- Tham gia
- 23/9/2011
- Bài viết
- 90
MỘT ngày lối cũ anh về
BÀI thơ viết tặng làng quê yên bình
THƠ mang cảm xúc riêng mình
KHÔNG gian đầm ấm nghĩa tình sắt son
TÊN chưa kịp đặt cho hồn
MANG theo tâm tưởng thân thương một chiều
TẶNG bao cảm xúc thương yêu
NGƯỜI ơi!có nhớ cánh diều tuổi thơ
LẶNG lẽ anh về thăm quê
(LẼ thường đâu dễ lời thề chóng quên)
MỘT chiều nỗi nhớ theo bên
NỖI lòng quê cũ kéo lên..rối lòng
BUỒN sao giờ ở phố phường
VƯƠNG bao bụi bặm trên đường lại qua
NHẸ lòng ôn kỉ niệm xưa
THẤY mười năm ấy như vừa hôm qua
LÒNG như lại ngập hồn thơ
MÌNH như tìm lại bến bờ yêu thương
VẮNG rồi giếng nước quê hương
XA quê vẫn giữ tình thương dạt dào
Bao nhiêu năm xa quê vẫn đau đáu một nỗi niềm yêu quê không thể diễn tả được thành lời. Chỉ biết rằng quê hương là sự khởi đầu ngọt ngào nhất của cuộc đờ. Cho đến bây giờ, trong những giấc mơ về tuổi thơ, vẫn nguyên vẹn hình ảnh dòng sông nhỏ, con đường có hàng rào bằng cây từ-bi, những mái nhà thấp thấp, những gương mặt bạn bè, người thân....những trò chơi con trẻ ríu rít trong cái nắng vàng như mật ong buổi ban trưa....tất cả như vừa mới hôm qua.
"...Một bài thơ không tên
Mang tặng người lặng lẽ
Một nỗi buồn vương nhẹ
Thấy lòng mình vắng xa..."
Xin Gửi trọn nỗi nhớ !!!!
BÀI thơ viết tặng làng quê yên bình
THƠ mang cảm xúc riêng mình
KHÔNG gian đầm ấm nghĩa tình sắt son
TÊN chưa kịp đặt cho hồn
MANG theo tâm tưởng thân thương một chiều
TẶNG bao cảm xúc thương yêu
NGƯỜI ơi!có nhớ cánh diều tuổi thơ
LẶNG lẽ anh về thăm quê
(LẼ thường đâu dễ lời thề chóng quên)
MỘT chiều nỗi nhớ theo bên
NỖI lòng quê cũ kéo lên..rối lòng
BUỒN sao giờ ở phố phường
VƯƠNG bao bụi bặm trên đường lại qua
NHẸ lòng ôn kỉ niệm xưa
THẤY mười năm ấy như vừa hôm qua
LÒNG như lại ngập hồn thơ
MÌNH như tìm lại bến bờ yêu thương
VẮNG rồi giếng nước quê hương
XA quê vẫn giữ tình thương dạt dào
Bao nhiêu năm xa quê vẫn đau đáu một nỗi niềm yêu quê không thể diễn tả được thành lời. Chỉ biết rằng quê hương là sự khởi đầu ngọt ngào nhất của cuộc đờ. Cho đến bây giờ, trong những giấc mơ về tuổi thơ, vẫn nguyên vẹn hình ảnh dòng sông nhỏ, con đường có hàng rào bằng cây từ-bi, những mái nhà thấp thấp, những gương mặt bạn bè, người thân....những trò chơi con trẻ ríu rít trong cái nắng vàng như mật ong buổi ban trưa....tất cả như vừa mới hôm qua.
"...Một bài thơ không tên
Mang tặng người lặng lẽ
Một nỗi buồn vương nhẹ
Thấy lòng mình vắng xa..."
Xin Gửi trọn nỗi nhớ !!!!