Tất cả mọi người là một tội phạm

Pagodasto

Thành viên cấp 2
Thành viên thân thiết
Tham gia
11/6/2013
Bài viết
12.016
Tất cả mọi người là một tội phạm.

Vâng, ngay cả bạn.

Và, không, tôi không nói về các vi phạm giao thông và vi phạm dân sự; tôi đang nói về trộm cắp, hành hung và lừa gạt ở nhiều người khác.

Quan điểm của tôi là gì? Dù chúng ta thích nghĩ rằng những tên tội phạm rất khác biệt với chúng ta, trong thực tế thì không. Tất nhiên, tôi không nói rằng bạn là một kẻ sát nhân hoặc kẻ hiếp dâm (dù, bạn có thể); nhưng thường thì sự khác biệt giữa chúng ta và một ai đó với một hồ sơ tội phạm là mức độ hoặc cơ hội. Để tôi giải thích.

Đầu tiên, một định nghĩa từ Từ điển American Heritage Dictionary: Tội phạm – danh từ. Một người đã phạm tội hoặc đã bị kết án phạm một tội. Hãy chú ý sự phân biệt; bạn là một tội phạm nếu bạn đã vi phạm một luật hình, bất kể liệu bạn đã bị kết án hay chưa. Và nhớ rằng những luật hình là rộng lớn trong tính có thể áp dụng của chúng.

“Sự tấn công” nhìn chung được định nghĩa là “một sự đụng chạm có tính xúc phạm”? Nó không cần phải ác ý hoặc gây ra bất kì tổn thương nào. “Hành hung” là một đe doạ tấn công. Bạn đã bao giờ xô đẩy một người hàng xóm trong một cuộc tranh cãi về việc sử dụng máy dọn lá vào một buổi sáng cuối tuần hoặc lên giọng và nói với người thư ký ngu ngốc đó rằng bạn thích làm gì với anh ta? “Ăn cắp” đơn giản là lấy đi tài sản với ý định tước đoạt mãi mãi của người sở hữu – nó không hẳn là món đồ trang sức hoặc một chiếc laptop. Bạn đã từng ăn một vài quả nho trong lúc mua sắm ở cửa hàng tạp phẩm chưa? Chắc chắn là, có lẽ không có ai quan tâm đến những chuyện đó vì chúng là chuyện nhỏ, nhưng đó vẫn là ăn cắp.

Rõ ràng, chúng ta không muốn cũng như không thể bắt giữ và khởi tố mọi sự vi phạm luật. Nhưng sự khác biệt giữa “nghiêm trọng” và “không-nghiêm trọng-lắm” thường nằm ở con mắt của người nhìn. Và những quyết định về việc bắt bớ và khởi tố có liên quan rất nhiều đến những định kiến về phân biệt chủng tộc, phân biệt giai cấp và các loại chủ nghĩa phân biệt khác nữa. (Không chỉ đơn giản là có lý do là có thể ra quyết định bắt giữ và truy tố một ai đó, mà còn phải xem xét các yếu tố như là phân biệt chủng tộc, và các loại chủ nghĩa phân biệt khác). Nói cách khác, một nhóm đồng nghiệp, hàng xóm hoặc thành viên gia đình của bạn đã tránh được một hồ sơ phạm tội dựa trên những yếu tố ít liên quan hoặc không liên quan gì đến sự có tội của họ.

Khi đó, có một vấn đề chung là có bao nhiêu người phạm tội nhưng chưa bao giờ bị phát hiện, bị bắt ngay cả khi có một ai đó đủ quan tâm để báo cho cảnh sát. Các con số khá tàn nhẫn: Trong số 20 triệu vụ ăn trộm được thông báo trong 10 năm qua, có khoảng 18 triệu vụ chưa được xử lý. Trong 65,000 vụ đốt phá được thông báo mỗi năm, có khoảng 50,000 vụ chưa được xử lý. Chắc chắn là, nhiều vụ phạm tội đó là sản phẩm của những tên tội phạm hàng loạt, nhưng chúng không gây ra tất cả thiệt hại. Có hàng trăm ngàn vụ trộm đêm và đốt phá ở khu nhà ở của chúng ta, ở căn phòng bên cạnh trong bệnh viện, ở trường phổ thông của con chúng ta. Cuối cùng, hãy xem xét thực tế là một số lượng lớn vụ phạm tội, ngay cả những vụ “nghiêm trọng” như hiếp dâm chưa bao giờ được báo cho cảnh sát (những khảo sát cho thấy trong năm 2007 có 10 ngàn vụ hiếp dâm bằng vũ lực chưa được báo cho cảnh sát).

Điểm mấu chốt: bạn có lẽ đã từng ăn trưa với một tên tội phạm, có quan hệ với một người phạm tội hoặc bạn sẽ tìm thấy một tên tội phạm khi bạn soi gương.

Nguồn: www.psychologytoday.com
 
×
Quay lại
Top Bottom