Tác phẩm:Từ đặc nhiệm hóa ông bố bỉm sữa-Chương 1: Đêm Trắng Và Phép Thử Của Súng Lục

Hạ Khuynh Thành

Thành viên
Tham gia
11/11/2025
Bài viết
5
Không khí tháng Bảy ở Hà Nội đặc quánh và nặng nề, một lớp hơi ẩm mờ đục bao phủ lấy thành phố đang chìm vào giấc ngủ muộn. Dưới làn gió đêm thổi qua các mái tôn và ống khói của khu chung cư cũ, Long lại cảm thấy một sự sắc lạnh quen thuộc của chiến trường. Anh là "Vô thường" – huyền thoại không tên tuổi của Lực lượng Đặc nhiệm, cái tên chỉ tồn tại trong những báo cáo mật bị mã hóa.

Với Long, mọi thành phố lớn đều là một mê cung chiến thuật cần được giải mã, và Hà Nội đêm nay là chiến trường cuối cùng, nơi anh phải khép lại một nhiệm vụ cá nhân kéo dài đầy ám ảnh.

Mục tiêu là Valeriy Volkov, cựu Đại tá tình báo quân đội Nga, kẻ đã chuyển sang buôn bán vũ khí sinh học phi pháp và giờ đây ẩn náu trong một khu phức hợp chung cư cũ kỹ, bị bỏ hoang một phần, ở trung tâm thành phố. Hắn ta không chỉ là một tội phạm khát máu, mà còn là một mối đe dọa sinh học có thể hủy diệt cả một khu vực. Nhiệm vụ của Long không phải là bắt giữ, mà là tiêu hủy mối đe dọa tận gốc.

Long mặc bộ đồ tác chiến làm từ sợi carbon siêu nhẹ, gần như vô hình dưới camera hồng ngoại. Tay phải anh siết chặt khẩu súng lục SIG Sauer P226 được lắp bộ giảm thanh tích hợp. Chiếc súng là công cụ cuối cùng, nhưng anh thề sẽ không bóp cò trừ khi cực kỳ cần thiết. Triết lý của anh là một câu thần chú: Hành động đặc nhiệm tối thượng là không để lại dấu vết, không gây thương vong không cần thiết, và duy trì sự im lặng tuyệt đối.

Anh đã vượt qua ba lớp phòng thủ cơ bản của Volkov một cách dễ dàng, nhưng mỗi lớp đều khiến sự căng thẳng trong anh tăng lên:

Lớp ngoài cùng (Quan sát): Cảm biến nhiệt và camera quang học. Long sử dụng thiết bị làm lệch nhiệt cá nhân và di chuyển dọc theo bóng tối của các tòa nhà cao tầng. Kỹ năng "di chuyển ngang" của anh khiến anh lướt đi như một bóng ma thực thụ, mỗi bước chân đều là sự tính toán của vật lý và cơ học, không tạo ra một gợn sóng nào trong không khí tĩnh lặng.

Lớp giữa (Tuần tra): Hệ thống tuần tra của lính đánh thuê. Long tính toán chính xác chu kỳ di chuyển, thời gian nạp nicotine của chúng. Anh dùng kỹ thuật "Nghẹt thở Áp lực" – một kỹ thuật khóa khí quản chuyên sâu – để vô hiệu hóa từng tên một. Khi họ gục xuống, không có một tiếng động hay dấu hiệu chống cự nào, chỉ đơn giản là chìm vào giấc ngủ sâu không lối thoát. Long cảm thấy chút khinh miệt cho sự chuyên nghiệp lỏng lẻo của đám lính này.

Lớp trong cùng (Tiếp cận): Bảo vệ cửa ra vào bằng khóa cơ và khóa điện tử. Anh chỉ mất 15 giây để vô hiệu hóa ổ khóa điện tử mã hóa phức tạp bằng một thiết bị đa chức năng nhỏ xíu. “Quá chậm,” Long thầm nghĩ, một sự kiêu hãnh lạnh lùng thoáng qua trong ánh mắt.

  • Căn cứ chính của Volkov nằm trên tầng thượng của tòa nhà, nơi hệ thống thông gió chính lộ ra như một điểm yếu chiến thuật. Long xác định chỉ có một con đường duy nhất để đột nhập hoàn hảo: lỗ thông hơi chính.
  • Anh bò dọc theo ống dẫn kim loại lạnh lẽo, cơ bắp cuồn cuộn nhưng không hề gây ra tiếng động dưới lớp vải mỏng. Anh đang ở ngay phía trên phòng điều khiển trung tâm, hơi nóng của máy móc tỏa lên có mùi dầu và ozone.
  • Khi Long chuẩn bị cắt tấm lưới thông hơi bằng lưỡi dao chuyên dụng, một tiếng động nhẹ vang lên phía sau anh. Một tiếng giày da trượt trên kim loại.
  • Bản năng sinh tồn của Long – thứ đã cứu anh khỏi cái chết hàng trăm lần – kêu gào. Anh quay người lại, đối mặt với một người đàn ông to lớn, mặc bộ quần áo đen tương tự anh, nhưng mang một vẻ ngoài tàn độc và điên cuồng không thể che giấu.
  • Đó là Andriy, cựu đặc nhiệm Ukraine, vệ sĩ riêng của Volkov. Hắn nổi tiếng với kỹ năng chiến đấu tay đôi tàn bạo và sự quỷ quyệt đáng sợ. Ánh mắt hắn ta không phải của một vệ sĩ, mà là của một kẻ săn mồi đang đùa giỡn với con mồi.
  • Andriy không dùng súng. Hắn nhếch mép, một nụ cười nửa miệng đầy khiêu khích. Hắn biết Long là ai. Hắn hiểu rằng súng ống chỉ là công cụ thô thiển đối với Vô Thường.
  • Hắn cười gằn, giọng tiếng Nga lạnh lùng vang vọng trong hành lang kim loại: "Tao đã chờ mày, Vô Thường. Hoặc phải gọi là... Long? Mày nghĩ tao sẽ để mày đi qua dễ dàng như những con rối bên dưới sao? Tao biết quy tắc của mày: không tiếng động, không dấu vết."
  • Long không đáp, anh giữ nguyên tư thế thủ, ánh mắt cảnh giác lướt qua mọi chuyển động của đối thủ. "Mày là ai?" Long hỏi, giọng nói trầm và khô khốc.
  • "Tao là người kết thúc huyền thoại của mày." Andriy vung tay. Không phải quả đấm, mà là một chiếc bình phun sơn sửa đổi. Hắn ta không phun sơn, mà là một làn bột trắng mịn như sương mù, kèm theo một mùi hương lạ lùng, vừa ngọt ngào như hoa nhài, lại vừa cay nồng như gia vị bị đốt cháy.
  • Long, theo phản xạ, cố gắng nín thở và quay mặt đi, anh lùi lại dựa vào bức tường kim loại, nhưng anh đã ở quá gần. Một lượng đáng kể chất độc đã xâm nhập vào phổi và thấm qua da anh. Cảm giác bỏng rát và tê dại tức thì lan tỏa.
  • "Cái quái gì vậy?" Long nghiến răng, cơ thể bắt đầu co giật nhẹ.
  • Andriy cười lớn, tiếng cười vang vọng điên dại: "Đây là Ogre's Fire (Lửa Thần Khổng Lồ). Một loại thuốc kích dục tổng hợp mà Volkov đã chế tạo, mạnh gấp trăm lần bất cứ thứ gì mày biết! Nó không giết mày, Bóng Ma. Nó sẽ biến mày thành một con thú, một nô lệ cho bản năng thấp hèn nhất của mày! Mày sẽ bị thiêu đốt từ bên trong... và rồi sẽ tự xé xác mình ra!"
Cơn nóng bùng lên. Không phải cơn sốt, mà là một ngọn lửa t.ình d.ục nguyên thủy, khát khao giải thoát tột độ, kết hợp với adrenaline chiến đấu, tạo thành một cơn bão hoàn hảo tàn phá lý trí Long. Cảm giác đau đớn bị thay thế bằng một cơn điên loạn, một sự thôi thúc mạnh mẽ muốn tìm kiếm sự giải thoát, sự xoa dịu.

"Đồ khốn!" Long gầm lên, giọng nói méo mó vì sự giằng xé bên trong. "Tao sẽ giết mày!"

Anh lao vào Andriy. Đây không còn là chiến đấu đặc nhiệm nữa, đây là sự giằng xé sinh tồn. Long phải đấu tranh với hai kẻ thù cùng một lúc: Andriy tàn bạo và chính bản năng đang trỗi dậy của mình. Anh cảm thấy như có một con quỷ đang cào cấu bên trong lồng ngực.

Kỹ thuật chiến đấu của Long bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Anh thiếu đi sự chính xác, sự lạnh lùng và kiểm soát. Anh di chuyển bằng sức mạnh điên cuồng, tuyệt vọng – mỗi cú đấm đều mang theo sự phẫn nộ với kẻ đã làm ô uế mình.

Andriy tung ra một cú đấm móc mạnh mẽ. Long không né, anh dùng cánh tay bịt lỗ thông hơi để đỡ, cảm thấy cơn đau buốt lan truyền. "Ngươi không thể làm ta mất kiểm soát!" Long gầm lên. Anh đáp trả bằng một cú đá cực mạnh vào đầu gối Andriy, khiến hắn ta khuỵu xuống với tiếng rắc khô khốc.

Cả hai vật lộn trong hành lang hẹp. Long dùng đầu gối húc vào xương sườn Andriy, nghe rõ tiếng xương gãy. Nhưng Andriy, trong cơn đau đớn, nhanh chóng dùng móng tay sắc nhọn cào thẳng vào mắt Long, khiến tầm nhìn của anh bị nhòe đi vì máu và nước mắt.

"Mày là một huyền thoại cũ rích! Mày đã thất bại ngay giây phút mày hít thở!" Andriy cười man rợ, máu tứa ra từ khóe miệng hắn.

Trong cơn vật vã, Long chợt nhớ đến mục tiêu chính: Volkov và mầm bệnh sinh học. Anh không thể để bản thân bị hạ gục. Anh không thể thất bại. Ý chí – vũ khí mạnh nhất của một đặc nhiệm, được rèn luyện qua bao nhiêu năm – đã được kích hoạt, nó chống lại ngọn lửa hóa học. Long nén cơn khát giải thoát xuống tận cùng của tâm trí.

Long tập trung toàn bộ sức mạnh còn lại vào một cú đấm xuyên tâm chính xác vào thái dương Andriy, kết hợp với một kỹ thuật bẻ khớp cổ tay. Rắc! Andriy gục xuống, bất tỉnh, máu rỉ ra từ tai, nhưng vẫn còn sống.

Long thở dốc, cơn nóng vẫn như dung nham chảy trong huyết quản. Anh dựa vào tường, cảm thấy cơ thể đang phản bội mình. "Mười phút," anh tự nhủ, giọng khàn đặc. "Tao chỉ còn mười phút tỉnh táo."

Long tập tễnh tiến vào phòng điều khiển. Volkov đang run rẩy, cố gắng xóa dữ liệu quan trọng khỏi một ổ đĩa cứng đặc biệt.

"Vô Thường! Ngươi... Ngươi đã trúng Ogre's Fire, sao ngươi còn đứng được?" Volkov thét lên, đôi mắt mở to vì sự sợ hãi tột độ. "Không thể nào! Ngươi phải đang quằn quại trên sàn nhà!"

Long không nói một lời vô ích nào. Anh chỉ cần một phút. Anh cắm thiết bị phá hủy dữ liệu (data wipe device) vào máy chủ, cài đặt chế độ tự động hủy trong 10 giây.

Volkov hoảng loạn, rút khẩu súng lục nhỏ ra. Đoàng!

Viên đạn sượt qua vai phải Long, xuyên qua lớp áo giáp cơ bản và găm vào cơ vai. Máu ấm nóng bắt đầu tuôn ra, cơn đau thể xác dữ dội bất ngờ trở thành một sự giải thoát nhỏ nhoi khỏi cơn điên loạn. Long không kêu một tiếng, chỉ kịp tung người né tránh và đạp súng của Volkov bay đi.

Anh lôi Volkov ra khỏi phòng, khóa hắn ta trong một nhà kho nhỏ, an toàn. Nhiệm vụ hoàn thành. Mục tiêu đã được vô hiệu hóa, dữ liệu đã bị xóa.

Long bắt đầu rút lui. Viên đạn ở vai khiến anh đau buốt, mảnh kính vỡ găm ở chân gây cản trở, và quan trọng nhất, ngọn lửa độc đang thiêu đốt bên trong anh, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Anh thoát ra khỏi tòa nhà bằng kỹ thuật nhảy dù tự chế, tiếp đất bằng một ống thoát hiểm. Anh chạy. Anh phải chạy thật nhanh, thật xa khỏi căn cứ địch và khỏi chính bản thân anh lúc này.

Anh tìm đến một vòi cứu hỏa công cộng trên phố, cố gắng dội nước lạnh lên người. Hơi nước bốc lên từ cơ thể anh như một đám mây mờ. Nước lạnh chỉ làm nguội lớp da ngoài, ngọn lửa bên trong vẫn bùng cháy mạnh mẽ, không thể dập tắt. Anh gầm gừ, đấm vào bức tường gạch, sự tuyệt vọng đang gặm nhấm lý trí anh.

Long chạy không có mục đích, chỉ theo bản năng muốn thoát khỏi sự kiềm chế. Anh cần một nơi tối tăm, vắng vẻ, nơi anh có thể tự mình vượt qua cơn bão này.

Cuối cùng, anh gục xuống trên vỉa hè một khu phố yên tĩnh, khuất sau những hàng cây cổ thụ. Cơ thể anh co giật không kiểm soát, mồ hôi ướt đẫm bộ đồ chiến đấu. Ý chí thép của anh đang lung lay đến mức gần như tan vỡ. Anh cố gắng bẻ tay để tự gây đau, hy vọng sự đau đớn thể xác sẽ lấn át cơn điên loạn trong tâm trí, nhưng vô ích.

"Chết tiệt... Chết tiệt..." Anh rên rỉ, tiếng nói không còn là của Long nữa, mà là của một sinh vật đang bị tra tấn.

Đúng lúc đó, một chiếc xe sedan màu trắng tấp vào lề đường, đèn pha yếu ớt quét qua vỉa hè. Cánh cửa mở ra, và một mùi hương dịu nhẹ, sạch sẽ của nước hoa thoang thoảng cùng mùi cồn y tế xộc vào mũi Long, một mùi hương hoàn toàn đối lập với tử khí và khói thuốc súng.

Đó là Mai, cô vừa rời khỏi phòng thí nghiệm sau một ca trực kéo dài. Mai là Thạc sĩ Y khoa, một chuyên gia về Dược lý học. Cô có một trực giác nhạy bén với sự đau khổ và một trái tim nhân hậu đến mức đôi khi là liều lĩnh.

Mai nhìn thấy Long. Một người đàn ông cao lớn, cường tráng, trong bộ đồ đen kỳ lạ, nhưng đang rên rỉ vì đau đớn, máu chảy lênh láng. Cô không thấy sự nguy hiểm, cô chỉ thấy một bệnh nhân cần được cứu gấp.

"Anh gì ơi! Tỉnh lại đi! Tôi sẽ giúp anh!" Mai gọi lớn, giọng nói chứa đựng sự lo lắng chân thành.

Mai bước đến, quỳ xuống bên cạnh Long. Cô thấy rõ vết thương ở vai và cái nhìn hoang dại, không kiểm soát trong mắt anh. Cô cố gắng đỡ anh dậy, nhưng khi chạm vào cơ thể nóng bỏng của Long, Mai cảm thấy một sự hoảng loạn tột độ.

"Cơ thể anh nóng quá! Nhiệt độ cao bất thường... Có phải là chất độc thần kinh không?" Mai lẩm bẩm, bộ óc y khoa của cô cố gắng phân tích tình huống phi lý này. "Mình phải làm gì đây...?"

Long không thể trả lời. Lý trí anh đã bị ngọn lửa Ogre's Fire thiêu rụi gần hết. Anh chỉ cảm nhận được sự mềm mại của Mai, mùi hương dịu nhẹ và sự ấm áp của bàn tay cô. Đó là ngọn lửa thứ hai, nhưng không phải là lửa kích dục, đó là lửa của sự giải thoát, sự xoa dịu mà cơ thể anh đang tuyệt vọng tìm kiếm.

Anh gục đầu vào vai Mai. Lời thì thầm cuối cùng, một tiếng rên rỉ tuyệt vọng, thoát ra từ cổ họng anh, chấp nhận sự yếu đuối: "Cứu... tôi... Làm ơn..."

Mai dùng hết sức bình sinh, kéo Long vào xe. Cô không thể gọi bệnh viện – tình trạng của anh quá bí ẩn và nguy hiểm. Cô quyết định: phải đưa anh về nhà riêng, nơi cô có thể kiểm soát tình hình và sử dụng các loại thuốc an thần mạnh mà cô có sẵn trong túi sơ cứu khẩn cấp.

Mai dìu Long vào căn hộ nhỏ, khóa cửa lại cẩn thận, trái tim cô đập thình thịch vì sợ hãi nhưng bàn tay vẫn chuyên nghiệp lấy hộp sơ cứu. Cô vừa kịp đặt Long xuống gi.ường, thì bi kịch đã xảy ra.

Long không còn là Vô Thường lý trí. Anh là một con thú bị mắc kẹt, bị dẫn dắt bởi bản năng nguyên thủy nhất.

Và Mai, với sự ấm áp, mùi hương dịu nhẹ và sự yếu đuối của một sinh vật đang ở gần, đã trở thành lối thoát duy nhất cho ngọn lửa Ogre's Fire đang thiêu đốt anh.
 
Quay lại
Top Bottom