Tâm sự và chia sẻ nào mọi người ^^

Trạng thái
Chủ đề đang đóng.

mai_lady

past - present - future
Thành viên thân thiết
Tham gia
2/3/2012
Bài viết
4.914
Dạo gần đây mong muốn lập một topic tâm sự, nói lên suy nghĩ vủa bạn về một số lĩnh vực trong cuộc sống, cũng như chia sẻ những kinh nghiệm mà bạn biết từ báo, từ xã hội ... Hôm nay, mình lập topic với mục đích đó, mình sẽ đưa ra đề tài và hi vọng mọi người cmt nhiệt tình nha :)

Xã hội:

- Ô nhiễm môi trường: đất-nước-không khí

- Thế giới: mình thấy 2 thái cực - chiến tranh và hòa bình. May là chúng ta đang được sống trong đất nước hòa bình, vì vậy nên biết ơn ông cha ta nhưng người lãnh đạo bảo vệ tổ quốc. Biết ngài Trần Hưng Đạo, câu chuyện như sau ...

Cha của Trần Hưng Đạo là vua, sau khi mất người chú đã cướp ngôi. Con của THD xin cha điều binh giành lại ngôi vua. THD định chém con vì điều đó, ông dành hết lực lượng để đánh đuổi quân Nguyên Mông hùng mạnh... không màng đến danh lwoij, chỉ lo cho bá tánh. Ông là người vừa có tài vừa có đức, chính vì vậy mà dân ta đời đời ca tụng. Có sai chỗ nào không vậy? ;))

Nhịp sống trẻ

- Tình yêu: Không nên từ cái riêng cá nhân mà kết luận ra cái chung một câu - con trai/ con gái coi trong hơn tình cảm con gái/ con trai. Coi trong hay không là tùy vào từng người. Cũng như chia tay ai đau khổ thì tự người đó biết đừng đổ lỗi cho người kia.

- Lối sống: Đọc báo thấy tình trạng nạo phá thai mà buồn ... cái vụ ngừa thai có vẻ khó nhỉ? Đừng nói mình chưa yêu sao biết được, người chưa hay đang yêu đều nên suy nghĩ về việc này đi.

- Việc làm: Không có suy nghĩ hay kinh nghiệm chia sẻ trong lĩnh vực này ;)) vì chưa đi làm bao giờ.

Giáo dục

- Ôi cái muôn thuở, nói hoài mà chán: Nhưng mình nghĩ những ai đang học DH-CD thì ráng học cho xong, vì cái băng hay ít ra cũng nên học những cái chưa biết. Sau này già muốn học cũng khó. Còn họ nghề cũng tốt nếu gắn liền vs đầu ra. Theo mình biết có trường DH FPT là đào tạo cùng doanh nghiệm, đặc biệt có khóa học nghề 2 năm khá hay.

- Du học: Thầy mình nói, ta sang nước ngoài học cũng giống như một tây vô ngồi trong lớp này, thầy đang giảng gì ông tây đó có hiểu? ... Đương nhiên không nói nhưng người thực sự giỏi tiếng anh. Trước khi đi nên tìm hiểu kĩ coi ... cái bằng đó làm được ở đâu?học xong làm ở đâu? Mà có chắc học nước ngoài thích hơn trong nước không? Nếu thực sự học mình nghĩ lên học 1 năm dự bị DH bên đó, không thì khó mà theo kịp được.

Du lịch

Nhắc tới vụ này là khoái rồi, mà đã đi đâu chơi vs bạn bè mấy ... hồi lớp 6 vs lớp 8 thì có được đi vài nơi với gia đình: Chùa Hương, Yên Tử, Côn Sơn-Kiếp Bạc, Lăng Bác, Hồ tây, vịnh Hạ Long, Cái gì phun nước ở Quảng Ninh, Hà Nội (VNcom, rạp chiếu phim, công viên nước, vườn bách thú) ... cũng nhiều nhỉ :))

Văn hóa

Nói về văn hóa thì phải nói tới văn hóa đọc truyện và xem phim =)) Coi đọc được những truyện và phim gì rồi

- Truyện tranh: Conan; Doremon; Yaiba; Naruto; Phong vân; Inuyasha; kết giới sư; Vampire Knight; Until Death Do Us Part - Shi ga Futari o Wakatsu Made; Advent of snow white to hell ; Hoàng Cung; nhà trọ hoàn hảo; Nữ hoàng rắc rối Bia; Nữ hoàng ai cập.

- Truyện chữ: Tấm vải đỏ; kì án ánh trăng; đau thương đến chết; bên nhau trọn đời; sam sam tới đây ăn nào; hóa ra anh vẫn ở đây; ốc sên chạy; i'm a devil; bố già; xin lỗi em chỉ là con đĩ; tru tiên; thất dạ tuyết.

Phim

- Phim thái lan: kinh dị - hành động

- Phim Mỹ: Hành động - khoa học viễn tưởng ( khủng long - rắn khổng lồ - nhện khổng lồ - châu chấu khổng lồ... ) - dị nhân...

- Phim Hồng Kong: Châu tinh trì - Lý Liên Kiệt

- Phim Trung quốc: Chung tử đơn - Thành Long.

- Phim hoạt hình: Wall-E (best 1) ; The Incredibles (best 2) ; Madagascar (best 3) ; Ice age (best 4).; kungfu panda; Shrek; Aladdin ; Rango; Mulan II ; Cars (Vương quốc xe hơi) ; Lion King ;Atlantis: Milo’s Return ; Tarzan & Jane ; The Hunchback of Notre Dame ; Beauty and the Beast (Người đẹp và quái vật) ; Tangle ; Peter Pan ; Lady and the Tramp ; Cinderella III: A Twist in Time ;Brother Bear 2 ; Finding nemo ; Bambi II ; Lilo & Stitch; The Emperor’s New Groove ; The Little Mermaid.

- Phim Hàn: Vườn Sao Băng; You Are So Handsome ; Sungkyunkwan Scandal; City Hunter; Kế hoạch B; Bạn gái tôi là hồ ly; Công chúa Ja Myung; Iris; mặt trăng ôm mặt trời; Hoàng tử gác mái; Slip time DR Jin; The king 2 hearts; trái tim mùa thu.

Còn nhiều cái để bàn nhưng tạm thế đã :D Một góc nhỏ sau là 2 mẩu truyện mình thấy hay và đáng suy ngẫm, miễn bàn luận về tôn giáo ở đây :D Thực ra, Phật pháp không năm ngoài thế gian pháp :X

1, Hạt giống chúng tôi là niềm tin

Một lần đang đi khất thực ngang qua cánh đồng ở làng Ekanala, Phật và các vị khất sĩ bị một nông dân chặn đường. Nông dân này tên là Bharadvaja. Ông là một nhà triệu phú. Ông có hàng ngàn mẫu ruộng. Đây là mùa cày ruộng, ông đang đốc thúc dân cày đi cày. Có hàng trăm người đang cày ruộng cho ông trong ngày hôm đó. Chận đường Phật và các vị khất sĩ, ông nói:

- Chúng tôi là nông dân, chúng tôi phải cày sâu cuốc bẫm, gieo trồng, bỏ phân, chăm bón và gặt hái mới có được gạo ăn. Còn các vị không làm gì cả, không sản xuất gì hết mà các vị cũng ăn. Các vị không có lợi ích gì cho đời cả. Các vị không cày, không cuốc, không gieo trồng, không bỏ phân, không chăm bón, không gặt hái…

Phật bảo Bharadvaja:
- Có chứ, chúng tôi cũng có cày, cuốc, gieo trồng, bỏ phân, chăm bón và gặt hái.
- Cày của quý vị đâu, cuốc của quý vị đâu, bò của các vị đâu, hạt giống của các vị đâu? Các vị chăm bón cái gì, săn sóc cái gì, gặt hái cái gì?

Phật nói:
- Hạt giống chúng tôi là niềm tin. Đất của chúng tôi là chân tâm. Cày của chúng tôi là chánh niệm. Bò của chúng tôi là sự tinh tiến. Mùa màng của chúng tôi là sự hiểu biết và thương yêu. Điền chủ! Nếu không có niềm tin, sự hiểu biết và lòng thương yêu thì cuộc đời sẽ khô cằn và đau khổ lắm. Chúng tôi cũng gieo trồng và cũng gặt hái như điền chủ.

Vị chủ ruộng rất thích thú được nghe lời Phật nói. Ông truyền gia nhân đem thức ăn trưa dành cho ông ta tới để cúng dường Phật. Thức ăn là cơm gạo thơm nấu với sữa. Phật từ chối.

Người nói:
- Tôi thuyết pháp không phải với mục đích là được cúng dường. Các vị khất sĩ không đánh đổi giáo pháp với phẩm vật cúng dường. Nếu điền chủ muốn cúng dường, xin để đến hôm khác.

2, Chửi mắng và lời dạy của đức Phật

Một lần, Phật đi giáo hóa vùng Bà La Môn, Các tu sĩ Bà La Môn thấy đệ tử của mình đi theo Phật nhiều quá, nên ra đón đường Phật chửi. Phật vẫn đi thong thả, họ đi theo… sau chửi. Thấy Phật thản nhiên làm thinh , họ tức giận, chặn Phật lại hỏi:

- Cù-đàm có điếc không?

- Ta không điếc.

- Ngài không điếc sao không nghe tôi chửi?

- Này Bà La Môn, nếu nhà ông có đám tiệc, thân nhân tới dự, mãn tiệc họ ra về, ông lấy quà tặng họ không nhận thì quà đấy về tay ai?

- Quà ấy về tôi chứ ai.

- Cũng vậy, ông chửi ta, ta không nhận thì thôi.

=> Đọc xong truyện 2 chúng ta rút ra được những gì???

* Người kêu tên Phật chửi mà Ngài không nhận. Còn chúng ta , những lời nói bóng, nói gió ở đâu đâu cũng lắng tai nghe, để buồn để giận. Chúng ta tu là tập theo gương Phật, mọi tật xấu của mình phải bỏ, những hành động lời nói không tốt của người, đừng quan tâm. như thế mới được an vui.

Trong kinh, Phật ví dụ người ác mắng chửi người thiện, người thiện không nhận lời mắng chửi đó thì người ác giống như người ngửa mặt lên trời phun nước bọt, nước bọt không tới trời mà rơi xuống ngay mặt người phun.

* Có một chi tiết mà có lẽ ít người để ý, đó là “Ta không điếc!“. Không điếc, tức là vẫn nghe được, nhưng Ngài không thọ nhận. Phải có trí tuệ và lòng từ bi, hãy biết trả lời đúng lúc đúng chỗ, trả lời khi cần thiết giúp cho người khác có thể nhận ra được đúng sai. Giúp họ sống tốt hơn, đó là cách trọn vẹ "tu". Và chắc chắn một điều răng, nếu bạn làm điều đó. Bạn sẽ cảm thấy thanh thản thật sự, vì bạn không chỉ tạo được sự an vui cho chính mình mà còn tạo được sự an vui cho người khác.

P/S: Có ai học Phật Pháp mà muốn nói chuyện đạo thì chat với mình nha, nick yahoo: mai_phuoc_hoa
 
Nhiều vấn đề tập trung quá, căn bản là không có vấn đề nào trọng tâm. Nếu chị muốn cùng mọi người thảo luận thì em nghĩ chị nên chia nhỏ vấn đề và thường kỳ sẽ hay hơn. :D:D
 
Nhiều vấn đề tập trung quá, căn bản là không có vấn đề nào trọng tâm. Nếu chị muốn cùng mọi người thảo luận thì em nghĩ chị nên chia nhỏ vấn đề và thường kỳ sẽ hay hơn. :D:D
Không nên gió iu à ... chị là thích mọi người chia sẻ cái hay mà chị chưa có viết ở trên đó ;) m.n nói về cái khác của m.n ấy :))
 
Em có hay lên chùa nghe thầy giảng đạo không....làm phật tử ấy....hay chỉ là muốn tìm hiểu về đạo phật thôi:).?
 
Em có hay lên chùa nghe thầy giảng đạo không....làm phật tử ấy....hay chỉ là muốn tìm hiểu về đạo phật thôi:).?
Em xem đĩa suốt. Và đương nhiên là để tử Phật rồi. Hè em có ở chùa. Còn lên chùa thường xuyên thì không?
 
Tranh luận với những bậc trưởng thượng Bà la môn

Ca Chiên Diên theo đức Phật, (ngài là 1 trong 10 vị đại dệ tử của Phật) tuyên bố chủ trương “Bình đẳng giữa 4 chủng tộc”. Điều ấy khiến những người thuộc dòng dõi Bà la môn vốn tự coi mình là cao quý nhất không chịu được.

Vì vậy, hễ gặp cơ hội họ liền tìm Ca Chiên Diên chất vấn, họ nghĩ rằng, không triệt hạ Ca Chiên Diên thì các Bà la môn từ nay không cất đầu lên nổi.

Tuy nhiên, nổi tiếng là người thông minh, tài trí và giỏi biện luận, Ca Chiên Diên khiến những người tìm tới chất vấn mình nhanh chóng phải khâm phục dù đó có là người quyền uy thế nào trong giới Bà la môn.

Chuyện kể rằng, 1 hôm, khi Ca Chiên Diên đang ở nước Ba la nại cùng với các tỳ kheo học thọ thực trong trai đường thì có 1 Bà la môn, thuộc hàng trưởng thượng tìm tới khiêu chiến.

Lão Bà la môn chống gậy bước vào, không nói không rằng đứng bên cạnh chỗ Ca Chiên Diên ngồi, ý ông ta tưởng rằng: Ông ta là bậc trưởng thượng, Ca Chiên Diên thấy ông ta đến thì phải sẽ đứng dậy nhường chỗ ngồi.

Tuy nhiên, ngoài ý dự đoán của lão, Ca Chiên Diên chẳng thèm nhìn đến ông, lão Bà la môn đợi hồi lâu bèn nổi giận, lớn tiếng trách: “Các ngươi là giống gì?

Đối với người già cả như ta tại sao không đứng dậy nhường ghế ngồi?” Các tỳ kheo có mặt tại trai đường sợ quá, nhiều người còn định đứng lên nhường chỗ cho lão Bà la môn ngồi.

Tuy nhiên, Ca Chiên Diên thì vẫn không nao núng chút nào. Ông quay mặt nói với lão Bà la môn nọ: “Ông là người nào mà đến đây lớn tiếng ầm ĩ? Chúng tô có phép cung kính của chúng tô, nhưng mà ở đây không có ai là trưởng thượng và tiền bối”.

Lão đạo sĩ Bà la môn nổi giận, quơ gậy chỉ vào cái đầu bạc của mình, nộ khí xung thiên la lên: “Già cả như lão đây không phải là trưởng thượng hả? Không đáng cho người cung kính hả?”

“Ông ấy à? Ông không đáng gọi là già lão, cũng không đáng nhận sự cung kính của chúng tôi!”, Ca Chiên Diên nói một cách mỉa mai.

“Tại sao ngươi khinh thường người khác quá vậy?”, lão Bà la môn nổi giận lôi đình, lấy gậy chỉ trỏ Ca Chiên Diên. Đối lại, Ca Chiên Diên rất điềm tĩnh, từ tốn nói:

“Tôi thấy cử chỉ và lời nói của ông thô lỗ như thế, tôi mới nói ông không đáng gọi là người lớn, không đáng cho người ta kính trọng.

Đừng kể là Bà la môn, dẫu cho 80, 90 tuổi, tóc bạc răng rụng mà không chân chính tu đạo, đắm chìm trong trần sắc, không bỏ được phiền não, tham sân tật đố, người đó chỉ đáng gọi là thiếu niên.

Như các người tuổi trẻ 20 quanh đây, da dẻ còn tươi nhuận, đầu tóc đen nhánh, nhưng họ đã thoát khỏi sự trói buộc của ái dục, không còn tham cầu nơi thế gian, không có chút xíu ý niệm bất bình sân hận.

Được như vậy, chúng ta mới gọi người đó là bậc trưởng thượng, là bậc lão túc, đáng được tất cả chúng ta cung kính”. Lão Bà la môn nghe nói xong, chẳng biết trả lời lại thế nào, làm thinh đi ra.

Khuất phục 1 Bà la môn râu bạc, danh tiếng Ca Chiên Diên càng lớn, nhưng cũng từ đó, Ca Chiên Diên càng không có ngày nào được yên, bởi các giáo đồ Bà la môn càng không thể tha thứ cho ông.

1 hôm, lại có 1 Bà la môn khác, rất giỏi biện luận, nghe nói Ca Chiên Diên đối với Bà la môn lão niên của họ chẳng những không cung kính mà còn bắt bẻ lại, ông Bà la môn này rất tức giận, từ xứ Câu thi ni la ở phía Bắc xa xôi hỏi thăm tìm đến chỗ của Ca Chiên Diên tại thành Ba la nại để khiêu chiến.

Vừa tới nơi ông ta đã kêu đích danh Ca Chiên Diên mà hỏi: “Ca Chiên Diên! Tôi nghe người ta nói, Ca Chiên Diên là gốc Bà la môn, nay cải giáo làm sa môn (hòa thượng), có phải vậy chăng?”

“Đúng vậy, ông xem tôi đang đắp ca sa đây”, Ca Chiên Diên bình tĩnh đáp lời.

“Người phản bội tín ngưỡng của mình, lỗi nhiều ít?”, ông lão Bà la môn nọ chất vấn.

“Từ bỏ tín ngưỡng tà chấp kia đi theo đạo lý quang minh chính tín này, không có lỗi gì cả!”, Ca Chiên Diên trả lời rất đanh thép.

“Trong giới Bà la môn ông chẳng phải là hạng người vô danh tiểu tốt, ông đã từng nghiên cứu tinh thâm pháp điển của Bà la môn chúng ta, nay ông cải giáo theo Phật, chuyện đó chưa thể bỏ qua, mà ta còn nghe đồn ông hay giảng thuyết Phật pháp cho các Bà la môn để rủ rê họ theo mình, hành động ấy thật là vô lễ”, ông lão Bà la môn vẫn không thôi cật vấn.

“Người đã đi qua, chỉ lại cho bạn đồng hành những chỗ lầm lạc của đoạn đường cũ, đó là lời dạy từ bi của đức Phật”, Ca Chiên Diên điềm tĩnh đáp.

Được coi là 1 người giỏi ăn nói, thế nhưng gặp phải Ca Chiên Diên, ông Bà la môn này cũng chẳng làm gì được. Tuy nhiên, ông ta chưa chịu thua, nhớ đến mục đích của mình đến đây, bèn hỏi lại: “Ca Chiên Diên! Tôi lại hỏi ông điều này.

Nghe nói Ca Chiên Diên làm tỳ kheo đã không cung kính bậc trưởng thượng của Bà la môn, không đứng dậy tiếp đón cũng không mời ngồi. Nếu quả như vậy, nếu ông tự cho là các tỳ kheo, không phải người theo Bà la môn cũng không được vô lễ như vậy”.

Ca Chiên Diên thẳng thắn, chậm rãi đáp: “Ca Chiên Diên tôi từ khi quy y với Đức Phật, quả thật không cung kính phụng sự các lão túc Bà la môn, điều đó cũng hợp lý thôi, vì tôi đã chứng thánh quả. Ông đừng đem tuổi tác già trẻ mà đến đây chất vấn, lễ và pháp không thể lộn xộn được”.

Lão Bà la môn nọ nghe lời biện luận khéo léo của Ca Chiên Diên, rốt cuộc thấy đuối lý không nói thêm được lời nào nữa.
 
Như thế nào là tu?

Khi bị một nhà sư nói xấu về mình, Ngài Xá Lợi Phất không tìm cách thanh minh mà bình tĩnh nói lên tấm lòng chân thật của mình. Bài pháp của ngài Xá Lợi Phất dành tặng cho các đệ tử của Đức Phật thể hiện đức tính khiêm nhường của một người vĩ đại....

Kính bạch Thế Tôn.

Lúc nào con cũng xem mình như Đất!

Đất bình an hoan hỉ khi được người dẫm đạp đi lên. Cũng vậy, con xin được bình an hoan hỉ khi có người xem thường dẫm đạp. Đất sẽ rộng lòng đón nhận những rác rưởi bận thỉu mà người vất bỏ lên. Con cũng xin được rộng lòng đón nhận những ý nghĩ xấu cho con hay những lời nhục mạ nặng nề.

Bạch Thế Tôn. Cũng như Đất chịu đựng sự cày xới để mọc lên những vườn cây trái ngọt hay ruộng lúa thơm ngon. Con cũng xin chịu đựng sự tổn thương để vững bước mang cho đời những niềm vui hạnh phúc

Bạch Thế Tôn. Cũng như Đất, nâng niu đỡ đần cuộc sống mọi loài trên đất. Con cũng xin tôn trọng đỡ đần bất cứ ai cần đến con trong cuộc sống này.

Bạch Thế Tôn. Con xem mình như thanh niên Chiên-đà-la làm những việc hèn mọn nhất trong đời là đổ rác hay gánh phân, vui vẻ chịu người sai bảo. Con cũng xin vui vẻ làm những việc hèn mọn nhất để được làm vui lòng mọi người.

Bạch Thế Tôn. Con xem mình như giẻ lau để xoá đi giơ bẩn của đời và nhận lấy sự giơ bẩn đó về mình. Con cũng xin nhận lấy mọi điều xấu xa bẩn thỉu để cho đời được thơm sạch mát lành.

Bạch Thế Tôn. Con xem mình như nước để rửa sạch cho đời rồi phần mình chảy ra cống rãnh tối tăm. Con xin phụng sự cho đời rồi còn lại mình chỉ trôi vào quên lãng mà thôi.

Bạch Thế Tôn. Con xem mình như củi lửa, thắp lên ánh sáng và đun nấu thức ăn. Giúp ích cho đời rồi phần mình xin trở về tro bụi bay xa.

Bạch Thế Tôn. Con xem mình như gió, thổi mát lòng người những buổi trưa hè, đem đến cho đời những cơn mưa phơi phới, rồi phần mình tan vào cõi vắng hư vô.

Bạch Thế Tôn. Con xem thân này là vô thường, ngày nào thành đất bụi bên đường. Từng ngày sống là sự đòi hỏi của ăn uống, thở và đủ mọi thứ cung phụng vất vả.

Bạch Thế Tôn. Với suy nghĩ như vậy, lòng con không hề xem thường hay ác ý với bất cứ ai, với bất cứ 1 chúng sinh nào. Lòng con chỉ có tình thương tràn ngập đến muôn loài, mong cho mọi loài thương yêu nhau và tu theo Thánh Đạo giải thoát.

và Đức Phật đã khen ngợi phẩm hạnh cao thượng của vị Alahán trí tuệ bậc nhất này:

Như đất không hiềm hận
Như trụ đá kiên trì
Như hồ trong thanh tịnh
Như bậc thánh bay cao


https://kenhsinhvien.vn/t/ngai-xa-loi-phat-vi-dai.132853/
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Thầy thuốc đối với bệnh nhân?

Đức Phật và Anan trên đường giáo hóa, bỗng một đám đông đủ cả nam nữ già trẻ xông ra, đua nhau chửi. Đức Phật thản nhiên tiến bước. Anan chịu không nổi, xin Phật đi nơi khác.

- Đi đâu Anan?

- Nơi nào không bị bạc đãi.

- Những người chưa phân biệt được Thiện và Ác, đang lao mình vào những quả báo nguy hiểm. Như Lai đâu nên chọn nơi nào vừa ý mới giáo hóa.

- Nhưng bạch đức Thế tôn, họ có nghe đâu mà giáo hóa.

- Bệnh nhân sốt quá hóa điên đánh thầy thuốc. Thầy thuốc hẳn không hờn giận mà càng xót thương, lo tìm cách chữa trị chớ đâu có ruồng bỏ.

Trong đám đông, có người tò mò lắng nghe hai thầy trò đối đáp, khởi tâm cảm phục, thỉnh Phật lưu lại thuyết pháp. Một thời gian sau, sự giáo hóa có nhiều hiệu quả, đức Phật an nhiên bình tĩnh đi nơi khác.
 
Vương Tử Vô-Úy luận chiến với Đức Phật

Đức Thế Tôn ngự tại thành Vương Xá. Ngoại đạo Ni-kiền-tử sai vương tử Vô Úy đến luận chiến với đức Phật, trao sẵn cho câu hỏi và câu trả lời cho vô úy nghe :D

"Đức Thế Tôn có bao giờ nói lời khiến người nghe không ưa thích chăng ?"

- Nếu Như Lai trả lời "có" thì ngài đâu có khác gì phàm phu. Nếu đáp "không" thì vì sao Đề Bà Đạt Đa phẫn nộ phiền trách ngài? Như vậy sẽ làm sa-môn Cù - Đàm ( ngoại đạo gọi theo họ của thế tôn ) không trả lời được và vương tử sẽ được danh tiếng lớn.

Thế rồi vương tử thỉnh Thế Tôn ngày mai thọ trai. Sau khi dùng cơm xong, vô úy đặt câu hỏi. Đức phật hỏi lại:

- Này vương tử, phải chăng ở đây, câu hỏi có dụng ý một chiều?

Vương tử đành nói thật dụng ý của câu hỏi có dụng ý 2 móc và nhấn mạnh vào việc đức Phật đã làm mất lòng Đề Bà Đạt Đa. Đức phật chỉ vào đứa bé đang ngồi trên dầu gối vương tử (con vô-úy):

- Nếu đứa bé nhỏ này lỡ bị hóc xương cá thì vương tử phải làm gì?

- Thì tôi phải móc chiếc xương ra cho bằng được. Nếu khó khăn thì tay trái tôi nắm đầu nó bắt ngửa mặt, tay phải lấy ngón tay móc xương ra, chảy máu bao nhiêu cũng chịu.

- Vương tử biết rằng như thế nó đau lắm. Vương tử không thương nó sao?

- Nó là cục ruột của tôi, sao lại không thương? Chính vì thương nó mới phải cứu sống nó bằng bất cứ giá nào.

- Cũng vậy, này vương tử, những lời nói không chân thật - không hợp thời - không đúng với mục đích - khiến người nghe không được lợi ích, không vui mừng thì Như Lai không bao giờ nói. Cũng có khi lời nói chân thật - hợp thời - tương ưng với mục đích - nhưng người nghe không ưa thích, thì Như Lai nếu thấy cần thiết, vì lợi ích cho người ấy, vẫn phải nói. Bởi vì Như Lai thương yêu tất cả hữu tình. :X

- Bạch Thế Tôn, những câu trả lời này ngài đã suy nghĩ trước hay là ứng đáp tại chỗ?

- Nghe nói vương tử hằng để ý tới xe cộ và những xe của vương tử vẫn được vương tử chăm sóc từng bộ phận?

- Thưa vâng, con rất thạo trong nghề xe cộ vì đã rất quen.

- Vậy vương tử có phải xếp đặt sẵn câu trả lời để phòng lỡ có ai tới hỏi: "Bộ phận này của xe tên gì?"

- Bạch Thế Tôn, có gì mà phải sắp xếp đặt trước.

- Cũng vậy, này vương tử, bởi vì pháp giới ... Như Lai đã rõ biết nên mỗi khi có trí nhân tới hỏi, Như Lai cũng cứ chỗ đã biết mà trả lời.

- Thật vi diệu thay, bạch Thế Tôn, thật vi diệu thay! Con xin trọn đời quy y Phật, quy y Pháp, quy y Tăng.
 
CÔ BA CHÁO GÀ​



 
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Trạng thái
Chủ đề đang đóng.
×
Quay lại
Top Bottom