Nếu thời gian được quay trở lại ...

n13dc01

Thành viên thân thiết
Thành viên thân thiết
Tham gia
21/2/2012
Bài viết
42
Chiều chủ nhật thật buồn … tôi vẫn ngồi đấy …. Nhìn ra đường …nhìn những dòng người qua lại rồi nghĩ về những thứ đã trải qua trong đời mình ….

KenhSinhVien.Net-1299186727673959237-574-0.jpg

Không biết từ lúc nào tôi đã có thói quen ngồi một góc ở quán nước mía trước cổng ngôi trường mang tên Trường THPT Đức Hòa mỗi khicó dịp về quê mình … việc đầu tiên tôi sẽ làm là ngồi vào quán …kêu một ly nước rồi vừa nhâm nhi vừa nhìn sang phía đối diện đường – nơi mà lúc nào cũng có những tà áo trắng thấp thoáng dưới những tá cây bàng to lớn…cũng chính là nơi tôi đã sống trọn 3 năm phổ thông của mình …Ngày đầu tiên bước chân vào ĐH ..vừa là một đứa tách biệt và cô lập với mọi người …lại là một kẻ có chút ”lập dị” nên tôi chưa bao giờ có cảm giác thoải mái khi ở trong cái không gian đó …tôi hay tự hỏi “những người đang ngồi ở kia .kia và cả kia nữa ….liệu họ có đang cảm nhận cuộc sống nhàm chán đang diễn ra trước mắt mình không ?“ tôi chỉ mang trong đầu mình cái ý nghĩ phải thoát khỏi nơi đó càng sớm càng tốt …tôi đã ước rằng “mong sao 3 năm học ở nơi đây sẽ mau chóng trôi qua trong bình lặng “ và cho đến lúc này …hẳn ai cũng biết là điều đó đã trở thành một sự thật hiển nhiên …thế nhưng cái “hiển nhiên” đó lại làm cho tôi thấy hối hận … tôi chưa hề mở lòng mình ra với thế giới …cũng chưa thật sự cảm nhận được giá trị cuộc sống mà mình đang sống …tôi chỉ luôn cố gắng chạy trốn khỏi một thứ không cố định ….mà dù chạy trốn khỏi điều gì thì cái cuối cùng tôi nhận lấy chỉ là sự cô độc của chính mình … rồi tôi lại tiếp tục chạy trốn sự cô độc đó … đấy chẳng khác gì một cái vòng lẩn quẩn tưởng chừng không có lối ra …mọi thứ thậtt ngu ngốc và kẻ ngu ngốc nhất chính là bản thân tôi vì tôi đã để mặt cho điều đó xảy ra mà không hề có chút suy nghĩ gì ngoại trừ việc than trách cho số phận ngu ngốc của mình …rồi nhiều thứ cũng trôi qua …thời gian cũng không hề dừng lại kể từ ngày tôi không còn được phép đặt chân vào ngôi trường đó thì tôi bắt đầu nghĩ về nhiều thứ …. Hơn thế …tôi ước mình chưa bao giờ ước điều ngu ngốc đó …chưa bao giờ bỏ qua khoảnh khắc ấm áp nào bên bạn bè ….chưa bao giờ bỏ phí cuộc sống như vậy …giờ nhìn lại thì hình như tôi đã đánh mất rất nhiều thứ …bạn bè ..kỉ niệm ..thời gian …ước mơ …và rất nhiều thứ khác nữa …
:KSV@01::KSV@01::KSV@01::KSV@01::KSV@01::KSV@01::KSV@01:
 
×
Quay lại
Top Bottom