cacabala00
Cựu quản lý
- Tham gia
- 26/5/2010
- Bài viết
- 811
Cái lạnh của mùa đông ngày thêm giá buốt. Thấy lạnh buốt, tê rét chân tay. Những ngày này ở nhà, mẹ đã khăn len áo ấm… xuýt xoa trước từng cơn gió lạnh. Lạnh lắm những khi lòng mẹ như thế.
Mùa đông thật lạnh lắm phải không mẹ?
Sao con lại hỏi những câu thừa thãi quá. Ở cái tuổi trai trẻ như con còn thấy run người trước cái rét của mùa đông thì hỏi sao mẹ không lạnh được được. Niềm vui của bất kì của người bố người mẹ nào cũng là được nhìn thấy con cái trưởng thành, khôn lớn. Con cái quây quần bên cha mẹ, chăm sóc cha mẹ lúc tuổi già. Chúng con giờ như cánh chim khôn lớn, bay đi mọi miền…
Mẹ lúc nào cũng hết trông ngóng chúng con trở về. Cái rét càng thêm rét khi mẹ luôn ngóng đọi những đứa con trở về. Con đi học xa nhà… thương những mùa đông bên cha mẹ, những mùa đông của tuổi thơ đồng ruộng…
Mùa đông này… thế là đã 2 năm chị của con xa mẹ. Chị định cư ở nước ngoài… mẹ thương lắm cuộc sống bên cuộc sống nước người. Chị sang bên đó cùng gia đình. Mặc dù gia đình chị đầy đủ vợ, chồng, con cái… nhưng tấm lòng của người mẹ thì có bao giờ ngươi thương nhớ những đứa con. Chị thường xuyên gọi điện về thăm hỏi mẹ… những lần như thế mẹ hay xúc động lắm. Bởi mẹ thương chị nhiều. Còn nhớ Tết năm ngoái, khi chị con gọi điện về chúc Tết, mẹ nghe điện mà nước mắt rưng rưng, những lời nói của mẹ cứ nghẹn lại nơi cổ họng… Tiếng khóc thay cho những lời thăm hỏi con gái phương xa…
Bên đầu dây bên kia, chị cũng khóc… tiếng khóc của một người đàn bà đã trưởng thành nhưng giờ đây giống như tiếng khóc của con trẻ. Quả thật, chúng ta luôn trẻ con trong con mắt của cha mẹ… Chị thương mẹ nhiều lắm…
Kì lạ thay, người nhà quê bao giờ cũng vậy… thích kể lể… Ngồi vào mâm cơm, mẹ lại nhắc…”món này chị mày hồi còn ở nhà là thích lắm”, hay “cháu nó thích ăn món kia” (con trai chị)… Ngồi vào mâm cơm, mà lòng mẹ nghẹn đắng… Con phải nói lấn át mẹ thì cứ lo xa, ở nhà có gì mà thương với nhớ, toàn những món đạm bạc chị chẳng chán rồi. Bên ấy thiếu gì đồ ngon chứ. Chị bên ấy ăn món ngon thế nào mà chẳng nhác tới mẹ!
Mẹ bỏ dở bữa ăn… nhìn bức ảnh gia đình chụp lúc chia tay…
Chị à, mùa đông bên này thấy lạnh… em càng thấy thương chị nhiều hơn. Cái lạnh bên Châu Âu thật khắc nghiệt… buốt lắm… tuyết! Trời bên Séc giá buốt… quanh năm lạnh cóng. Cuộc sống của chị bên đó cùng gia đình vẫn hạnh phúc… Nhiều lần anh rể goi điện tâm sự cùng em, vui vì anh vẫn như ngày còn ở trong nước, vẫn vui tươi, nhanh nhẹn… sống rất tình cảm. Mẹ giục chị sớm sinh thêm baby đó… thêm đứa nữa cho nó có anh có em… Dẫu cuộc sống vật chất bên đó đầy đủ sung túc, chị vui với hạnh phúc chồng con… thì trong lòng chị vẫn luôn hướng về gia đình…
Hẹn ngày gặp lại anh chị và cháu … khi chị về quê ăn Tết...để mùa đông không còn lạnh thế này… để lòng mẹ không còn giá rét.
Mùa đông thật lạnh lắm phải không mẹ?
Sao con lại hỏi những câu thừa thãi quá. Ở cái tuổi trai trẻ như con còn thấy run người trước cái rét của mùa đông thì hỏi sao mẹ không lạnh được được. Niềm vui của bất kì của người bố người mẹ nào cũng là được nhìn thấy con cái trưởng thành, khôn lớn. Con cái quây quần bên cha mẹ, chăm sóc cha mẹ lúc tuổi già. Chúng con giờ như cánh chim khôn lớn, bay đi mọi miền…
Mẹ lúc nào cũng hết trông ngóng chúng con trở về. Cái rét càng thêm rét khi mẹ luôn ngóng đọi những đứa con trở về. Con đi học xa nhà… thương những mùa đông bên cha mẹ, những mùa đông của tuổi thơ đồng ruộng…
Bên đầu dây bên kia, chị cũng khóc… tiếng khóc của một người đàn bà đã trưởng thành nhưng giờ đây giống như tiếng khóc của con trẻ. Quả thật, chúng ta luôn trẻ con trong con mắt của cha mẹ… Chị thương mẹ nhiều lắm…
Kì lạ thay, người nhà quê bao giờ cũng vậy… thích kể lể… Ngồi vào mâm cơm, mẹ lại nhắc…”món này chị mày hồi còn ở nhà là thích lắm”, hay “cháu nó thích ăn món kia” (con trai chị)… Ngồi vào mâm cơm, mà lòng mẹ nghẹn đắng… Con phải nói lấn át mẹ thì cứ lo xa, ở nhà có gì mà thương với nhớ, toàn những món đạm bạc chị chẳng chán rồi. Bên ấy thiếu gì đồ ngon chứ. Chị bên ấy ăn món ngon thế nào mà chẳng nhác tới mẹ!
Mẹ bỏ dở bữa ăn… nhìn bức ảnh gia đình chụp lúc chia tay…
Chị à, mùa đông bên này thấy lạnh… em càng thấy thương chị nhiều hơn. Cái lạnh bên Châu Âu thật khắc nghiệt… buốt lắm… tuyết! Trời bên Séc giá buốt… quanh năm lạnh cóng. Cuộc sống của chị bên đó cùng gia đình vẫn hạnh phúc… Nhiều lần anh rể goi điện tâm sự cùng em, vui vì anh vẫn như ngày còn ở trong nước, vẫn vui tươi, nhanh nhẹn… sống rất tình cảm. Mẹ giục chị sớm sinh thêm baby đó… thêm đứa nữa cho nó có anh có em… Dẫu cuộc sống vật chất bên đó đầy đủ sung túc, chị vui với hạnh phúc chồng con… thì trong lòng chị vẫn luôn hướng về gia đình…
Hẹn ngày gặp lại anh chị và cháu … khi chị về quê ăn Tết...để mùa đông không còn lạnh thế này… để lòng mẹ không còn giá rét.