Mối tình đầu năm ấy, tuổi 17 tươi đẹp.

hoangduy30102003

Thành viên
Tham gia
15/9/2021
Bài viết
6
Hãy để cơn mưa an ủi nỗi buồn trong chúng ta, hãy để ngọn gió cuộc đời đưa một nửa hạnh phúc đến chính tâm hồn bạn và hãy để mối tình đầu giữ trọn vẹn những gì đẹp nhất tuổi thanh xuân, giữ mãi bên trong tiềm thức của mỗi người, in hằng theo tháng năm.

“Bản thân tôi đã đón nhận trọn vẹn thứ tình cảm đẹp đẽ ấy, sống những tháng ngày yêu đương tựa như những lời thơ của Xuân Diệu, hồn nhiên tựa như những dòng văn của Nguyễn Nhật Ánh và để rồi thời gian trôi đi mất và kỉ niệm ở lại, có một người vẫn ở đây đợi chờ nhưng cũng có một người vội bước, vội rời bỏ mùa hạ đến với cơn gió thu, một người mà nay sao tôi tìm hoài chẳng thấy. Tuổi trẻ tôi mãi hồn nhiên, vô tư, tâm trí mãi bay bổng bên những ngày tháng rong chơi cùng đám bạn rượt đuổi tôi chạy đến tận nhà và chỉ khép lại khi tôi gặp em “cô bạn gái đầu đời của tôi”, em là nàng thơ như vừa bước ra từ lời hát của Hoàng Dũng. Kể từ lần gặp đầu tiên tôi đã tương tư em mất rồi, lòng tôi thao thức hay tâm trí rối bời mỗi lần ngắm em. Ngày tháng trôi thật nhanh, tôi bắt đầu gửi cho em những tin nhắn đầu tiên, em cũng đã bắt đầu phản hồi tôi bằng những dòng tin nhắn gây nhớ nhớ thương thương. Trong một khoảng khắc nào đó tôi đã nhận ra bản thân đã lớn, lớn hơn những gì xảy ra vào hôm qua, hôm trước và hôm trước nữa. Giây phút nhận ra điều thay đổi ấy khiến tôi sung sướng, hạnh phúc vô cùng. Nếu ngày bé mẹ đưa một chiếc kẹo, tôi cho đó là điều hạnh phúc nhất cuộc đời thì giờ đây tôi phải viết lại khái niệm của Hạnh Phúc. Bản thân tôi đã lớn thêm chút nữa khi có lần nói chuyện đầu tiên với em “nàng Juliet của Romeo”. Nếu như nói những dòng tin nhắn “mật ruồi” của em đã khiến tôi chết đi sống lại thì giờ đây, giọng nói phát ra từ đôi môi xinh đẹp ấy đã kết liễu cuộc đời tôi và rồi mang tôi đến một cuộc sống mới, nơi đó chỉ có em với tình yêu của anh…

Những ngày tháng ấy sao đẹp quá chừng, nếu có hai lần sống lại tuổi trẻ thì nhất định anh vẫn sẽ tìm em và sẽ gìn giữ trọn vẹn thời khắc được yêu em. Hẹn hò, điều đã xảy ra và tôi cho đó là tình yêu do chính tôi công nhận và do chính tôi đã trải qua, thứ tình cảm khiến tôi thay đổi quá chừng, những ngày tháng được yêu em là những tháng ngày đẹp nhất của tuổi trẻ, điều mà đến tận bây giờ tôi chẳng thể nào tìm lại được. Bởi em là tình đầu, em mang đến đời tôi một cơn gió mới, cơn gió mang tôi đến với cuộc đời “người lớn” và dù rằng sau này có yêu thêm ai nữa thì tôi chẳng thể nào vẽ lại được niềm hạnh phúc mà em đã gửi gấm nơi tôi. Cơn gió nào rồi cũng sẽ đến và đi, cơn gió đến với tôi và trong sự vô tình mà tạo hoá gầy dựng, anh để vụt mất em và rồi chỉ biết ngắm nhìn cơn gió ấy trôi mãi, lặng lẽ nhìn hạnh phúc của mình nay đã rời bỏ chính tâm hồn non nớt của mình. Em xa tôi, ngày tháng ấy tôi đã xa em. Nếu như em là hạt mưa của tuổi trẻ, nhất định tôi sẽ kê một chiếc ghế cạnh cửa sổ và để khi trở trời tôi có thể ngắm mưa. Tôi ngắm mưa rơi lòng tôi ướt đẫm, tình đầu thật đẹp nhưng cũng thật đau đớn quá chừng. Nay đành cất tình yêu đầu đời vào kỉ niệm, in hằng trong tiềm thức đang hao mòn nơi tôi.”


Bom Bo, ngày 15 tháng 9 năm 2021. Một ngày nghĩ lại kỉ niệm.
 
Hãy để cơn mưa an ủi nỗi buồn trong chúng ta, hãy để ngọn gió cuộc đời đưa một nửa hạnh phúc đến chính tâm hồn bạn và hãy để mối tình đầu giữ trọn vẹn những gì đẹp nhất tuổi thanh xuân, giữ mãi bên trong tiềm thức của mỗi người, in hằng theo tháng năm.

“Bản thân tôi đã đón nhận trọn vẹn thứ tình cảm đẹp đẽ ấy, sống những tháng ngày yêu đương tựa như những lời thơ của Xuân Diệu, hồn nhiên tựa như những dòng văn của Nguyễn Nhật Ánh và để rồi thời gian trôi đi mất và kỉ niệm ở lại, có một người vẫn ở đây đợi chờ nhưng cũng có một người vội bước, vội rời bỏ mùa hạ đến với cơn gió thu, một người mà nay sao tôi tìm hoài chẳng thấy. Tuổi trẻ tôi mãi hồn nhiên, vô tư, tâm trí mãi bay bổng bên những ngày tháng rong chơi cùng đám bạn rượt đuổi tôi chạy đến tận nhà và chỉ khép lại khi tôi gặp em “cô bạn gái đầu đời của tôi”, em là nàng thơ như vừa bước ra từ lời hát của Hoàng Dũng. Kể từ lần gặp đầu tiên tôi đã tương tư em mất rồi, lòng tôi thao thức hay tâm trí rối bời mỗi lần ngắm em. Ngày tháng trôi thật nhanh, tôi bắt đầu gửi cho em những tin nhắn đầu tiên, em cũng đã bắt đầu phản hồi tôi bằng những dòng tin nhắn gây nhớ nhớ thương thương. Trong một khoảng khắc nào đó tôi đã nhận ra bản thân đã lớn, lớn hơn những gì xảy ra vào hôm qua, hôm trước và hôm trước nữa. Giây phút nhận ra điều thay đổi ấy khiến tôi sung sướng, hạnh phúc vô cùng. Nếu ngày bé mẹ đưa một chiếc kẹo, tôi cho đó là điều hạnh phúc nhất cuộc đời thì giờ đây tôi phải viết lại khái niệm của Hạnh Phúc. Bản thân tôi đã lớn thêm chút nữa khi có lần nói chuyện đầu tiên với em “nàng Juliet của Romeo”. Nếu như nói những dòng tin nhắn “mật ruồi” của em đã khiến tôi chết đi sống lại thì giờ đây, giọng nói phát ra từ đôi môi xinh đẹp ấy đã kết liễu cuộc đời tôi và rồi mang tôi đến một cuộc sống mới, nơi đó chỉ có em với tình yêu của anh…

Những ngày tháng ấy sao đẹp quá chừng, nếu có hai lần sống lại tuổi trẻ thì nhất định anh vẫn sẽ tìm em và sẽ gìn giữ trọn vẹn thời khắc được yêu em. Hẹn hò, điều đã xảy ra và tôi cho đó là tình yêu do chính tôi công nhận và do chính tôi đã trải qua, thứ tình cảm khiến tôi thay đổi quá chừng, những ngày tháng được yêu em là những tháng ngày đẹp nhất của tuổi trẻ, điều mà đến tận bây giờ tôi chẳng thể nào tìm lại được. Bởi em là tình đầu, em mang đến đời tôi một cơn gió mới, cơn gió mang tôi đến với cuộc đời “người lớn” và dù rằng sau này có yêu thêm ai nữa thì tôi chẳng thể nào vẽ lại được niềm hạnh phúc mà em đã gửi gấm nơi tôi. Cơn gió nào rồi cũng sẽ đến và đi, cơn gió đến với tôi và trong sự vô tình mà tạo hoá gầy dựng, anh để vụt mất em và rồi chỉ biết ngắm nhìn cơn gió ấy trôi mãi, lặng lẽ nhìn hạnh phúc của mình nay đã rời bỏ chính tâm hồn non nớt của mình. Em xa tôi, ngày tháng ấy tôi đã xa em. Nếu như em là hạt mưa của tuổi trẻ, nhất định tôi sẽ kê một chiếc ghế cạnh cửa sổ và để khi trở trời tôi có thể ngắm mưa. Tôi ngắm mưa rơi lòng tôi ướt đẫm, tình đầu thật đẹp nhưng cũng thật đau đớn quá chừng. Nay đành cất tình yêu đầu đời vào kỉ niệm, in hằng trong tiềm thức đang hao mòn nơi tôi.”


Bom Bo, ngày 15 tháng 9 năm 2021. Một ngày nghĩ lại kỉ niệm.
Có nut like khogg
 
×
Quay lại
Top Bottom