Nỗi lòng nặng trĩu của ông chủ khu du lịch Đại Nam

linh d2t

Tôi yêu hoa lộc vừng!
Thành viên thân thiết
Tham gia
4/6/2011
Bài viết
1.570
Đại gia Dũng 'lò vôi' chia sẻ, ông đã đặt dấu chấm hết cho con đường làm doanh nghiệp của mình khi kiện tỉnh Bình Dương.

Ông Huỳnh Uy Dũng - chủ khu du lịch Đại Nam đã đứng ra tố cáo, kiện Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương lên Thủ tướng Chính phủ về những vi phạm, những kiểu 'hành' doanh nghiệp của vị lãnh đạo này. Vụ kiện được cho là rất hy hữu đang khiến dư luận đặc biệt quan tâm.

Liên quan đến vụ kiện này, trả lời phỏng vấn mới đây, Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương Lê Thanh Cung đã khẳng định nhiều nội dung ông Dũng tố cáo là "bịa đặt, lừa đảo". Để rộng đường dư luận, cũng là để thông tin đa chiều hơn, PV đã có cuộc trò chuyện với ông Huỳnh Uy Dũng - Chủ tịch HĐQT công ty cổ phần Đại Nam về các thông tin xung quanh vụ kiện.

uiwkjmxk.jpg

Ông Huỳnh Uy Dũng trả lời phỏng vấn.

Dưới đây là những chia sẻ, tâm tư, nguyện vọng của ông Huỳnh Uy Dũng khi nói về quyết định 'để đời' - tố cáo Chủ tịch tỉnh Bình Dương lên Thủ tướng Chính phủ:

"Gửi đơn lên Thủ tướng chính phủ, tôi mong cơ quan thứ 3 là Thủ tướng chính phủ và Thanh tra Nhà nước sẽ kết luận việc này và tôi chịu trách nhiệm pháp luật trong đơn tố cáo, nếu tôi tố cáo sai, không đúng pháp luật. Nếu không có đủ uy tín, thật sự giờ này tôi đã phá sản rồi chứ không thể kéo dài đến ngày hôm nay. Không phải chỉ tôi, mà còn nhiều doanh nghiệp trong đất nước mình, bị cái “lệ” làm khổ. Tôi làm điều này để những ông lớn nhìn thấy doanh nghiệp đang khổ lắm.

Thực sự, doanh nghiệp là chiến sỹ kiến quốc, là những người nộp thuế, tạo công ăn việc làm, tạo an sinh xã hội, tạo sức mạnh cho đất nướ… Nếu cứ mãi bị cái “lệ” nó đè lên cái “luật”, họ “chết” hết còn ai nộp ngân sách, ai nuôi sống nội lực đất nước, sự cường thịnh của đất nước đâu ra. Con người phải có lòng tự trọng, khi quá rồi tôi mới làm vậy.

Nói thật, khi viết đơn tố cáo, tôi thức suốt gần một tuần lễ. Bên cạnh Đại Nam còn biết bao doanh nghiệp khác đang thiếu nợ ngân hàng, chỉ cần một văn bản ra là lãi suất vay ngày một nâng lên, hay bị ngăn lại dẫn đến sập tiệm, mất hết tài sản, phá sản, ngậm đắng nuốt cay và “chết” tức tưởi.

Khi quyết định làm vụ này, tôi xác định từ giã con đường doanh nghiệp, trong di chúc dành cho con trai tôi cũng không mong muốn nó làm doanh nghiệp nữa. Tôi sợ quá rồi. Tôi may mắn thoát ra được. Vợ chồng tìm cách tháo gỡ xóa hết nợ nần. Tôi nghĩ nếu tiếp tục làm, mình sẽ chết vì cái “lệ” này.

hfhhgplb.jpg

Khu công nghiệp Sóng Thần 3 buộc phải để hoang sau nhiều năm mỏi mòn chờ lãnh đạo tỉnh Bình Dương phê duyệt.

Tôi là người đại diện, sẵn sàng hy sinh để nói lên tiếng nói của doanh nghiệp. Họ khổ lắm rồi. Tôi đã gửi đơn thư rất nhiều, chờ riết chịu không nổi nên mới tố cáo. Khi làm điều này, tôi như tự đâm vào chính con tim tôi.

Tôi dám chắc, giỏi cỡ Bill Gates ở Mỹ qua Việt Nam mà bị những văn bản này cũng “chết”, ngân hàng không cho vay, nợ ngân hàng thì để đó. Bên này thì không cho góp vốn, không cho chuyển nhượng, không cho bán trong khi đất của mình đi mua, được cấp sổ đỏ, được 5 cái quyền của Quốc hội ban hành. Họ tước đi những cái quyền đó, rồi họ kéo, đẩy, đổ qua người này người kia thì không một doanh nghiệp nào có thể tồn tại với kiểu làm việc như vậy.

12_2.jpg

Ổ voi, ổ gà ngập trũng nước do chủ đầư không dám đầu tư vì vướng quy hoạch 'treo'.
Tôi mua đất để làm dự án, kinh doanh chứ đâu phải để tiêu xài. Nếu tôi làm bản chi tiết 1/500 sẽ có nhà đầu tư thứ cấp, doanh nghiệp đầu tư vào, họ mua để xây nhà ở cho công nhân, cán bộ công nhân viên cũng có thể xây nhà trọ làm sao đảm bảo được kiến trúc, đúng được mục đích phục vụ cho công nhân ở đó.

Dự kiến khu đất đó có khoảng 30-50 nghìn người lao động làm việc do vậy phải có chỗ ở kèm theo. Tôi đâu có làm nhà cho giới nhà giàu đâu, nhà giàu qua thành phố mới ở, còn tôi đi vào đối tượng người nghèo, người lao động thu nhập thấp. Sau khi có bản chi tiết 1/500, tôi đi tìm những người dân bị thiệt hại, bị đền bù ở đó. Tôi không biết họ, bởi tôi mua của tỉnh mà. Tôi giải quyết cho họ có khi một hai lô đất, có khi một nhà trọ. Họ dùng tiền trích ra xây nhà để phụ vụ cho công nhân, để có nguồn thu nhập. Tôi đã tính đến mức độ đó.

Việc tôi cắt hộ khẩu ra đi khỏi tỉnh Bình Dương, mở cửa đền Đại Nam để người dân tham quan miễn phí là hoài bão tôi muốn để lại cho đời. Bây giờ Đại Nam đã mở miễn phí cho dân rồi. Còn bên du lịch tôi dự tính sau này đủ vốn tôi bàn giao lại cho người khác làm, lấy tiền đó xây đền, đình, số còn lại đưa vào quỹ từ thiện.

Tôi xác định dâng hiến hết cho xã hội. Đứng ở vị trí như thế tôi mới dám tố cáo vụ việc. Nếu xác định còn làm nữa, cuộc đời tôi không muốn kiện cáo thế này đâu.

Cũng cần nói thêm, thời điểm năm 2008-2009 rất khó khăn, chuẩn bị mở cửa Đại Nam, tôi phải huy động vốn của nhân viên để thực hiện dự án cũng là lúc bắt đầu “treo” dư án. Tôi phải huy động khoảng 410 tỷ đồng tiền vốn để chờ xây nhà trọ. Chờ hoài không được thì nhân viên đã trả lại. Tôi trả lại họ vốn và lãi ngân hàng. Đến giờ này, số đất cho nhân viên góp vốn khoảng 410 tỷ, tôi đã thu hồi lại được phân nửa.

Vì tiền của họ góp vốn vô chờ thực hiện tiếp dự án. Họ là nhà đầu tư thứ cấp nhưng do kéo dài quá họ không chịu nổi. Bất cứ ai, chỉ cần trong vòng 5 phút đồng hồ là tôi trả lại tiền cọc và lãi ngân hàng. Tôi đã trả được 50% nhân viên góp vốn. Họ hầu hết là những người nghèo không có tiền mua nhà trong khu thành phố mới, nên đầu tư vào đất của tôi để cất nhà, phục vụ cho công nhân thuê ở .

Bản quy hoạch chi tiết 1/500 tôi nộp từ 26/10/2009. Cho tới giờ tôi vẫn không thay đổi so với quy hoạch chi tiết 1/2000, không phá vỡ cảnh quan đô thị, không sai một mét đất nào. Tôi thề, từ nay đến lúc chết đi tôi không dám đi vay mượn một đồng nào nữa, nếu tôi phạm lời thề, trời tru đất diệt.

Thôi chuyện đời mà, ông bà xưa có câu “được chim thì quăng ná”, "được cá thì quăng nôm”. Tôi thấy bản thân đã quá đủ, tôi rời Bình Dương để ra đi. Tất cả những gì của Bình Dương tôi đưa vào từ thiện. Tôi xây dựng 17 ngôi đền thờ ông cha tổ tiên, có thành lập hội đồng kiểm duyệt đàng hoàng.

Tâm niệm cuối cùng, tôi mong các vị lãnh đạo đất nước, chính quyền nên quan tâm đến các doanh nghiệp, trong đó không có tôi. Tôi nói cho những người còn lại, đang kinh doanh làm ăn. Có nhiều lý do, nhưng có một nguyên nhân quan trọng là nếu doanh nghiệp nào giống tôi thì phá sản rất nhanh".

Theo VTC News
 
Một người như ông Dũng anh không tin là lại đặt điều, tố cáo để làm gì? Của cải ổng ăn chơi chục đời chưa hết, thích thì có thể nghỉ rồi, nhưng ổng muốn làm cái gì đó để lại cho đời, để Việt Nam có cái để tự hào, thì không có lý do gì để đi làm chuyện không đâu
 
Bên Thành phố mới có những khu xây dựng rất đẹp, đường rộng, mát, 2 bên là khu nhà cao cấp nhìn mê lắm, y như trông catalogue nhà ý. Nhưng vắng hiu @@ lâu lâu có vài chiếc xe máy chạy qua. Vài khu nhà không thấy dấu hiệu giống đang sử dụng. Có khi nào lại liên quan đến vấn đề quyền sử dụng gì không? :-?
 
Ông Dũng nói chắc đúng thôi.ai lại rảnh rỗi kiện tỉnh chứ.Hi vọng quốc hội đọc và sửa.Quan trọng hơn là trả lại danh dự cho ông Dũng.
 
"Phép vua thua lệ làng". Vn cứ như vậy thì làm sao vươn lên được chứ.
 
Thời sự VTV tối nay cũng có nhắc tới, nghiêng hẳn về tỉnh Bình Dương :v
Nói thật thì những chuyện bên trong của họ, mình chỉ đứng ngoài nhìn vào chưa chắc đã đưa ra được kết luận đúng.
 
Bên Thành phố mới có những khu xây dựng rất đẹp, đường rộng, mát, 2 bên là khu nhà cao cấp nhìn mê lắm, y như trông catalogue nhà ý. Nhưng vắng hiu @@ lâu lâu có vài chiếc xe máy chạy qua. Vài khu nhà không thấy dấu hiệu giống đang sử dụng. Có khi nào lại liên quan đến vấn đề quyền sử dụng gì không? :-?

Chắc do mắc quá không có ai mua:))
 
Lan Thanh Ừ cũng có thể, mà cũng có khi có mâu thuẫn gì đó chưa giải quyết được, chứ xây cơ sở hạ tầng như thế thì chắc phải có đơn vị đăng kí từ trước hoặc trong khi nó được xây.
Như ở chỗ tui á! Xây 2 tòa nhà to đùng làm chợ trung tâm thành phố nhưng xây xong mấy tháng chưa được đưa vào sử dụng vì nhà đầu tư đòi tiền thuê kiot quá cao, tính bằng tiền tỉ @@ hộ buôn bán lấy đâu ra tiền mà thuê. Đến mức xảy ra biểu tình về việc đó luôn mà. Bây giờ chỉ có 1 số kiot có người thuê, chủ yếu là người có quan hệ với bên đó mới có thể có cho mình 1 cái kiot để bán.
 
Vế mấy luật tố tụng hay luật đất đai kia thì em chẳng rõ để có thể nx trong vụ này ai đúng ai sai theo luật được. Nhưng em thấy trong vụ này thì mn nghiêng về phía ông Dũng hơn cả, anh cũng vậy. Anh Sun và ông Dũng có điểm giống nhau, đều là người sáng lập, tạo dựng nên góc nhìn vẫn có phần ưu ái cho ông Dũng.

Trong vụ này thì em cũng bị nghiêng về phía ông Dũng như mọi người, nhưng cũng hơi có suy nghĩ khác một tý, giống như vụ hôi bia thì em có nghĩ là bên cty tiger bia có lợi dụng vụ đó, làm rầm rộ trên báo chí để marketing trá hình luôn.
"Khách đổ về Đại Nam khi nghe đk tin miễn phí và cũng sắp đóng cửa, như vậy sẽ có cơ hội để làm một số thứ gì đó", thứ gì thì em không nói nữa, nói ra lại bị ăn đạp luôn. :p

P/s: Có phải Newsun kêu em vào vụ thảo luận này để em được nhìn nhiều hơn những mặt tối về bộ máy quản lý, về mấy ông quan to chức lớn ỷ vào quyền thế làm bừa,... chèn ép doanh nghiệp (vụ KDL Đại Nam này khi nhìn vào đều thấy rõ ràng là chèn ép quá đáng mà).
 
Thiên Ngân Vụ này không giống vụ hôi bia đâu em, cái giá phải trả của nó là hoàn toàn khác nhau, ông ấy không cần PR thì khách đến Đại Nam hàng ngày cũng tấp nập rồi, mà việc này còn làm tuyệt đường làm ăn, có nguy cơ dính tù tội... hơn nữa không chỉ riêng công ty lớn như của ông Dũng mới thấy điều này, mà như bọn anh làm cũng đã thấy từ rất lâu rồi, có hay chăng là du di để mà sống hay đấu tranh sống còn thôi, 99% chọn phương án A, và những người như ông Dũng rất hiếm gặp.
 
Bởi vì biết là sẽ không có kết quả nên mới phải chọn phương pháp du di mà sống.
Còn ý kia em chỉ lấy ví dụ cho cách suy nghĩ theo hướng xấu về một vấn đề của em thôi, hoàn toàn k đả đụng gì đễn vấn đề PR trong vụ này. Cái đó em cũng nói trong cmt trên của em rồi.
Mà chốt lại là suy ngĩ của em vẫn thiên về hướng tốt, tức giống suy nghĩ của anh và mn, cũng ủng hộ ổng.
 
Newsun , anh có nghĩ nếu như vụ này giải quyết không khéo thì sẽ lại có biểu tình không anh
 
"Tôi dám chắc, giỏi cỡ Bill Gates ở Mỹ qua Việt Nam mà bị những văn bản này cũng “chết”, ngân hàng không cho vay, nợ ngân hàng thì để đó. Bên này thì không cho góp vốn, không cho chuyển nhượng, không cho bán trong khi đất của mình đi mua, được cấp sổ đỏ, được 5 cái quyền của Quốc hội ban hành. Họ tước đi những cái quyền đó, rồi họ kéo, đẩy, đổ qua người này người kia thì không một doanh nghiệp nào có thể tồn tại với kiểu làm việc như vậy." - chính xác!
 
×
Quay lại
Top Bottom