- Tham gia
- 7/3/2011
- Bài viết
- 180
lâu rồi mình cũng ko vào lại KSV,
bây giờ vào lại, thấy vẫn lạ lẫm như hồi mới vào .... nhưng vui thật, vẫn tự nhiên nói chuyện với những người mình rất ít rất ít khj nc .... chọt nhận ra, hóa ra cũng có ng nhớ đến mình
trang thơ mốc meo mình làm cho sống lại
rộn tiếng cười
nhưng vẫn nhuộm 1 sắc tím buồn
mình ko hiểu vì sao mà mình lại chọn màu tím cho mỗi bài viết của mình
chắc là để trùng với tâm trạng của mình mỗi lúc làm thơ
Thơ - nhắc đến thơ là nhắc đến nhiều ng, nhiều nguồn cảm hứng, mà ... là nguồn cảm hứng nhiều nhất, cho mình nhìu bài thơ buồn nhất .... chỉ đãm nc mắt và 1 trái tim vỡ
ng thì đã đi xa thật xa, nhưng trong bài nào cũng thấp thoáng dáng ng
ng từng bảo, ng chọn số để 0 dành cho tình yêu của ng và mình, KHÔNG có bắt đầu thì cũng sẽ KHÔNG có kết thúc
ng từng hỏi, mình có quên người không, nhưng mình biết mình không quên và cũng chẳng nhớ .... làm ji có khái niệm quên nhớ với 1 thói quen, với 1 cái ji đó dc mặc định sẵn .....
ng bảo, ng về nhà vì bố mẹ giục kết hôn, sao mình không 1 thoáng buồn, nhưng tim mình lại đẫm nc mắt,
ng bảo ... ng bảo với mình nhiều lắm, nhưng ng có biết ng chẳng bao h làm trái tim mình đc yên bình chỉ 1 phút giây .... nó vui, nó buồn, nó đau đớn theo ng, mặc dù ..... mình đã chẳng còn ng bên cạnh .....
vô cảm??!!!! có lẽ không
dửng dưng??!!! có lẽ không
bở vì
nhưng đêm tĩnh mịch,
nghe đồng hồ tích tắc điểm giờ
nghe tim mình thổn thức
nghe nhưg con chữ lách cách trên bàn phím
mình đối diện với chính mình
mình vẫn biết mình vẫn còn
YÊU ANH!!!!!!!!!!!
bây giờ vào lại, thấy vẫn lạ lẫm như hồi mới vào .... nhưng vui thật, vẫn tự nhiên nói chuyện với những người mình rất ít rất ít khj nc .... chọt nhận ra, hóa ra cũng có ng nhớ đến mình
trang thơ mốc meo mình làm cho sống lại
rộn tiếng cười
nhưng vẫn nhuộm 1 sắc tím buồn
mình ko hiểu vì sao mà mình lại chọn màu tím cho mỗi bài viết của mình
chắc là để trùng với tâm trạng của mình mỗi lúc làm thơ
Thơ - nhắc đến thơ là nhắc đến nhiều ng, nhiều nguồn cảm hứng, mà ... là nguồn cảm hứng nhiều nhất, cho mình nhìu bài thơ buồn nhất .... chỉ đãm nc mắt và 1 trái tim vỡ
ng thì đã đi xa thật xa, nhưng trong bài nào cũng thấp thoáng dáng ng
ng từng bảo, ng chọn số để 0 dành cho tình yêu của ng và mình, KHÔNG có bắt đầu thì cũng sẽ KHÔNG có kết thúc
ng từng hỏi, mình có quên người không, nhưng mình biết mình không quên và cũng chẳng nhớ .... làm ji có khái niệm quên nhớ với 1 thói quen, với 1 cái ji đó dc mặc định sẵn .....
ng bảo, ng về nhà vì bố mẹ giục kết hôn, sao mình không 1 thoáng buồn, nhưng tim mình lại đẫm nc mắt,
ng bảo ... ng bảo với mình nhiều lắm, nhưng ng có biết ng chẳng bao h làm trái tim mình đc yên bình chỉ 1 phút giây .... nó vui, nó buồn, nó đau đớn theo ng, mặc dù ..... mình đã chẳng còn ng bên cạnh .....
vô cảm??!!!! có lẽ không
dửng dưng??!!! có lẽ không
bở vì
nhưng đêm tĩnh mịch,
nghe đồng hồ tích tắc điểm giờ
nghe tim mình thổn thức
nghe nhưg con chữ lách cách trên bàn phím
mình đối diện với chính mình
mình vẫn biết mình vẫn còn
YÊU ANH!!!!!!!!!!!