Thí Thiên tông

thestai

Thành viên
Tham gia
5/2/2021
Bài viết
8
  • Author: Thestai
  • Status: Chưa hoàn thành (Đang ra).
  • Category / Genre: Xuyên không, Tiên hiệp.
  • Rating: Không giới hạn.


Giới thiệu
Hắn cả đời cô độc. Đến khi chết xuyên không đến Thiên Linh đại lục. Ở đây, hắn quyết tâm sống một cuộc đời mới thật vĩ đại. Sau một trăm năm, hắn trở thành tồn tại vô địch tại Thiên Linh đại lục. Tông môn hắn sáng lập bao phủ quyền lực lên toàn bộ đại lục. Lệnh hắn ban ra không ai dám chống, đường hắn đi không ai dám cản, phong hào của hắn không ai dám gọi. Hắn chính là Long Phi.
 

Chương 1. Tái sinh ở dị giới​

Ngày 13 tháng 6 năm 2050, tại một vùng núi âm u nằm sâu trong sâm lâm. Cả không gian được bao trùm bởi một màu trắng xóa của tuyết. Trong phong cảnh đó, thân xác của hắn được bao bọc trong một vũng máu trở nên nổi bật và ghê rợn. Hắn nằm đó thở từng hơi thở nặng nhọc. Tâm trí hắn đang mơ hồ hồi tưởng lại cuộc đời khốn khổ và cô độc của bản thân.

Hắn là Long Phi. Năm hắn được năm tuổi, một tai nạn khủng khiếp đã ập xuống gia đình hạnh phúc của hắn. Ba mẹ hắn đã qua đời trong một vụ tai nạn xe. Hắn được đưa vào cô nhi viện. Cuộc sống của hắn từ đó trở nên cô độc và buồn tẻ. Đến năm mười sáu tuổi, hắn gia nhập quân đội. Hắn điên cuồng tập luyện và liên tục hoàn thành các nhiệm vụ “thập tử nhất sinh”. Nay, hắn đã hai mươi tuổi, là đội trưởng của đội đặc nhiệm xuất sắc nhất của đất nước.

Hai ngày trước, đội của hắn được giao một nhiệm vụ khó khăn nhất từ trước đến nay đó là tiêu diệt một tổ chức khủng bố ở sâu trong vùng sâm lâm này. Hôm nay là ngày thi hành nhiệm vụ, đội đặc nhiệm do hắn lãnh đạo không hổ danh là báu vật quốc gia khi cả đội của hắn đã tiêu diệt được hầu hết các thành viên tổ chức chỉ trong một ngày. Nhưng vào lúc này, một tiếng nổ vang lên. Các thành viên còn lại của tổ chức khủng bố đã kích hoạt quả bom phá hủy pháo đài. Đồng đội hắn toàn bộ hy sinh. Còn hắn tuy đã nhanh chóng rời khỏi pháo đài nhưng vẫn bị thương nặng. Vốn dĩ pháo đài được xây dựng trong một khu rừng hẻo lánh nên việc thoát khỏi đây là điều không thể, hắn tìm thấy một cái hang đá cạnh con suối, hắn liền vào đấy để lẩn trốn khỏi sự truy sát của bọn tổ chức khủng bố. Long Phi dùng sức lực cuối cùng của bản thân để gửi tín hiệu cầu cứu cho quân đội rồi nằm đó nhắm mắt lại hồi tưởng về cuộc đời cô độc, đau khổ này

Đến khi chi viện của quân đội đến thì phát hiện hắn đã chết, người hắn lạnh ngắt tim ngừng đập, linh hồn hắn trôi dạt. Không biết qua bao lâu, linh trí hắn như hồi phục trở lại, hắn từ từ mở mắt ra. Đập vào mắt hắn là một căn nhà thô sơ, xiêu quẹo. Còn th.ân thể hắn thì cũng không tốt đẹp hơn bao nhiêu. Vết thương thì chồng chất, cơ thể suy nhược. Lúc này, một luồng ký ức tràn vào đầu hắn khiến đầu hắn đau như bị búa bổ. Hắn lại lâm vào hôn mê một lần nữa.

Khoảng hai ba canh giờ sau, bỗng có 1 tiếng nói vang lên trong đầu của Long Phi:

“Dung hợp ký ức của ký chủ và Long phi ở Thiên Linh đại lục … 100 %”

Lúc này, trong đầu Long Phi lần lượt hiện lên các hình ảnh như một phim được chiếu trước mắt. th.ân thể này ở Thiên Linh đại lục cũng có tên là Long Phi. Thân thế của hắn đáng thương, cô độc cũng tương tự Long Phi. Hắn là con của một gia đình nông dân bình thường. Vào một ngày, có một bọn sơn tặc đến thôn làng của hắn cướp bóc. Người dân trong thôn bị giết gần hết, còn hắn và các đứa nhỏ khác thì được bán đi làm nô. Hắn được một bang hội tứ đẳng ở Bạch Mộc thành mua lại và bắt đi ăn xin ở trong thành. Cuộc sống của hắn cứ vậy trôi qua gần ba năm thì đến mấy ngày hôm trước, do vận đen hắn cả một ngày mà không xin được một đồng nên bị tên đại ca quản lý hắn đánh đập một trận. Vì th.ân thể yếu đuối nên hắn đã chết để cho linh hồn của Long Phi ở địa cầu trôi dạt và nhập vào thân xác.

“Thật đáng thương”. Long Phi cảm khái.

“Hộp phần thưởng chào mừng kí chủ mới đến Thiên Linh đại lục x 1”. Tiếng nói lúc trước lại vang lên trong đầu Long Phi.

“Chẳng lẽ ta lại giống như các nhân vật chính trong các câu truyện trên mạng ở đại cầu có một hệ thống kí sinh ở trong đầu”. Long Phi thầm nghĩ.

Đang suy nghĩ thì bỗng một tiếng quát vang lên kèm theo là một cú đá như trời giáng vào cạnh sườn của Long Phi:

“Tên khốn, còn giả bộ ngất xỉu để làm biếng ah. Ngươi có chết thì cũng phải nhanh ngồi dậy lết ra ngoài cổng thành Bắc ăn xin cho ta”.

Long Phi đau đớn ngước mắt lên nhìn tên nào to gan dám đá hắn. Thì ra đó là tên đại ca quản lý hắn. Long Phi cố gắng kìm nén sự tức giận, cố gắng ngồi dậy và cất bước đi đến cổng thành Bắc ăn xin.

Tên đại ca quản lý cười nói theo:

“Ngươi thấy vậy mà còn thông minh đấy. Cố gắng mà ăn xin nếu không tối nay lại ăn đòn tiếp đó”

Bỗng nhiên lúc này, trong đầu Long Phi lại vang lên tiếng nói của hệ thống:

“Nhiệm vụ: Giết Trần Hư.

Phần thưởng: Bí cảnh giới chỉ, linh đan x 1, Hỗn độn quyết - tâm pháp thần cấp; Thiên Linh điển tịch”

Trần Hư là tên đại ca quản lý hắn.

“Tối nay sẽ là ngày giỗ của ngươi, Trần Hư”. Long Phi căm hận nói khẽ.
 

Chương 2. Giết Trần Hư​

Long Phi nhanh chóng đi đến cổng thành Bắc. Theo trí nhớ của th.ân thể này, Long Phi tìm đến một góc ngồi khá khuất kế bên một tửu lâu và ngồi xuống ăn xin. Lúc này, Long phi bắt đầu đi tìm hiểu cận kẻ cái hệ thống đang kí sinh trong đầu của hắn. Long Phi khẽ động linh trí, thì một bảng thông tin hiện ra trước mặt hắn:

“Kí chủ: Long Phi.

Thể chất: Thiên đạo thánh thể (Chưa kích hoạt).

Cấp bậc: Phàm nhân.

Linh căn: 12/15 chưa thức tỉnh.”

“Ồ. Thì ra thể chất của ta là Thiên đạo thánh thể. Làm sao có thể kích hoạt thể chất?” Long Phi tự hỏi thì bỗng nhiên tiếng nói trong đầu của Long Phi lại vang lên.

“Thể chất của kí chủ được kích hoạt khi kí chủ phục dụng Linh đan”.

“Linh đan? Hình như đó là phần thưởng của nhiệm vụ mà ta mới nhận?”. Long Phi hỏi.

“Đúng vậy”. Hệ thống đáp.

“Hình như ta còn có một phần quà. Mở quà” Long Phi khẽ ra lệnh.

“Trị thương đan trung cấp x 1.

Thí thiên kiếm x 1”

Đinh … Đinh. Hai tiếng vang lên đồng thời trên tay của Long phi lúc nay có thêm một viên đan dược màu xanh cỡ bằng quả nho và một thanh chủy thủ cỡ bằng gang tay màu đen huyền.

“Ồ” Long Phi kinh ngạc thốt lên sau đó nhanh chóng cất thanh chủy thủ vào áo. Tiếp theo đó, Long Phi động linh trí nhờ hệ thống dò xét thông tin viên đan dược.

“Trị thương đan trung cấp: Nhanh chóng trị thương cho võ giả. Cấp bậc võ sư trở xuống.”

Sau khi dò thấy thông tin trên Long phi nhanh chóng phục dụng viên đan dược. Đan dược vừa vào miệng thì trong cơ thể Long Phi xuất hiện một dòng khí mát lạnh, dễ chịu tràn đi khắp cơ thể, đồng thời các vết thương cũng nhanh chóng biến mất.

“Viên đan dược này nghịch thiên vậy sau. Chẳng lẽ đan dược ở thế giới này đều hiệu quả thần kỳ như vậy?” Long Phi tự hỏi.

“Đan dược ở thế giới này chỉ có hiệu quả bằng 1/10 đan dược mà kí chủ có được từ hệ thống” Hệ thống bất ngờ đáp.

“Hệ thống thật là nghịch thiên mà” Long Phi cảm khái thầm nghĩ.

Tiếp theo Long Phi dò xét đến thanh chủy thủ màu đen.

“Thí Thiên Kiếm.

Cấp bậc: Tùy thuộc vào cấp bậc võ giả luyện hóa”

Hình dạng, kích thước, khối lượng: Tùy thuộc ý muốn của võ giả”

“Ồ. Thần vật mà. Ta là đội đặc nhiệm chuyên thực hiện các nhiệm vụ ám sát nên trong đầu ta lúc nào cũng muốn có một thanh chủy thủ gọn nhẹ, nên hình dạng ban đầu của thanh kiểm ngày là một chủy thủ.” Long Phi kinh ngạc thầm thốt lên.

“Sau này phải nghiên cứu thêm thanh Thí Thiên kiếm này mới được” Long Phi thầm nghĩ.

Lúc này, bầu trời bắt đầu đã chuyển tối. Long Phi cũng phải nhanh chóng mang tiền về giao cho tên đại ca quản lý hắn. Mặc dù chiều giờ Long Phi chìm đắm trong nghiên cứu hệ thống nhưng trong chén của hắn giờ này cũng được tầm hai đến ba kim tệ.

“Cũng không tệ, chắc cũng không đến nổi bị tên Trần Hư kia đánh đập, đỡ cho hắn phải giả vờ diễn kịch”. Long Phi thầm nghĩ trong lòng.

Long Phi là ai, là đội trưởng đội đặc nhiệm xuất sắc nhất của đất nước hắn. Tuy giờ hắn giờ chỉ là một tên phàm nhân bình thường nhưng đối phó với trên Trần Hư luyện thể tầng hai đó là dư sức.

Long Phi nhanh chóng trở về nơi ở của hắn. Giờ trông lại, trước mắt Long Phi nơi ở của hắn là một căn nhà lụp xụp, chỉ có 2 phòng. Một phòng nhỏ thì dành cho tên đại ca quản lý hắn. Còn một phòng hơi to hơn thì dành cho hơn mười tên tiểu cái bang bọn hắn. Khi về đến nơi thì Long Phi đã thấy tên Trần Hư đã ngồi trước cửa để “đón” bọn hắn đồng thời thu lấy những đồng kim tệ mà bọn hắn xin được. Long Phi bước đến và đưa cho Trần Hư hai kim tệ bảy xu.

“Khá lắm!” Trần Hư cười nói.

Long Phi im lặng bước nhanh về phòng lấy hai cái bánh bao ăn và nằm vào trong góc phòng giả vờ ngủ. Đợi đêm đến thì tiễn Trần Hư về địa ngục. Mười đứa nhỏ sống chung với Long Phi đều có hoàn cảnh như hắn đều đáng thương và cô độc nên chúng nó cũng ít giao tiếp chỉ lặng lẽ lấy bánh bao ăn và về chỗ ngủ. Qua ba canh giờ, màn đêm buông xuống, trong phòng vang lên tiếng thở đều đặn của những đứa nhỏ. Long Phi mở mắt và nhẹ nhàng đến gần căn phòng của Trần Hư, áp tay vào phòng của hắn để xem hắn đã ngủ chưa. Sau khi xác định Trần Hư đã chìm vào giấc ngủ, Long Phi nhanh chóng gỡ chốt cửa và tiến đến cạnh gi.ường của Trần Hư. Bằng vài động tác đơn giản Long Phi đã dùng Thí thiên kiếm cắt đứt yết hầu của Trần Hư.

Đing. Tiếng hệ thống vang lên.

“Nhiệm vụ: Giết Trần Hư. Hoàn thành.

Phần thưởng: Bí cảnh giới chỉ, Linh đan x 1, Thiên Linh điển tịch x 1. Điểm tích lũy: 100”

Hiện tại, Long Phi cũng không đi tìm hiểu xem các vật phẩm được hưởng của nhiệm vụ cho là gì mà nhanh chóng xử lý xác của tên Trần Hư. Trần Hư có thần hình tương đối nhỏ nên Long Phi không khó để vác xác hắn ra sau nhà chôn. Cuối mỗi tháng, Trần Hư sẽ tiến nhập bang hội để nộp lên số tiền mà hắn đã thu được trong một tháng qua nên cái chết của hắn có thể giữ kín hơn mười lăm ngày. Vì vậy trong mười lăm ngày này, Long Phi phải dựa vào hệ thống nhanh chóng tăng cường lực lượng.

Trở về chỗ ngủ của mình, Long Phi tiến nhập vào hệ thống để nghiên cứu các vật phẩm mà hắn vừa nhận được.

“Bí cảnh giới chỉ: Bên trong giới chỉ chứa đựng một thế giới có kích thước bằng một phần tám Thiên Linh đại lục, linh khí dày đặc gấp 10 lần linh khí trên Thiên Linh đại lục lúc sơ khai”

“Hệ thống, làm sao ta có thể tiến vào bí cảnh trong giới chỉ?”. Long Phi thầm hỏi.

“Chỉ cần kí chủ nhỏ máu luyện hóa giới chỉ là có thể tiến vào bí cảnh”. Hệ thống đáp.

“Ta hiện tại là phàm nhân có thể luyện hóa giới chỉ sao?” Long Phi hỏi.

“Bí cảnh giới chỉ là hệ thống dành riêng cho kí chủ nên không cần linh khí kí chủ vẫn luyện hóa được và tiến vào bí cảnh”. Hệ thống trả lời.

“Thật vậy sao. Thế thì tốt quá rồi”. Long Phi nhanh chóng lấy chủy thủ gạch nhẹ trên ngón tay nhỏ máu lên giới chỉ sau đó đeo vào ngón trỏ tay trái của mình. Bí cảnh giới chỉ là một chiếc nhẫn có màu đen tuyền trơn, bóng, đơn giản. Sau khi đeo vào, giới chỉ phát sáng sau đó biến mất. Nếu nhìn kỹ ta sẽ thầy lúc này xung quanh ngón tay của Long Phi xuất hiện một dòng ký tự lạ màu đen.

“Thật kỳ diệu!” Long Phi cảm khái sau đó động linh trí tiến vào bí cảnh. Một quầng sáng xuất hiện bao trùm Long Phi sau đó th.ân thể Long Phi biến mất. Và lúc này, Long Phi đã xuất hiện ở một đỉnh núi cao chót vót. Nếu nhìn từ xa ta sẽ thấy ngọn núi như một mũi kiếm đâm thủng thương thiến. Trước mắt của Long Phi là một khung cảnh hùng vĩ, núi đồi trùng điệp không dứt, dưới đó là sâm lâm dài vô tận. Nhìn từ trên xuống dãi sâm lâm như một con rắn xanh khổng lồ uốn lượn quanh các ngọn núi. Long Phi như chìm đắm trong khoảng không gian này, hít thở không khí thật trong lành. Long Phi cảm thấy dễ chịu vô cùng. Qua một khoảng thời gian, Long Phi đi xung quanh ngọn núi vừa ngắm cảnh vừa thăm dò hoàn cảnh xung quanh. Đi được một đoạn thì Long Phi phát hiện một hồ nước nhỏ có đường kính khoảng trăm mét, nước trong nhìn thấy đáy. Khi Long Phi đến gần hồ nước thì cảm thấy dễ chịu khó tả. Thật ra thì thế giới trong bí cảnh này có linh khí dày đặc nên phàm nhân cảm thầy trong lành dễ chịu chứ không cảm thấy gì khác. Còn hồ nước là kết tinh của các cơn mưa trong thế giới này nên xung quanh hồ linh khí càng thêm dày đặc do đó Long Phi cảm thấy vô cùng dễ chịu là vậy.

Long Phi đi một vòng quanh hồ rồi chọn một phiến đá tương đối bằng phẳng rồi ngồi xuống. Sau đó khẻ động linh trí thì lúc này trên tay của Long Phi xuất hiện thêm một hộp gỗ trong khá cổ xưa, bên trong là một viên đan dược đen bóng kích thước cỡ một quả trứng gà nhỏ.

“Linh đan. Sau khi phục dụng sẽ kích hoạt thể chất Thiên đạo thánh thể, khi đó chắc ta có thể tăng cường lực lượng.” Long Phi thầm nghĩ.

“Nhưng trước hết ta phải tìm hiểu xem Thiên Linh đại lục này như thế nào? Thông tin về đại lục này của th.ân thể lúc trước quá hạn chế.” Long Phi thu Linh đan vào hệ thống và lấy ra một quyển sách cũ kỹ, khá dày.

“Thiên Linh điển tịch. Chắc ta có thể thông qua quyển sách này biết thêm nhiều thông tin về đại lục này” Long Phi thầm nghĩ đồng thời mở sách ra đọc.
 

Chương 3. Thiên Linh đại lục​

Thiên Linh đại lục - Theo như Điển tịch ghi chép lại thì Thiên Linh đại lục vô cùng rộng lớn lấy võ đạo làm gốc. Trải dài đại lục là bảy đế quốc: Băng Vũ đế quốc ở phía Bắc đại lục chiếm diện tích rộng lớn và là đế quốc lớn mạnh nhất trong bảy đế quốc, tiềm lực khủng bố; tiếp đến là hai đế quốc chiếm đóng ở phía Nam Đại lục là Hỏa Long đế quốc và Đại Hải đế quốc lần lượt nằm ở phía Tây Nam và phía Đông Nam đại lục hiệp nghị thành Liên minh Long Hải là thế lực đứng sau Băng Vũ đế quốc; ở phần trung tâm Đại lục là lãnh thổ của bốn đế quốc: Phần Thiên đế quốc, Đại đế quốc, Huyền Vũ đế quốc, và Thiên Lang đế quốc hiệp nghị với nhau thành Liên minh Thiên vũ tạo thành thế chân vạc của Thiên Linh Đại lục.

Ở Thiên Linh đại lục chỉ có con người và yêu thú. Khi đến tuổi mười lăm thì các thiếu niên sẽ được đưa đến trắc nghiệm thạch để kiểm tra linh căn. Người nào có thể thức tỉnh linh căn, hấp thụ linh khí trong trời đất thì chính thức trở thành võ giả. Linh căn được chia làm: phàm phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, và thánh phẩm. Trong đó phàm phẩm là kém nhất, thánh phẩm là cao nhất. Nếu võ giả sở hữu linh căn phàm phẩm thì tốc độ tu luyện, hấp thụ linh khí của võ giả vô cùng chậm chạp. Còn nếu võ giả may mắn sở hữu linh căn thánh phẩm thì tốc độ tu luyện vô cùng nhanh nếu so sánh với phàm phẩm thì nhanh hơn cả trăm lần. Vì vậy, những võ giả có linh căn ưu tú đều là lực lượng nồng cốt có địa vị rất cao trong các đại gia tộc, tông môn ở Thiên linh đại lục. Còn các võ giả có linh căn thấp kém thì có địa vị rất thấp thường được cho làm hộ vệ, người hầu. Người nào không thể mở linh căn thì được gọi là phàm nhân là tầng lớp thấp kém nhất trên đại lục chỉ có thể làm nô, làm bộc. Trong một thế giới lấy võ đạo làm gốc như Thiên Linh đại lục thì phàm nhân chẳng khác nào con kiến trong mắt các cường giả.

“Ồ gì đây? Thật sao?” Long Phi kinh ngạc vô cùng khi đọc được đoạn ghi chép trên điển tịch sau phần giới thiệu linh căn. Thì ra những người không thể mở linh căn được không phải họ là phàm nhân mà là có thể chất đặc biệt. Cần phải có một phương pháp phù hợp thì mới có thể khai mở linh căn. Có nhiều trường hợp ghi lại có những người là phàm nhân nhưng được cơ duyên ăn linh đan, dị dược, dị quả hoặc học được tâm pháp phù hợp thì sẽ mở ra linh căn. Điều kinh ngạc hơn là sau khi mở linh căn thì linh căn của những người này là thần phẩm có tốc độ tu luyện còn nhanh hơn linh căn thánh phẩm cả chục lần.

Điển tịch cũng có ghi lại các thể chất đặc biệt:

- Thiên đạo thánh thể

- Hỗn độn thánh thể

- Băng linh thánh thể

- Hỏa viêm thánh thể

- Lôi kiếp thánh thể

- Ngũ hành thánh thể

- Ám linh thánh thể

- Quang linh thánh thể

- Vạn độc thánh thể

- Trấn ngục thánh thể

- Phi thiên thánh thể

- Kim cương thánh thể

- Phong vũ thánh thể

- Ma thiên thánh thể

“Ồ thì ra thể chất của ta lại là vạn năm có một. Thôi cho qua để khi nào gặp được người có thể chất đặc biệt thì mình xem kĩ hơn” Long Phi thầm nghĩ.

Cốt lõi việc tu luyện của con người ở trong thế giới này là hấp thụ linh khí trong trời đất, cải tạo cơ thể, đả thông kinh mạch, tích tụ linh khí trong cơ thể. Cấp bậc tu luyện ở Thiên Linh đại lục được chia thành: Luyện thể, linh sĩ, linh sư, linh tướng, linh vương, linh hoàng, linh tôn, linh đế và hóa thánh. Mỗi cấp bậc lại chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong. Khi võ giả đạt đến cấp bậc hóa thánh đỉnh phong thì có thể đi thêm một bước nữa phi thăng thành tiên rời khỏi Thiên Linh đại lục. Tuy nhiên, trải qua hàng vạn vạn năm linh khí trên đại lục ngày càng cạn kiệt, linh khí thưa thớt, cấp bậc võ giả không còn cao như xưa. Xét khắp đại lục, thì võ giả đạt cấp bậc hóa thánh chỉ còn thưa thớt không quá mười vị. Những vị này cũng không thường xuyên xuất hiện mà thường ẩn cư ở rừng sâu núi thẳm bế quan tu luyện mong bước thêm một bước cuối cùng. Hoặc là tiềm ẩn trấn giữ ở tông môn.

Ở các đế quốc, thì cấp bậc cao nhất là linh đế. Ví như Băng vũ đế quốc là đế quốc mạnh nhất thì có khoảng tầm mười vị. Còn như ở các đế quốc còn lại thì khoảng 3 đến 5 vị.
 

Chương 4. Bắt đầu tu luyện​

Đọc đến đây thì Long Phi đứng dậy vươn vai, thở ra một hơi dài để xua đi mệt mỏi sau khi tiếp thu một lượng lớn thông tin của Thiên Linh đại lục. Màn đêm cũng đã buông xuống trong bí cảnh.

“Lúc ta vào bí cảnh là ban đêm ở bên ngoài nhưng trong bí cảnh lại là ban ngày. Giờ trong bí cảnh là ban đêm vậy chắc bên ngoài trời cũng đã sáng. Ta cũng nên ra ngoài tiếp tục diễn vai cái bang thêm nửa tháng nữa để tránh sự nghi ngờ của bang hội” Long Phi thầm nghĩ.

Long Phi thoát ra ngoài bí cảnh trở lại Thiên Linh đại lục. Lúc này trong phòng không còn ai.

“Chắc mọi người đã đi. Thật kỳ lạ ta thức cả đêm nhưng tinh thần vẫn thoải mái vô cùng. Chắc là do trong bí cảnh linh khí quá dày đặc có lợi cho cơ thể” Long phi vừa thầm nghĩ vừa nhanh chóng ra khỏi phòng tiến về cổng thành phía Bắc.

Hôm nay tâm tư thoải mái, Long Phi vừa tiến về cổng thành vừa nhìn ngắm khung cảnh xung quanh. Nơi đây là Bạch Mộc thành, một trong năm thành lớn nhất của Đại đế quốc. Bạch Mộc thành nằm tiếp giáp với Lam linh sơn mạch, trải dài lên phía bắc là Kiến vũ thành, đi về phía Tây là Lương tử thành. Trong thành có khoảng một một trăm vạn hộ dân, buôn bán sầm uất, nhà cửa san sát. Y phục người dân nơi đây khá giống với cổ phục thời Đường của nước Trung hoa ở địa cầu.

Đến gần cổng thành Bắc, Long Phi vừa ngồi xuống vị trí cũ để tiến hành ăn xin thì ông chủ của tửu lầu tiến đến quát mắng:

“Thật là khốn kiếp, trước cửa tửu lầu mà có tên ăn mày này sao có thể làm ăn được chứ. Tụi bây đâu, đem tên ăn mày ra đánh một trận rồi đuổi ra xa cho ta”

Thế là có hai tên hộ vệ tiến đến lôi Long Phi đến một ngõ hẻm và ra tay. Mặc dù rất tức giận nhưng Long Phi vẫn không đánh trả mà lấy hai tay ôm đầu, th.ân thể cuộn tròn lại để tránh bị thương đến những chỗ yếu hại trên cơ thể. Hiện tại, đối phó với mấy tên hộ vệ này thì Long Phi thừa sức. Nhưng tiếp theo đó sẽ dẫn đến các rắc rối không cần thiết nên Long Phi chọn cách chịu đòn. Sau cỡ mười trận đòn thì hai tên hộ vệ của tửu lầu cũng ngừng tay và bỏ đi. Long Phi bị một chút thương ở ngoài da nhưng với một lính đặc công như hắn thì vết thương này chả thấm vào đâu. Giả vờ nằm đó một hồi, Long Phi xem xét xung quanh thấy không có ai qua lại rồi khẽ động linh trí tiến vào bí cảnh giới chỉ.

“Thật là hiếp người mà.” Long Phi tức giận mắng thầm trong bụng.

Đing. Tiếng hệ thống vang lên:

“Nhiệm vụ: Giết ông chủ Hoa Mãn lâu, thu thập vạn lượng kim tệ

Phần thưởng: Linh đan x 1, Kích hoạt Thiên nhãn”.

“Lại có nhiệm vụ. Ừm. Không biết trong tửu lâu có cao thủ hay không? Thôi hiện tại ta sẽ phục dụng Linh đan để kích hoạt thể chất, để xem lực lượng của ta có tăng lên hay không? Như thế việc hoàn thành nhiệm vụ sẽ càng nắm chắc.”

Long Phi trầm tư một hồi rồi tiến đến ngồi lên phiến đá bên cạnh hồ nước, sau đó lấy ra Linh đan bỏ vào miệng. Sau đó khoảng năm phút, Long Phi cảm thấy nơi dạ dày bắt đầu nóng lên, sau đó hơi nóng này bắt đầu theo kinh mạch lan ra khắp cơ thể. Lúc này, cả cơ thể của Long Phi như một lò lửa, tiếp theo đó là nỗi đau đớn khủng khiếp tràn đến. Long Phi cắn răng chịu đựng, mồ hôi đổ ra như tắm. Theo ra cùng các giọt mồ hôi là các hắc dịch có mùi tanh hôi. Dù là một lính đặc công trải qua nhiều đợt huấn luyện gian khổ nhưng đối mặt với nỗi đau đớn này Long Phi cũng khó mà tiếp nhận. Tuy nhiên, Long Phi có một ý chí cứng rắn hơn so với người bình thường. Long Phi nắm chặt tay, nhắm mắt cố chịu đựng các cơn đau đớn tràn đến từng đợt. Các kinh mạch trong cơ thể như là bị cắt đứt, xương cốt như là bẻ gãy. Khoảng một canh giờ sau, các cơn đau có dấu hiệu bắt đầu giảm xuống. Sau đó khoảng mười phút, các cơn đau đã ngừng lại từ đan điền của Long Phi một dòng khí mát lạnh được sinh ra và nhanh chóng truyền đến toàn bộ kinh mạch. Tiếp theo đó, từng đợt linh khí trong thiên địa cuồn cuộn tràn vào cơ thể của Long Phi. Quá trình này diễn ra khoảng mười phút thì dừng lại. Lượng linh khí trong cơ thể Long Phi lúc này đã đạt cực hạn. Ngay lúc này, một mùi tanh hôi truyền đến mũi của Long Phi.

“Phải tắm thôi.” vừa nghĩ Long Phi liền nhảy xuống hồ nước tắm rửa. Thả người trôi trên mặt nước, tâm trạng của hắn lúc này thoải mái đến tột cùng. Sau khi tắm rửa sạch sẽ thì cơn đói bụng cũng đến. Long Phi lặn xuống hồ tìm kiếm vài con cá để nướng ăn. Sau khoảng thời gian vài phút, Long Phi nhảy ra khỏi hồ nước cùng với hai con cá chép nặng khoảng mười cân ở hai tay. Hắn nhanh chóng bắt lửa và nướng cá.

“Mùi cá nướng thật là thơm. Chắc là ăn được rồi.” Long Phi nhanh chong giải quyết hai con cá nướng. Nói cũng lạ, khi ăn hai con cá chép này xong Long Phi cảm thấy lực lượng của cơ thể như tăng lên một ít.

“Để xem sau khi phục dụng Linh đan xong cơ thể của ta có thay đổi gì.”

Hệ thống:

“Kí chủ: Long Phi.

Thể chất: Thiên đạo thánh thể (đã kích hoạt).

Cấp bậc: Luyện thể đỉnh phong.

Linh căn: thần phẩm.

Sức mạnh: 500.

Nhanh nhẹn: 10.”

“Khoan. Hệ thống, hình như ta nhớ không lầm là trong điển tịch có nói khi đến tuổi mười lăm thì người trên Thiên Linh đại lục mới thức tỉnh linh căn, bắt đầu tu luyện và hình như cũng không có linh căn thần phẩm?”

“Vì kí chủ là người có thể chất đặc biệt. Khi thể chất này được kích hoạt thì kí chủ sẽ thức tỉnh linh căn thần phẩm không cần đợi đến tuổi mười lăm như những người bình thường khác.” Hệ thống đáp.

“Ừm, thì ra là vậy. Thế các thể chất đặc biệt khác có giống như trường hợp của ta hay không?” Long Phi hỏi hệ thống.

Hệ thống: “Các thể chất đặc biệt khác cũng giống như kí chủ”.
 

Chương 5. Tu luyện thần tốc. Tạo lập Tông môn​

“Ừm. Vậy giờ mình sẽ bắt đầu tu luyện thôi.” Long Phi vừa nghĩ vừa định lấy Hỗn độn quyết từ hệ thống ra thì một bảng thông tin hiện ra trong đầu Long Phi:

Hỗn độn quyết - Tâm pháp.

Tầng 1. [Đồ hình 1] Vận chuyển linh khí theo đồ hình: luyện thể sơ kỳ tiến đến luyện thể đỉnh phong đột phá Linh sĩ.

Tầng 2. [Đồ hình 2] Vận chuyển linh khí theo đồ hình: Linh sĩ sơ kỳ tiến đến Linh sĩ đỉnh phong đột phá Linh sư.

Tầng 3. [Đồ hình 3] Vận chuyển linh khí theo đồ hình: Linh sư sơ kỳ tiến đến Linh sư đỉnh phong đột phá Linh tướng.

Tầng 4: [Đồ hình 4] Vận chuyển linh khí theo đồ hình: Linh tướng sơ kỳ tiến đến Linh tướng đỉnh phong đột phá Linh vương.

Tầng 5: [Đồ hình 5] Vận chuyển linh khí theo đồ hình: Linh vương sơ kỳ tiến đến Linh vương đỉnh phong đột phá Linh hoàng.

Tầng 6: [Đồ hình 6] Vận chuyển linh khí theo đồ hình: Linh hoàng sơ kỳ tiến đến Linh hoàng đỉnh phong đột phá Linh tôn.

Tầng 7: [Đồ hình 1] Vận chuyển linh khí theo đồ hình: Linh tôn sơ kỳ tiến đến Linh tôn đỉnh phong đột phá Linh đế.

Tầng 8: [Đồ hình 1] Vận chuyển linh khí theo đồ hình: Linh đế sơ kỳ tiến đến Linh đế đỉnh phong đột phá cấp bậc hóa thánh.

Tầng 9: [Đồ hình 9] Vận chuyển linh khí theo đồ hình: Hóa thánh sơ kỳ tiến đến Hóa thánh đỉnh phong và phi thiên thành tiên.

“Theo bảng thông tin thì Hỗn độn quyết gồm có chín tầng. Mỗi tầng sẽ ứng với mỗi cấp bậc của võ giả. Hiện tại ta là luyện thể đỉnh phong vậy thì tu luyện theo đồ hình thứ nhất để đột phá linh sĩ sơ kỳ.” Long Phi thầm nghĩ đồng thời điều chỉnh cơ thể theo hình dáng được vẽ trên đồ hình. Sau đó, tâm trí tập trung có gắng điều khiển linh khí trong cơ thể vận hành theo đồ hình.

“Ồ. Linh khí trong cơ thể ta hình như tự động vận hành theo đồ hình. Một chu thiên, hai chu thiên, … chín chu thiên, mười chu thiên. Đột phá”. Ngay lúc này, linh khí ào ạt tràn vào cơ thể Long Phi, các kinh mạch trong đồ hình gần như rộng hơn gấp đôi, linh khí trong cơ thể dường như đậm đặc hơn.

“Sao dễ dàng quá vậy. Việc tu luyện có gì sai sót không?” Long Phi trầm tư suy nghĩ.

“Kí chủ đừng lo lắng. Vì Hỗn độn quyết là tâm pháp thánh phẩm từ hệ thống, đồng thời thể chất kí chủ lại là Thiên đạo thánh thể nên việc kí chủ nhanh chóng đột phá Linh sĩ là điều hiển nhiên.” Tiếng nói hệ thống bỗng vang lên.

“Ừm” Long Phi lắng nghe hệ thống giải thích, sau đó tiếp tục tu luyện. Lúc này, đồ hình thứ 2 hỗn độn huyết bắt đầu hiện ra. Long Phi tập trung vào đồ hình đồng thời linh khí trong cơ thể cũng bắt đầu tự vận hành. Một chu thiên, hai chu thiên, ba chu thiên, Linh sĩ sơ kỳ. Một … sau chu thiên, Linh sĩ trung kỳ. Một … chín chu thiên, Linh sĩ hậu kỳ. Một … mười chu thiên, Linh sĩ đỉnh phong, đột phá. Sau một canh giờ, Long Phi đã là Linh sư sơ kỳ.

“Tốc độ tu luyện như ngồi tên lửa mà” Long Phi kinh ngạc đồng thời phấn khởi vô cùng. Nếu như với tốc độ tu luyện như vậy chẳng bao lâu hắn sẽ là tồn tại vô địch ở đại lục. Nhưng khi hắn định tiếp tục tu luyện đồ hình thứ ba thì vẽ mặt hắn trầm xuống. Đồ hình thứ ba vẫn chưa hiện lên. Hắn đang định suy nghĩ cách để hiện đồ hình thứ 3 thì tiếng hệ thống lại vang lên:

“Chúc mừng kí chủ đạt cấp bậc Linh sư. Phát động nhiệm vụ chính tuyến: Xây dựng tông môn, thống lĩnh hắc bạch, bả chủ đại lục.

Phần thưởng: Luân hồi kiếp khác.

Nếu không hoàn thành: hồn siêu phách tán.”

“Việc tu luyện của kí chủ sẽ được tích hợp vào nhiệm vụ chính tuyến. Nhiệm vụ hỗ trợ nhiệm vụ chính tuyến 1: Tìm kiếm đệ tử có thể chất đặc biệt và đào tạo thành một linh sư

Phần thưởng: Mở ra đồ hình thứ 3 Hỗn độn quyết, Linh đan x 2, điểm tích lũy: 500.

Mời ký chủ đặt tên tông môn”

Long Phi khẽ cau mày, đông thời đang suy nghĩ các thông tin mà hệ thống vừa đưa đến.

“Việc tu luyện của ta phải phụ thuộc vào nhiệm vụ chính tuyến là xây dựng tông môn. Vậy trước tiên ta phải suy nghĩ thật kỹ đạo của ta ở thế giới này. Khi xây dựng được đạo, ta mới có một phương hướng rõ nét để xây dựng một một tông môn vĩ đại. Ở thế giới này, võ đạo làm gốc, kẻ mạnh hiếp kẻ yếu. Ta không thích điều này, nên đạo của ta ở thế giới này sẽ là vạn vật bình đẳng và tông môn của ta sẽ bao trùm toàn đại lục bảo trì đạo của ta.” Long Phi suy nghĩ thật lâu sau đó nói:

“Tông môn của ta là Thí Thiên Tông”

Hệ thống: “Xác nhận?”

Long Phi: “Xác nhận”
 

Chương 6. Tập luyện thể lực​

Long Phi vươn vai đứng dậy tiến đến hồ nước rửa mặt. Ngó xuống mặt nước, Long Phi khẽ giật mình. Dưới nước là thân ảnh của một thiếu niên có đôi mắt xanh cùng hàng lông mày rậm, mái tóc ngắn màu xám khói, trên người mặc bộ đồ rách rưới. Người thiếu niên khoảng độ mười lăm tuổi, dáng người cao lớn, tuấn dật, khí độ như một đại công tử của một gia tốc lớn. Ngoài ra còn một điều làm Long Phi ngạc nhiên đó là xung quanh th.ân thể hắn không có một làn linh khí nào tràn ra ngoài. Vì theo như Thiên Linh điển tịch có nói, dấu hiệu để nhận biết một võ giả là bên ngoài th.ân thể sẽ có một làn mỏng linh khí bao bọc. Mỗi cấp bậc màn linh khí này sẽ có màu khác nhau: luyện thể màu trắng; linh sĩ màu đỏ; linh sư màu cam, linh tướng màu vàng, linh vương màu lục, linh hoàng màu lam, linh tôn màu chàm, linh đế màu tím, và hóa thánh màu trắng nhưng màn linh khí dày hơn.

“Hệ thống, sao th.ân thể ta không có linh khí bao bọc?” Long Phi khẽ hỏi.

Hệ thống: “Vì Kí chủ tu luyện tâm pháp của hệ thống nên toàn bộ linh khí đều được nội liễm vào trong không thoát ra ngoài như võ giả ở đại lục”

“Ồ vậy là không ai ở đại lục này biết ta đang ở cấp bậc tu luyện của ta?” Long Phi lại hỏi.

Hệ thống: ”Đúng vậy”

“Ha ha, thật hợp với ý ta”. Long Phi sảng khoái cười to. “Để xem bây giờ thông tin của ta thay đổi như thế nào”

Bảng thông tin:

“Tông môn: Thí Thiên Tông

Tông chủ: Long Phi

Thể chất: Thiên đạo thánh thể (đã kích hoạt)

Cấp bậc: Linh sư sơ kỳ.

Sức mạnh: 1.500

Nhanh nhẹn: 15”

“Không biết lực lượng của ta so với những linh sư ở đại lục thì như thế nào? Để có dịp phải thử mới được. Ta tu luyện mới có một hai canh giờ vẫn còn nhiều thời gian hay là ta tập luyện thể lực thôi. Để xem lại thông tin thanh Thí Thiên Kiếm”

“Thí Thiên Kiếm.

Cấp bậc: Tùy thuộc vào cấp bậc võ giả luyện hóa”

Hình dạng, kích thước, khối lượng: Tùy thuộc ý muốn của võ giả”

“Ừm. Vậy ta sẽ luyện kiếm đồng thời cũng luyện thể lực” Nghỉ là làm, Long Phi lấy thanh Thí Thiên kiếm ra từ hệ thống, sau đó nhỏ máu luyện hóa. Tiếp theo đó, Long Phi khẽ động tâm trí thanh Thí Thiên kiếm liền biến thành một thanh trọng kiếm đen tuyền, rộng hai tấc, thân dài ba thước, lưỡi không sắc nhọn, nặng một ngàn năm trăm cân. Hai tay của Long Phi liền trầm xuống. Nếu đơn thuần chỉ dùng lực lượng th.ân thể để cầm thanh Thí Thiên Kiếm thì hơi khó khăn. Tuy nhiên đây là đều mà Long Phi mong muốn, hắn sẽ dùng thanh trọng kiếm này để rèn luyện thể lực.

Hai tay nắm chặt kiếm nâng cao khỏi đầu chém xuống. Long Phi thực hiện động tác này lặp đi lặp lại đã được chín mươi tám lần.

“Một lần nữa, lại một lần nữa. Thế là cũng được một trăm lần. Thật là thống khoái mà” Long Phi hở hồng hộc khẽ nói.

Hắn buông kiếm nằm dang hai tay trên đất, thở từng hơi thở nặng nhọc. Việc vung thanh trọng kiếm một ngàn năm trăm cân một trăm lần đã đạt cực hạn th.ân thể hắn lúc này. Khoảng năm phút sau, cơ thể hắn dần khỏe lại, hắn bắt đầu cảm thấy đói bụng. Hắn tiến đến bên hồ nhảy xuống bắt đầu đánh bắt cá. Chỉ vài phút sau hắn đã chén gọn hai con cá chép nướng.

“Ồ. Cơ thể của ta sao lại khỏe mạnh lạ thường thế này. Tất cả mệt mỏi gần như bị xua tan, thể lực lại trở nên tràn trề. Chẳng lẽ là tác dụng khi ăn thịt các con cá chép trong hồ” Long Phi kinh ngạc thầm nghĩ. “Nếu ta cứ việc tập luyện đến cực hạn, sau đó lại ăn thịt cá, vậy thì việc tu luyện thể lực của ta chẳng phải là tiến triển một cách thần tốc hay sao?”

Nghĩ như vậy, nên Long Phi tiếp tục bắt tay vào việc vung kiếm. Lần này, hắn đã vung một trăm hai mươi cái. Sau đó lại xuống hồ bắt cá nướng ăn. Việc tu luyện hắn cứ lặp đi lặp lại như vậy đến khi trời bắt đầu tờ mờ sáng. Lúc này hắn đã vung được gần hai trăm cái. Lần vung kiếm thứ hai trăm vừa xong, Long Phi liền cằm một con cá nướng lên ăn. Thể lực của hắn nhanh chóng trở lại đỉnh phong.

“Để xem kết quả việc tu luyện thể lực như thế nào?” Long Phi khẻ động tâm trí mở bảng thông tin:

Bảng thông tin:

“Tông môn: Thí Thiên Tông

Tông chủ: Long Phi

Thể chất: Thiên đạo thánh thể (đã kích hoạt)

Cấp bậc: Linh sư sơ kỳ.

Sức mạnh: 2.000.

Nhanh nhẹn: 15”

Vừa nhìn qua bảng thông tin, Long Phi liền cười lên một cách sảng khoái:

“Haha. Thật thống khoái mà. Sức mạnh của ta đã tăng thêm 500 cân”
 

Chương 7. Lại hoàn thành nhiệm vụ​

“Trời đã sáng, vậy bên ngoài cũng bắt đầu tối. Ta cũng nên về”

Long Phi thoát khỏi bí cảnh, đi về nơi ở của hắn. Trên đường, Long Phi ghé vào mua một bộ y phục màu đen và cũng không quên mua một ít bánh bao thịt về cho các “đồng nghiệp” của hắn ở nhà. Tất nhiên, toàn bộ chi phí là do Long Phi đoạt được từ Trần Hư. Khi về đến nơi, hắn đã thấy đầy đủ các đứa nhỏ giống hoàn cảnh của hắn hiện diện ở trong phòng lớn. Trước các ánh mắt bất ngờ của các đứa nhỏ, Long Phi tiến vào dõng dạc tuyên bố:

“Từ hôm nay ta sẽ thay Trần Hư quản lý các ngươi. À còn việc nữa, tên ăn mày ở cổng Bắc hôm nay đã bị đánh chết, một trong các ngươi hãy đến cổng bắc thay hắn”

Khi nghe đến nay, trên gương mặt của các đứa nhỏ thoáng qua một vẻ buồn rầu, đau xót. Có lẽ chúng buồn cho Long Phi cũng như buồn cho hoàn cảnh của chúng nó. Trước sau gì thì bọn chúng cũng có kết quả tương tự như vậy.

Nói xong, Long Phi lấy hai cái bánh bao đồng thời bỏ bịch bánh bao xuống bàn rồi tiến về phòng của tên Trần Hư.

-------------------------------

Tại Hoa Mãn lầu, tầng hai, ngồi gần cửa sổ, là một thiếu niên khoảng mười bốn mười lăm tuổi đang mân mê ly rượu trong tay. Người thiếu niên này có đôi mắt màu xanh tỏa sáng, da trắng như bạch ngọc, mái tóc xám ngắn ngang vai, thân mặc hắc phục, lưng mang trọng kiếm đen tuyền, khí độ tuấn dật khó tả. Người thiếu niên không ai khác chính là Long Phi. Thật ra, thanh trọng kiếm Thí Thiên này có thể được đặt trong không gian của hệ thống nhưng Long Phi quyết định mang trên lưng để rèn luyện thể lực tùng thân pháp. Tính cách của hắn là vậy, dù là kiếp trước hay là kiếp này hắn là một người cô độc, tập luyện điên cuồng. Vì hắn biết, chỉ khi có lực lượng tuyệt đối thì sự sống của chính mình mới nắm chắc trong tay mình. Ngoài ra hắn còn có một nhiệm vụ chính tuyến khó khăn phía trước, nếu không sớm tăng cường thực lực thì khó có thể hoàn thành nhiệm vụ trước khi tuổi thọ hắn cạn kiệt. Lúc này, trọng kiếm Thí Thiên nặng hai nghìn năm trăm cân. Đêm qua hắn lại không ngủ mà điên cuồng vung kiếm. Đến sáng nay sức mạnh của hắn đã là hai nghìn năm trăm cân.

Long Phi mân mê ly rượu, trầm tư suy nghĩ:

“Hiện tại, tuy lực lượng của ta theo lý lẽ thông thường là nghịch thiên, nhưng không biết ở Thiên Linh đại lục này là như thế nào? Nên mỗi bước đi của ta cần phải thận trọng tuyệt đối. Mục tiêu trước mắt là phải hoàn thành “nhiệm vụ tinh anh: Giết ông chủ Hoa Mãn lâu, thu thập vạn lượng kim tệ” lấy thiên nhãn, tìm kiếm người có thể chất đặc biệt hoàn thành nhiệm vụ hỗ trợ chính tuyến 1. Nên hiện tại ta phải điều tra kỹ lực lượng của Hoa Mãn lầu”.

Hắn là đội trưởng đội đặc nhiệm xuất sắc nhất của đất nước khi hắn còn ở Địa cầu nên việc thực hiện các nhiệm vụ này chính là sở trường của hắn. Đối với hắn muốn hoàn thành nhiệm vụ một cách tốt nhất cần phải xem xét thật kỹ thông tin nhiệm vụ, suy đoán tất cả các khả năng có thể xảy ra, địa hình hoàn thành nhiệm vụ, thông tin đối tượng ... Tất cả những điều đó sẽ giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo nhất.

Tối hôm qua, khi xem lại nhiệm vụ tinh anh hắn đã hỏi hệ thống thông tin về thiên nhãn. Theo như hệ thống, khi Long Phi kích hoạt thiên nhãn thì có thể biết được thông tin của người khác như: thể chất, cấp bậc thực sự (võ giả có thể thông qua bí pháp che dấu cấp bậc thực sự), sức mạnh, nhanh nhẹn … Vì vậy muốn hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến hắn phải có được thiên nhãn.

Lại nói về lực lượng của Hoa mãn lầu thì theo như điều tra của Long Phi từ sáng đến giờ thì chủ quán của Hoa Mãn lầu là Tống Tài, Linh sĩ sơ kỳ, hộ vệ tửu lâu có mười tên: hai linh sư trung kỳ, ba linh sư sơ kỳ, bốn linh sĩ đỉnh phong và hai lính sĩ hậu kỳ. Với lực lượng như thế thì Hoa Mãn lâu được xem như tương đương với một bang hội tứ đẳng trong Bạch Mộc Thành.

“Xem ra trước khi thực hiện nhiệm vụ ta cần phải thử nghiệm xem lực lượng của ta hiện tại tương đương với cấp bậc nào ở Thiên Linh đại lục này”.

Long Phi đang suy nghĩ thì một tiếng quá vang lên:

“Tên kia, nhanh chóng cút đi chỗ khác. Trương gia ta muốn ngồi ở đó.”

Long Phi ngước nhìn về phía tiếng quát phát ra. Tiến đến Long Phi có ba người, tên đi đầu tướng mạo bình thường, đôi mắt hẹp dài mang theo một tia âm hiểm, Linh sư hậu kỳ. Theo sau hắn là hai tên linh sư trung kỳ.

“Lại là những tên ỷ thế hiếp người, hoành hành bá đạo thuộc một thế lực nào trong Bạch Mộc thành. Đúng dịp ta đem những tên này thử kiếm” Long Phi nhíu mày thầm nghĩ.

Không nói không rằng, để một kim tệ lên bàn, hướng về cầu thang rời khỏi Hoa Mãn lầu. Vừa rời khỏi tửu lầu, tiếng hệ thống vang lên:

“Nhiệm vụ phụ: Giết Trương Lâm, Linh sư hậu kỳ.

Phần thưởng: Mặt nạ dịch dung x 1, 2.000 kim tệ, Điểm tích lũy 100”

“Xem ra Trương Lâm không chết là không được.” Long Phi nhếch miệng cười đồng thời vào dòng người trong Bạch Mộc Thành.

Khoảng hai canh giờ sau, có ba võ giả cưỡi ngựa ra khỏi cổng thành Bắc hướng về Lam Linh sâm lâm mà đi. Khoảng một trăm dặm ngoài thành Mộc Bạch, tại một nơi thuộc ngoại vi Lam Linh sâm lâm, có một trận chiến đang diễn ra. Hai tên linh sư trung kỳ, một tên Linh sư hậu kỳ đang chiến đấu với hơn mười con Tật Phong Lang, linh thú nhất cấp. Mặc dù áp đảo về số lượng nhưng lợi thế rất nhanh nghiêng về phía ba tên võ giả, bởi vì linh thú nhất cấp chỉ tương đương với linh sĩ đỉnh phong mà thôi. Sao vài phút, cuộc chiến đã kết thúc, hai tên linh sư trung kỳ đang tiến hành thu thập da, xương và thú thạch thì một thiếu niên từ phía cánh rừng tiến đến ba tên võ giã. Thoạt nhìn người thiếu niên này khoảng mười lăm tuổi, hai mắt xanh tỏa sáng, mái tóc xám phấp phới trong gió, thiếu niên này chính là Long Phi. Sau khi rời khỏi Hoa Mãn lầu, hắn vẫn luôn âm thầm theo dõi ba tên võ giả này và theo bọn hắn đến đây. Xem xét kỹ càng đây là một mảnh rừng vắng vẻ không còn ai khác Long Phi liền xuất hiện tiến đến ba tên võ giả.

“Người là ai, theo dõi chúng ta có mục đích gì? Ngoan ngoãn khai mau, chúng ta sẽ cho người một cái chết nhanh chóng. Nếu không thì …” Trương Lâm cười âm hiểm nói.

Khi thấy một tên thiếu niên xa lạ tiến đến phía mình, ba tên võ giả thoáng kinh ngạc, đồng thời nắm chặt vũ khí đề phòng. Nhưng khi nhìn thấy xung quanh người thiếu niên không có một chút tia linh khí nào thì vẽ khinh miệt hiện rõ trên mặt bọn chúng. Không thèm đáp lại, Long Phi khẻ động tâm trí, trọng kiếm Thí thiên trên tay nhanh chóng di chuyển về phía bọn chúng. Với nhanh nhẹn là 15, Long Phi liền tiếp cận tên Trương Lâm. Khi khoảng cách còn năm mét, Long Phi hai tay nắm chặt kiếm, giơ lên cao chém xuống đỉnh đầu Trương Lâm. Động tác giống hệt như lúc hắn luyện tập trong bí cảnh giới chỉ. Sức mạnh hai nghìn năm trăm cân được tung ra. Vẻ khinh miệt trên mặt Trương Lâm lúc này bỗng tiêu tán mất thay vào đó là sự hoảng sợ. Trương Lâm nhanh chóng đưa kiếm lên đỡ đồng thời thi triển ra vũ kỹ phòng ngự mạnh nhất của hắn Đại Địa Thuẩn. Một tiếng nổ vang lên, th.ân thể Trương Lâm vỡ nát chỉ còn lại một đắm bầy nhầy, một đám báu thịt bay về mọi hướng. Chỉ một chiêu, Linh sư hậu kỳ dưới một chiêu kiếm đơn giản của Long Phi bị miểu sát. Long Phi kinh ngạc vô cùng, vì theo hắn nghĩ mặc dù lực lượng hắn nghịch thiên nhưng khi giết Trương Lâm hơn hắn hai tiểu cấp bậc cũng phải khó khăn một chút. Nhưng không ngờ lại là một chiêu miểu sát. Trong lòng Long Phi lúc này kinh hỉ không thôi. Trái ngược với Long Phi lúc này là hai tên võ giả đi cùng Trương Lâm. Bọn hắn kinh ngạc, sau đó là khiếp sợ.

“Chạy” Đó chính là suy nghĩ của bọn hắn lúc này. Khi hắn định chia nhau ra chạy thì lúc này Long Phi đã tiếp cận một chiêu quét ngang được thi triển. th.ân thể hai tên võ giã liền một tách thành hai, hai tách làm bốn, lập tức miểu sát. Tiếp theo đó, có năm ngọn lửa màu vàng xuất phát từ bàn tay Long Phi bay đến năm phần thi thể của ba tên võ giả. Nhanh chóng tất cả thi thể đều bị đốt thành tro bụi theo cơn gió bay mất. Đồng thời thân ảnh Long Phi cũng biến mất tại hiện trường. Nói thì lâu nhưng thực tế hàng loạt hành động của Long Phi được diễn ra nhanh chóng, gọn gàng chỉ khoảng hai ba phút đồng hồ.

Tại một sơn động sâu trong sâm lâm, cách nơi táng thân của ba tên võ giả khoảng mười dặm, Long Phi đang ngồi suy ngẫm về trận chiến vừa rồi:

“Nếu dựa vào trận chiến vừa rồi thì lực lượng của ta bây giờ tương đương với Linh tướng sơ kỳ hoặc hơn không kém. Tuy nhiên, tên Trương Lâm chỉ là một tên Linh sư Hậu kỳ bình thường nên việc so sánh này chỉ mang tính tương đối. Còn về võ kỷ thì với võ công của ta ở địa cầu nếu truyền vào linh khí thì uy lực cũng tăng lên nhiều, tạm thời cũng đủ cho ta sử dụng. Hôm nay, khoan hãy trở về Bạch Mộc thành, cứ ở đây săn giết linh thú hoàn thiện võ công của ta ở địa cầu. Đến tối mai hoàn thành nhiệm vụ cũng không muộn.”

Vừa nghĩ xong, Long Phi lại tiếng vào bí cảnh giới chỉ điên cuồng tập luyện thể lực. Đến sáng ngày hôm sau, Long Phi lại tăng khối lượng của Thí Thiên kiếm lên ba nghìn cân. Hiện tại, việc tập luyện thể lực của Long Phi đã đến cực hạn không thể tăng lên được nữa, vì vậy dù Thí Thiên có khối lượng ba nghìn cân nhưng Long Phi vẫn vung kiếm một cách nhẹ nhàng lưu loát.

“Giờ săn giết đã đến.” Long Phi nhếch miệng cười sử dụng thân pháp thiếu lâm Phi thiềm tẩu bích tiến sâu vào sâm lâm. Việc săn giết linh thú diễn ra khoảng một ngày trời. Đối thủ cơ bản của Long Phi là các Linh Thú tam cấp - Huyết mãn Ngưu. Vì những linh thú từ tam cấp trở xuống khác không thể địch lại nổi một chiêu kiếm ba nghìn cân của Long Phi. Chỉ có Huyết Mãn Ngưu với th.ân thể cứng rắn là có thể miễn cưỡng tiếp được năm sáu chiêu của Long Phi.
 
×
Quay lại
Top Bottom