- Tham gia
- 25/11/2011
- Bài viết
- 6.101
Có nỗi nhớ mang tên là biển cả [@Hoagio.]
Ngóng chiếc thuyền mau chóng sẽ ra khơi
Ở bên trên là cả một khoảng trời
Luôn chất chứa những nỗi niềm duy nhất
Có nỗi nhớ mang tên là chân thật [@Tui_map]
Đang ru hời điều dối trá thành tâm
Chịu nỗi đau sống lặng lẽ âm thầm
Cố gắng gượng để chờ ngày chia sẽ
Có nỗi nhớ mang tên là thơ bé [Ranmori2000]
Thưở dại khờ với điều ước xa xăm
Cùng hát ca cùng nhảy múa ngủ nằm
Cùng mơ ước về quãng đời trước mắt
Có nỗi nhớ mang tên là dằn vặt [Rio]
Cố đi tìm những mạnh vụn thời gian
Hàn gắn xong mà sẹo vẫn chưa lành
Luôn nhức nhối khi tìm về kỷ niệm
Có nỗi nhớ mang tên là ngụy biện [Nho]
Cứ giả vờ với đủ thứ lý do
Mà thật tâm lòng rối như tơ vò
Bao cảm giác khiến tâm hồn yếu đuối
Có nỗi nhớ mang tên là lạnh nguội [Lan Thanh]
Dần nhạt phai trong khoảng lặng mênh mông
Cuộc đời kia cứ tưởng mãi màu hồng
Nhưng đến lúc sẽ chẳng còn màu sắc
Có nỗi nhớ mang tên là huyễn hoặc [nhipcautre]
Tự dặn lòng rằng chẳng có gì đâu
Luôn sống trong những ảo tưởng nhiệm màu
Mà quên mất nỗi buồn ở thực tại
Có nỗi nhớ mang tên là sợ hãi [Le duy]
Đang mong chờ một hai vị cứu tinh
Giúp bản thân vượt lên được chính mình
Là liều thuốc trị bệnh tình cô độc
Có nỗi nhớ mang tên là sức sống [Néwsun]
Đang ngóng chờ niềm tin chấp cánh bay
Mãi vững tin theo đuổi suốt đêm ngày
Và hạnh phúc là nơi ta dừng lại.
Ngóng chiếc thuyền mau chóng sẽ ra khơi
Ở bên trên là cả một khoảng trời
Luôn chất chứa những nỗi niềm duy nhất
Có nỗi nhớ mang tên là chân thật [@Tui_map]
Đang ru hời điều dối trá thành tâm
Chịu nỗi đau sống lặng lẽ âm thầm
Cố gắng gượng để chờ ngày chia sẽ
Có nỗi nhớ mang tên là thơ bé [Ranmori2000]
Thưở dại khờ với điều ước xa xăm
Cùng hát ca cùng nhảy múa ngủ nằm
Cùng mơ ước về quãng đời trước mắt
Có nỗi nhớ mang tên là dằn vặt [Rio]
Cố đi tìm những mạnh vụn thời gian
Hàn gắn xong mà sẹo vẫn chưa lành
Luôn nhức nhối khi tìm về kỷ niệm
Có nỗi nhớ mang tên là ngụy biện [Nho]
Cứ giả vờ với đủ thứ lý do
Mà thật tâm lòng rối như tơ vò
Bao cảm giác khiến tâm hồn yếu đuối
Có nỗi nhớ mang tên là lạnh nguội [Lan Thanh]
Dần nhạt phai trong khoảng lặng mênh mông
Cuộc đời kia cứ tưởng mãi màu hồng
Nhưng đến lúc sẽ chẳng còn màu sắc
Có nỗi nhớ mang tên là huyễn hoặc [nhipcautre]
Tự dặn lòng rằng chẳng có gì đâu
Luôn sống trong những ảo tưởng nhiệm màu
Mà quên mất nỗi buồn ở thực tại
Có nỗi nhớ mang tên là sợ hãi [Le duy]
Đang mong chờ một hai vị cứu tinh
Giúp bản thân vượt lên được chính mình
Là liều thuốc trị bệnh tình cô độc
Có nỗi nhớ mang tên là sức sống [Néwsun]
Đang ngóng chờ niềm tin chấp cánh bay
Mãi vững tin theo đuổi suốt đêm ngày
Và hạnh phúc là nơi ta dừng lại.