- Tham gia
- 12/12/2023
- Bài viết
- 198
MiSide: Chương 1 - Tôi đang ở đâu...
Tiếng gõ bàn phím lạch cạch vẽ lên không gian yên tĩnh trong căn phòng nhỏ. Minh, một sinh viên năm ba chuyên ngành công nghệ thông tin, đang đắm chìm trong hàng loạt mã lệnh lập trình của dự án lớp. Đèn màn hình laptop hắt nhẵn lên khuôn mặt mệt mỏi vì thiếu ngủ, nhưng cậu chẳng bận tâm. Cậu đã quen với những đêm trắng như thế này.
Những ngón tay của Minh chợt dừng lại khi thấy một thông báo mới xuất hiện trên màn hình. Một email kỳ lạ hiện lên trong hộp thư đến, với tiêu đề:
"Trò chơi MiSide - Cùng chơi game và hẹn hò với Mita siêu đáng yêu! Hãy nhấn để tải xuống và trải nghiệm trò chơi mới của chúng tôi."
Minh nhướng mày. Là dân công nghệ, cậu quá quen với những email lừa đảo. Những đường link chứa virus hay phần mềm độc hại đều nằm gọn gàng trong danh sách đỏ của cậu.
Địa chỉ email người gửi là một chuỗi ký tự ngẫu nhiên, khiến Minh không khỏi tò mò. Nội dung email chỉ có một câu duy nhất:
"Lưu ý: MiSide chứa nội dung ̶k̶h̶ô̶n̶g̶ dành cho mọi lứa tuổi, và ̶c̶ó̶ ̶t̶h̶ể̶ ̶k̶h̶ô̶n̶g̶ phù hợp cho những người yếu tim."
Minh nhớ lại những trò chơi đáng sợ như "Doki Doki Literature Club" hay "SCP Containment Breach". Cái gì đó bên trong kích thích bản tính hiếu kỳ của cậu. Tuy vậy, là một lập trình viên tương lai, Minh biết rõ mình cần kiểm tra tệp tin này trước.
Mở một môi trường ảo, cậu quét nhanh tệp Miside.exe. Không phát hiện bất kỳ dấu hiệu đáng ngờ nào... Điều này càng khiến Minh cảm thấy hứng thú và lạ lẫm...
"Thử xem mày là cái quái gì nào, Miside... Minh lẩm bẩm và nhấp chuột mở tệp.
Khi cài đặt hoàn tất, trên màn hình hiện ra một giao diện đơn giản:
"Chào mừng đến với Miside... Hãy đón nhận điều chưa từng có!"
Thế rồi, bỗng chợt một cô gái xuất hiện. Nhìn có vẻ rất chibi. Bối cảnh là giao diện 2D...
Cô gái liền hiện liên dòng chữ trên hộp chữ:
"Xin chào cậu! Chào mừng đến với thế giới của tôi. Xin tự giới thiệu, tên tôi là Mita. Tôi có thể hỏi là tên cậu là gì không?
Một ô trống hiện lên. Dù Minh khá do dự- "Lỡ lấy tên rồi ha.ck mình luôn thì sao đây?" Vậy nên Minh liền gõ lên dòng chữ:
"𝙋𝙧𝙤𝙂𝙖𝙢𝙚𝙧"
Sau đó, Mita nói: "Rất vui được gặp cậu, 𝙋𝙧𝙤𝙂𝙖𝙢𝙚𝙧! Tôi rất vui khi được làm quen với cậu. Được rồi, bây giờ cậu có thể tham quan nhà tôi"
Một căn nhà nhỏ xinh 2D hiện ra, với đủ loại tiện nghi: Ghế sofa, tivi, sách, nhà vệ sinh, phòng ngủ,... rất đầy đủ và dễ thương.
Bây giờ Minh đã nhập vai thành một nhân vật tóc đen, mặc áo màu trắng...
Đột nhiên, Minh thấy có gì sai sai...chẳng phải mình cũng đang mặc áo màu trắng, và tóc mình cũng màu đen sao?...
Nhưng sau đó, cậu phắt bỏ suy nghĩ ấy đi, "chắc chỉ là trừng hợp thôi ha?..." Cậu thầm nghĩ.
Sau khi tham quan xong, Mita đến và nói:
"Anh 𝙋𝙧𝙤𝙂𝙖𝙢𝙚𝙧 nè, anh có thấy phòng em đẹp không?"
Có hiện lên lựa chọn "Không" và "Có".
Cùng lúc đó, đèn trong phòng chợt tắt. Màn hình laptop lóe lên dòng chữ đỏ chói lóa:
"Loading...tải thế giới..."
Một giai điệu vang lên, nhẹ nhàng như tiếng ru, nhưng lại khiến Minh cảm thấy lạnh sống lưng. Bỗng dưng, màn hình hiện lên hình ảnh cửa sổ phòng của cậu, như thể đang bị quay lại từ góc nhìn của ai đó đứng bên ngoài.
Hết chương 1
** Miside: Chương 2 - Bắt Đầu Trò Chơi**
Minh giật mình quay phắt lại, nhìn ra phía cửa sổ. Bóng tối bao phủ bên ngoài, và không có dấu hiệu gì bất thường. Nhưng cảm giác bị theo dõi khiến tim cậu đập loạn xạ. Cậu cố trấn tĩnh, lẩm bẩm:
"Chắc chỉ là một đoạn video giả lập thôi..."
Trên màn hình, một bảng thông báo mới hiện ra:
"Chào mừng người chơi Minh. Trò chơi bắt đầu."
Ngay lập tức, căn phòng của Minh biến đổi. Những bức tường quen thuộc giờ đây trở nên nhạt nhòa, nhường chỗ cho một không gian kỳ lạ với ánh sáng yếu ớt và âm thanh rì rầm vang vọng. Laptop trước mặt cậu biến thành một chiếc màn hình trong suốt, hiển thị một danh sách các nhiệm vụ:
Khám phá căn phòng.
Tìm chìa khóa để mở cánh cửa bí ẩn.
Đừng tin vào đôi mắt của bạn.
Minh cảm thấy như mình đang ở trong một thực tại khác. Cậu đứng dậy, bước từng bước cẩn trọng. Bàn ghế và vật dụng trong phòng vẫn còn đó, nhưng có gì đó sai sai. Một tiếng cười khẽ vang lên phía sau lưng khiến cậu rùng mình.
"Ai ở đó?" Minh quay lại, nhưng không thấy gì.
Ánh mắt của cậu bị hút vào một chiếc hộp gỗ nhỏ nằm trên bàn, thứ mà cậu chắc chắn chưa từng thấy trước đây. Trên nắp hộp khắc dòng chữ:
"Can đảm để mở?"
Minh hít một hơi dài, tay run run mở nắp hộp. Bên trong là một chiếc chìa khóa cũ kỹ và một tờ giấy ghi chú:
"Đây chỉ là khởi đầu. Hãy tìm cánh cửa."
Khi cầm chiếc chìa khóa lên, cánh cửa phòng Minh bất ngờ phát ra tiếng cọt kẹt. Nó từ từ mở ra, để lộ một hành lang tối tăm kéo dài vô tận. Tiếng bước chân và tiếng thì thầm vang lên từ trong bóng tối, như thể mời gọi cậu bước vào.
Minh nuốt khan, lòng tò mò lẫn sợ hãi. "Chỉ là một trò chơi thôi mà," cậu tự nhủ, rồi bước qua cánh cửa.
Tiếng gõ bàn phím lạch cạch vẽ lên không gian yên tĩnh trong căn phòng nhỏ. Minh, một sinh viên năm ba chuyên ngành công nghệ thông tin, đang đắm chìm trong hàng loạt mã lệnh lập trình của dự án lớp. Đèn màn hình laptop hắt nhẵn lên khuôn mặt mệt mỏi vì thiếu ngủ, nhưng cậu chẳng bận tâm. Cậu đã quen với những đêm trắng như thế này.
Những ngón tay của Minh chợt dừng lại khi thấy một thông báo mới xuất hiện trên màn hình. Một email kỳ lạ hiện lên trong hộp thư đến, với tiêu đề:
"Trò chơi MiSide - Cùng chơi game và hẹn hò với Mita siêu đáng yêu! Hãy nhấn để tải xuống và trải nghiệm trò chơi mới của chúng tôi."
Minh nhướng mày. Là dân công nghệ, cậu quá quen với những email lừa đảo. Những đường link chứa virus hay phần mềm độc hại đều nằm gọn gàng trong danh sách đỏ của cậu.
- Người gửi: Vô danh
- Tiêu đề: MiSide
- Tệp đính kèm: MiSide.exe
Địa chỉ email người gửi là một chuỗi ký tự ngẫu nhiên, khiến Minh không khỏi tò mò. Nội dung email chỉ có một câu duy nhất:
"Lưu ý: MiSide chứa nội dung ̶k̶h̶ô̶n̶g̶ dành cho mọi lứa tuổi, và ̶c̶ó̶ ̶t̶h̶ể̶ ̶k̶h̶ô̶n̶g̶ phù hợp cho những người yếu tim."
Minh nhớ lại những trò chơi đáng sợ như "Doki Doki Literature Club" hay "SCP Containment Breach". Cái gì đó bên trong kích thích bản tính hiếu kỳ của cậu. Tuy vậy, là một lập trình viên tương lai, Minh biết rõ mình cần kiểm tra tệp tin này trước.
Mở một môi trường ảo, cậu quét nhanh tệp Miside.exe. Không phát hiện bất kỳ dấu hiệu đáng ngờ nào... Điều này càng khiến Minh cảm thấy hứng thú và lạ lẫm...
"Thử xem mày là cái quái gì nào, Miside... Minh lẩm bẩm và nhấp chuột mở tệp.
Khi cài đặt hoàn tất, trên màn hình hiện ra một giao diện đơn giản:
"Chào mừng đến với Miside... Hãy đón nhận điều chưa từng có!"
Thế rồi, bỗng chợt một cô gái xuất hiện. Nhìn có vẻ rất chibi. Bối cảnh là giao diện 2D...
Cô gái liền hiện liên dòng chữ trên hộp chữ:
"Xin chào cậu! Chào mừng đến với thế giới của tôi. Xin tự giới thiệu, tên tôi là Mita. Tôi có thể hỏi là tên cậu là gì không?
Một ô trống hiện lên. Dù Minh khá do dự- "Lỡ lấy tên rồi ha.ck mình luôn thì sao đây?" Vậy nên Minh liền gõ lên dòng chữ:
"𝙋𝙧𝙤𝙂𝙖𝙢𝙚𝙧"
Sau đó, Mita nói: "Rất vui được gặp cậu, 𝙋𝙧𝙤𝙂𝙖𝙢𝙚𝙧! Tôi rất vui khi được làm quen với cậu. Được rồi, bây giờ cậu có thể tham quan nhà tôi"
Một căn nhà nhỏ xinh 2D hiện ra, với đủ loại tiện nghi: Ghế sofa, tivi, sách, nhà vệ sinh, phòng ngủ,... rất đầy đủ và dễ thương.
Bây giờ Minh đã nhập vai thành một nhân vật tóc đen, mặc áo màu trắng...
Đột nhiên, Minh thấy có gì sai sai...chẳng phải mình cũng đang mặc áo màu trắng, và tóc mình cũng màu đen sao?...
Nhưng sau đó, cậu phắt bỏ suy nghĩ ấy đi, "chắc chỉ là trừng hợp thôi ha?..." Cậu thầm nghĩ.
Sau khi tham quan xong, Mita đến và nói:
"Anh 𝙋𝙧𝙤𝙂𝙖𝙢𝙚𝙧 nè, anh có thấy phòng em đẹp không?"
Có hiện lên lựa chọn "Không" và "Có".
Cùng lúc đó, đèn trong phòng chợt tắt. Màn hình laptop lóe lên dòng chữ đỏ chói lóa:
"Loading...tải thế giới..."
Một giai điệu vang lên, nhẹ nhàng như tiếng ru, nhưng lại khiến Minh cảm thấy lạnh sống lưng. Bỗng dưng, màn hình hiện lên hình ảnh cửa sổ phòng của cậu, như thể đang bị quay lại từ góc nhìn của ai đó đứng bên ngoài.
Hết chương 1
** Miside: Chương 2 - Bắt Đầu Trò Chơi**
Minh giật mình quay phắt lại, nhìn ra phía cửa sổ. Bóng tối bao phủ bên ngoài, và không có dấu hiệu gì bất thường. Nhưng cảm giác bị theo dõi khiến tim cậu đập loạn xạ. Cậu cố trấn tĩnh, lẩm bẩm:
"Chắc chỉ là một đoạn video giả lập thôi..."
Trên màn hình, một bảng thông báo mới hiện ra:
"Chào mừng người chơi Minh. Trò chơi bắt đầu."
Ngay lập tức, căn phòng của Minh biến đổi. Những bức tường quen thuộc giờ đây trở nên nhạt nhòa, nhường chỗ cho một không gian kỳ lạ với ánh sáng yếu ớt và âm thanh rì rầm vang vọng. Laptop trước mặt cậu biến thành một chiếc màn hình trong suốt, hiển thị một danh sách các nhiệm vụ:
Khám phá căn phòng.
Tìm chìa khóa để mở cánh cửa bí ẩn.
Đừng tin vào đôi mắt của bạn.
Minh cảm thấy như mình đang ở trong một thực tại khác. Cậu đứng dậy, bước từng bước cẩn trọng. Bàn ghế và vật dụng trong phòng vẫn còn đó, nhưng có gì đó sai sai. Một tiếng cười khẽ vang lên phía sau lưng khiến cậu rùng mình.
"Ai ở đó?" Minh quay lại, nhưng không thấy gì.
Ánh mắt của cậu bị hút vào một chiếc hộp gỗ nhỏ nằm trên bàn, thứ mà cậu chắc chắn chưa từng thấy trước đây. Trên nắp hộp khắc dòng chữ:
"Can đảm để mở?"
Minh hít một hơi dài, tay run run mở nắp hộp. Bên trong là một chiếc chìa khóa cũ kỹ và một tờ giấy ghi chú:
"Đây chỉ là khởi đầu. Hãy tìm cánh cửa."
Khi cầm chiếc chìa khóa lên, cánh cửa phòng Minh bất ngờ phát ra tiếng cọt kẹt. Nó từ từ mở ra, để lộ một hành lang tối tăm kéo dài vô tận. Tiếng bước chân và tiếng thì thầm vang lên từ trong bóng tối, như thể mời gọi cậu bước vào.
Minh nuốt khan, lòng tò mò lẫn sợ hãi. "Chỉ là một trò chơi thôi mà," cậu tự nhủ, rồi bước qua cánh cửa.