phuongteddy
Thành viên
- Tham gia
- 19/4/2013
- Bài viết
- 28
Nguồn : https://www.fanfiction.net/s/9942724/1/It-s-Christmas-Time-Edogawa-Conan
Author : Robloxcatstorm.
Translator : it's me.
Genre : Adventure/Fantasy.
Desclaime : Nhân vậy của bác Ao, fic của tác giả và bản dịch là của mình.
Summary : Có thể gọi là "Clause Close" hay "How to Gin stole Christmas"...
Status : fic gốc : complete, bản dịch đang tiến hành nhưng sẽ cố gắng xong trong ngày 24.
Rating : theo những gì mình quan sát thì fic này hoàn toàn trong sáng và rất dễ thương nên ai cũng đọc được, mình sẽ warn nếu có hint nhé.
Note : để dễ đọc và hấp dẫn hơn, mình đã thêm một số chi tiết miêu tả không có trong bản gốc nhưng yên tâm là không ảnh hưởng, xi nhê gì tới nội dung fic của tác giả cả.
Sắp tới Giáng Sinh rồi mà ngắm trong box toàn là fic buồn thôi.hjx. Vậy nên mình định sẽ dịch fic này làm quà X-mas cho các bạn. Hi vọng sẽ kịp làm quà cho mọi người vào Noel vì mình lười lắm. Mình chưa có kinh nghiệm nhiều trong dịch và viết fic nên mong các bạn chém nhẹ tay và tích cực góp ý nhé. Chúc mọi người vui vẻ. Giờ thì, here we go!
Conan ngồi vào bàn viết thư cho ông già Noel. Cậu không tin và không bao giờ tin vào câu chuyện một ông già to béo cưỡi cỗ xe trượt cả, nhưng Ran nghĩ rằng cậu đã viết. Conan không biết mình thực sự muốn gì cho Giáng sinh, có chăng chỉ là vài cuốn sách trinh thám. Cậu biết rằng sau khi đưa bức thư cho Ran, cô hứa sẽ gửi nó cho ông già tuyết nhưng thực ra là sẽ đọc nó và đi tìm quà theo yêu cầu của cậu. Thật là buồn! Conan đã không trung thực khi viết rằng cậu rất muốn video trò chơi Kamen Yaiba mà bọn nhóc lớp 1 đang rất thích và kết thúc bức thư một cách nhanh chóng.
“Em đã viết xong thư chưa, Conan-kun ?” Ran hỏi trong khi đang treo đồ trang trí.
“Xong rồi đây ạ” – Conan nói và đưa cho cô phong bì.
“Tốt lắm, chị sẽ gửi bức thư này cho ông già Noel ngay khi có thể” cô bước vào căn phòng khác và Conan thở dài ngay khi chắc rằng Ran sẽ không thể nghe thấy. Thật khó khăn để nói dối mọi người, nhất là Ran, mỗi ngày về mọi thứ. Conan biết cậu mong muốn điều gì nhất, đó là trở lại là chính mình.
Đội thám tử nhí, trừ Ai, đứng xếp hàng tại trung tâm mua sắm để yêu cầu "Ông già Noel" món quà mà mình muốn vào Giáng sinh này.
"Tớ sẽ xin Ông già Noel một chiếc đồng hồ mới" Mitsuhiko nói "Và tớ muốn một cái có sử dụng sóng radio thật nhạy"
"Tại sao cậu lại muốn một thứ như vậy ? " Conan tò mò.
"Có lẽ tớ sẽ dùng nó khi tớ lạc và tớ không biết giờ là mấy giờ"
"Phải"
"Thôi nào, Conan-kun. Cậu biết đấy, mỗi ngày với Đội thám tử nhí là một cuộc phiêu lưu mới mà" Genta nói.
"Chúng ta đã không nhận được yêu cầu nào trong một tuần rồi" Conan thở dài.
"Chúng ta vẫn có những cuộc phiêu lưu mới kể cả khi không có khách hàng mà" Mitsuhiko hào hứng "Thật dễ dàng"
Cuối cùng thì cũng tới lượt bọn trẻ được ngồi vào lòng “người hùng của Giáng Sinh”
“Và, cháu muốn ta tặng cháu gì vào Giáng Sinh nào, cậu bé ?” Ông già Noel của trung tâm thương mại hỏi.
“Một bộ Sherlock Holmes hoàn chỉnh ạ” Conan trả lời.
“Cháu không nghĩ rằng sẽ rất khó khăn để đọc bộ truyện đó ở tuổi của cháu sao ?” Ông già Noel ngạc nhiên.
“Cháu có thể đọc mà”
“Được, cháu có phải đứa bé ngoan trong năm nay ?”
“Có ạ”
“Ta mong là cháu đã nói thật, nếu không cháu sẽ không nhận được những cuốn sách đâu” Ông già Noel cười
“Cháu…” Conan nhìn lên.
Một trong những yêu tinh bên cạnh đó nhìn Conan nghi ngờ và hí hoáy viết gì đó vào tấm bảng trong tay.
“Được rồi,Conan-kun,tới giờ phải đi rồi.” Ran gọi.
Conan nhảy xuống khỏi chân của Ông già Noel và nắm tay Ran. Đội thám tử nhí đã có mặt ở điểm hẹn tiếp theo : cửa hàng truyện tranh. Một ngày không thể dài hơn được nữa.
Tuy nhiên, ánh mắt của con yêu tinh khi nãy nhìn Conan khiến cậu chột dạ, có vẻ như ông ta đang giả vờ ghi chú điều gì đó tốt đẹp về cậu vào tấm bảng thôi thì phải. Conan có một linh cảm kì lạ về họ, ngay cả khi họ chỉ là những người bình thường khoác lên mình bộ trang phục Noel lộng lẫy. Cậu cảm giác mình đang bị chú ý.
Từ trong của hàng truyện tranh, Conan liếc nhìn ra bên ngoài trong khi đang đọc một cuốn truyện trinh thám và cậu lại thấy con yêu tinh đó một lần nữa. Nó ra hiệu cho cậu tới gần. Conan đi ra khỏi cửa hàng, không để Ran trông thấy và nhận con yêu tinh của Ông già Tuyết đang đứng trước mặt mình.
“Có chuyện gì ạ ?” Conan hỏi “Cháu đã bỏ quên thứ gì sao ?”
Con yêu tinh hắng giọng và nói “Ta là một yêu tinh thật sự của Ông già Noel và ta ở đây để thay mặt Ông già Noel nhờ cậu giúp một việc.”
“Cái gì ?” Conan ngạc nhiên “Ông muốn gì ở cháu ?”
Vừa nói, con yêu tinh vừa lôi trong túi ra một cuộn gì đó rất dài từ trong túi và trải nó ra “Với lời đề nghị vui, Ông già Noel muốn cậu có mặt tại buổi nói chuyện của mình. Ông ấy hi vọng rằng cậu có thể làm một số việc của thám tử theo ý muốn của ông.”
Conan tự hỏi liệu mình có phải đang bị kéo vào trò đùa của một người đóng thế tại Trung tâm thương mại.
“Ta không phải một người đóng thế đâu cậu bé” Con yêu tinh cắt ngang suy nghĩ của cậu.
“Cháu đâu có nói vậy” Conan phản bác. Khoan, cậu nhận ra điều gì đó “Đợi đã, ông đọc được suy nghĩ của cháu ?”
“Ta đã nói với cậu ta là một yêu tinh giúp việc của Ông già Noel mà. Yêu tinh chúng ta có khả năng thần giao cách cảm”
“Thật lố bịch!” Conan nhướng mày.
“Chưa lố bịch bằng điều này đâu .” con yêu tinh búng ngón tay đeo găng của nó và bằng một cách nào đó, phép thuật xảy ra, họ đã rời khỏi trung tâm thương mại và ở trên nóc toàn nhà, trong một chiếc xe trượt tuyết với vài chú tuần lộc đang đứng yên chờ đợi.
Conan không có thời gian để quen với sự thay đổi đột ngột này khi con yêu tinh nhảy vào trong xe, rút ra một cây roi, vụt vào con tuần lộc ở gần nhất. Chiếc xe trượt bắt đầu di chuyển, những con tuần lộc phi nước đại, tiếng chuông leng keng như trong phim, bạn biết đó, uhm…Polar Express phải không nhỉ ? Hãy nghĩ về điều đó nhé. Những đốm sáng lấp lánh bay bay phía sau chiếc xe trượt băng qua bầu trời, trực chỉ hướng Bắc.
“Tôi đã bị bắt cóc bởi một trong những yêu tinh của Ông già Noel” Conan thầm nghĩ, vẫn chưa hết shock về những gì mình vừa trải qua.
“Cậu có thể ngừng nghĩ về điều đó” con yêu tinh nói “Cậu biết đấy, tôi có thể đọc được suy nghĩ của cậu. Và, đây là một việc rất quan trọng cho Giáng Sinh, vì vậy, nếu cậu muốn được vào Danh sách tốt đẹp một lần thì tốt nhất hãy đừng tức giận nữa.”
Conan thở dài và nhìn xuống Nhật bản đang nhỏ dần, biến mất vào khoảng không từ chiếc xe trượt.
Tạm thời tới đây thôi nhé, mình sẽ dịch và post tiếp sau. Chúc các bạn buổi tối ấm áp.
Author : Robloxcatstorm.
Translator : it's me.
Genre : Adventure/Fantasy.
Desclaime : Nhân vậy của bác Ao, fic của tác giả và bản dịch là của mình.
Summary : Có thể gọi là "Clause Close" hay "How to Gin stole Christmas"...
Status : fic gốc : complete, bản dịch đang tiến hành nhưng sẽ cố gắng xong trong ngày 24.
Rating : theo những gì mình quan sát thì fic này hoàn toàn trong sáng và rất dễ thương nên ai cũng đọc được, mình sẽ warn nếu có hint nhé.
Note : để dễ đọc và hấp dẫn hơn, mình đã thêm một số chi tiết miêu tả không có trong bản gốc nhưng yên tâm là không ảnh hưởng, xi nhê gì tới nội dung fic của tác giả cả.
Sắp tới Giáng Sinh rồi mà ngắm trong box toàn là fic buồn thôi.hjx. Vậy nên mình định sẽ dịch fic này làm quà X-mas cho các bạn. Hi vọng sẽ kịp làm quà cho mọi người vào Noel vì mình lười lắm. Mình chưa có kinh nghiệm nhiều trong dịch và viết fic nên mong các bạn chém nhẹ tay và tích cực góp ý nhé. Chúc mọi người vui vẻ. Giờ thì, here we go!
Conan ngồi vào bàn viết thư cho ông già Noel. Cậu không tin và không bao giờ tin vào câu chuyện một ông già to béo cưỡi cỗ xe trượt cả, nhưng Ran nghĩ rằng cậu đã viết. Conan không biết mình thực sự muốn gì cho Giáng sinh, có chăng chỉ là vài cuốn sách trinh thám. Cậu biết rằng sau khi đưa bức thư cho Ran, cô hứa sẽ gửi nó cho ông già tuyết nhưng thực ra là sẽ đọc nó và đi tìm quà theo yêu cầu của cậu. Thật là buồn! Conan đã không trung thực khi viết rằng cậu rất muốn video trò chơi Kamen Yaiba mà bọn nhóc lớp 1 đang rất thích và kết thúc bức thư một cách nhanh chóng.
“Em đã viết xong thư chưa, Conan-kun ?” Ran hỏi trong khi đang treo đồ trang trí.
“Xong rồi đây ạ” – Conan nói và đưa cho cô phong bì.
“Tốt lắm, chị sẽ gửi bức thư này cho ông già Noel ngay khi có thể” cô bước vào căn phòng khác và Conan thở dài ngay khi chắc rằng Ran sẽ không thể nghe thấy. Thật khó khăn để nói dối mọi người, nhất là Ran, mỗi ngày về mọi thứ. Conan biết cậu mong muốn điều gì nhất, đó là trở lại là chính mình.
Đội thám tử nhí, trừ Ai, đứng xếp hàng tại trung tâm mua sắm để yêu cầu "Ông già Noel" món quà mà mình muốn vào Giáng sinh này.
"Tớ sẽ xin Ông già Noel một chiếc đồng hồ mới" Mitsuhiko nói "Và tớ muốn một cái có sử dụng sóng radio thật nhạy"
"Tại sao cậu lại muốn một thứ như vậy ? " Conan tò mò.
"Có lẽ tớ sẽ dùng nó khi tớ lạc và tớ không biết giờ là mấy giờ"
"Phải"
"Thôi nào, Conan-kun. Cậu biết đấy, mỗi ngày với Đội thám tử nhí là một cuộc phiêu lưu mới mà" Genta nói.
"Chúng ta đã không nhận được yêu cầu nào trong một tuần rồi" Conan thở dài.
"Chúng ta vẫn có những cuộc phiêu lưu mới kể cả khi không có khách hàng mà" Mitsuhiko hào hứng "Thật dễ dàng"
Cuối cùng thì cũng tới lượt bọn trẻ được ngồi vào lòng “người hùng của Giáng Sinh”
“Và, cháu muốn ta tặng cháu gì vào Giáng Sinh nào, cậu bé ?” Ông già Noel của trung tâm thương mại hỏi.
“Một bộ Sherlock Holmes hoàn chỉnh ạ” Conan trả lời.
“Cháu không nghĩ rằng sẽ rất khó khăn để đọc bộ truyện đó ở tuổi của cháu sao ?” Ông già Noel ngạc nhiên.
“Cháu có thể đọc mà”
“Được, cháu có phải đứa bé ngoan trong năm nay ?”
“Có ạ”
“Ta mong là cháu đã nói thật, nếu không cháu sẽ không nhận được những cuốn sách đâu” Ông già Noel cười
“Cháu…” Conan nhìn lên.
Một trong những yêu tinh bên cạnh đó nhìn Conan nghi ngờ và hí hoáy viết gì đó vào tấm bảng trong tay.
“Được rồi,Conan-kun,tới giờ phải đi rồi.” Ran gọi.
Conan nhảy xuống khỏi chân của Ông già Noel và nắm tay Ran. Đội thám tử nhí đã có mặt ở điểm hẹn tiếp theo : cửa hàng truyện tranh. Một ngày không thể dài hơn được nữa.
Tuy nhiên, ánh mắt của con yêu tinh khi nãy nhìn Conan khiến cậu chột dạ, có vẻ như ông ta đang giả vờ ghi chú điều gì đó tốt đẹp về cậu vào tấm bảng thôi thì phải. Conan có một linh cảm kì lạ về họ, ngay cả khi họ chỉ là những người bình thường khoác lên mình bộ trang phục Noel lộng lẫy. Cậu cảm giác mình đang bị chú ý.
Từ trong của hàng truyện tranh, Conan liếc nhìn ra bên ngoài trong khi đang đọc một cuốn truyện trinh thám và cậu lại thấy con yêu tinh đó một lần nữa. Nó ra hiệu cho cậu tới gần. Conan đi ra khỏi cửa hàng, không để Ran trông thấy và nhận con yêu tinh của Ông già Tuyết đang đứng trước mặt mình.
“Có chuyện gì ạ ?” Conan hỏi “Cháu đã bỏ quên thứ gì sao ?”
Con yêu tinh hắng giọng và nói “Ta là một yêu tinh thật sự của Ông già Noel và ta ở đây để thay mặt Ông già Noel nhờ cậu giúp một việc.”
“Cái gì ?” Conan ngạc nhiên “Ông muốn gì ở cháu ?”
Vừa nói, con yêu tinh vừa lôi trong túi ra một cuộn gì đó rất dài từ trong túi và trải nó ra “Với lời đề nghị vui, Ông già Noel muốn cậu có mặt tại buổi nói chuyện của mình. Ông ấy hi vọng rằng cậu có thể làm một số việc của thám tử theo ý muốn của ông.”
Conan tự hỏi liệu mình có phải đang bị kéo vào trò đùa của một người đóng thế tại Trung tâm thương mại.
“Ta không phải một người đóng thế đâu cậu bé” Con yêu tinh cắt ngang suy nghĩ của cậu.
“Cháu đâu có nói vậy” Conan phản bác. Khoan, cậu nhận ra điều gì đó “Đợi đã, ông đọc được suy nghĩ của cháu ?”
“Ta đã nói với cậu ta là một yêu tinh giúp việc của Ông già Noel mà. Yêu tinh chúng ta có khả năng thần giao cách cảm”
“Thật lố bịch!” Conan nhướng mày.
“Chưa lố bịch bằng điều này đâu .” con yêu tinh búng ngón tay đeo găng của nó và bằng một cách nào đó, phép thuật xảy ra, họ đã rời khỏi trung tâm thương mại và ở trên nóc toàn nhà, trong một chiếc xe trượt tuyết với vài chú tuần lộc đang đứng yên chờ đợi.
Conan không có thời gian để quen với sự thay đổi đột ngột này khi con yêu tinh nhảy vào trong xe, rút ra một cây roi, vụt vào con tuần lộc ở gần nhất. Chiếc xe trượt bắt đầu di chuyển, những con tuần lộc phi nước đại, tiếng chuông leng keng như trong phim, bạn biết đó, uhm…Polar Express phải không nhỉ ? Hãy nghĩ về điều đó nhé. Những đốm sáng lấp lánh bay bay phía sau chiếc xe trượt băng qua bầu trời, trực chỉ hướng Bắc.
“Tôi đã bị bắt cóc bởi một trong những yêu tinh của Ông già Noel” Conan thầm nghĩ, vẫn chưa hết shock về những gì mình vừa trải qua.
“Cậu có thể ngừng nghĩ về điều đó” con yêu tinh nói “Cậu biết đấy, tôi có thể đọc được suy nghĩ của cậu. Và, đây là một việc rất quan trọng cho Giáng Sinh, vì vậy, nếu cậu muốn được vào Danh sách tốt đẹp một lần thì tốt nhất hãy đừng tức giận nữa.”
Conan thở dài và nhìn xuống Nhật bản đang nhỏ dần, biến mất vào khoảng không từ chiếc xe trượt.
Tạm thời tới đây thôi nhé, mình sẽ dịch và post tiếp sau. Chúc các bạn buổi tối ấm áp.