Nếu một ngày bạn trở về tuổi thơ

Mạc Thị Ngọc Anh

Thành viên
Tham gia
1/9/2024
Bài viết
2
Có lúc tôi từng băn khoăn rằng “ Tại sao thời gian lại không quay trở lại được ” . Trong thâm tâm tôi chỉ ước rằng : nếu một ngày tôi trở về quê hương , trở về những nơi tuổi thơ mà tôi đã từng trải nghiệm. Một phép màu bay qua như sao băng, tôi liền chạy ra không kịp xỏ giày , tôi nắm lấy phép nhiệm màu và nói : Xin ông trời cho con trở về tuổi thơ . Không biết như thế nào , phép nhiệm màu dần dần phai đi chỉ còn lại một viên kim cương chói lóa
Tôi nắm nó rồi mang về . Trong sự chờ đợi , tôi có một chút suy nghĩ : Giá như tuổi thơ có thể làm một thước phim ngắn để làm kỉ niệm . Chợp mắt một chút , tôi thấy mình đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ cổ của ông tôi ngày xưa . Phía trên là những cánh đồng thơm ngát , tiếng nói cười đùa của những đám trẻ 3 tuổi mới biết đi , biết nói . Làn gió cứ cuốn mãi theo tiếng đùa . Ôi ! Tôi được về quê hương rồi ư ! Sao có thể như vậy được . Bên cạnh tôi là chiếc đồng hồ bấm giờ và một tờ giấy mỏng ghi : Bạn chỉ có trong 24h để hoàn thành ước nguyện . Không còn chần chừ gì nữa , tôi chạy hết ngõ làng, ngõ xóm để tìm anh chị và những người dựng lên tuổi thơ . Tôi được chơi với anh chị, được trò chuyện với người thân trong khoảng thời gian ngắn . Tôi chợt nhớ ra mình có máy ghi âm mà ngày xưa bà để lại . Tôi nhờ anh chị nói những lời khi chia tay tôi . Càng nói tôi chỉ biết ngậm ngùi khóc . Tôi đưa cho mỗi người một bức thư , trong đó là những lời chia tay của tôi . Mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt buồn sầu , chỉ còn 1 tiếng nữa thôi là kết thúc . Tôi cố gắng ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ của quê hương và trao tặng những món quà cho người thân. Vậy rồi phép màu tới , tôi nghẹn ngào khóc càng khóc thì càng nhớ mọi người . Chỉ muốn nói lời tạm biệt .
Tác giả: Mạc Thị Ngọc Anh
 
×
Quay lại
Top Bottom