Con người thường yếu đuối nhất khi cô đơn, hay lâm vào bệnh tật.
Nhiều người vẫn nghĩ Ran mạnh mẽ, cô ấy có tất cả mọi thứ, có cha, có mẹ, có một người bạn thân, một chàng trai lúc nào cũng yêu thương và quan tâm chăm sóc. Ít nhất so với những người khác, cô ấy hạnh phúc hơn rất nhiều.
Nhưng các bạn à, hạnh phúc sao có thể đơn giản đong đếm bằng cách đó, đừng chỉ đơn thuần nhìn vào nu cười của một người để kết luận rằng họ là kẻ sung sướng. Ran chỉ là một người bình thường, một đứa con lớn lên trong gia đình tan vỡ, một cô gái có tấm lòng nhân hậu và dũng cảm, nhưng chính vì vậy mới dễ bị tổn thương, dễ sinh lòng áy náy.
Trong những giây phút yếu đuối nhất của mình, cô ấy nhớ về họ.
Là hình bóng Shinichi nhạt nhòa trong cơn mưa, không ngớt nói lên lời xin lỗi. Phải chăng Ran đang sợ hãi sẽ có một ngày, Shinichi đi mãi không trở về, thứ còn lại hay chăng chỉ là lời xin lỗi muộn màng của cậu. Một lời xin lỗi, đánh nát mối tình thơ dại mười năm dài đằng đẵng, đánh nát chút tự tin và hy vọng cuối cùng còn sót lại.
Là nụ cười của người phụ nữ ấy, nhuộm đẫm nét tang thương trong buổi chiều tà. Nụ cười chua sót đắng cay, không mang oán hận, chỉ mang theo sự bất lực và đau lòng. Đúng là chẳng có chúa trên đời, bởi lẽ nếu có, người đã chẳng bất công đến thế. Ran đang sợ hãi, đang tổn thương, vì một phút yếu lòng của mình đã tạo nên cơ hội cho Rose giết chết Heath.
Vì quá thiện lương, nên cậu mới khiến bản thân đau khổ. Vì chẳng nhỡ hại người, nên cậu mới để người ta dằn vặt mình như thế.
Rồi người đàn ông ấy xuất hiện trong cơn ác mộng này. Người đàn ông với ánh mắt dữ dằn, đứng trong cơn mưa, như một hung thần đầy đáng sợ. Anh ta nói với cậu: "Hãy cút đi!"
Có lẽ Ran đã bị ám ảnh với ánh mắt và âm thanh ấy, như một đòn đánh trí mạng vào trái tim non nớt của cậu lúc này, trái tim đang tổn thương và sợ hãi vì nó quá yếu đuối.
Cậu không còn biết bản thân đang ở đâu, là ở hiện tại, hay đang ngược dòng về quá khứ. Cậu hoang mang, bất an, cậu cất tiếng gọi Shinichi như một bản năng tìm kiếm chỗ dựa dẫm cho mình...
Bạn thấy đấy, cô ấy đâu mạnh mẽ? Cô ấy quá thiện lương, nên mới để bản thân tổn thương nhiều đến vậy. Mọi nụ cười đều ẩn giấu bên trong nỗi đau, đâu phải ai cũng có thể thấu hiểu được chúng?
Xin đừng nói cô ấy hạnh phúc hay sung sướng, bởi bạn vĩnh viễn chẳng biết được, định nghĩa của chúng như thế nào!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
[Episode 286-288: Vụ án ở New York của Shinichi]
Link facebook