Tâm sự chuyện đàn ông

chokyovo1

Thành viên
Tham gia
18/10/2024
Bài viết
32
Có lẽ câu chuyện của mình sẽ khiến nhiều người đồng cảm hoặc là không đồng cảm (thậm chí là chửi), nhưng thật sự mình muốn chia sẻ câu chuyện này là trong mình người mình đang tồn tại hai nhân cách hoàn toàn trái ngược: một thiện và một ác.
Phần "thiện" trong mình là thứ luôn khiến mình cảm thấy mềm lòng, luôn nảy sinh lòng trắc ẩn đối với mọi người xung quanh. Nó thôi thúc mình muốn giúp đỡ bất kỳ ai gặp khó khăn, bất kể là bạn bè, người lạ, hay thậm chí chỉ là một câu chuyện thoáng qua trên mạng xã hội. Nhiều khi, chỉ cần ai đó buồn bã hay gặp chuyện không may, mình sẵn sàng đưa ra lời khuyên, dù biết rằng có thể lời nói của mình chưa hoàn hảo. Mỗi khi về nhà, mình thường nằm suy nghĩ lại những cuộc đối thoại, từng câu nói, tự hỏi rằng liệu mình có thể làm tốt hơn không, có thể thay đổi cách tiếp cận để khiến người khác cảm thấy tốt hơn không. Mình luôn muốn bản thân trở nên tốt đẹp hơn qua từng ngày.
Nhưng bên cạnh đó, có một mặt tối khác trong mình, một phần mà mình không thể phủ nhận, dù không bao giờ muốn nó trỗi dậy. Phần "ác" này của mình là thứ vô cùng biến thái, nó thường xuyên kéo mình vào những suy nghĩ đầy dục vọng và sai lầm, nhất là khi mình nhìn thấy những cô gái xinh đẹp. Mỗi khi chỉ cần một cô gái mặc váy ngắn hay đồ bó sát đi ngang qua, trong đầu sẽ mình xuất hiện những hình ảnh không đứng đắn, những ý tưởng lệch lạc khiến mình cảm thấy như bị tra tấn bởi chính h.am m.uốn của bản thân. Mình muốn sở hữu, muốn kiểm soát, và chiếm đoạt cơ thể của họ, những suy nghĩ mà nếu nói ra sẽ khiến bất kỳ ai nghe được đều cảm thấy ghê tởm và sẽ nói là “biến thái”.
Tuy nhiên, điều khiến mình không lạc vào con đường sai trái đó là phần thiện của mình luôn mạnh mẽ hơn phần ác. Nó kìm nén những h.am m.uốn, ép chúng lùi vào sâu thẳm trong tiềm thức. Mình không thể hiện ra bên ngoài, không hành động theo bản năng những gì cái ác muốn, và chính điều đó khiến mình cảm thấy phần nào nhẹ nhõm đi vào con đường tù tội . Nhưng đồng thời, cuộc đấu tranh giữa hai phần đối lập thiện và ác đó luôn diễn ra hằng ngày trong con người mình , mỗi ngày với mình luôn như 1 cực hình không lôi thoát.
Không biết có ai giống mình không, nhưng đây chính là sự thật về bản thân mà mình đang cố gắng đối diện với nó từng ngày và vượt qua. Sau câu chuyện mình kể trên thì mình sẽ đi khám bác sĩ tâm lý và điều trị căn bệnh vô hình này. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe ạ , chúc mọi người ngày mới thật nhiều năng lượng ạ
 
×
Quay lại
Top Bottom