- Tham gia
- 28/1/2012
- Bài viết
- 618
Có những khi em không hiểu em đang đứng ở đâu để thấy lòng trống trải. Một góc trái em tim như thổn thức bởi hình bóng. Bởi những đám mây đen luôn ám ảnh. Bởi anh như áng mây trôi vô định.
Thuở bé em ví Mây là người tình lãng du của mặt trời. Người tình ấy đã làm em sao xuyến cả trái tim vô định. Trái tim được mệnh danh là sắt đá. Trái tim mà em tưởng chừng như không ai khiến em phải thay đổi mình. Thay đổi đến giật mình, thay đổi tất cả những điều suy nghĩ, những vẩn vơ đời thường, những nông nổi ngày nào.
"Có những khi buồn em ngồi đây em hát
ru những nỗi đau ngủ yên.
Mây trắng bay về tựa như mây là anh đó
luôn ở bên em từng đêm."
Áng mây làm em lắng nghe tim mình tựa như không còn nữa. Em lắng nghe trái tim bên cạnh nhiều hơn. Đôi khi quên mất mình tồn tại, rơi vào hư vô.
"Và rồi xa nhau như thế
nhưng yêu thương vẫn còn đó vẫn còn vẹn nguyên trong trái tim
Và dù đêm kia có mấy
em vẫn luôn vẫn chờ anh thôi mãi mãi chỉ anh mà thôi"
Và rồi xa nhau như thế, như anh muốn thế và em không muốn thế. Nhưng làm sao được khi mây thì vẫn trôi vô định. Em không níu giữ nổi một áng mây, không níu giữ một bóng hình. Em để mây tìm lại cảm giác yêu ngày nào. Em để mây cố gắng tìm nguyên do để ở bên em. Nhưng mây ở bên em khi nào? Một chiều tà sương khói, hay chiều giông bão hay đêm mưa dữ dội. Không trọn vẹn chỉ như ghé thăm tửu quán.
Dù xa nhau, yêu thương vẫn nguyên vẹn trong trái tim em. Em sẽ vẫn đợi chờ khi còn chút hy vọng duy nhất. Nhưng mây cũng cho em hy vọng nhé, hy vọng mỏng manh để em tồn tại, hy vọng để em không vụt tan như bọt biển xa vời. Đừng làm em tổn thương thêm, đừng làm em cảm thấy xúc phạm trào dâng. Em cũng chỉ là một cô gái bình thường.
"Có những khi buồn ta giận nhau em khóc,
chẳng nói với nhau 1 câu
Mây trắng bay về tựa như mây cũng đang khóc,
đêm vắng mây trôi về đâu"
Chỉ ngồi chờ mây. Em ngẩn ngơ như nụ loa kèn chờ sớm mai tỏa sáng. Em nhớ lại những ngày tháng qua. Những hạnh phúc nhẹ nhàng và dịu êm. Em đã mỉm cười, nụ cười ánh trên đôi mắt buồn của em rực rỡ. Em có thể tạc mây trong tâm trí, từ dáng vẻ, từ cử chỉ và cả những điều nhỏ nhất….
Và em cũng nhớ đến những lúc giận nhau. Những lời nói như dao kéo xé vào em. Em bật khóc. Mây có khóc chăng khi em khóc? Mây đâu biết những lúc em khóc nấc lên, khóc cho những điều ở bên mây. Khóc cho hạnh phúc của cảm nhận hạnh phúc mây mang lại. Khóc cho những điều mây gây ra. Mây không nghĩ nhưng em nghĩ nhiều lắm. Em phải học cả cách im lặng khi yêu một người, khó khăn lắm mây biết không. Cảm nhận khát khao khi muốn nghe một từ yêu thương sao mà đau xót thế. Cái cảm giác ám ảnh, nhức nhối và đau khổ. Em khó khăn trong từng hơi thở. Nặng nhọc trong từng giấc ngủ và mộng mị với những điều không tưởng. Em mất ngủ, em không ăn nổi, em như trào ra tất cả những cảm xúc nếu thấy điều gì nhẹ nhàng như mây đã làm. Hay em òa khóc khi thấy mây cứ lạnh như một tảng băng theo những điều mây lựa chọn. Em và mây đều có gia đình của mình. Em và mây không muốn gia đình mình buồn. Em cũng không muốn gia đình em thấy em buồn và em cũng không muốn mang lại nỗi buồn cho gia đình mình. Em đang làm xáo trộn cả gia đình vì mây. Vì những điều em chọn lựa. Em ác với gia đình em ư? Em đang sống cho con tim và tình cảm của em mà.
"Và rồi khi anh đứng đó, đứng lặng yên trước sân nhà em
bỗng nghe lòng yếu đuối thế kia
Và rồi giận anh có mấy, em vẫn luôn vẫn chờ anh mãi thôi ...
mãi mãi chỉ anh mà thôi"
Đêm êm đềm, em ngủ tựa như đứa trẻ vừa được dỗ dành. Em chìm vào giấc ngủ sau khi nhắn tin cho mây 2 tin vào lúc 00h00. Hai giờ sau em ngủ, ngủ ngon lắm. Trong giấc ngủ em mơ mây vuốt nhẹ mái tóc em. Mây nói với em điều mà lần đầu tiên mây đến tìm em vào sáng sớm "đến để nhìn em ngủ dậy sáng sớm thế nào?". Mây ôm em vào lòng khi em giật mình trong giấc ngủ, mây nhẹ nhàng đưa niềm tin, đưa em chỗ dựa vào ngày mai. Em ngủ ngon lành. Em ngủ với niềm tin mây nhẹ nhàng bên em, em chỉ cần có thế. Mãi là thế.
"Và dẫu có vui buồn mỗi đêm em thầm ước
bởi vì em mãi luôn cần anh
Và dẫu lỡ mai này ta có không còn nhau nữa,
nhưng lòng ta mãi luôn nhớ nhau"
Chợt tỉnh giấc bởi tiếng ồn xung quanh. Đồng hồ đổ chuông 10 tiếng, gần trưa rồi. Em nhìn quanh và biết đó chỉ là giấc mơ, giấc mơ dịu ngọt. Và dù dẫu có vui có buồn em vẫn mong mây lãng du tìm chốn đỗ. Em vẫn thầm ước. Ước điều trong giấc mơ em thấy. Em ước mây đủ kiên định để chọn lựa em, ước mây đủ vị tha để yêu như em đã yêu. Và dẫu có lỡ mai này, ta vẫn luôn nhớ về nhau dù em sẽ hận mây suốt đời. Yêu mây, em biết mình đang xây dựng. Và em mãi xây lòng tin hàng ngày dù mây phá bỏ. Em mãi xây một tình yêu, một lòng tin. Sẽ xây tường cho tình yêu ấy, xây để xây dựng và có thể xây để chôn mãi trong em một tình yêu dịu ngọt và đau đớn. Em mãi yêu Mây.
Thuở bé em ví Mây là người tình lãng du của mặt trời. Người tình ấy đã làm em sao xuyến cả trái tim vô định. Trái tim được mệnh danh là sắt đá. Trái tim mà em tưởng chừng như không ai khiến em phải thay đổi mình. Thay đổi đến giật mình, thay đổi tất cả những điều suy nghĩ, những vẩn vơ đời thường, những nông nổi ngày nào.
"Có những khi buồn em ngồi đây em hát
ru những nỗi đau ngủ yên.
Mây trắng bay về tựa như mây là anh đó
luôn ở bên em từng đêm."
"Và rồi xa nhau như thế
nhưng yêu thương vẫn còn đó vẫn còn vẹn nguyên trong trái tim
Và dù đêm kia có mấy
em vẫn luôn vẫn chờ anh thôi mãi mãi chỉ anh mà thôi"
Và rồi xa nhau như thế, như anh muốn thế và em không muốn thế. Nhưng làm sao được khi mây thì vẫn trôi vô định. Em không níu giữ nổi một áng mây, không níu giữ một bóng hình. Em để mây tìm lại cảm giác yêu ngày nào. Em để mây cố gắng tìm nguyên do để ở bên em. Nhưng mây ở bên em khi nào? Một chiều tà sương khói, hay chiều giông bão hay đêm mưa dữ dội. Không trọn vẹn chỉ như ghé thăm tửu quán.
Dù xa nhau, yêu thương vẫn nguyên vẹn trong trái tim em. Em sẽ vẫn đợi chờ khi còn chút hy vọng duy nhất. Nhưng mây cũng cho em hy vọng nhé, hy vọng mỏng manh để em tồn tại, hy vọng để em không vụt tan như bọt biển xa vời. Đừng làm em tổn thương thêm, đừng làm em cảm thấy xúc phạm trào dâng. Em cũng chỉ là một cô gái bình thường.
"Có những khi buồn ta giận nhau em khóc,
chẳng nói với nhau 1 câu
Mây trắng bay về tựa như mây cũng đang khóc,
đêm vắng mây trôi về đâu"
Chỉ ngồi chờ mây. Em ngẩn ngơ như nụ loa kèn chờ sớm mai tỏa sáng. Em nhớ lại những ngày tháng qua. Những hạnh phúc nhẹ nhàng và dịu êm. Em đã mỉm cười, nụ cười ánh trên đôi mắt buồn của em rực rỡ. Em có thể tạc mây trong tâm trí, từ dáng vẻ, từ cử chỉ và cả những điều nhỏ nhất….
Và em cũng nhớ đến những lúc giận nhau. Những lời nói như dao kéo xé vào em. Em bật khóc. Mây có khóc chăng khi em khóc? Mây đâu biết những lúc em khóc nấc lên, khóc cho những điều ở bên mây. Khóc cho hạnh phúc của cảm nhận hạnh phúc mây mang lại. Khóc cho những điều mây gây ra. Mây không nghĩ nhưng em nghĩ nhiều lắm. Em phải học cả cách im lặng khi yêu một người, khó khăn lắm mây biết không. Cảm nhận khát khao khi muốn nghe một từ yêu thương sao mà đau xót thế. Cái cảm giác ám ảnh, nhức nhối và đau khổ. Em khó khăn trong từng hơi thở. Nặng nhọc trong từng giấc ngủ và mộng mị với những điều không tưởng. Em mất ngủ, em không ăn nổi, em như trào ra tất cả những cảm xúc nếu thấy điều gì nhẹ nhàng như mây đã làm. Hay em òa khóc khi thấy mây cứ lạnh như một tảng băng theo những điều mây lựa chọn. Em và mây đều có gia đình của mình. Em và mây không muốn gia đình mình buồn. Em cũng không muốn gia đình em thấy em buồn và em cũng không muốn mang lại nỗi buồn cho gia đình mình. Em đang làm xáo trộn cả gia đình vì mây. Vì những điều em chọn lựa. Em ác với gia đình em ư? Em đang sống cho con tim và tình cảm của em mà.
"Và rồi khi anh đứng đó, đứng lặng yên trước sân nhà em
bỗng nghe lòng yếu đuối thế kia
Và rồi giận anh có mấy, em vẫn luôn vẫn chờ anh mãi thôi ...
mãi mãi chỉ anh mà thôi"
Đêm êm đềm, em ngủ tựa như đứa trẻ vừa được dỗ dành. Em chìm vào giấc ngủ sau khi nhắn tin cho mây 2 tin vào lúc 00h00. Hai giờ sau em ngủ, ngủ ngon lắm. Trong giấc ngủ em mơ mây vuốt nhẹ mái tóc em. Mây nói với em điều mà lần đầu tiên mây đến tìm em vào sáng sớm "đến để nhìn em ngủ dậy sáng sớm thế nào?". Mây ôm em vào lòng khi em giật mình trong giấc ngủ, mây nhẹ nhàng đưa niềm tin, đưa em chỗ dựa vào ngày mai. Em ngủ ngon lành. Em ngủ với niềm tin mây nhẹ nhàng bên em, em chỉ cần có thế. Mãi là thế.
"Và dẫu có vui buồn mỗi đêm em thầm ước
bởi vì em mãi luôn cần anh
Và dẫu lỡ mai này ta có không còn nhau nữa,
nhưng lòng ta mãi luôn nhớ nhau"
Chợt tỉnh giấc bởi tiếng ồn xung quanh. Đồng hồ đổ chuông 10 tiếng, gần trưa rồi. Em nhìn quanh và biết đó chỉ là giấc mơ, giấc mơ dịu ngọt. Và dù dẫu có vui có buồn em vẫn mong mây lãng du tìm chốn đỗ. Em vẫn thầm ước. Ước điều trong giấc mơ em thấy. Em ước mây đủ kiên định để chọn lựa em, ước mây đủ vị tha để yêu như em đã yêu. Và dẫu có lỡ mai này, ta vẫn luôn nhớ về nhau dù em sẽ hận mây suốt đời. Yêu mây, em biết mình đang xây dựng. Và em mãi xây lòng tin hàng ngày dù mây phá bỏ. Em mãi xây một tình yêu, một lòng tin. Sẽ xây tường cho tình yêu ấy, xây để xây dựng và có thể xây để chôn mãi trong em một tình yêu dịu ngọt và đau đớn. Em mãi yêu Mây.