Xúc cảm

hailam818

Thành viên
Tham gia
14/2/2010
Bài viết
4
« ngày: Hôm nay lúc 10:11 AM »


Hơn bao giờ hết, những trăn trở cứ lẩn quẩn chiếm lấy tâm trí mình.

Những món nợ mơ hồ... những món nợ chưa bao giờ trả nổi.

Cuộc đời có thể là sự vay trả, trả vay, cho cho, nhận nhận... nên hành tinh này mỗi ngày dường như cứ nặng dần lên.

Archimedes bảo rằng cần một đểm tựa để nhấc bổng trái đất... ta cần điểm tựa để nhấc bổng mình lên.

Bước lên những nấc thang cao hơn... không bao giờ đồng nghĩa với việc phải đạp đổ những gì ở phía dưới, vì điều đó đồng nghĩa với sự tự sát.

Ta vẫn nghĩ cuộc đời là trò chơi cùng thắng, điều quan trọng là duy trì trạng thái cùng thắng càng lâu càng tốt cho tất cả những người xung quanh.

Cảm ơn những người thân, bạn bè, những người yêu thương và những người không yêu thương ta... tất cả những gì tốt đẹp, không tốt đẹp mà mọi người dành cho mình trong năm qua... luôn có ý nghĩa đồng hành, nâng đỡ tinh thần và ý chí chiến đấu để ta ngày càng trưởng thành hơn.

Xin lỗi mọi người, vì hẳn có những phút giây nào đó trong năm qua, ta đã vô tình không kịp đáp trả những điều mà mọi người đã dành cho ta; hoặc lỡ lời làm tổn thương ai đó, hoặc lỡ không kịp nắm lấy một dịp may, không kịp chuyển đi những thông điệp sẻ chia, khích lệ và niềm tin yêu cuộc sống... Ta mắc nợ mọi người và bản thân về những dự định còn dở dang và cả những ân tình. Món nợ đó chắc chắn khiến ta sống có trách nhiệm hơn, tử tế hơn và cũng biết yêu quý mình hơn.

Quy luật cuộc đời ngẫm chẳng khác mấy với lý thuyết trò chơi, nơi mỗi người chúng ta liên tục thực hiện vai diễn của mình.
Ta muốn kết bài viết này bằng việc xác lập cho vị trí của mình trong trò chơi!

Năm mới bắt đầu và con đường rộng thênh đang chờ ta phía trước...

Hãy vững tin nào!

Tôi ơi, hãy cố lên!

Ngày mới bắt đầu một năm mới 2010
 
×
Quay lại
Top Bottom