Nyx1278
Thành viên
- Tham gia
- 18/9/2024
- Bài viết
- 9
Chương 0: Văn án
Tên tiểu thuyết: Thế giới của những giấc mơ
Thể loại: Giả tưởng, phiêu lưu, hành động,hư cấu hiện thực, hiện đại
Nhân vật: + Norah Hemton- 16t cô gái đang gặp phải những giấc mơ kì lạ
Cốt truyện: Dạo gần đây Norah luôn mơ thấy những giấc mơ rất kì lạ điều đó khiến cô rất mệt mỏi, chán nản. Vì thấy sự thất thường của bạn mình, Lucy đã khuyên cô đi khám. Nghe theo lời bạn ngày hôm sau cô đã đi đến bệnh viện. Nhưng thật kì lạ như có một thế lực thần bí nào đó đã dẫn dắt cô đến một phòng khám kì lạ. Chính tại thời điểm bước vào phòng khám đó đã thay đổi cả cuộc đời của cô và xuất hiện nhiều điều kì quái.
Lời của tác giả: Đây chỉ là một tiểu thuyết giả tưởng không có thật, không liên quan tới bất kì tôn giáo, chính trị nào.
Chương 1: Mở đầu
Giấc mơ là gì? Nếu như với mọi người thì giấc mơ là những câu chuyện và hình ảnh mà tâm trí chúng ta tạo ra trong quá trình chúng ta ngủ, những điều rất đỗi bình thường. Nhưng thật kì lạ đối với tôi thì đó là những điều gì đó rất kinh khủng bởi vì giấc mơ của tôi luôn lặp đi lặp lại, ảm đạm và cực kì quái dị bởi sau cùng giấc mơ luôn xuất hiện một con mèo kì lạ dẫn tôi về phía một cánh cửa thần bí. Nó luôn thôi thúc bản thân tôi mở nóra nhưng mỗi khi tôi cố gắng chạm vào cánh cửa ấy tôi lại chợt tỉnh giấc. Á á tôi muốn điên đầu lên đây thật khó chịu.
**********
Reng Reng Reng.
Một âm thanh thật quen thuộc lại vang lên.
‘ Norah, dậy đi con sắp muộn học rồi đó.’’
Nó lại xuất hiện rồi. Giấc mơ kì quái đó.
Tôi mệt mỏi nằm trên gi.ường, nhìn lên trần nhà và cố gắng vươn tay tắt đồng hồ báo thức. Tôi trầm ngâm suy nghĩ một thời gian lâu < Má nó, cái cơn ác mộng chết tiệt này bao giờ mới kết thúc đây. Một tuần liên tiếp, một tuần liên tiếp á x3,14>
Tôi ôm đầu gào thét đầy bất lực.
‘Norah con định nằm ở đó đến bao giờ vậy hả? Đồ ăn sáng sắp nguội rồi đó’- Bà Hemton nổi cáu mở rầm cánh cửa ra trong bộ dạng rất tất bật gọi con gái yêu dấu của bà.
‘ Con dậy rồi mà mẹ’
‘ Dậy rồi thì xuống gi.ường ngay lập tức. À mà sao quầng thâm mắt con lại vậy, tối qua không ngủ sao, lại nhắn tin với thằng nào hả?’- bà Hamton nhìn con gái đầy nghi hoặc.
Norah bật dậy thay quần áo trong sự bất lực ‘ Má ơi con gái má mới 16 tuổi xuân xanh chưa từng nắm tay ai thì làm sao con đi nhắn tin với giai được, mẹ đừng có tưởng tượng nữa. Danh dự của con chôn ở đâu cho được.’
‘ Con có cái đó à?’
‘ Mẹ à’
‘ Thôi được rồi, con nhanh thay quần áo rồi xuống nha.’
‘ Vâng ạ. Con biết rồi mà’- cô trả lời mẹ bằng giọng nói ngái ngủ.
Phòng bếp.
‘ Dạo này nhiều chuyện kì lạ xảy ra quá trời. Thành phố A này bao giờ mới có ngày bình yên đây’- ông Hamton vừa đọc báo vừa uống cà phê bà Hamton đưa lắc đầu ngao ngán.
‘Ông cứ suy nghĩ nhiều quá rồi đó, có hôm nào mà thành phố này chẳng vậy chứ ông nó. Ông nên tập trung vào công việc của mình và gia đình này thôi’- bà Hamton nói vọng lại nhìn chồng mình một cách trách móc nhưng đầy dịu dàng.
‘ Ha hah t-tôi biết mà bà nó, chỉ là tôi đọc báo nên tò mò chút thôi. Đấy bà nhìn xem như vụ mất tiền bí ẩn tại ngân
hàng thành phố này, rồi những vụ việc đột ngột xảy ra tại thành phố vốn dĩ rất nhàm chán này. Haiz thật sự tôi chẳng biết phải nói gì hơn. Norah con yêu gấp gáp gì thế ngồi xuống ăn sáng đi con.’
Tôi chạy xuống dưới tầng bằng tốc độ nhanh nhất với lấy chiếc bánh cùng hộp sữa trên bàn lao nhanh ra ngoài cửa nọi vọng lại với cha ‘ Thôi bố ơi con vội lắm, hôm nay con có bài kiểm tra nên phải đến sớm, con đi đây ạ. Chúc bố mẹ buổi sáng tốt lành.’ – rồi đi nhanh ra cửa lấy chiếc xe đạp lao đến trường.
Bà Hamton chống nạnh đầy bất lực nhìn bóng cô rời xa ‘ thật tình con bé này chẳng biệt chăm sóc bản thân gì cả’
Ông Hamton cười rộ lên, lắc nhẹ đầu tiếp tục lật dở tờ báo hằng ngày.
Tại phòng học.
Norah thở hồng hộc đi tới vị trí bàn học của mình ‘ hohohoh mệt quá tớ tưởng mình muộn rồi cơ Lucy à. Chào cậu buổi sáng tốt lành’
‘ Chào cậu Norah hôm nay cậu đến chuẩn giờ ha, tớ còn tưởng cậu bị ai đuổi không á hahah’- Lucy bật cười nhìn cô bạn của mình
' Nếu không phải vì hôm nay có kiểm tra vở thì tớ đã thảnh thơi ngắm cảnh đi học rồi. Đúng là một ngày mệt mỏi.’
Lucy mỉm cười nhìn tôi nói ‘ không cần là hôm nay thì ngày nào cậu chẳng vậy, không cần than thở thế đâu, rồi đưa vở đây nào’
Tôi nhìn lại dầy vẻ nghi ngờ cười trừ nói to lên ‘ cậu có phải bạn tớ không thế’-‘ Vì là bạn cậu tớ mới thế đó ahihi,-‘ ok tôi đã hiểu rồi chị chỉ tiếp cận tôi với mục đích cá nhân chứ iu thương gì tôi, ôi trái tìm mong manh dễ vỡ này’-cô ôm ngực diễn tả abnr thân như thật sự tổn thương.
Lucy cười hớ hớ đạp vào vai tôi đầy bất lực ‘ Tha cho tớ đi cậu hết trò để diễn….rồi à. Ối’
Lucy ngớ người ra.
Ôi trời đất ơi! Crush của tôi lớp trưởng Henry. Đẹp trai quá vậy.
Lucy nhanh chóng điều chỉnh lại về dáng vẻ nhẹ nhàng, nữ tính, soi gương chỉnh lại tóc cho thật xinh đẹp. E thẹn lại gần chào cậu ‘ Henry chào cậu’
‘Ô chào cậu Norah hôm nay trông cậu thật tuyệt vời và vui vẻ. Không biết có điều gì làm cậu vui vậy ?’
< Vì cậu đó ahihi. Henry cậu hôm nay đẹp trai quá á á x3,14>- nội tâm gào thét của Lucy.
‘ A hèm ờ cũng không có gì tại hôm nay tớ hoàn thành xong bài rồi nên tớ mới vui v đó mà hahah’
‘ Vậy hở?’- Norah nhìn một cách đầy khinh bỉ nhìn cô bạn mê trai
Aiza. Lucy chọc mạnh vào eo của tôi đầy nhẫn nhịn. Rồi quay lại nhìn Henry đầy dịu dàng và trìu mến ‘ Henry à chắc cô sắp vào rồi mình về chỗ ha, mình nói chuyện sau ha.’
‘Ồ ừm vậy nói sau nha, bye.’
Sau đó cô ấy quay lại kéo tôi đi và nhìn tôi kiểu< Cẩn thận bà đấy muốn yên ổn qua tiết thì giữ mồm miệng nghe
chưa hở>
Tôi lạnh cả sống lưng gập đầu liên tục bị kéo đi như một con rối.
Con gái khi yêu thật đáng sợ. Phải né nhanh.
Khi về đến chỗ ngồi cạnh cửa sổ, một làn gió mạnh thôi bay rèm cửa và mái tóc tôi. Tôi gỡ ra và cố nhìn về phía sân trường. Bằng một linh cảm nào đó tôi đã nhìn thấy con mèo bí ẩn trong giấc mơ của tối qua.
Tôi ngớ người ra dụi mắt nhìn lại thì nó đã biến mất rồi. Thật kì lạ chắc tại tôi vẫn còn mơ ngủ chưa tỉnh rồi.
‘ Norah Hamto. Trò Hamton tập trung vào’- cô giáo gõ bàn gọi tôi lại làm tôi giật cả mình . Tôi vội vã quay lại lật vở trong mơ hồ đầy nghi ngờ với những gì bản thân nhìn thấy.
Tôi tát mạnh vào mặt để bản thân tỉnh táo.
Nhưng có lẽ do bản thân không chú ý, thì ở một góc phòng học có một ánh mắt đang dõi theo mọi hành động của cô.
Tên tiểu thuyết: Thế giới của những giấc mơ
Thể loại: Giả tưởng, phiêu lưu, hành động,hư cấu hiện thực, hiện đại
Nhân vật: + Norah Hemton- 16t cô gái đang gặp phải những giấc mơ kì lạ
Cốt truyện: Dạo gần đây Norah luôn mơ thấy những giấc mơ rất kì lạ điều đó khiến cô rất mệt mỏi, chán nản. Vì thấy sự thất thường của bạn mình, Lucy đã khuyên cô đi khám. Nghe theo lời bạn ngày hôm sau cô đã đi đến bệnh viện. Nhưng thật kì lạ như có một thế lực thần bí nào đó đã dẫn dắt cô đến một phòng khám kì lạ. Chính tại thời điểm bước vào phòng khám đó đã thay đổi cả cuộc đời của cô và xuất hiện nhiều điều kì quái.
Lời của tác giả: Đây chỉ là một tiểu thuyết giả tưởng không có thật, không liên quan tới bất kì tôn giáo, chính trị nào.
Chương 1: Mở đầu
Giấc mơ là gì? Nếu như với mọi người thì giấc mơ là những câu chuyện và hình ảnh mà tâm trí chúng ta tạo ra trong quá trình chúng ta ngủ, những điều rất đỗi bình thường. Nhưng thật kì lạ đối với tôi thì đó là những điều gì đó rất kinh khủng bởi vì giấc mơ của tôi luôn lặp đi lặp lại, ảm đạm và cực kì quái dị bởi sau cùng giấc mơ luôn xuất hiện một con mèo kì lạ dẫn tôi về phía một cánh cửa thần bí. Nó luôn thôi thúc bản thân tôi mở nóra nhưng mỗi khi tôi cố gắng chạm vào cánh cửa ấy tôi lại chợt tỉnh giấc. Á á tôi muốn điên đầu lên đây thật khó chịu.
**********
Reng Reng Reng.
Một âm thanh thật quen thuộc lại vang lên.
‘ Norah, dậy đi con sắp muộn học rồi đó.’’
Nó lại xuất hiện rồi. Giấc mơ kì quái đó.
Tôi mệt mỏi nằm trên gi.ường, nhìn lên trần nhà và cố gắng vươn tay tắt đồng hồ báo thức. Tôi trầm ngâm suy nghĩ một thời gian lâu < Má nó, cái cơn ác mộng chết tiệt này bao giờ mới kết thúc đây. Một tuần liên tiếp, một tuần liên tiếp á x3,14>
Tôi ôm đầu gào thét đầy bất lực.
‘Norah con định nằm ở đó đến bao giờ vậy hả? Đồ ăn sáng sắp nguội rồi đó’- Bà Hemton nổi cáu mở rầm cánh cửa ra trong bộ dạng rất tất bật gọi con gái yêu dấu của bà.
‘ Con dậy rồi mà mẹ’
‘ Dậy rồi thì xuống gi.ường ngay lập tức. À mà sao quầng thâm mắt con lại vậy, tối qua không ngủ sao, lại nhắn tin với thằng nào hả?’- bà Hamton nhìn con gái đầy nghi hoặc.
Norah bật dậy thay quần áo trong sự bất lực ‘ Má ơi con gái má mới 16 tuổi xuân xanh chưa từng nắm tay ai thì làm sao con đi nhắn tin với giai được, mẹ đừng có tưởng tượng nữa. Danh dự của con chôn ở đâu cho được.’
‘ Con có cái đó à?’
‘ Mẹ à’
‘ Thôi được rồi, con nhanh thay quần áo rồi xuống nha.’
‘ Vâng ạ. Con biết rồi mà’- cô trả lời mẹ bằng giọng nói ngái ngủ.
Phòng bếp.
‘ Dạo này nhiều chuyện kì lạ xảy ra quá trời. Thành phố A này bao giờ mới có ngày bình yên đây’- ông Hamton vừa đọc báo vừa uống cà phê bà Hamton đưa lắc đầu ngao ngán.
‘Ông cứ suy nghĩ nhiều quá rồi đó, có hôm nào mà thành phố này chẳng vậy chứ ông nó. Ông nên tập trung vào công việc của mình và gia đình này thôi’- bà Hamton nói vọng lại nhìn chồng mình một cách trách móc nhưng đầy dịu dàng.
‘ Ha hah t-tôi biết mà bà nó, chỉ là tôi đọc báo nên tò mò chút thôi. Đấy bà nhìn xem như vụ mất tiền bí ẩn tại ngân
hàng thành phố này, rồi những vụ việc đột ngột xảy ra tại thành phố vốn dĩ rất nhàm chán này. Haiz thật sự tôi chẳng biết phải nói gì hơn. Norah con yêu gấp gáp gì thế ngồi xuống ăn sáng đi con.’
Tôi chạy xuống dưới tầng bằng tốc độ nhanh nhất với lấy chiếc bánh cùng hộp sữa trên bàn lao nhanh ra ngoài cửa nọi vọng lại với cha ‘ Thôi bố ơi con vội lắm, hôm nay con có bài kiểm tra nên phải đến sớm, con đi đây ạ. Chúc bố mẹ buổi sáng tốt lành.’ – rồi đi nhanh ra cửa lấy chiếc xe đạp lao đến trường.
Bà Hamton chống nạnh đầy bất lực nhìn bóng cô rời xa ‘ thật tình con bé này chẳng biệt chăm sóc bản thân gì cả’
Ông Hamton cười rộ lên, lắc nhẹ đầu tiếp tục lật dở tờ báo hằng ngày.
Tại phòng học.
Norah thở hồng hộc đi tới vị trí bàn học của mình ‘ hohohoh mệt quá tớ tưởng mình muộn rồi cơ Lucy à. Chào cậu buổi sáng tốt lành’
‘ Chào cậu Norah hôm nay cậu đến chuẩn giờ ha, tớ còn tưởng cậu bị ai đuổi không á hahah’- Lucy bật cười nhìn cô bạn của mình
' Nếu không phải vì hôm nay có kiểm tra vở thì tớ đã thảnh thơi ngắm cảnh đi học rồi. Đúng là một ngày mệt mỏi.’
Lucy mỉm cười nhìn tôi nói ‘ không cần là hôm nay thì ngày nào cậu chẳng vậy, không cần than thở thế đâu, rồi đưa vở đây nào’
Tôi nhìn lại dầy vẻ nghi ngờ cười trừ nói to lên ‘ cậu có phải bạn tớ không thế’-‘ Vì là bạn cậu tớ mới thế đó ahihi,-‘ ok tôi đã hiểu rồi chị chỉ tiếp cận tôi với mục đích cá nhân chứ iu thương gì tôi, ôi trái tìm mong manh dễ vỡ này’-cô ôm ngực diễn tả abnr thân như thật sự tổn thương.
Lucy cười hớ hớ đạp vào vai tôi đầy bất lực ‘ Tha cho tớ đi cậu hết trò để diễn….rồi à. Ối’
Lucy ngớ người ra.
Ôi trời đất ơi! Crush của tôi lớp trưởng Henry. Đẹp trai quá vậy.
Lucy nhanh chóng điều chỉnh lại về dáng vẻ nhẹ nhàng, nữ tính, soi gương chỉnh lại tóc cho thật xinh đẹp. E thẹn lại gần chào cậu ‘ Henry chào cậu’
‘Ô chào cậu Norah hôm nay trông cậu thật tuyệt vời và vui vẻ. Không biết có điều gì làm cậu vui vậy ?’
< Vì cậu đó ahihi. Henry cậu hôm nay đẹp trai quá á á x3,14>- nội tâm gào thét của Lucy.
‘ A hèm ờ cũng không có gì tại hôm nay tớ hoàn thành xong bài rồi nên tớ mới vui v đó mà hahah’
‘ Vậy hở?’- Norah nhìn một cách đầy khinh bỉ nhìn cô bạn mê trai
Aiza. Lucy chọc mạnh vào eo của tôi đầy nhẫn nhịn. Rồi quay lại nhìn Henry đầy dịu dàng và trìu mến ‘ Henry à chắc cô sắp vào rồi mình về chỗ ha, mình nói chuyện sau ha.’
‘Ồ ừm vậy nói sau nha, bye.’
Sau đó cô ấy quay lại kéo tôi đi và nhìn tôi kiểu< Cẩn thận bà đấy muốn yên ổn qua tiết thì giữ mồm miệng nghe
chưa hở>
Tôi lạnh cả sống lưng gập đầu liên tục bị kéo đi như một con rối.
Con gái khi yêu thật đáng sợ. Phải né nhanh.
Khi về đến chỗ ngồi cạnh cửa sổ, một làn gió mạnh thôi bay rèm cửa và mái tóc tôi. Tôi gỡ ra và cố nhìn về phía sân trường. Bằng một linh cảm nào đó tôi đã nhìn thấy con mèo bí ẩn trong giấc mơ của tối qua.
Tôi ngớ người ra dụi mắt nhìn lại thì nó đã biến mất rồi. Thật kì lạ chắc tại tôi vẫn còn mơ ngủ chưa tỉnh rồi.
‘ Norah Hamto. Trò Hamton tập trung vào’- cô giáo gõ bàn gọi tôi lại làm tôi giật cả mình . Tôi vội vã quay lại lật vở trong mơ hồ đầy nghi ngờ với những gì bản thân nhìn thấy.
Tôi tát mạnh vào mặt để bản thân tỉnh táo.
Nhưng có lẽ do bản thân không chú ý, thì ở một góc phòng học có một ánh mắt đang dõi theo mọi hành động của cô.