- Tham gia
- 18/4/2013
- Bài viết
- 12.616
Sao băng giống như một ai đó đi qua đời ta ngẫu nhiên, vậy mà những gì họ để lại không phai mờ qua năm tháng.
Ảnh Internet
Còn nhớ những đêm không trăng, bao quanh ta là màu đen của đêm và vạn vật, trên cao xa kia là hằng hà sa số những ngôi sao bé xíu lấp lánh ánh bạc màu trắng. Rồi bỗng dưng một vệt sáng lung linh tinh nghịch chạy vụt qua kẻ một vạch thẳng kỳ ảo lên bầu trời.
Ngôi sao băng- vệt sáng hiện diện trong khoảnh khắc. Một khoảnh khắc đúng nghĩa. Thật nhanh, thật ngắn như một vài chớp mắt, rồi tất cả lại chìm vào im lặng, đêm lại trở lại màu đen bình dị, những vì sao lại yên ả nhấp nháy, mọi vật lại bình thản say ngủ... nhưng trong lòng ta sống dậy niềm vui sướng âm ỉ khi được thấy, được phát hiện ra điều bí ẩn - một vẻ đẹp của bầu trời đêm. Đêm qua đi, vệt sao băng ở lại.
Ngôi sao lạ với vệt sáng kỳ diệu thoáng chốc đó vẽ nên sự huyền diệu của đêm, để rồi những buổi tối đẹp trời về sau, người ta sẽ lại hồi hộp với chút hy vọng nhỏ nhoi là được gặp vệt sao băng như nét bút lông mềm mại, phớt thật nhẹ trên nền màn đêm yên lặng, mông lung.
Vệt sáng lung linh tạo nên sự khác biệt và hấp dẫn của sao băng, như một sự an ủi ấm áp, công bằng với sự hiện diện ngắn ngủi mà cũng như là lời nhắn nhủ kín đáo nào đó của sao băng tới những người yêu quý bầu trời và những ngôi sao, chẳng hạn như: "Tôi tới với bạn chốc lát, nhưng bạn sẽ không dễ quên tôi đâu".
Nếu không có vệt sáng đó, có lẽ sao băng sẽ lặng lẽ đến rồi đi như muôn vàn thứ không tên khác mà có ai hay, và làm sao sánh nổi với những ngôi sao có thể lấp lánh từ khi hoàng hôn buông tới tận ban mai? Bởi vậy, sao băng đến thật bất ngờ và đi cũng nhanh như thế, vậy mà ở lại mãi trong ký ức.
Sao băng đến thật bất ngờ và đi cũng nhanh như thế, vậy mà ở lại mãi trong ký ức.
Đã lâu, lâu lắm rồi tôi không còn có dịp ngắm nhìn bầu trời đêm nhưng tôi vẫn nhớ và đôi khi tôi liên tưởng tới những ngôi sao băng theo một ý nghĩa nào đó.
Sao băng gợi những hình ảnh đôi khi thoáng qua trong đời nhưng trở thành nỗi ám ảnh vương vấn dài lâu: một ánh mắt thảng thốt nỗi đau, một tiếng thở dài khắc khoải nỗi lo buồn, một dòng nước mắt lặng lẽ tuôn, một nụ cười ngượng nghịu sáng bừng tia hy vọng mong manh… hay một khuôn mặt thất thần, những thất vọng hoặc một bóng dáng lầm than cơ hàn…
Sao băng giống như một ai đó đi qua đời ta ngẫu nhiên, vậy mà những gì họ để lại không phai mờ qua năm tháng. Một điều gì đó ta học được từ họ, một kỷ niệm dẫu là ngọt ngào hay chua xót cho ta hiểu vài điều về cuộc đời, giúp ta lớn lên, để ngày mai sẽ khác với ngày hôm nay…
Ảnh Internet
Còn nhớ những đêm không trăng, bao quanh ta là màu đen của đêm và vạn vật, trên cao xa kia là hằng hà sa số những ngôi sao bé xíu lấp lánh ánh bạc màu trắng. Rồi bỗng dưng một vệt sáng lung linh tinh nghịch chạy vụt qua kẻ một vạch thẳng kỳ ảo lên bầu trời.
Ngôi sao băng- vệt sáng hiện diện trong khoảnh khắc. Một khoảnh khắc đúng nghĩa. Thật nhanh, thật ngắn như một vài chớp mắt, rồi tất cả lại chìm vào im lặng, đêm lại trở lại màu đen bình dị, những vì sao lại yên ả nhấp nháy, mọi vật lại bình thản say ngủ... nhưng trong lòng ta sống dậy niềm vui sướng âm ỉ khi được thấy, được phát hiện ra điều bí ẩn - một vẻ đẹp của bầu trời đêm. Đêm qua đi, vệt sao băng ở lại.
Ngôi sao lạ với vệt sáng kỳ diệu thoáng chốc đó vẽ nên sự huyền diệu của đêm, để rồi những buổi tối đẹp trời về sau, người ta sẽ lại hồi hộp với chút hy vọng nhỏ nhoi là được gặp vệt sao băng như nét bút lông mềm mại, phớt thật nhẹ trên nền màn đêm yên lặng, mông lung.
Vệt sáng lung linh tạo nên sự khác biệt và hấp dẫn của sao băng, như một sự an ủi ấm áp, công bằng với sự hiện diện ngắn ngủi mà cũng như là lời nhắn nhủ kín đáo nào đó của sao băng tới những người yêu quý bầu trời và những ngôi sao, chẳng hạn như: "Tôi tới với bạn chốc lát, nhưng bạn sẽ không dễ quên tôi đâu".
Nếu không có vệt sáng đó, có lẽ sao băng sẽ lặng lẽ đến rồi đi như muôn vàn thứ không tên khác mà có ai hay, và làm sao sánh nổi với những ngôi sao có thể lấp lánh từ khi hoàng hôn buông tới tận ban mai? Bởi vậy, sao băng đến thật bất ngờ và đi cũng nhanh như thế, vậy mà ở lại mãi trong ký ức.
Sao băng đến thật bất ngờ và đi cũng nhanh như thế, vậy mà ở lại mãi trong ký ức.
Sao băng gợi những hình ảnh đôi khi thoáng qua trong đời nhưng trở thành nỗi ám ảnh vương vấn dài lâu: một ánh mắt thảng thốt nỗi đau, một tiếng thở dài khắc khoải nỗi lo buồn, một dòng nước mắt lặng lẽ tuôn, một nụ cười ngượng nghịu sáng bừng tia hy vọng mong manh… hay một khuôn mặt thất thần, những thất vọng hoặc một bóng dáng lầm than cơ hàn…
Sao băng giống như một ai đó đi qua đời ta ngẫu nhiên, vậy mà những gì họ để lại không phai mờ qua năm tháng. Một điều gì đó ta học được từ họ, một kỷ niệm dẫu là ngọt ngào hay chua xót cho ta hiểu vài điều về cuộc đời, giúp ta lớn lên, để ngày mai sẽ khác với ngày hôm nay…
Theo VnExpress