linhlinhthao
Thành viên
- Tham gia
- 15/10/2016
- Bài viết
- 10
hôm nay cô giáo kimniwa có giao bài"em hãy viết 1 đoạn văn ngắn có sử dụng từ địa phương càng nhiều thì càng tốt nhé''tiết học kết thúc cả lớp ù té chạy về nhà.sinmit một cậu học trò vô cùng ngu ngốc và chậm chạp.Tối hôm đó cậu ngồi nửa tiêng đồng hồ vẫn chưa chửa lấy một chữ gì .cậu chạy vội xuống hỏi mẹ,mẹ ơi thế có những từ ngữ địa phương nào bà mẹ chả lời:''mày giống ai sao mà ngu thế có thế mà cũng không nghĩ ra giả dụ như là ba ;u thầy ;má;bầm ;tía;..nhiều thế mà không tìm ra.cậu định hỏi thì mẹ cậu ngắt lời và quát thôi nên tự mà nghĩ đi,lằng nhằng quá.cậu nên rôi chần chừ một lúc và rôi bắt đầu cầm cây bút viết ''trong gia đình em có ba má và em .u em năm nay ngoài 30 tuổi má rất xinh.còn thầy em năm nay 35 tuổi thầy khổ hơn bầm em nhiều lắm u chỉ biết ở nhà cẳng hề phụ tía em chút nào.nhưng em vẫn yêu họ bởi mẹ em rất yêu thương emvaf tía rất lo cho em.em rất yêu ba và bầm của em''bài văn này đã cho cậu một quả tứng to đùng về nhà cậu baorcon có nhiều từ địa phương nhất thế mà vẫn được điểm kém mẹ bảo chắc cô ta ghét may rôi và mẹ bảo con thử mang xuống đây cho mẹ đọc xem nào cậu sinmit đưa cho mẹ ,mẹ cậu tá choáng cười mà như khóc.