Nếu cậu không...

Yoshida

Variety is spice of life
Thành viên thân thiết
Tham gia
15/5/2020
Bài viết
1.461
Hôm nay, tớ thật sự mệt mỏi lắm. Tất cả là tại cậu đấy. Tại cậu hết đấy. Tớ mệt lắm rồi. Tớ chỉ muốn nói với cậu mấy điều thôi:

Nếu cậu không thích, đừng làm nữa. Tớ biết cậu mệt.

Nếu cậu không muốn học, đừng học nữa. Tớ biết cậu áp lực.

Nếu cậu không làm bài tập được, đừng làm nữa. Tớ biết cậu không chịu nổi.

Nếu cậu không muốn sống, đừng sống nữa. Tớ biết cậu không muốn sống.

Cậu làm được không? Cậu có gan làm không?

Tớ đã nói với cậu những gì?

Nếu cậu không thích làm, hãy cứ bỏ qua nó đi, đừng gượng ép bản thân. Tớ biết cậu rất mệt, tớ cũng không ép cậu, cũng không ai ép buộc cậu mà.

Nếu cậu không muốn học nữa, cậu cảm thấy quá áp lực, thì cậu có thể nghỉ để thư giãn, để khuây khỏa tâm trạng. Gia đình không ai ép cậu, tớ không ép cậu, nhà trường cũng không đuổi học cậu.

Nếu cậu không muốn làm bài tập, tớ biết là cậu không suy nghĩ nổi, tớ biết cậu không chịu nổi, được, cậu cứ yên tâm đi. Cậu không cần phải làm, tớ sẽ làm cho cậu.

Nếu cậu không muốn sống chỉ bởi vì cậu không muốn sống, thì xin lỗi, cậu thật sự không đáng sống. Vì sao ư? Vì cậu quá ích kỉ rồi. Rất ích kỉ. Đối với mình, người xấu xa đến đâu, ác độc đến đâu, cũng không bằng loại người tham lam và ích kỉ. Người tham lam ích kỉ chỉ biết bản thân mình, chỉ sống cho chính mình, không quan tâm đến những người xung quanh mình, vậy sống để làm gì? Cuối cùng cũng là chết đi thôi. Hổ chết để da, người chết để tiếng. Sống càng lâu, tiếng càng nhiều. Ích kỉ như vậy sống hay chết cũng có vinh quang gì, thà chết còn hơn.

Cậu không muốn sống nữa, cậu mệt rồi. Thậm chí cậu còn không biết lí do vì sao mình không muốn sống. Cậu không giải thích được. Cậu chỉ biết bản thân mệt rồi, không còn sống nổi nữa, thế là cậu buông xuôi sao? Cậu ích kỉ vừa thôi. Cậu nói muốn đi là đi, muốn ở là ở, thích sống là sống, thích chết là chết à? Cậu chỉ biết nghĩ cho bản thân cậu thôi, chỉ biết nghĩ đến lợi ích, nghĩ đến niềm vui của bản thân thôi. Cậu muốn ra đi để chính mình được thanh thản, không phải chịu khổ nữa rồi để lại sự dày vò, nỗi đau đớn xót xa cho bao nhiêu người yêu thương cậu còn đang sống đây sao?

Cậu hỏi tớ, tớ có thể lo cho cậu suốt đời không? Ừ, đúng rồi, không. Và ba mẹ cậu cũng không lo được cho cậu suốt đời. Đó chính là lí do mà cậu phải vươn lên, phải mạnh mẽ lên mà sống tiếp. Không chỉ sống, mà phải sống thật vui vẻ và hạnh phúc nữa cơ!

Cậu đã đi đến bước này rồi, chỉ còn một đoạn nữa thôi là mọi thứ có thể nói sẽ viên mãn. Cậu có thể tự do lựa chọn con đường mình thích, sống nhàn hạ. Chỉ cần cố gắng thêm 15 tháng nữa thôi cậu à. 15 tháng nữa thôi. Cậu đã đi gần hết chặng đường học tập rồi. Cậu đã cố gắng được 10 năm rồi, xin cậu, tớ xin cậu cố thêm 15 tháng nữa thôi. Được không cậu? Tốt nghiệp rồi, nếu cậu không biết đi con đường nào, tớ cũng đã vạch sẵn con đường cho cậu rồi đó. Tớ không giỏi giang gì, nhưng dựa vào mối quan hệ của gia đình, tớ có thể giúp cậu tìm được một việc làm phù hợp với cậu, vừa nhẹ nhàng, vừa sạch sẽ, thu nhập cao... Cậu xinh hơn tớ, giỏi hơn tớ, biết ăn nói hơn tớ, biết bố trí sắp xếp hơn tớ, cái gì cậu cũng hơn tớ. Tớ thật sự rất ngưỡng mộ cậu. Tớ nói nhiều như vậy, cậu vẫn không thấm sao???

Cậu cứ thế quyết định bỏ dở tương lai của mình không thấy oan uổng lắm sao? Cậu không tiếc, tớ cũng tiếc thay cho cậu. Ba mẹ cậu chắc chắn cũng tiếc lắm. Tớ biết. Tớ với cậu chỉ đơn thuần là bạn, còn chưa được gọi là thân thiết nữa cơ. Chúng ta chỉ chơi với nhau 1 năm lớp 5, và 1 năm lớp 10, thêm năm nay nữa là 3 tháng. Nhưng nhìn cậu như vậy, cậu có biết tớ vừa run, vừa sợ, vừa đau xót đến mức nào không? Tớ liền nghĩ đến ba mẹ cậu, nếu thấy những suy nghĩ đó của cậu, những suy nghĩ đó của cậu, sẽ còn đau lòng đến đâu nữa. Nếu tớ là ba mẹ, người thân của cậu, tớ sẽ không chịu nổi đâu. Nếu cậu nói sẽ ra đi trước năm 18, vậy thì tớ thà bây giờ đi trước cậu luôn cho rồi.

Phải, tớ không giúp cậu được cả đời, nhưng những gì tớ làm được, tớ sẽ cố gắng hết sức mình. Cậu chê tớ phiền, ừ tớ phiền. Cậu bảo tớ gây áp lực cho cậu, ok, tớ xấu xa vậy đó. Cậu giận tớ đi, ghét tớ đi, không sao cả. Nhưng mà, bắt tớ trơ mắt nhìn bạn của mình tự chôn vùi bản thân như vậy, xin lỗi, tớ không làm được.

Xin lỗi cậu, tớ đã quá thất bại trong tình bạn rồi. Tớ hy vọng có thể nhìn thấy tương lai của cậu thật tươi sáng thôi mà...

Bài vở cậu cứ quên hết đi. Nhưng hãy suy nghĩ kĩ trước khi quyết định cuộc đời của mình. Bởi vì cuộc đời của cậu không chỉ là của cậu, nó còn liên quan, ảnh hưởng đến những cuộc đời khác chung quanh cậu nữa. Xin cậu, hãy suy nghĩ thật kỹ. Tớ không muốn thấy cậu phải hối hận.

Ngày mai, luôn là một ngày mới. Và tớ luôn tin rằng mình có thể nhìn thấy một cậu mới hơn, khác hơn, một đứa bạn vui tươi, tích cực của tớ.

Tớ biết, có lẽ cậu chỉ là nhất thời hồ đồ mới nói những lời đó. Tớ tin cậu sẽ không làm điều gì dại dột. Tớ tin cậu mà. Cậu sẽ không làm tớ thất vọng, đúng chứ?

Ngủ ngon nha.​

15/9/21
Yo​
 
Cậu nói người thân của cậu không quan tâm cậu nữa, cậu nói bố mẹ cậu bỏ rơi cậu. Cậu nói họ để mặc cậu muốn làm gì tùy ý, thậm chí có thể xúc phạm đến họ. Cậu nói họ đối với cậu như người điên. Cậu nói đừng nhắc đến người thân trước mặt cậu. Cậu không hiểu sao? Cậu không hiểu gì sao? Cậu thật sự không hiểu hay cố tình không hiểu vậy? Họ yêu thương cậu đến mức đó rồi thôi chứ! Con người mà, ai cũng có giới hạn của bản thân, ai cũng có lúc sẽ mệt mỏi. Tớ rất ngưỡng mộ cậu, rất ngưỡng mộ bố mẹ cậu. Họ đã không từ bỏ cậu, họ chính là luôn luôn thầm lặng quan sát cậu đó, cậu biết không? Họ muốn cậu được tự do, tinh thần thoải mái, họ không muốn gượng ép cậu, đã bất chấp những nỗi đau trong lòng, cắn răng chịu đựng mọi thứ.

Cậu muốn tớ xem cậu như một người bệnh tật? Nói thẳng ra, điều đó không hề khó. Tớ hoàn toàn đủ khả năng làm được. Nhưng nhìn tớ đi, tớ đã chọn cái gì? Chọn một trách nhiệm khó nhằn, chọn con đường giúp đỡ, nhắc nhở cậu. Chọn con đường mà tớ chỉ có 1% thành công. Tại sao tớ lại phải khổ như vậy? Tớ cũng không biết nữa. Tớ ngu ngốc lắm đúng không? Và tớ cũng nói luôn, tớ sẽ không bỏ cuộc, sẽ không chọn nước đi dễ dàng như vậy đâu. Bởi vì, tớ luôn quan niệm rằng, trên thế giới này chí ít cũng phải có một người dám lên tiếng giúp cho cậu tỉnh ra chứ. Cho dù đến cuối cùng tớ vẫn không làm được, ít ra sau này tớ sẽ không phải hối hận vì đã không làm gì, vì đã im lặng.

Cậu, tớ mệt rồi. Chỉ xin cậu sống tốt thôi, cậu cũng không làm được sao?
Cậu khiến tớ đau lòng như vậy, cậu thấy vui lắm sao?
Tớ thật sự rất mệt rồi, mệt mỏi lắm rồi. Tớ không muốn khuyên cậu nữa. Vì tớ cảm thấy bản thân mình thật là vô dụng lắm, không giúp ích được gì cho cậu cả.

Làm ơn, hãy sống, sống thật vui vẻ, tớ hứa sẽ cùng cậu vượt qua chặng đường này mà. Tớ sẽ không bỏ cậu đâu. Tớ sẽ không bỏ rơi cậu đâu. Cố gắng lên. Xin cậu, xin cậu đó...​
 
Hôm nay tính ra là buổi cuối cùng được học cùng với cậu rồi... Thật ra tớ cũng chẳng còn cảm giác buồn nữa, tớ cũng không muốn làm cậu buồn theo...

Nếu cậu không muốn tiếp tục nữa, tớ... ủng hộ cậu. Tớ sẽ không khuyên cậu nữa, không nói nhiều với cậu nữa. Tớ sẽ im lặng, và như thế sẽ đồng nghĩa với việc, tớ ủng hộ cậu.

Bởi vì, thứ nhất, những gì cần nói, phải nói, tớ đã nói hết lời với cậu rồi, không còn gì để nói nữa. Tớ cũng không muốn cứ mãi nhắc đi nhắc lại, lập đi lặp lại lời mình đã nói nhiều lần. Tớ biết, cậu cũng đã đủ trưởng thành để hiểu những gì tớ nói.

Thứ hai, tớ không muốn cậu bị sốc. Tâm lý cậu không vững, nếu tớ cứ như vậy, sợ rằng cậu sẽ suy nghĩ lung tung. Đó là điều (kết quả) mà tớ hoàn toàn không mong muốn.

Thứ ba chính là, tớ mệt rồi.

Tớ mệt, cậu cũng mệt. Vậy tại sao cứ phải khiến nhau mệt mỏi, chỉ bằng dứt khoát có hoặc không, rời đi hoặc ở lại, có lẽ sẽ đau, nhưng một lần rồi sẽ dứt.

Dù sao cậu cũng đã quyết định rồi. Tớ có nói gì thì cũng xem như muộn.

Cảm ơn cậu đã đồng hành với tớ suốt thời gian qua.

Cảm ơn cậu đã làm bạn với tớ.

Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều...

Chúc cậu gặp thật nhiều may mắn trên con đường cậu đã chọn lựa.

Tớ tin cậu.

02/10/21​
 
Đã hơn một năm rồi, mọi thứ có vẻ ổn hơn rất nhiều.

Thế là, chúng ta cũng bắt đầu có lại những cuộc chuyện trò vui vẻ.

Tớ vui lắm. Thấy cậu vui như vậy, tớ thật sự rất vui.

Cho dù như thế nào, tớ hy vọng cậu vẫn luôn nhớ những gì mình đã nói hôm nay.

Tích cực lên, lạc quan lên. Nếu có hối hận thì nó cũng đã là quá khứ rồi, còn chúng ta vẫn phải bước về phía trước. Nếu có sai, hãy sửa. Nếu buồn, cứ khóc.

Nhưng bây giờ những giọt nước mắt ấy sẽ là động lực để cậu tiếp tục cuộc hành trình, tiếp tục dấn thân trên con đường mình chọn lựa.

Tớ ở đây với cậu. Là một người bạn. Dù lỡ một ngày, cậu không còn công nhận điều đó, thì tớ vẫn luôn là tớ. Vẫn luôn dõi theo, quan tâm cậu.

Trên đời này khó tìm được một người bạn tốt lắm đấy nhé, đặc biệt là tốt như tớ *cười*.

Nhắn tin với cậu, rồi đọc lại những dòng trên kia, tự nhiên tớ muốn khóc quá. Hơn một năm qua đã xảy ra biết bao nhiêu chuyện, cũng lâu lắm rồi tớ không gặp mặt cậu.

Nhớ quá đi thôi.

Dù gì thì tớ luôn hy vọng cậu sẽ hạnh phúc, với quyết định của bản thân, với gia đình, với công việc, với người yêu,...

Cậu đã đánh đổi rất nhiều mới có thể vượt qua mà, cậu xứng đáng được hạnh phúc.

Cậu tin tớ, tớ cũng tin cậu.

Tớ trân trọng cậu và biết cậu cũng trân trọng tớ.

Có vẻ, tớ hơi đề cao bản thân quá nhỉ? *cười*

Chờ ngày tụi mình đi uống trà sữa đó...

10/02/2023
 
×
Quay lại
Top Bottom