- Tham gia
- 9/12/2010
- Bài viết
- 2.416
Cứ mỗi năm qua đi, ta tiến dần đến đích cuối cùng của cuộc đời, dù lòng không muốn. Đầu năm, ngồi nghĩ ngợi vu vơ về những được mất trong cuộc đời. Buồn có, vui có, đau khổ có và cũng có không biết bao lần nước mắt lặn vào tim. Lòng chợt nghĩ: Mỗi giọt nước mắt cũng có những ý nghĩa riêng của nó. Không biết các bạn có lúc nào nghĩ giống tôi không?
Khi sinh ra làm kiếp người, ta khóc, nhưng không hề có nước mắt, tiếng khóc trong vắt, thánh thiện.
Lớn lên một chút, khi đói mẹ chưa kịp cho ăn, ta khóc. Khi bỉm ướt mẹ chưa kịp thay, ta khóc, những giọt nước mắt bản năng cho những nhu cầu của bản thân.
Khi chập chững những bước chân đầu tiên, đôi khi vấp ngã, ta khóc. Khi mọc răng, người ngấy sốt, ta khóc, những giọt nước mắt của nỗi đau thể chất.
Khi ta đi học, vì mải chơi ta về trễ, vì mải xem tivi ta quên làm bài tập, ba mẹ la, ta khóc.
Khi ta đi học, vì mải quay lên, quay xuống với cô bạn thân bàn dưới, ta lỡ để mực giây vào cái áo trắng tinh mẹ mới mua, mẹ chưa kịp la, ta khóc, những giọt nước mắt ăn năn, hờn dỗi.
Khi người bạn thân nhất hiểu lầm ta, hai đứa chạm mặt nhau mà chẳng nói với nhau câu nào, ta khóc, những giọt nước mắt giận hờn.
Khi chia tay một thời học sinh áo trắng và người bạn trai ta thầm mến, thầm trao cho nhau những ánh mắt vội vàng, bồi hồi, xao xuyến, ta khóc, những giọt nước mắt nhớ nhung, lưu luyến.
Khi ta tốt nghiệp đại học, chập chững những bước chân vụng dại vào đời, ta khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc xen lẫn âu lo.
Khi ta đi làm, sau bao nỗ lực, cố gắng, kết quả không như ta muốn, sếp vẫn la, bạn bè vẫn vượt lên phía trước, chỉ còn lại ta với vạch đích lạnh lùng, vô cảm, ta khóc, những giọt nước mắt tủi cực, ê chề.
Khi người ta thương yêu hơn chính bản thân ta quay lưng lại với ta, lạnh lùng chia tay mối tình tưởng như vĩnh viễn, ta khóc, những giọt nước mắt đau đớn, tái tê, làm vương sầu trên khoé mắt.
Khi ta bước chân theo chồng trong ngày vu quy, ta khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc pha chút luyến tiếc của một thời con gái.
Khi ta sinh cho đời một sinh linh bé bỏng và thánh thiện, ta khóc, những giọt nước mắt thiêng liêng của tình mẫu tử.
Khi cuộc sống gia đình xô lệch, tình cảm vợ chồng rạn vỡ, ta khóc, những giọt nước mắt cô đơn, cay đắng, chảy ngược vào tim.
Khi chứng kiến những bước trưởng thành của những đứa con thân yêu, nhìn chúng vững bước trên những con đường ta đi và ao ước được đi, ta khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc, hãnh diện, tự hào.
Khi ta bồng trên tay đứa cháu thương yêu của mình trong giây phút đầu tiên chúng chào đời, ta khóc, những giọt nước mắt mong chờ, sung sướng.
Và khi ta từ giã cái cõi đời sắc sắc không không, từ giã cõi tạm với những hỷ, nộ, ái, ố, trở về với cát bụi, hư vô. Không, ta không muốn khóc, ta muốn được mỉm cười trong tiếng khóc của những người thân yêu, những giọt nước mắt tiếc thương!
Trích nguồn
Vietprotocol
Khi sinh ra làm kiếp người, ta khóc, nhưng không hề có nước mắt, tiếng khóc trong vắt, thánh thiện.
Lớn lên một chút, khi đói mẹ chưa kịp cho ăn, ta khóc. Khi bỉm ướt mẹ chưa kịp thay, ta khóc, những giọt nước mắt bản năng cho những nhu cầu của bản thân.
Khi chập chững những bước chân đầu tiên, đôi khi vấp ngã, ta khóc. Khi mọc răng, người ngấy sốt, ta khóc, những giọt nước mắt của nỗi đau thể chất.
Khi ta đi học, vì mải chơi ta về trễ, vì mải xem tivi ta quên làm bài tập, ba mẹ la, ta khóc.
Khi ta đi học, vì mải quay lên, quay xuống với cô bạn thân bàn dưới, ta lỡ để mực giây vào cái áo trắng tinh mẹ mới mua, mẹ chưa kịp la, ta khóc, những giọt nước mắt ăn năn, hờn dỗi.
Khi người bạn thân nhất hiểu lầm ta, hai đứa chạm mặt nhau mà chẳng nói với nhau câu nào, ta khóc, những giọt nước mắt giận hờn.
Khi chia tay một thời học sinh áo trắng và người bạn trai ta thầm mến, thầm trao cho nhau những ánh mắt vội vàng, bồi hồi, xao xuyến, ta khóc, những giọt nước mắt nhớ nhung, lưu luyến.
Khi ta tốt nghiệp đại học, chập chững những bước chân vụng dại vào đời, ta khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc xen lẫn âu lo.
Khi ta đi làm, sau bao nỗ lực, cố gắng, kết quả không như ta muốn, sếp vẫn la, bạn bè vẫn vượt lên phía trước, chỉ còn lại ta với vạch đích lạnh lùng, vô cảm, ta khóc, những giọt nước mắt tủi cực, ê chề.
Khi người ta thương yêu hơn chính bản thân ta quay lưng lại với ta, lạnh lùng chia tay mối tình tưởng như vĩnh viễn, ta khóc, những giọt nước mắt đau đớn, tái tê, làm vương sầu trên khoé mắt.
Khi ta bước chân theo chồng trong ngày vu quy, ta khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc pha chút luyến tiếc của một thời con gái.
Khi ta sinh cho đời một sinh linh bé bỏng và thánh thiện, ta khóc, những giọt nước mắt thiêng liêng của tình mẫu tử.
Khi cuộc sống gia đình xô lệch, tình cảm vợ chồng rạn vỡ, ta khóc, những giọt nước mắt cô đơn, cay đắng, chảy ngược vào tim.
Khi chứng kiến những bước trưởng thành của những đứa con thân yêu, nhìn chúng vững bước trên những con đường ta đi và ao ước được đi, ta khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc, hãnh diện, tự hào.
Khi ta bồng trên tay đứa cháu thương yêu của mình trong giây phút đầu tiên chúng chào đời, ta khóc, những giọt nước mắt mong chờ, sung sướng.
Và khi ta từ giã cái cõi đời sắc sắc không không, từ giã cõi tạm với những hỷ, nộ, ái, ố, trở về với cát bụi, hư vô. Không, ta không muốn khóc, ta muốn được mỉm cười trong tiếng khóc của những người thân yêu, những giọt nước mắt tiếc thương!
Trích nguồn
Vietprotocol