Đây là ĐAM MỸ nha mọi người, ai đọc được thì đọc nha. Có gì góp ý cho mình thêm nhé, cảm ơn các bạn!!! Chương 2: Một chút ân hụêCái gì mà em chính thức theo đuổi anh, lại còn vào tim em nữa chứ? Rõ ràng là nãy giờ anh nằm yên có một chỗ mà, với cả hơi đâu lại vào tim người ta. Anh đâu phải bác sĩ phẫu thuật tim? Thật là kì lạ, đáng nói hơn nữa là tại sao cậu lại biết hết tất cả mạng xã hội của anh chứ. Bỗng nhiên trong đầu anh chợt nghĩ ngay tới người bạn của mình, anh với bạn mình có thể hay cãi nhau nhưng lại thân nhau nhất. Mạng xã hội của anh rất ít bạn, hiểu rõ nhất chỉ có cậu vậy mà hôm nay lại dám bán thông tin cho một thằng nhóc xa lạ - Đúng là tức chết anh mà.
Anh chả để tâm mấy cái đó, sắp tới bạn anh cũng hẹn anh đi ăn để chúc mừng cho hợp đồng. Chuyện đó sẽ tạm tính trong bữa ăn, dù gì cũng chỉ có hai người nên anh sẽ chả nhường ai đâu.
Nghĩ rằng chỉ mở điện thoại lên xem cho nhóc kia biết là anh vẫn còn on thì nó cũng sẽ đi ngủ. Ai đâu đêm hôm khuya khoắt lại đi nhắn tin cho nhau, anh mong là nó sẽ hiểu nhưng không
Cậu đó giờ được mệnh danh là nhiều chuyện, đã thích ai là theo đuổi đến cùng. Làm gì có chuyện anh đã xem tuy không trả lời lại mà cậu đã buông tha, chỉ cần biết là anh còn thức và xem tin nhắn của mình thì cậu vẫn cứ nhắn liên tục thôi
Ting... Ting... Ting...
Tiếng tin nhắn cứ liên tục vang lên, quá bực mình anh đã tắt đi cái âm thanh đó và để cái điện thoại lại trên bàn sau đó đi ngủ. Thật là một ngày kinh hoàng mà đó giờ người theo đuổi anh không phải là không có nhưng anh chưa thấy ai mặt dày như cậu thôi. Muốn theo người ta thì phải từ từ chứ, ngay lần đầu đã tạo ấn tượng không tốt rồi lại còn là một thằng con trai nhiều chuyện. Sau này ai mà theo đây có mà ế dài dài, haizz
Vậy là một đêm đáng sợ đã trôi qua, thú thật anh chả chợp mắt được chút nào. Tính anh đã khó ngủ đã vậy còn gặp một người nhiều chuyện cứ nhắn tin hoài không thôi. Nếu vậy thì anh cũng phải thức trắng đêm chỉ là sợ đến mất không dám cầm cái điện thoại lên. Anh không muốn đập mặt vào trong cái đống tin đó của cậu, thà đập mặt vào mấy cái bản tài liệu, báo cáo của công ty còn hơn. Dù không ngủ được nhưng anh cũng có xem được một vài cái dữ liệu của công ty - Xem như cũng có ít đi
Trời gần sáng anh cũng ráng chợp mắt chút cho khỏe, vì hôm nay là ngày rất quan trọng. Ngày mà cuộc họp với các đối tác làm ăn lớn, anh không muốn mình bị mất tập trung. Cũng không muốn làm cho công ty phá sản để rồi lại bị trách móc, phải gọi là những đối tác này cực kì khó chiều nha. Anh phải chuẩn bị tốt mới được
Tám giờ rưỡi sáng
Anh đã ăn mặc rất chỉnh tề, đầu tóc gọn gàng khoác bên ngoài một cái áo ấm vì hôm nay trời tương đối khá lạnh. Xịt một chút nước hoa nhẹ nhàng, mang giày vào và cố gắng đến công ty một cách sớm nhất. Anh đã có mặt tại phòng hợp một số đối tác cũng có ở đây, tới giờ cuộc họp bắt đầu
Không khí bây giờ rất căng thẳng, thư kí kế bên anh cũng phải lạnh sống lưng. Anh rất tập trung mặt vẫn giữ y nguyên cái vẻ lạnh lùng cùng với cái ánh mắt sắc lạnh đó. Tay đang gõ những chữ trên máy tính chuẩn bị nói phần của mình và giải đáp thắc mắc của một số người. Đang định đứng lên phát biểu thì anh nghe có tiếng ồn ào từ ngoài cửa và cả tiếng đập vỡ đồ rất ồn ào.
Xin lỗi mọi người rồi nhanh chân ra bên ngoài xem có chuyện gì, là ai to gan mà dám phá công ty của anh. Vừa bước ra thì anh thấy có một người phụ nữ tay đang cầm lấy con dao chỉa vào người tiếp tân hét lên
Tránh ra, tao muốn gặp Phùng Lý!!!
Tất cả mọi người bao vây ả ai cũng đều bị thương, nhìn quanh thì chả thấy người vộ sĩ nào đi theo. Con dao chả ả có dính máu chắc là ả đã tự xử mấy người này rồi, một nữ nhân như ả làm sao có thể cơ chứ?
A, anh à nhớ anh chết đi được ý!
Vừa nói ả vừa bỏ con dao xuống đất chạy lại choàng lấy tay anh mà ra vẻ nũng nịu, cái giọng ngọt nước kinh tởm đó. Anh chau mày, ả chẳng phải là con gái tập đoàn Hồng Thị sao?
Lúc trước anh và ả có hôn ước với nhau nhưng anh không hề chấp nhận việc này. Anh bỏ học và ăn chơi đàn đúm với lũ bạn ba anh hết cách mới phải hủy hôn ước đổ anh tiếp quản công ty này. Nếu không thì công sức học hành bao năm qua coi như đổ sông đổ biển rồi, anh cũng rất thông minh nữa. Không thể để uổng phí sức lực của anh như vậy được, ả khi nghe bị hủy hôn cũng đã muốn từ bỏ rồi vì lúc đó anh toàn ăn chơi có làm được gì đâu. Còn bây giờ anh đã nắm trong tay cái công ty mấy đời gầy dựng rồi thì ả lại mặt dày theo đuổi, hôm nay lại còn đến công ty anh quậy phá
- Cô muốn gì?
Người ta chỉ muốn đưa cơm cho anh thôi mà! Lần đầu vào bếp của em đó
Đưa cơm, anh có nghe lầm không? Một cô tiểu thư như ả ngay cả làm việc nhà cũng không có, lấy đâu ra mà vào bếp nấu cơm cho anh. Anh nhìn xuống cái hộp ả đang cầm trên tay, đúng là nhìn rất ngon nhưng lần đầu vào bếp mà nấu được như này sao. Cũng không phải là cao lương mỹ vị gì tuy nhiên cũng là những món khó làm và công phu nhất
Tay lại chả có vết thương, người như ả đi làm đầu bếp luôn cho rồi đi. Còn bảo người làm nấu cơm ngày ngày làm chi, nhìn là biết mua hay nhờ người khác làm cho rồi. Anh biết nhưng chả nói gì mà chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào nó làm ả lại lên tiếng
Mau ăn đi, em phải học rất nhiều từ quản gia đó nha!!!
Anh phớt lờ mọi lời ả nói, cho đàn em mình đưa những người bị thương vào bệnh viện. Tiếp tân cũng đi xuống dưới mọi việc đều đâu vào đấy, anh cũng cho người dọn dẹp mớ hỗn độn mà ả gây ra. Xong xuôi anh nhanh chóng bước vào phòng họp làm ả bực tức không nói gì vào và đứng bên cạnh anh uốn éo đủ kiểu. Thật là khó chịu mà
Hôm nay anh thật xui xẻo khi vô tình gặp phải một người đối tác vô cùng khó ở, anh nói hay giải đáp thắc mắc gì cũng đều bị bắt bẻ. Đã vậy còn gặp ả không để yên mà còn gây ồn ào cho anh nữa, thật là mệt mỏi mà. Cuộc họp cuối cùng cũng đã kết thúc trước mọi sự cố gắng của anh, anh chính thức ghim ông đối tác kia a.
Làm việc xong xuôi do quá mệt và đói trên đường về nhà anh đã ghé vào cửa tiệm quen thuộc kia đổ mua mì và sữa. Ở dưới có bàn và do tối nên chỉ có mình anh ngồi ăn, cậu vẫn còn ở đó hôm nay mặt cậu trông không được vui lắm. Đã vậy trông còn rất mệt mỏi nữa chứ, đôi mắt thì thâm đen cả lên. Không phải vì tối qua thức nhắn tin cho anh đó chứ, mới có một ngày mà đã chịu không nổi thế mà còn đòi theo đuổi ai.
Thấy vậy khi ăn xong anh cũng đi lại chỗ cậu đưa chai sữa ban nãy lên cùng với chiếc khăn giấy nói
- Một chút ân hụê cho nhóc đấy, con mèo ngốc!!! Có gì mọi người góp ý cho mình nha, cảm ơn mọi người đã xem