Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ.

Mai Kẹo

Thành viên
Tham gia
12/7/2015
Bài viết
8
tuổi 18... bỗng nhiên thấy sợ, sợ tương lai, sợ cuộc sống lắm bon chen, xô bồ. thế nhưng cũng lắm ước mơ và hi vọng cho quãng thời gian này. tôi bỗng thấy ghét mình phải lớn lên, phải chăng sự bao bọc của bố mẹ đã lấy đi phần người lớn trong tôi. thời gian cứ dắt tay cuộc sống của tôi đi mãi, còn tôi, cứ hồn nhiên, vô tư mà quên mất rằng mình đã lớn...
tương lai này rồi sẽ ra sao nhỉ.. chắc rồi, phải đi học đại học, phải thực hiện ước mơ, sợ thì cứ sợ thế thôi, nhưng vẫn phải phải tin tưởng ở tương lai rất nhiều.
 
×
Quay lại
Top Bottom