- Tham gia
- 22/1/2011
- Bài viết
- 180
Tác giả : Gin
Nguồn : me.zing.vn
Hồi 1 : Nỗi hận trong thâm tâm nó
- Nó tên là Băng - Ngụy Băng . Nó là một đứa con gái như bao cô gái khác yếu đuối và mỏng manh . Nhưng trong nó có lẽ đã hóa đá lâu rồi , phải chăng là từ cái ngày nó được sinh ra trong cái xã hội ngột ngạt này ??
- Nó sống ở 1 khách sạn 5 sao , một mình và... thật ra là ba mẹ nó còn sống đủ cả
Một ngày nữa lại đi qua ,hôm nay trời mưa thật to , nó quẳng cái bao đang cầm trên tay và nhảy lên cái gi.ường tạo 1 tiếng rõ to , thở thật mạnh và hét lên : “ Khốn nạn ,cái thằng trời, mưa đúng hôm chị mày đang định tẩn vài thằng ..
MÀY.....
Nói rồi, nó lấy tay đập mạnh lên cái gi.ường , những giọt máu nhỏ xuống trên mái tóc đen nhánh
- Nó đã nhận ra và nó biết , chắc lại tại vụ lúc nãy, mà sao nó chẳng đau ?? hay là tại đau quá rồi
Sáng đến thật nhanh , cái báo thức ren inh ỏi còn nó thì vẫn cứ từ từ mà đã là 7h30 , nó có biết mình đã trễ tiết đầu ??
- Lão giám thị đã đứng chực trước cổng chính , nó nhếch miệng : “ Ngu ngốc “ . Lão đã thấy nó , 2 người rượt nhau thật nhanh
Bỗng..
Thì ra là lão vồ hụt, lại trúng phải cái dụng cụ bắt chuột ngay cái ổ phân gà .
- Không có cửa đâu thầy giáo yêu quý của em ạ ,vậy hẹn gặp thầy vào ngày mai nhé, rồi nó chạy vội với một giọng cười thỏa mãn
Đã sắp hết tiết 2 , các lớp học bắt đầu nhốn nháo hẳn lên và dãy phòng của lớp 12A cũng vậy , nó dùng chân đạp thật mạnh cánh cửa
- Ồ ,có vẻ như em đến hơi trễ ?? Mà cô giáo này , hôm nay cô đẹp ra đấy , không 1 tiếng ồn nào và giờ chỉ còn vài tiếng thì thầm
Mà Cô giáo thì run đến nỗi làm rơi cả viên phấn
- Cô chỉ gật đầu 1 tiếng và nói giọng hơi nhỏ ,chỉ con nghe the thé ,em ổn định chỗ ngồi rồi chúng ta tiếp tục bài học
Hôm nay chúng ta tiếp tục phần Tập Làm Thơ . Em nào xung phong ??
- Đã có 1 cánh tay , vâng không ai khác đó chính là Ngụy Băng , nó vươn cao với 1 vẻ mặt đắc chí .
Thiệt là mắc cười ,bà cô lại làm rơi phấn nữa và giọng bả giờ chỉ còn mình bả nghe : “ Ừ , em đọc đi “
- “Thà rằng ăn bát cơm rau
Còn hơn cháo thịt để thiu 4 ngày “
Cả lớp cười rõ to còn cô giáo thì hét lên : “ Em .. theo tôi lên phòng giám thị ngay “
- nó nhếch miệng : " Lại dọn phòng vệ sinh 1 tuần nữa chứ gì ?? "
Bà cô trả lời giọng bực dọc :" biết rồi thì em mau thực hiện đi "
- Dạ , nhưng em đang " mắc " cô
Cả lớp được một trận cười rõ to ,còn bà cô giáo giận quá mà cũng không dám đụng đến Ngụy Băng vì cái trường này chả là gì so với gia đình nó , vội ra khỏi lớp đóng sầm cửa lại .
- Nó đã thỏa mãn ý nguyện rồi trèo vội qua cửa sổ ,nó nói to : " Tụi bây tự quản có gì thì gọi cho tao " rồi biến hẳn
Hồi 2 : Trò chơi kích thích
Bên Ngoài , Động cơ của những chiếc xe máy vang giòn đến nứt trời .Còn ở trong thì các thầy cô giáo phải gọi là :" ngơ ngác như con nai vàng "
- Và nhanh như 1 con sóc từ tầng 3 nó lao xuống tầng 1 bằng 1 lối đi hết sức đặt biệt , các giậu hoa ven cửa lớp và cũng rất dễ thương ,nó tránh sự giẫm đạp lên những đóa hoa rực rỡ vừa chớm trong nắng sớm ban mai
Giờ đã là giữa trưa , và Nó - Ngụy Băng đang cùng bọn bạn thân , 1 lũ côn đồ và.. toàn là những thằng con trai , cùng chạy trên tuyến đường ở 1 ngã ba nhỏ trên chiếc Sidecar ưng ý của nó .
- Có trò chơi nào kích thích hôm nay không ?? Nó hỏi giọng vẻ hơi nhàm
À thật ra thì có 1 ý rất thú vị . Cướp nhà băng thì sao ,tao thấy trò này hơi bị kích thích nha !
- Xàm . Tao quyết định rồi , hôm nay chúng ta sẽ tiễn 1 thằng cảnh sát vào khu rừng kia , nói rồi nó nhìn về 1 phía xa xăm ,nơi rất xa là xa 1 cánh rừng rậm đang cư trú
Và buổi chiều đến thật nhanh ,những tia nắng mất dần nhường chỗ cho những đám mây mơ màng
Nó cũng đã đánh 1 giấc thật ngon trong căn hộ cao cấp của nó . Phòng nó có đến 2 tủ đồ lận, nó tiến đến cạnh cái tủ phía tay phải , nhìn cái tủ như mún nổi mốc , như đã lâu lắm rồi nó chưa từng động đến và .. ngạc nhiên chưa, toàn những bộ voan nữ tính mà trong óc của chúng ta dường như tưởng tượng nếu nó - 1 đứa con gái bị biến tính chẳng hạn , mạnh mẽ hơn cả 1 thằng con trai mà mang vào chắc ai cũng sẽ nghĩ là ... bị thoái hóa
Xin đính chính lại là Ngụy Băng là 1 cô gái với 1 vẻ đẹp rất ư là kiêu sa ,cô là con lai việt - Mỹ
Và ... như một thiếu nữ vừa đôi mươi cô nhẹ nhàng đi đến nơi đó ,cái nơi mà cô chuẩn bị mọi thứ cho ngày hôm nay .
- Một anh cảnh sát đang đứng chực trước cửa , anh ta trông nghiêm túc như pho tượng ấy ,rồi 1 thiếu nữ nhẹ nhàng bước tới và cô ta đi trọn bộ với màu hồng trông thật yêu ,anh cảnh sát sửng người , rồi bất giác đỏ mặt .
Nó - Ngụy Băng như đã thu được nữa cuộc hành trình bất giác đưa tay khuất mặt như để giấu đi nụ cười đầy ngụ ý
Hồi 3 : Trái tim màu đen
- Khuôn mặt nó thay đổi cảm xúc trong tích tắc ,nó rơi lệ ,những giọt lệ giả tạo nhưng sao trông lại thật đến thế ?? Nó không nói gì chỉ nín thinh ,anh cảnh sát bối rối rồi tự nhiên phải cất giọng trước .
- Cô cần gì ??
- Nó khép nép .Can you speak english ??( anh có thể nói tiếng anh không ?? ) ; thiệt tình ,nó lại nói tiếng anh , mà chả phải nó là con lai nên đối với nó việc giả dạng 1 người nước ngoài thật đơn giản . Nhưng giả dạng làm gì ?? không ai biết cả
- Rồi nó nắm lấy tay anh cảnh sát cứ thúc mãi làm anh đành phải theo , mà ai chả nghĩ tên cảnh sát này dê cụ ?? nhưng thật tình thì anh ta còn trẻ lắm mà trông thật thà đến nỗi dễ dàng bị lừa ấy .
- Nó cứ dắt anh ta đi lòng vòng, thỉnh thoảng tự nhiên 1 cái gì đó khiến anh ta vấp ngã , phải chăng đó là 1 phần của kế hoạch ??
- Ôi mà những 2 lần kia , thiệt là mất mặt .. Còn nước chẳng biết từ cái nhà nào mà nó rơi xuống phải nói là " te tua hơn cả con bạch tuộc "
Anh cảnh sát thì cứ cho hôm nay là ngày xui của mình ,mà anh ta quá ngu ngốc khi đi theo một đứa con gái lạ ,vả anh ta lại là cảnh sát ,bỏ nghề sớm cũng đáng '
Anh ta trông đã thảm lắm rồi , không thể cứ đi mãi nên đành lên tiếng " cô ơi , đến giờ tôi phải thay ca trực rồi " . Mặt nó trệ xuống ,nó ứa nước mắt " Please ! " ( làm ơn mà ! )
Lúc này đồng hồ đã điểm 5h30 ,thời gian đã đến , nó hét lên như 1 nhỏ điên , nó chỉ về phía bên phải ,1 tên lạ mặt đang mang 1 con dao lao thật nhanh về nó
Nó nắm tay anh cảnh sát , anh ta như hiểu ra kẻ đó là kẻ đã đe dọa cô ấy , chỉ là suy nghĩ của anh ta thôi
... Rồi 2 người cùng chạy về phía khu rừng ,vâng chúng ta đang nhắc đến khu rừng , kế hoạch dường như đã thành công ??
Nó Ngã ,tên cầm con dao cứ lăm lăm về phía nó và hắn đã đuổi kịp
- Hắn toan đâm nó thì tên cảnh sát đỡ giúp nó , mà nó xô ra thế là xong ,nó đã chết chăng?? 1 cú chí mạng , tên cảnh sát há hốc . Tên cầm dao cười thỏa mãn , nó chết rồi , tới lượt mày đó thằng ngu
Anh ta cũng hoảng mà không tới nỗi mất hết lý trí anh ta rút từ trong túi ra 1 khẩu súng và hét lên : Cảnh sát đây ,đầu hàng đi " , giờ là cái thời nào rồi mà cái nước Việt Nam này còn quan tâm đến cảnh sát ,bọn cảnh sát chỉ được cái danh ,từ sau 1 tên khác phang cho tên cảnh sát 1 cú rõ đau
- Giờ nó mới bắt đầu ngưỡng dậy : " Tên Ngu , ném hắn xuống sông " .
Mấy tên còn lại còn e ngại :" Mà nó đang bị thương "
- Tao bảo : " NÉM HẮN XUỐNG SÔNG "
Nó mà chết là tiêu cả lũ , Băng ,bình tĩnh đi
- Nó hét lên :" Thằng ngu đó nó không chết được sớm vậy đâu ,nếu ai bị như nó cũng chết thì mấy người con sống được đến hôm nay hả ?? Cùng lắm cho hắn ngao du dưới đại dương vài ngày hoặc bị phế là cùng . NÉM XUỐNG "
Bọn nó không dám cãi lời đành cho tên cảnh sát theo dòng nước trôi
Nó mở miệng cười to ,hôm nay thiệt tình vui ,ai đời cảnh sát lại nhầm nước tương với máu cơ chứ . Nó mà có thoát thì đây vẫn là người bị hại mà . Haha
Hôm nay tới đây thôi , nói rồi nó bỏ vào tay bọn bạn những 1 triệu. Bọn nó không nhận , nhưng nó cũng quyết không lấy lại
- Cứ lấy đi ,hôm nay tao bao
Bọn nó nhìn nhau rồi nói
- Không đi chung hả ??
Ờ ,để bữa khác ,tự nhiên bữa nay tốn sức nhiều quá nên tao mệt , thế nhé !
.. Rồi nó chạy về phía bìa rừng , lướt trên chiếc Sidecar quen thuộc về ngôi nhà nhỏ mà mọi người gọi là sang trong của mình
Có 1 lá thư ở đầu cửa , Nó nhăn mặt ." Trò gì đây ?? "
Nó đóng sầm cửa lại rồi xé toạc bìa lá thư
Đó là bức thư của ba mẹ nó :" Thương nhớ con gái của ba mẹ !
Mai là ngày sinh nhật của mẹ và chúng ta sẽ kỷ niệm nó bởi 1 bữa tiệc tại nhà hàng 3 sao " Queen " , nó ở tại địa điểm
... Và hãy có mặt tại đó con nhé , mẹ đã gửi sẵn y phục cho con rồi .
Yêu con nhiều ! "
Khốn nạn , yêu tôi ư ?? thiệt là kinh tởm mấy người đã bao giờ yêu tôi đâu ,BIẾN ĐI, CÚT HẾT ĐI !
Nó đập phá hoang tàn mọi thứ mà nó có trong cái phòng hạng nhất của khách sạn này . Mấy người cứ tha hồ mà bồi thường còn tôi đây sẽ làm BIẾN TẤT CẢ !
Hồi 4 : Sâu trong ánh mắt
- Đêm đó là 1 đêm dài đằng đẵng ,màn đêm dường như chưa muốn dứt cứ đứng đó mãi ,trầm ngâm trông mà đến rợn người
- Sáng hôm sau cũng là một ngày chẳng mấy tốt đẹp gì , và Nó - Ngụy Băng cũng mang một tâm trạng bực dọc khó tả , Nó bực ,bực vì tại sao nó lại ở tại cái phòng mà nó không thể trèo từ trên xuống ,đành ngậm ngùi mở cửa
Bên ngoài đã có 2 tên chực sẵn ,trông bọn này cũng uy lắm cơ , bao trùm bởi một màu đen ,lại còn được cái mác tóc đinh trông thiệt mắc cười . Bọn này ở đó để phục tùng một ai đó , nhưng là ai thì ta không biết , chỉ biết chúng muốn ngăn nó ,không cho nó ra khỏi đây
- Nó hét :" Lũ khốn nạn ,ông bà ,già tao sai tụi bây đến đây phải không ? BIẾN ĐI trước khi tao nổi điên "
Bọn nó nhìn nhau 1 lát
- Thưa tiểu thư ,tiểu thư hãy về phòng cho đến chiều nay . Đó là mệnh lệnh của phu nhân
MÀY ..."
- "Chúng tôi xin lỗi chúng tôi đành dùng biện pháp mạnh để giữ tiểu thư "
Bọn đó đều là những võ sĩ bậc nhất được thuê với giá cao ,nó làm sao đủ khả năng địch lại , nó đành vào phòng 1 cách không mấy tự nguyện
- Nhưng hơn ai hết ,Ngụy Băng là một cô gái ngang bướng , nó mà chịu đầu hàng dễ dàng vậy ư ?? Không , chẳng qua nó về phòng để chuẩn bị 1 kế hoạch khác thôi.
..... Cái điện thoại tự nhiên cứ reng lên mãi
- Nó cũng tự nhiên nghĩ ra 1 điều gì đó ,1 điều làm tâm trạng nó thay đổi
Đúng lúc lắm Mạnh
.... Rồi nó nhấc điện thoại lên vẻ thỏa mãn lắm . Đến đón tao nha , 5 phút ??
- 3 phút là đủ ,rồi bên kia tắt máy
Nó đập cửa vài cái ,rồi ngã xuống ,quằn quại . Bọn kia hoảng quá chưa kịp làm gì ,đang định gọi Bác Sĩ đến thì nó phóng như bay , Bọn kia cũng đuổi theo
... Nhưng nó là vận động viên Maratong số 1 ,đuổi kịp nó lại là 1 việc khác
Đến tầng 2 Nó phóng thẳng xuống tầng 1 và nơi đó thằng bạn iu quý của Nó đã chực sẵn từ lúc nào . Nó hét lên : " Nói quý phu nhân của các vị rằng tôi đây không có thời gian đến đâu nhé " .
... Rồi bọn nó phóng đi như bay , nó dường như không thoải mái cho lắm vì hôm nay nó không cưỡi chiếc xe mà nó ưa . Dẫu sao nó nghĩ cũng mừng vì thoát được
- Cảm ơn nhé Mạnh , mày đến đúng giờ thật , lần này tao mang ơn mày đó
- Thôi ,ơn nghĩa gì , mình là anh em mà . Nhưng ẩn trong câu nói đó lại bao chứa 1 hàm ý khác . Mạnh nó thích Băng , thích từ lần gặp đầu tiên , có lẽ là cái mà người ta gọi là " Sét đánh trúng tim "
Nhưng càng thân với nó thì lại càng hiểu Băng là một cô gái mạnh mẽ và chưa khái niệm được chữ " yêu " . Bạn biết không , nếu như không nói thì ta sẽ bị " mất " vì cái ngày mà bọn nó đi chung sẽ chẳng còn bao lâu nữa đến khi một người nào đó xuất hiện
Cái xe vẫn chạy ,chạy trong những tia nắng ban trưa , chạy trong cái khí oi bức của sự ồn ào và hoa mỹ đến ngột ngạt .......
Hồi 5 : Chạm mặt
Và buổi chiều hôm đó đến thật mau , dĩ nhiên bữa tiệc thịnh soạn tại cái nhà hàng nào đó tại cái nơi nào đó sắp bắt đầu , mà chính xác là cái nào thì nó chả nhớ , thiệt là hoang mang , phải chăng nó đang lo cho cha , mẹ nó ?? Không, chả đời nào !
Nó cứ miên man nghĩ ngợi trên chiếc xe mà thằng bạn thân nhất của nó đang cưỡi ,chỉ được 1 lúc thôi ,thì lại có kẻ tìm đến , chặn ngay giữa xa lộ
- Mày ... Còn quên món nợ hôm bữa " Tên cầm đầu vác trên lưng 1 cây đinh ba rõ to , cuộc chiến này xem chừng không xong
Nhưng kẻ thù của bọn chúng là Mạnh ,chứ đâu phải Băng . Mạnh cũng nhận ra dấu hiệu bất thường ,như là sẽ không êm đềm , nó bảo Băng : " Chạy "
Chạy ,chạy ư ?? Mày điên sao ,làm sao mày có thể đánh lại nhiều thằng như vậy . Tao.. không đi đâu hết vì ... Mày là bạn tao
Chợt Mạnh , nó thấy " nhói " lạ thường . Chỉ là bạn ,bạn thôi nhưng đối với nó bây giờ bạn là quá đủ .
- Nó bảo Băng : " Hãy đi con đường mà mặt trời đang rọi , sẽ thấy 1 cây Phong lá đỏ , nơi đó sẽ có người giúp tớ , được chứ ?? "
- Tụi mày tâm tình hơi bị nhiều , lên đi tụi bây "
Giờ không phải là lúc còn thừa để suy nghĩ ,cái đầu nó chẳng biết gì cả ,chỉ có cái thân là hoạt động, nó phóng như điên về cái hướng kì dị mà Mạnh bảo , Nó cũng tin rằng mình đi đúng đường
Nhưng cái gì cũng không dễ dàng cả , phía sau là cả 1 bầy sói đang rượt theo chú cừu non . Những chiếc xe cứ phóng như điên tạo nên những tia lửa xẹt ngang 1 cách đáng sợ .
Nắng sắp tàn , đúng vậy nắng sắp tàn rồi , nếu không đến kịp thì nơi mà mặt trời dẫn lối sẽ biến đi
...
Không , không hẳn quá muộn ,nó đã thấy .. Từ phía xa xăm 1 cây Phong lá đỏ rực đang hưởng những tia nắng cuối cùng còn sót lại của buổi ban chiều
- Dưới gốc cây , 1 chàng trai đang gật gù bởi 1 giấc ngủ rất bình yên
Và ... 1 cô gái đã đánh thức sự yên bình đó bằng 1 tiếng thét
- Nó hét lên : " Cứu ,cứu với "....
Nguồn : me.zing.vn
Hồi 1 : Nỗi hận trong thâm tâm nó
- Nó tên là Băng - Ngụy Băng . Nó là một đứa con gái như bao cô gái khác yếu đuối và mỏng manh . Nhưng trong nó có lẽ đã hóa đá lâu rồi , phải chăng là từ cái ngày nó được sinh ra trong cái xã hội ngột ngạt này ??
- Nó sống ở 1 khách sạn 5 sao , một mình và... thật ra là ba mẹ nó còn sống đủ cả
Một ngày nữa lại đi qua ,hôm nay trời mưa thật to , nó quẳng cái bao đang cầm trên tay và nhảy lên cái gi.ường tạo 1 tiếng rõ to , thở thật mạnh và hét lên : “ Khốn nạn ,cái thằng trời, mưa đúng hôm chị mày đang định tẩn vài thằng ..
MÀY.....
Nói rồi, nó lấy tay đập mạnh lên cái gi.ường , những giọt máu nhỏ xuống trên mái tóc đen nhánh
- Nó đã nhận ra và nó biết , chắc lại tại vụ lúc nãy, mà sao nó chẳng đau ?? hay là tại đau quá rồi
Sáng đến thật nhanh , cái báo thức ren inh ỏi còn nó thì vẫn cứ từ từ mà đã là 7h30 , nó có biết mình đã trễ tiết đầu ??
- Lão giám thị đã đứng chực trước cổng chính , nó nhếch miệng : “ Ngu ngốc “ . Lão đã thấy nó , 2 người rượt nhau thật nhanh
Bỗng..
Thì ra là lão vồ hụt, lại trúng phải cái dụng cụ bắt chuột ngay cái ổ phân gà .
- Không có cửa đâu thầy giáo yêu quý của em ạ ,vậy hẹn gặp thầy vào ngày mai nhé, rồi nó chạy vội với một giọng cười thỏa mãn
Đã sắp hết tiết 2 , các lớp học bắt đầu nhốn nháo hẳn lên và dãy phòng của lớp 12A cũng vậy , nó dùng chân đạp thật mạnh cánh cửa
- Ồ ,có vẻ như em đến hơi trễ ?? Mà cô giáo này , hôm nay cô đẹp ra đấy , không 1 tiếng ồn nào và giờ chỉ còn vài tiếng thì thầm
Mà Cô giáo thì run đến nỗi làm rơi cả viên phấn
- Cô chỉ gật đầu 1 tiếng và nói giọng hơi nhỏ ,chỉ con nghe the thé ,em ổn định chỗ ngồi rồi chúng ta tiếp tục bài học
Hôm nay chúng ta tiếp tục phần Tập Làm Thơ . Em nào xung phong ??
- Đã có 1 cánh tay , vâng không ai khác đó chính là Ngụy Băng , nó vươn cao với 1 vẻ mặt đắc chí .
Thiệt là mắc cười ,bà cô lại làm rơi phấn nữa và giọng bả giờ chỉ còn mình bả nghe : “ Ừ , em đọc đi “
- “Thà rằng ăn bát cơm rau
Còn hơn cháo thịt để thiu 4 ngày “
Cả lớp cười rõ to còn cô giáo thì hét lên : “ Em .. theo tôi lên phòng giám thị ngay “
- nó nhếch miệng : " Lại dọn phòng vệ sinh 1 tuần nữa chứ gì ?? "
Bà cô trả lời giọng bực dọc :" biết rồi thì em mau thực hiện đi "
- Dạ , nhưng em đang " mắc " cô
Cả lớp được một trận cười rõ to ,còn bà cô giáo giận quá mà cũng không dám đụng đến Ngụy Băng vì cái trường này chả là gì so với gia đình nó , vội ra khỏi lớp đóng sầm cửa lại .
- Nó đã thỏa mãn ý nguyện rồi trèo vội qua cửa sổ ,nó nói to : " Tụi bây tự quản có gì thì gọi cho tao " rồi biến hẳn
Hồi 2 : Trò chơi kích thích
Bên Ngoài , Động cơ của những chiếc xe máy vang giòn đến nứt trời .Còn ở trong thì các thầy cô giáo phải gọi là :" ngơ ngác như con nai vàng "
- Và nhanh như 1 con sóc từ tầng 3 nó lao xuống tầng 1 bằng 1 lối đi hết sức đặt biệt , các giậu hoa ven cửa lớp và cũng rất dễ thương ,nó tránh sự giẫm đạp lên những đóa hoa rực rỡ vừa chớm trong nắng sớm ban mai
Giờ đã là giữa trưa , và Nó - Ngụy Băng đang cùng bọn bạn thân , 1 lũ côn đồ và.. toàn là những thằng con trai , cùng chạy trên tuyến đường ở 1 ngã ba nhỏ trên chiếc Sidecar ưng ý của nó .
- Có trò chơi nào kích thích hôm nay không ?? Nó hỏi giọng vẻ hơi nhàm
À thật ra thì có 1 ý rất thú vị . Cướp nhà băng thì sao ,tao thấy trò này hơi bị kích thích nha !
- Xàm . Tao quyết định rồi , hôm nay chúng ta sẽ tiễn 1 thằng cảnh sát vào khu rừng kia , nói rồi nó nhìn về 1 phía xa xăm ,nơi rất xa là xa 1 cánh rừng rậm đang cư trú
Và buổi chiều đến thật nhanh ,những tia nắng mất dần nhường chỗ cho những đám mây mơ màng
Nó cũng đã đánh 1 giấc thật ngon trong căn hộ cao cấp của nó . Phòng nó có đến 2 tủ đồ lận, nó tiến đến cạnh cái tủ phía tay phải , nhìn cái tủ như mún nổi mốc , như đã lâu lắm rồi nó chưa từng động đến và .. ngạc nhiên chưa, toàn những bộ voan nữ tính mà trong óc của chúng ta dường như tưởng tượng nếu nó - 1 đứa con gái bị biến tính chẳng hạn , mạnh mẽ hơn cả 1 thằng con trai mà mang vào chắc ai cũng sẽ nghĩ là ... bị thoái hóa
Xin đính chính lại là Ngụy Băng là 1 cô gái với 1 vẻ đẹp rất ư là kiêu sa ,cô là con lai việt - Mỹ
Và ... như một thiếu nữ vừa đôi mươi cô nhẹ nhàng đi đến nơi đó ,cái nơi mà cô chuẩn bị mọi thứ cho ngày hôm nay .
- Một anh cảnh sát đang đứng chực trước cửa , anh ta trông nghiêm túc như pho tượng ấy ,rồi 1 thiếu nữ nhẹ nhàng bước tới và cô ta đi trọn bộ với màu hồng trông thật yêu ,anh cảnh sát sửng người , rồi bất giác đỏ mặt .
Nó - Ngụy Băng như đã thu được nữa cuộc hành trình bất giác đưa tay khuất mặt như để giấu đi nụ cười đầy ngụ ý
Hồi 3 : Trái tim màu đen
- Khuôn mặt nó thay đổi cảm xúc trong tích tắc ,nó rơi lệ ,những giọt lệ giả tạo nhưng sao trông lại thật đến thế ?? Nó không nói gì chỉ nín thinh ,anh cảnh sát bối rối rồi tự nhiên phải cất giọng trước .
- Cô cần gì ??
- Nó khép nép .Can you speak english ??( anh có thể nói tiếng anh không ?? ) ; thiệt tình ,nó lại nói tiếng anh , mà chả phải nó là con lai nên đối với nó việc giả dạng 1 người nước ngoài thật đơn giản . Nhưng giả dạng làm gì ?? không ai biết cả
- Rồi nó nắm lấy tay anh cảnh sát cứ thúc mãi làm anh đành phải theo , mà ai chả nghĩ tên cảnh sát này dê cụ ?? nhưng thật tình thì anh ta còn trẻ lắm mà trông thật thà đến nỗi dễ dàng bị lừa ấy .
- Nó cứ dắt anh ta đi lòng vòng, thỉnh thoảng tự nhiên 1 cái gì đó khiến anh ta vấp ngã , phải chăng đó là 1 phần của kế hoạch ??
- Ôi mà những 2 lần kia , thiệt là mất mặt .. Còn nước chẳng biết từ cái nhà nào mà nó rơi xuống phải nói là " te tua hơn cả con bạch tuộc "
Anh cảnh sát thì cứ cho hôm nay là ngày xui của mình ,mà anh ta quá ngu ngốc khi đi theo một đứa con gái lạ ,vả anh ta lại là cảnh sát ,bỏ nghề sớm cũng đáng '
Anh ta trông đã thảm lắm rồi , không thể cứ đi mãi nên đành lên tiếng " cô ơi , đến giờ tôi phải thay ca trực rồi " . Mặt nó trệ xuống ,nó ứa nước mắt " Please ! " ( làm ơn mà ! )
Lúc này đồng hồ đã điểm 5h30 ,thời gian đã đến , nó hét lên như 1 nhỏ điên , nó chỉ về phía bên phải ,1 tên lạ mặt đang mang 1 con dao lao thật nhanh về nó
Nó nắm tay anh cảnh sát , anh ta như hiểu ra kẻ đó là kẻ đã đe dọa cô ấy , chỉ là suy nghĩ của anh ta thôi
... Rồi 2 người cùng chạy về phía khu rừng ,vâng chúng ta đang nhắc đến khu rừng , kế hoạch dường như đã thành công ??
Nó Ngã ,tên cầm con dao cứ lăm lăm về phía nó và hắn đã đuổi kịp
- Hắn toan đâm nó thì tên cảnh sát đỡ giúp nó , mà nó xô ra thế là xong ,nó đã chết chăng?? 1 cú chí mạng , tên cảnh sát há hốc . Tên cầm dao cười thỏa mãn , nó chết rồi , tới lượt mày đó thằng ngu
Anh ta cũng hoảng mà không tới nỗi mất hết lý trí anh ta rút từ trong túi ra 1 khẩu súng và hét lên : Cảnh sát đây ,đầu hàng đi " , giờ là cái thời nào rồi mà cái nước Việt Nam này còn quan tâm đến cảnh sát ,bọn cảnh sát chỉ được cái danh ,từ sau 1 tên khác phang cho tên cảnh sát 1 cú rõ đau
- Giờ nó mới bắt đầu ngưỡng dậy : " Tên Ngu , ném hắn xuống sông " .
Mấy tên còn lại còn e ngại :" Mà nó đang bị thương "
- Tao bảo : " NÉM HẮN XUỐNG SÔNG "
Nó mà chết là tiêu cả lũ , Băng ,bình tĩnh đi
- Nó hét lên :" Thằng ngu đó nó không chết được sớm vậy đâu ,nếu ai bị như nó cũng chết thì mấy người con sống được đến hôm nay hả ?? Cùng lắm cho hắn ngao du dưới đại dương vài ngày hoặc bị phế là cùng . NÉM XUỐNG "
Bọn nó không dám cãi lời đành cho tên cảnh sát theo dòng nước trôi
Nó mở miệng cười to ,hôm nay thiệt tình vui ,ai đời cảnh sát lại nhầm nước tương với máu cơ chứ . Nó mà có thoát thì đây vẫn là người bị hại mà . Haha
Hôm nay tới đây thôi , nói rồi nó bỏ vào tay bọn bạn những 1 triệu. Bọn nó không nhận , nhưng nó cũng quyết không lấy lại
- Cứ lấy đi ,hôm nay tao bao
Bọn nó nhìn nhau rồi nói
- Không đi chung hả ??
Ờ ,để bữa khác ,tự nhiên bữa nay tốn sức nhiều quá nên tao mệt , thế nhé !
.. Rồi nó chạy về phía bìa rừng , lướt trên chiếc Sidecar quen thuộc về ngôi nhà nhỏ mà mọi người gọi là sang trong của mình
Có 1 lá thư ở đầu cửa , Nó nhăn mặt ." Trò gì đây ?? "
Nó đóng sầm cửa lại rồi xé toạc bìa lá thư
Đó là bức thư của ba mẹ nó :" Thương nhớ con gái của ba mẹ !
Mai là ngày sinh nhật của mẹ và chúng ta sẽ kỷ niệm nó bởi 1 bữa tiệc tại nhà hàng 3 sao " Queen " , nó ở tại địa điểm
... Và hãy có mặt tại đó con nhé , mẹ đã gửi sẵn y phục cho con rồi .
Yêu con nhiều ! "
Khốn nạn , yêu tôi ư ?? thiệt là kinh tởm mấy người đã bao giờ yêu tôi đâu ,BIẾN ĐI, CÚT HẾT ĐI !
Nó đập phá hoang tàn mọi thứ mà nó có trong cái phòng hạng nhất của khách sạn này . Mấy người cứ tha hồ mà bồi thường còn tôi đây sẽ làm BIẾN TẤT CẢ !
Hồi 4 : Sâu trong ánh mắt
- Đêm đó là 1 đêm dài đằng đẵng ,màn đêm dường như chưa muốn dứt cứ đứng đó mãi ,trầm ngâm trông mà đến rợn người
- Sáng hôm sau cũng là một ngày chẳng mấy tốt đẹp gì , và Nó - Ngụy Băng cũng mang một tâm trạng bực dọc khó tả , Nó bực ,bực vì tại sao nó lại ở tại cái phòng mà nó không thể trèo từ trên xuống ,đành ngậm ngùi mở cửa
Bên ngoài đã có 2 tên chực sẵn ,trông bọn này cũng uy lắm cơ , bao trùm bởi một màu đen ,lại còn được cái mác tóc đinh trông thiệt mắc cười . Bọn này ở đó để phục tùng một ai đó , nhưng là ai thì ta không biết , chỉ biết chúng muốn ngăn nó ,không cho nó ra khỏi đây
- Nó hét :" Lũ khốn nạn ,ông bà ,già tao sai tụi bây đến đây phải không ? BIẾN ĐI trước khi tao nổi điên "
Bọn nó nhìn nhau 1 lát
- Thưa tiểu thư ,tiểu thư hãy về phòng cho đến chiều nay . Đó là mệnh lệnh của phu nhân
MÀY ..."
- "Chúng tôi xin lỗi chúng tôi đành dùng biện pháp mạnh để giữ tiểu thư "
Bọn đó đều là những võ sĩ bậc nhất được thuê với giá cao ,nó làm sao đủ khả năng địch lại , nó đành vào phòng 1 cách không mấy tự nguyện
- Nhưng hơn ai hết ,Ngụy Băng là một cô gái ngang bướng , nó mà chịu đầu hàng dễ dàng vậy ư ?? Không , chẳng qua nó về phòng để chuẩn bị 1 kế hoạch khác thôi.
..... Cái điện thoại tự nhiên cứ reng lên mãi
- Nó cũng tự nhiên nghĩ ra 1 điều gì đó ,1 điều làm tâm trạng nó thay đổi
Đúng lúc lắm Mạnh
.... Rồi nó nhấc điện thoại lên vẻ thỏa mãn lắm . Đến đón tao nha , 5 phút ??
- 3 phút là đủ ,rồi bên kia tắt máy
Nó đập cửa vài cái ,rồi ngã xuống ,quằn quại . Bọn kia hoảng quá chưa kịp làm gì ,đang định gọi Bác Sĩ đến thì nó phóng như bay , Bọn kia cũng đuổi theo
... Nhưng nó là vận động viên Maratong số 1 ,đuổi kịp nó lại là 1 việc khác
Đến tầng 2 Nó phóng thẳng xuống tầng 1 và nơi đó thằng bạn iu quý của Nó đã chực sẵn từ lúc nào . Nó hét lên : " Nói quý phu nhân của các vị rằng tôi đây không có thời gian đến đâu nhé " .
... Rồi bọn nó phóng đi như bay , nó dường như không thoải mái cho lắm vì hôm nay nó không cưỡi chiếc xe mà nó ưa . Dẫu sao nó nghĩ cũng mừng vì thoát được
- Cảm ơn nhé Mạnh , mày đến đúng giờ thật , lần này tao mang ơn mày đó
- Thôi ,ơn nghĩa gì , mình là anh em mà . Nhưng ẩn trong câu nói đó lại bao chứa 1 hàm ý khác . Mạnh nó thích Băng , thích từ lần gặp đầu tiên , có lẽ là cái mà người ta gọi là " Sét đánh trúng tim "
Nhưng càng thân với nó thì lại càng hiểu Băng là một cô gái mạnh mẽ và chưa khái niệm được chữ " yêu " . Bạn biết không , nếu như không nói thì ta sẽ bị " mất " vì cái ngày mà bọn nó đi chung sẽ chẳng còn bao lâu nữa đến khi một người nào đó xuất hiện
Cái xe vẫn chạy ,chạy trong những tia nắng ban trưa , chạy trong cái khí oi bức của sự ồn ào và hoa mỹ đến ngột ngạt .......
Hồi 5 : Chạm mặt
Và buổi chiều hôm đó đến thật mau , dĩ nhiên bữa tiệc thịnh soạn tại cái nhà hàng nào đó tại cái nơi nào đó sắp bắt đầu , mà chính xác là cái nào thì nó chả nhớ , thiệt là hoang mang , phải chăng nó đang lo cho cha , mẹ nó ?? Không, chả đời nào !
Nó cứ miên man nghĩ ngợi trên chiếc xe mà thằng bạn thân nhất của nó đang cưỡi ,chỉ được 1 lúc thôi ,thì lại có kẻ tìm đến , chặn ngay giữa xa lộ
- Mày ... Còn quên món nợ hôm bữa " Tên cầm đầu vác trên lưng 1 cây đinh ba rõ to , cuộc chiến này xem chừng không xong
Nhưng kẻ thù của bọn chúng là Mạnh ,chứ đâu phải Băng . Mạnh cũng nhận ra dấu hiệu bất thường ,như là sẽ không êm đềm , nó bảo Băng : " Chạy "
Chạy ,chạy ư ?? Mày điên sao ,làm sao mày có thể đánh lại nhiều thằng như vậy . Tao.. không đi đâu hết vì ... Mày là bạn tao
Chợt Mạnh , nó thấy " nhói " lạ thường . Chỉ là bạn ,bạn thôi nhưng đối với nó bây giờ bạn là quá đủ .
- Nó bảo Băng : " Hãy đi con đường mà mặt trời đang rọi , sẽ thấy 1 cây Phong lá đỏ , nơi đó sẽ có người giúp tớ , được chứ ?? "
- Tụi mày tâm tình hơi bị nhiều , lên đi tụi bây "
Giờ không phải là lúc còn thừa để suy nghĩ ,cái đầu nó chẳng biết gì cả ,chỉ có cái thân là hoạt động, nó phóng như điên về cái hướng kì dị mà Mạnh bảo , Nó cũng tin rằng mình đi đúng đường
Nhưng cái gì cũng không dễ dàng cả , phía sau là cả 1 bầy sói đang rượt theo chú cừu non . Những chiếc xe cứ phóng như điên tạo nên những tia lửa xẹt ngang 1 cách đáng sợ .
Nắng sắp tàn , đúng vậy nắng sắp tàn rồi , nếu không đến kịp thì nơi mà mặt trời dẫn lối sẽ biến đi
...
Không , không hẳn quá muộn ,nó đã thấy .. Từ phía xa xăm 1 cây Phong lá đỏ rực đang hưởng những tia nắng cuối cùng còn sót lại của buổi ban chiều
- Dưới gốc cây , 1 chàng trai đang gật gù bởi 1 giấc ngủ rất bình yên
Và ... 1 cô gái đã đánh thức sự yên bình đó bằng 1 tiếng thét
- Nó hét lên : " Cứu ,cứu với "....