- Tham gia
- 4/10/2015
- Bài viết
- 580
Title: Hoa Anh Đào Mùa Đông
Author: Ayaka-HiMe (Lửa Địa Ngục)
Status : đã hoàn thành
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Gió nhẹ nhàng,khe khẽ trôi.Bầu trời mây và gió đổi thay trở nên lạnh lẽo như trái tim tớ...Hình như tớ đã qua biết bao nhiêu mùa hoa anh đào nở ,rồi trải qua biết bao nhiêu mùa đông lạnh giá.Thế mà ,giờ đây tớ vẫn chỉ luôn có 1 mình mà thôi.
''Còn nữa,em tuyệt đối không để người như thấy...
'' Thầy hãy nhớ kỹ...Ơ ? ''
'' Thôi nào Shinichi cũng vẫy tay đi ''
Lúc ấy,nụ cười của cô gái này đã làm tôi rung động ,cô ấy rạng rỡ như ánh mặt trời lại nhẹ dịu như những cánh hoa anh đào mong manh ,cô gái ấy lúc nào cũng cười-Nụ cười thật giả tạo,cô ấy cười để mọi người khỏi phải biết rằng cô ấy đang đau ,cô mềm dịu như thế mà vẫn cố gắng tiến lên trong cuộc đời này thử hỏi xem trên thế gian này còn được bao nhiêu người như thế ,tôi may mắn nên mới gặp em ,tôi hạnh phúc khi ở cạnh em và em - là người mà tôi luôn muốn bảo vệ nhất.
Tôi đi dưới những cơn mưa hoa anh đào rụng lả tả ,nhẹ mỉm cười ngước nhìn lên những cánh hoa đang nhẹ nhàng rơi xuống ,thầm hỏi : Hoa anh đào sao mà mong manh thế ? Chúng mong manh mà sao lúc nào cũng có vươn lên để khoe sắc cùng những loài hoa khác ? Dù yếu đuối và không mạnh mẽ nhưng làm vậy tôi sẽ không bao giờ bị tổn thương nữa * .Hoa anh đào cứ mãi rơi ,nỗi buồn của tôi cứ mãi không vơi ,lúc nào cũng thế tôi chờ đợi trong nước mắt rồi cuối cùng tôi được gì ,'' Tớ nhớ cậu,Shinichi '' .Lâu nay đông nào tớ cũng phải trải qua 1 mình ,nó đau nhiều lắm,mệt mỏi nữa...tớ muốn dừng lại ,còn cậu ? Cậu ở gần tớ như thế mà , vậy mà sao lại nhẫn tâm nhìn tớ khóc chứ ,cậu thật ác...
"Nếu tớ xuất hiện cậu sẽ gặp nguy hiểm mất,tớ...không muốn người con gái tớ yêu có mệnh hệ gì ,nếu không tớ tớ sẽ ân hận suốt đời...Xin Lỗi ,Ran"
"..."
*Shinichi,tớ hiểu rồi...tớ biết là cậu có lí do mà .cậu vì tớ nên mới thế ,cậu cứu tớ nên mới làm vậy .Thế mà tớ lại không biết tớ thật ngốc nghếch và vô vị...như mùa đông vậy
"Không ,không phải vậy đâu Ran mùa đông đúng là rất lạnh nhưng đó là mùa mà con người ta có thể được cảm nhận hơi ấm từ tình yêu của những người yêu quý,nó lạnh nên mới được ủ ấm nếu mà nó ấm áp như mùa xuân thì còn ai cạnh ta để sưởi ấm cho ta đây ? Với tớ ,bề ngoài cậu nhạt nhẽo,vô vị thật đấy nhưng...bên trong cậu lại nhẹ nhàng ,ấm áp .Tâm hồn của cậu đẹp hơn cả vẻ bề ngoài,trong mắt tớ cậu luôn mãi là 1 đóa hoa anh đào rơi giữa mùa đông"
Mùa đông ngay từ đầu đã rất lạnh và giờ nó lại càng lạnh hơn vậy mà lúc này cậu lại không ở bên để sưởi ấm trái tim tớ .Mùa đông lạnh lắm,chậm rãi đi qua giống như 1 nhát dao tàn nhẫn từ từ...từ từ cứa vào tim tớ ,tim tớ rỉ máu...rất đau.Tim tớ ngày càng vô cảm...rồi chết .Tớ sống 1 cách vô tâm và giả tạo,tớ đau khi thấy cậu rời xa tớ,buồn khi cậu không ở cạnh lúc tớ buồn ,tớ khóc cậu lại không hay .Tớ đã trải qua biết bao nhiêu mùa hạ ,chịu đựng biết bao nhiêu là mùa đông ,tớ vẫn cứ chờ...chờ mãi ...
Author: Ayaka-HiMe (Lửa Địa Ngục)
Status : đã hoàn thành
GIỚi THIỆU
Đây không phải là 1 câu chuyện ,cũng chẳng phải là 1 trò chơi,tôi viết cái này tập trung về suy nghĩ của Ran ( hầu hết là thế ) trong thời gian thiếu vắng Shinichi ,nó cũng định nghĩa về loài hoa anh đào nhưng lại là mùa đông .Tập trung miêu tả tâm lí ,suy nghĩ là cùng ~> tôi viết cái này cũng giống như 1 câu chuyện trên 1 trang giấy không khởi đầu mà cũng chẳng có cái kết.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Gió nhẹ nhàng,khe khẽ trôi.Bầu trời mây và gió đổi thay trở nên lạnh lẽo như trái tim tớ...Hình như tớ đã qua biết bao nhiêu mùa hoa anh đào nở ,rồi trải qua biết bao nhiêu mùa đông lạnh giá.Thế mà ,giờ đây tớ vẫn chỉ luôn có 1 mình mà thôi.
''Còn nữa,em tuyệt đối không để người như thấy...
'' Thầy hãy nhớ kỹ...Ơ ? ''
'' Thôi nào Shinichi cũng vẫy tay đi ''
Lúc ấy,nụ cười của cô gái này đã làm tôi rung động ,cô ấy rạng rỡ như ánh mặt trời lại nhẹ dịu như những cánh hoa anh đào mong manh ,cô gái ấy lúc nào cũng cười-Nụ cười thật giả tạo,cô ấy cười để mọi người khỏi phải biết rằng cô ấy đang đau ,cô mềm dịu như thế mà vẫn cố gắng tiến lên trong cuộc đời này thử hỏi xem trên thế gian này còn được bao nhiêu người như thế ,tôi may mắn nên mới gặp em ,tôi hạnh phúc khi ở cạnh em và em - là người mà tôi luôn muốn bảo vệ nhất.
Tôi đi dưới những cơn mưa hoa anh đào rụng lả tả ,nhẹ mỉm cười ngước nhìn lên những cánh hoa đang nhẹ nhàng rơi xuống ,thầm hỏi : Hoa anh đào sao mà mong manh thế ? Chúng mong manh mà sao lúc nào cũng có vươn lên để khoe sắc cùng những loài hoa khác ? Dù yếu đuối và không mạnh mẽ nhưng làm vậy tôi sẽ không bao giờ bị tổn thương nữa * .Hoa anh đào cứ mãi rơi ,nỗi buồn của tôi cứ mãi không vơi ,lúc nào cũng thế tôi chờ đợi trong nước mắt rồi cuối cùng tôi được gì ,'' Tớ nhớ cậu,Shinichi '' .Lâu nay đông nào tớ cũng phải trải qua 1 mình ,nó đau nhiều lắm,mệt mỏi nữa...tớ muốn dừng lại ,còn cậu ? Cậu ở gần tớ như thế mà , vậy mà sao lại nhẫn tâm nhìn tớ khóc chứ ,cậu thật ác...
"Nếu tớ xuất hiện cậu sẽ gặp nguy hiểm mất,tớ...không muốn người con gái tớ yêu có mệnh hệ gì ,nếu không tớ tớ sẽ ân hận suốt đời...Xin Lỗi ,Ran"
"..."
*Shinichi,tớ hiểu rồi...tớ biết là cậu có lí do mà .cậu vì tớ nên mới thế ,cậu cứu tớ nên mới làm vậy .Thế mà tớ lại không biết tớ thật ngốc nghếch và vô vị...như mùa đông vậy
"Không ,không phải vậy đâu Ran mùa đông đúng là rất lạnh nhưng đó là mùa mà con người ta có thể được cảm nhận hơi ấm từ tình yêu của những người yêu quý,nó lạnh nên mới được ủ ấm nếu mà nó ấm áp như mùa xuân thì còn ai cạnh ta để sưởi ấm cho ta đây ? Với tớ ,bề ngoài cậu nhạt nhẽo,vô vị thật đấy nhưng...bên trong cậu lại nhẹ nhàng ,ấm áp .Tâm hồn của cậu đẹp hơn cả vẻ bề ngoài,trong mắt tớ cậu luôn mãi là 1 đóa hoa anh đào rơi giữa mùa đông"
Hoa anh đào lúc nào cũng đẹp trong mắt mọi người
Còn với tôi nó chỉ đẹp khi nó là 1 đóa anh đào
Mùa đông...
Còn với tôi nó chỉ đẹp khi nó là 1 đóa anh đào
Mùa đông...
Mùa đông ngay từ đầu đã rất lạnh và giờ nó lại càng lạnh hơn vậy mà lúc này cậu lại không ở bên để sưởi ấm trái tim tớ .Mùa đông lạnh lắm,chậm rãi đi qua giống như 1 nhát dao tàn nhẫn từ từ...từ từ cứa vào tim tớ ,tim tớ rỉ máu...rất đau.Tim tớ ngày càng vô cảm...rồi chết .Tớ sống 1 cách vô tâm và giả tạo,tớ đau khi thấy cậu rời xa tớ,buồn khi cậu không ở cạnh lúc tớ buồn ,tớ khóc cậu lại không hay .Tớ đã trải qua biết bao nhiêu mùa hạ ,chịu đựng biết bao nhiêu là mùa đông ,tớ vẫn cứ chờ...chờ mãi ...
KẾT THÚC
Bài viết: Hoa anh đào mùa đôngĐính kèm
Hiệu chỉnh bởi quản lý: