hỏi han thế mọi khi thấy gì đâu
Tôi: thôi t chơi game đây bai
A: suất ngày
Tôi kh rep lại. Tôi bỏ dth xuống nằm . nhưng kh ngủ được. Hóa ra là trêu mình làm mình cứ nghĩ. Nhưng mà tôi thích T mất rồi. Haizzzz tôi chìm vào giấc ngủ.
2 ngày sau T đi học. Tôi hỏi:
Hết sốt chưa con?
T: kh nói đc lời nào tử tế cả à
Tôi lấy viên kẹo trong hộp bút T ăn: thế cho xin cái kẹo nhé. Rồi cười quay lên. Không biết từ bao giờ nữa tôi lúc nào cũng muốn nhìn T. Mọi lúc tôi đều nhìn T. Và cứ thế tôi đơn phương T kh 1 biểu hiện của thích.
1 năm trôi qua, đã cuối cấp rồi. Tgian trôi nhanh thật. Chính tôi bắt đầu đi học thêm . tôi xị vào lớp học cùng T và năm lớp 12 bắt đầu.....
1 lần lớp chúng tôi tham gia đá bóng giải của trường. Trận đó chúng tôi đã đá hết sức nhưng vẫn thua. Hết trận mọi người lại chỗ bọn tôi. Tôi ngồi dậy sau khi nằm mệt nhoài trên sân. Kh hiểu sau mắt tôi cứ dán vào 2 cái bóng. Đó là V đang ngồi đó, và T vừa đưa nước vừa quạt cho V . tôi rớt nước mắt , thằng bạn bên cạnh vỗ vai thua thì thôi có gì phải khóc. Nó có biết lúc đó tim tôi như dụng dời đâu? Nó có biết cảm giác nhìn ng mình thương yêu thầm đang tình cảm với ng khác nó tệ đến thế nào. Tôi ngồi thẫn thờ, mội thứ như bé lại vậy chỉ có 2 người đó là điểm nhấn . tại sao không phải mình? Tại sao? Câu hỏi cứ hiện lên trong đầu tôi. Tôi thất thần. Đến khi mọi người bỏ về hết tôi vẫn đứng đó nhìn. Tôi sụp đổ thực sự. Hôm sau đi học tôi không nói gì. V quay xuống nói chuyện vs T thân mật. Tôi thấy mình lạc lõng, tôi muốn khóc nhưng kh được. T gọi tôi: Ê D hôm qua mệt không?
tôi: không
T: ừ khỏe phết .
Tôi quay lên kh nói gì. 1 ngày trôi qua mà tôi thấy mọi thứ ôi sao nó đen tôi vậy. Tôi về nhà và bắt đầu suy nghĩ. Hay nói ra nhỉ? Nói ra cho đỡ phiền lòng. Từ hôm đó ngày nào tôi cũng nghĩ vớ vẩn và bắt đầu ntin vs T . nhưng T rep tin của tôi như cho có, có khi không rep. Tôi nghĩ dù dì cũng là so mình ảo tưởng . ngta kh thích mình thì thôi vậy. Sau đó tôi xin chuyển chỗ và tôi bắt đầu sống cuộc sống tiêu cực. Tùy vậy tôi luôn để ý đến T , nhìn T cười là vui rồi. 1 lần bọn con trai đi uống, say rồi, tôi hỏi V. M vs T thích nhau lâu chưa?
V: điên à t kh thích nó
Tôi: đừng có chối
V: m nghĩ dì vậy , vl ae ơi D bảo Tao vs T thích nhau.
Việc 2 đứa nó thân mật cả lớp biết nên bọn con trai cũng nghĩ như tôi. Và thực sự đến bây giờ tôi cũng không biết là yêu hay không. Trong đầu tôi cứ hiện lên câu hỏi: có lên nói ra tình cảm hay không? Tôi sợ mất đi tình bạn này. Thực sự rất sợ. Tôi thà giữ mãi tình bạn này còn hơn nói ra . đúng vậy không nên nói . suy nghĩ đó càng đúng khi 1 lần tôi qua nhà T đón đi học. Lần đầu tới nhà T do có việc đi qua đó lên đón luôn. Nhà T 4 tầng to đùng ở ngay mặt đường. Bố mẹ T cũng trẻ, nhà buôn bán.tôi đứng hình và khuân mặt thẫn thờ. Trên đường đi tôi không nói gì chỉ buồn bã.
T: ê bị sao ấy nhóc
Tôi: buồn ngủ hơ hơ
Trong suất giờ học tôi cứ nghĩ. Nhà cô ấy giàu quá làm sao chịu thích 1 đứa như mình. Mà có thích cũng kh đc . mình nghèo lấy đâu ra cuộc sống tốt cho cô ấy? 1 ng con gái xinh xắn học giỏi làm gì có chuyện thích mình. Thôi vậy . tôi luôn suy nghĩ như vậy. Và cứ thế yêu đơn phương . mỗi khi cô ấy cười nói vs thằng đàn ông nào là tôi lại tức giận vô cớ. Dẫu biết ngta kh thuộc về mình nhưng mình vẫn vậy , thật điên rồ. Tôi mãi nhìn về phía sau thôi , luôn quan tâm chăm sóc cố ấy. 1 lần cô ấy đi học thêm về muộn, tôi hỏi cô ấy để chụp bài cho tôi thì mới biết cô ấy còn chưa về. Tôi liền hỏi sao nay vè muộn vậy. Cô ấy bảo làm thêm bài sắp thi r. Tôi nhảy ra khỏi bàn lấy xe phóng thẳng tới chỗ cô ấy học . tôi núp phía xa đợi lớp tan , và cô ấy. Cô ấy đi qua tôi nhưng chắc do tối nên kh để ý tôi. Tôi chạy xe đi sau, đến 1 con nghõ có 2 thanh niên bỗng từ đâu lao ra làm cô ấy ngã xe , 2 tên kia không sao đứng dậy và bắt đầu dở thói côn đồ. Chẳng hiểu sao tôi lại máu liều, chạy đến .
T : ơ D , mày ơi cứu t với
Tôi: có chuyện gì vậy
1 thằng lên tiếng : m thích chết à cút
Tôi: đấy là bạn t
Tôi chưa nói dứt câu nó lao vào đánh tôi
Tôi đánh lại mà tôi toàn bị chúng nó đấm nhưng tôi không xin, tôi vẫn ôm bụng đánh lại. thực sự lúc bấy giờ tôi chỉ nghĩ đến cảnh bây giờ mà mình van xin thì còn ra thể diện gì nữa, đằng nào cũng bị đánh nhưng ng mình thích không sao là được, tôi chấp nhận. thời gian như kéo dài ra , tôi đau lắm rồi... Đến khi có ng đi qua bọn nó chạy.T đỡ tôi dậy nói
T: m có sao không?
Tôi: anh đây kh sao, may mà t đi qua đúng lúc đấy<tôi lúc ấy thê thảm đáng thương nhưng cố tỏ ra mạnh mẽ>
T: m làm gì mà ra tận chỗ này?
Tôi : à ờ t đi có việc
T: đi vào quầy thuốc với t
Tôi: điên à t không sao, đi về đi không bme m lo.
Tôi thấy bme T chạy ra , thì ra là T gọi bme lúc tôi bị đánh
Tôi: cháu chào cô chú
Bố T: cháu đau ở đâu? Đì vào nhà chú chú đưa đi viện, bọn côn đồ láo thật.
Mẹ T liên tục cảm ơn tôi . tôi thì thấy ngại tôi bảo lại: cháu là bạn T vô tình đi qua thôi ạ không vó gì đâu, cháu vẫn khỏe cô chú đưa T về đi. Tôi quay lại mắng T: từ nay đi học nhớ về sớm . hnay kh có t là m chết r, liệu mà báo đáp. Thôi cháu về đây kh phải lo đâu ạ. Tôi lên xe điên chạy về . tôi vui lắm nhưng về mới thấy đau. Lúc ấy tôi ở mình lên bme kh biết. Tôi về bôi thuốc và tin nhắn hiện lên.
M về chưa
Bị đau ở đâu nói t
Alo
M đâu rồi
Cảm ơn m nhé
Chó...
Tôi đọc mà cười , đc ng mình thích quan tâm vui thật. Tôi nhắn tin trò truyện và bảo T đừng nói cho ai. Vì tôi k muốn mng biết tôi thích T :v và cũng kh muốn mang tiếng dại gái....
Tôi là 1 tràng trai sinh ra trong 1 ngôi làng ở vùng đồng bằng, ngày nhỏ bố tôi hay đi làm xa , tôi sống với mẹ tôi và bà ngoại. Tôi có những người bạn mà tôi thân thiết đến lỗi đi chơi vs chúng nó còn nhiều hơn việc học. Năm lớp 1 tôi phải chuyển vào Nam để sống nhưng chỉ đc 2 năm tôi lại phải về quê vì trong đó tôi ốm rất nhiều . năm lớp 3 tôi được về quê sống cùng bà Ngoại và đây cũng là khoảng tgian đẹp nhất tuổi thơ của tôi. Tôi và chị tôi hơn tôi 2 tuổi sống vui vẻ bên bà , tôi rất chơi thân vs anh H, anh họ tôi. Hầu như trong nhà chỉ có 3 chúng tôi chơi vs nhau là hợp. chuyển vào lớp mới vs bộ dạng 1 đứa ít nói , khuân mặt hài hước Tôi cũng kh hiểu vì sao từ năm lớp 3 đó tôi học giỏi khác thường,học giỏi nhất lớp những cũng nghịch vl. Những đứa bạn thân sau này là biệt đội của tôi cũng đều từ đây mà ra. Đến khi lên c2 tôi biết đến chơi game, và tiếp đó là những chuỗi ngày tệ hại . từ 1 đứa học giỏi trở thành đứa học rốt suất ngày trốn học đi chơi nét, đánh nhau các thứ. Haizzz. Và con ng ai cũng lớn dần . đến năm lớp , khoảng tgian sắp thi c3 . tôi chẳng đi học , suất ngày đánh nhau trốn học,bỏ tiết, bố đánh nhiều lần kh chừa. Lúc bấy giờ tôi có mắc vào vụ yêu đương và thằng anh con bé tô thích đến đánh tôi, tôi đánh lại và tất nhiên tôi thua:v nhưng mang tiếng đánh nhau khiến tôi ít nói khi ở nhà và ra ngoài. Sau đó tôi đỗ vào ngôi trường mà mọi ng hàng mơ ước. Như đã nói tôi rất giỏi nên khi thi tôi đc điểm cao dù học bạ điểm thấp. Lên c3 môi trường mới bạn mới, tô vẫn vậy. Lủi thủi 1 mình đi học thì ngủ chẳng quan tâm gì ai cả.1 năm trôi qua mà tôi còn kj biết tên mọi người trong lớp. Hè năm lớp 10 tôi đc vào Nam chơi . đến năm lớp 11 tôi đọc đc 1 cuốn sách về cuộc sống và từ đó tôi khác lạ. Tôi đến lớp học và nch vui vẻ với.mọi ng. Tôi cũng chẳng hiểu sao tôi làm mọi người cười, tôi nch ai cũng nghe. Nhưng vẫn suất ngày bị phê bình. Học vẫn vậy lúc thi luôn điểm cao và cũng từ đó tôi biết thích 1 người là như nào. Cô bé đó tên Thảo. Năm lớp 11 tôi được chuyển chỗ ngồi cùng thằng bạn thân gần nhà. phía dưới là 2 đứa con gái phía trên cũng vậy để ngăn việc tôi nch. Nhưng cô đâu hay 2 đứa ngồi dưới lại thành cạ nch của bọn tôi. Chúng tôi kbh nói hết chuyện cả. Cả ngày mồm lúc nào cũng nói nghịch. Tgian đó vui ơi là vui. Cho đến 1 ngày A nói với tôi : T thích D tụi bay ơi.
Tôi nhìn T , T ngại ngùng đỏ mặt tức
Ơ đệt, xấu như mình cũng có ng thích à?
Tối hôm đó vè bống T nhắn tin cho tôi:
Cho xin Thời khóa biểu D oiii
Tôi chụp r gửi cho T
Và tôi lướt lại đọc tin nhắn trước đây vs T. Tôi thấy xấu hổ khi tôi rep tin của T 1 cách phũ phàng, mà thực ra vs ai tôi cũng vậy. Tôi cứ nghĩ ngẩn ngơ mãi
Hôm sau đi học, tôi vẫn vậy vẫn bth, tôi quay xuống hỏi T : êy cho mượn đáp án khoanh với.
T: t không làm
Tôi: vl học vs hành như thế đấy
T: đồ điên kệ t
Tôi quay lên kh thèm nói gì
Nhưng tính T tôi biết , cô ấy kbh giận đc lâu kiểu như lúc nào cũng muôn nch vs tôi ấy. Tôi cứ quay xuống nch đá đểu vs A.
Ê tý đi uống trà sữa đê ai đi dơ tay
3 bọn tôi dơ tay, T thì không
Chắc nhà T có việc ấy mà thôi ae mình đi vậy
T: ai bảo nhà t có việc
Tôi: thế sao kh đi?
Ờ.....ooooooooo..!
Tôi: hay đi đi kh tý A bị về mình
A đập đầu T: lúc nãy m cũng rủ t đi mà
Tôi: à hay ghét t nên kh đi
T: ai thèm quan tâm đến m? Đồ hâm
Tôi : con điên ai làm gì m
R: kệ t
Tôi : đánh nó cái nhẹ r quay lên
Sau hôm đó chúng tôi lại như xưa vui vẻ . đến ngày 20/11 chúng tôi đc xem tiết mục múa của lớp. Bthg tôi cũng chả quan tâm lắm vì gái lớp tôi tôi quen mặt hết rồi. Nhưng không. Đây là lần đầu tôi thấy T mặc váy , trang điểm đẹp như thiên thần. Tôi kh chớp mắt trong lúc cô ấy múa. Ôi ...tim tôi đập . tôi thích cô ấy mất. Hôm sau đi học tôi kh ngừng nghĩ về lúc đấy. Bống tôi quay xuống nhìn T. T nhìn tôi . tôi thấy T xinh thật đấy, tôi cười , tôi biết tôi thích cô ấy mất rồi. T đập đầu tôi: quay lên đồ biến thái. Too giật mình : m biến thái hơn .
Từ đó tôi biết yêu, ngày ngày đc nhìn ng con gái ấy vui biết bao, tôi luôn cố tỏ ra vs mọi ng để làm điểm nhấn . thậm chí tôi luôn làm đc những bài mà mọi ng không biết làm còn mấy bài dễ lại kh biết làm .
Mỗi tuần chúng tôi chuyển bàn 1 lần lên xuống theo lượt, đến ngày bàn T lên đầu bàn tôi dưới cuối....oiiii. Tôi như ng thất thần, tôi chẳng nói chuyện gì lúc nào cũng hướng lên nhìn cô ấy. Chưa bao giờ tôi muốn lên ngồi bàn đầu như vậy. Híc. Và 1 tuần trôi qua , cuối cùng tôi cũng đc lên ngồi đầu phía trên bàn T. Hôm ấy th2 tôi đi sớm nhất lớp. Đến ngồi vì tôi biết T đi sớm. Nhưng không , trời bống nhiên mưa, mưa to lắm, tôi ngóng mãi đợi T đến mà không thấy. Tùng tùng.... Tiếc trông vào lớp vang lên. A đến r sao T chưa đến? Tôi nghĩ. Rồi cô bước vào , thông báo T bị ốm nghỉ mấy hôm. Tôi buồn bã ngủ cả ngày mặc giáo viên nhắc nhở. Tối hôm ấy, không thể nào ngủ được tôi ntin hỏi A
Tôi: ê cho xin fb ny T với. Tôi nhắn dò
A: nó làm gì có ny nó còn chẳng thích ai
Tôi: thế lúc trc m bảo nó thích t là lúc ấy nó bảo gì vs m vậy
A: ??? M thích nó à
Tôi: điên t hỏi thôi
A: just for laught...
Tôi : 2 bọn điên, mà T bị ốm sao ấy
A: nó sốt . gì mà nay hỏi han thế mọi khi thấy gì đâu
Tôi: thôi t chơi game đây bai
A: suất ngày
Tôi kh rep lại. Tôi bỏ dth xuống nằm . nhưng kh ngủ được. Hóa ra là trêu mình làm mình cứ nghĩ. Nhưng mà tôi thích T mất rồi. Haizzzz tôi chìm vào giấc ngủ.
2 ngày sau T đi học. Tôi hỏi:
Hết sốt chưa con?
T: kh nói đc lời nào tử tế cả à
Tôi lấy viên kẹo trong hộp bút T ăn: thế cho xin cái kẹo nhé. Rồi cười quay lên. Không biết từ bao giờ nữa tôi lúc nào cũng muốn nhìn T. Mọi lúc tôi đều nhìn T. Và cứ thế tôi đơn phương T kh 1 biểu hiện của thích.
1 năm trôi qua, đã cuối cấp rồi. Tgian trôi nhanh thật. Chính tôi bắt đầu đi học thêm . tôi xị vào lớp học cùng T và năm lớp 12 bắt đầu.....
1 lần lớp chúng tôi tham gia đá bóng giải của trường. Trận đó chúng tôi đã đá hết sức nhưng vẫn thua. Hết trận mọi người lại chỗ bọn tôi. Tôi ngồi dậy sau khi nằm mệt nhoài trên sân. Kh hiểu sau mắt tôi cứ dán vào 2 cái bóng. Đó là V đang ngồi đó, và T vừa đưa nước vừa quạt cho V . tôi rớt nước mắt , thằng bạn bên cạnh vỗ vai thua thì thôi có gì phải khóc. Nó có biết lúc đó tim tôi như dụng dời đâu? Nó có biết cảm giác nhìn ng mình thương yêu thầm đang tình cảm với ng khác nó tệ đến thế nào. Tôi ngồi thẫn thờ, mội thứ như bé lại vậy chỉ có 2 người đó là điểm nhấn . tại sao không phải mình? Tại sao? Câu hỏi cứ hiện lên trong đầu tôi. Tôi thất thần. Đến khi mọi người bỏ về hết tôi vẫn đứng đó nhìn. Tôi sụp đổ thực sự. Hôm sau đi học tôi không nói gì. V quay xuống nói chuyện vs T thân mật. Tôi thấy mình lạc lõng, tôi muốn khóc nhưng kh được. T gọi tôi: Ê D hôm qua mệt không?
tôi: không
T: ừ khỏe phết .
Tôi quay lên kh nói gì. 1 ngày trôi qua mà tôi thấy mọi thứ ôi sao nó đen tôi vậy. Tôi về nhà và bắt đầu suy nghĩ. Hay nói ra nhỉ? Nói ra cho đỡ phiền lòng. Từ hôm đó ngày nào tôi cũng nghĩ vớ vẩn và bắt đầu ntin vs T . nhưng T rep tin của tôi như cho có, có khi không rep. Tôi nghĩ dù dì cũng là so mình ảo tưởng . ngta kh thích mình thì thôi vậy. Sau đó tôi xin chuyển chỗ và tôi bắt đầu sống cuộc sống tiêu cực. Tùy vậy tôi luôn để ý đến T , nhìn T cười là vui rồi. 1 lần bọn con trai đi uống, say rồi, tôi hỏi V. M vs T thích nhau lâu chưa?
V: điên à t kh thích nó
Tôi: đừng có chối
V: m nghĩ dì vậy , vl ae ơi D bảo Tao vs T thích nhau.
Việc 2 đứa nó thân mật cả lớp biết nên bọn con trai cũng nghĩ như tôi. Và thực sự đến bây giờ tôi cũng không biết là yêu hay không. Trong đầu tôi cứ hiện lên câu hỏi: có lên nói ra tình cảm hay không? Tôi sợ mất đi tình bạn này. Thực sự rất sợ. Tôi thà giữ mãi tình bạn này còn hơn nói ra . đúng vậy không nên nói . suy nghĩ đó càng đúng khi 1 lần tôi qua nhà T đón đi học. Lần đầu tới nhà T do có việc đi qua đó lên đón luôn. Nhà T 4 tầng to đùng ở ngay mặt đường. Bố mẹ T cũng trẻ, nhà buôn bán.tôi đứng hình và khuân mặt thẫn thờ. Trên đường đi tôi không nói gì chỉ buồn bã.
T: ê bị sao ấy nhóc
Tôi: buồn ngủ hơ hơ
Trong suất giờ học tôi cứ nghĩ. Nhà cô ấy giàu quá làm sao chịu thích 1 đứa như mình. Mà có thích cũng kh đc . mình nghèo lấy đâu ra cuộc sống tốt cho cô ấy? 1 ng con gái xinh xắn học giỏi làm gì có chuyện thích mình. Thôi vậy . tôi luôn suy nghĩ như vậy. Và cứ thế yêu đơn phương . mỗi khi cô ấy cười nói vs thằng đàn ông nào là tôi lại tức giận vô cớ. Dẫu biết ngta kh thuộc về mình nhưng mình vẫn vậy , thật điên rồ. Tôi mãi nhìn về phía sau thôi , luôn quan tâm chăm sóc cố ấy. 1 lần cô ấy đi học thêm về muộn, tôi hỏi cô ấy để chụp bài cho tôi thì mới biết cô ấy còn chưa về. Tôi liền hỏi sao nay vè muộn vậy. Cô ấy bảo làm thêm bài sắp thi r. Tôi nhảy ra khỏi bàn lấy xe phóng thẳng tới chỗ cô ấy học . tôi núp phía xa đợi lớp tan , và cô ấy. Cô ấy đi qua tôi nhưng chắc do tối nên kh để ý tôi. Tôi chạy xe đi sau, đến 1 con nghõ có 2 thanh niên bỗng từ đâu lao ra làm cô ấy ngã xe , 2 tên kia không sao đứng dậy và bắt đầu dở thói côn đồ. Chẳng hiểu sao tôi lại máu liều, chạy đến .
T : ơ D , mày ơi cứu t với
Tôi: có chuyện gì vậy
1 thằng lên tiếng : m thích chết à cút
Tôi: đấy là bạn t
Tôi chưa nói dứt câu nó lao vào đánh tôi
Tôi đánh lại mà tôi toàn bị chúng nó đấm nhưng tôi không xin, tôi vẫn ôm bụng đánh lại. thực sự lúc bấy giờ tôi chỉ nghĩ đến cảnh bây giờ mà mình van xin thì còn ra thể diện gì nữa, đằng nào cũng bị đánh nhưng ng mình thích không sao là được, tôi chấp nhận. thời gian như kéo dài ra , tôi đau lắm rồi... Đến khi có ng đi qua bọn nó chạy.T đỡ tôi dậy nói
T: m có sao không?
Tôi: anh đây kh sao, may mà t đi qua đúng lúc đấy<tôi lúc ấy thê thảm đáng thương nhưng cố tỏ ra mạnh mẽ>
T: m làm gì mà ra tận chỗ này?
Tôi : à ờ t đi có việc
T: đi vào quầy thuốc với t
Tôi: điên à t không sao, đi về đi không bme m lo.
Tôi thấy bme T chạy ra , thì ra là T gọi bme lúc tôi bị đánh
Tôi: cháu chào cô chú
Bố T: cháu đau ở đâu? Đì vào nhà chú chú đưa đi viện, bọn côn đồ láo thật.
Mẹ T liên tục cảm ơn tôi . tôi thì thấy ngại tôi bảo lại: cháu là bạn T vô tình đi qua thôi ạ không vó gì đâu, cháu vẫn khỏe cô chú đưa T về đi. Tôi quay lại mắng T: từ nay đi học nhớ về sớm . hnay kh có t là m chết r, liệu mà báo đáp. Thôi cháu về đây kh phải lo đâu ạ. Tôi lên xe điên chạy về . tôi vui lắm nhưng về mới thấy đau. Lúc ấy tôi ở mình lên bme kh biết. Tôi về bôi thuốc và tin nhắn hiện lên.
M về chưa
Bị đau ở đâu nói t
Alo
M đâu rồi
Cảm ơn m nhé
Chó...
Tôi đọc mà cười , đc ng mình thích quan tâm vui thật. Tôi nhắn tin trò truyện và bảo T đừng nói cho ai. Vì tôi k muốn mng biết tôi thích T :v và cũng kh muốn mang tiếng dại gái....