Mây của trời hãy để gió cuốn đi

trangpham1990

Let it be
Thành viên thân thiết
Tham gia
12/6/2010
Bài viết
1.010
Đừng mơ ước những ai ngoài tầm với
Mây của trời hãy để gió cuốn đi

Ngay lần đầu tiên đọc đựơc hai câu này trên một bức tranh thư pháp, tôi hiểu rằng nó đúng là dành cho mình. Là những gì mình vẫn luôn nghĩ đến, là những gì trong đầu mình luôn tâm niệm “ cái gì là của mình sẽ mãi mãi là của mình, cái khi không phải là của mình dù có cố gắng thế nào cũng không phải là của mình”. Vì thế mà chưa bao giờ mình cố gắng giành giật cái gì nếu như nhận ra nó không phải là của mình ( trừ hồi bé luôn giành giật với ông anh tất cả, vì nghĩ tất cả đều của mình ) Lúc nào cũng thế luôn cho phép mình bỏ cuộc nếu như thấy mình có thể đang giành lấy cái không thuộc về mình.

Nhớ ngày đi học, mình bị say nắng bởi cậu bạn trong lớp. Nhưng vì cái long tự kiêu mình không nói cho cả mấy đứa bạn thân biết, chứ đừng nói đến việc nói cho ngừơi ấy biết. Lại âm thầm và lặng lẽ giống như ngày trước thích anh hang xóm ý ( ngại nhỉ? Toàn thích những ngừơi chẳng thích mình ) Nhưng rồi khi nhận thấy cậu ấy thích một cô bạn khác trong lớp, thì mình hiểu rằng cậu ấy sinh ra không dành cho mình. Nhưng giống như những cô nàng ích kỉ khác, mình bắt đầu ác cảm với cô bạn này, vì tự nhiên mình mất đi một ngừơi bạn thân, chứ chưa nói đến là mất đi một ngừơi mình thực sự rất thích. Thế rồi mình từ từ xa họ, mình không chat nhiều, không nhắn tin và trên lớp mình bắt đầu lạnh lung hơn. Ngừơi ấy nhận ra sự thay đổi của mình, nhưng không biết nguyên nhân vì sao? Chỉ nói rằng “ dạo này thấy cậu lạ lắm” và thế là thôi. Đơn giản ngừơi ấy với mình bây giờ đã ngoài tầm với. Dù trong long thật buồn khi thấy họ vui vẻ bên nhau, dù trên lớp mình vẫn bình thường nhưng về nhà là nhật kí lại chất chứa nỗi buồn. Nhưng mình chưa bao giờ có ý định sẽ xen ngang vào, hay chí ít là nói cho ngừơi ta tình cảm của mình rồi ra sao thì ra, dù sao thì cái long tự kiêu nó vẫn lớn hơn tình yêu mà.

Rồi dần dần những tình cảm ấy qua đi, tất cả chỉ đơn thuần như những ngừơi bạn, mình lại bắt đầu làm bạn với họ, tất cả chỉ bắt đầu từ mình nên mình là ngừơi duy nhất gỡ nút đựơc. Và rồi nhận ra, chẳng có gì để biến 2 ngừơi mình coi là ngừơi dưng, trở thành bạn bè, và rồi bây giờ trở thành bạn thân của họ, luôn chia sẻ vui buồn với nhau. Thân thiết như những ngừơi ruột thịt. Mình thực sự thích điều này, thích những tình bạn như vậy, vậy mà mình đã phải mất một thời gian lãng phí cái tình bạn đáng quý đó. Và thực sự mình không hề hối hận vì những tình cảm mà mình đã chon kín.

Thế đấy!

Đừng mơ ước những ai ngoài tầm với
Mây của trời hãy để gió cuốn đi

Mây của trời giờ đây gió đã cuốn đi rồi. Nhưng tất cả chỉ còn là những kí ức mỏng manh, những kí ức mà nghĩ về nó chưa bao giờ mình thấy đau cả, chỉ thấy buồn cười thôi. Nếu điều này lại xảy ra thêm 1 lần nữa thì có lẽ mình sẽ lại như thế này thôi. Mây của trời, không phải của mình, uh, thế thì gió cứ cuốn đi nhé. Còn nếu mây là của mình, thì một ngày nào đó mây sẽ lại về bên mình thôi đúng không? Cái gì là của mình sẽ mãi mãi là của mình, nằm trong tầm tay mình. Ngừơi ta bảo phải đấu tranh để giành lấy hạnh phúc, nhưng mình sẽ không tranh đâu, không giành giật đâu, hãy cứ để “ mây của trời hãy để gió cuồn đi”
St
 
Có khi nào ấy cảm thấy nuối tiếc vì mình đã không thử 1 lần nói ra suy nghĩ của mình mà chỉ giữ kín trong lòng ko?..!!.
Ai cũng nói ước mơ sẽ là động lực để bản thân cố gắng hơn..!!.dĩ nhiên là ko tính đến nhưng ước mơ viển vông nhé..!!
Tớ có 1 người bạn cũng giống ấy lắm..ngang bướng..tự kiêu và luôn âm thầm chịu đựng.,luôn cố gắng nén những suy nghĩ của mình trong lòng dù điều đó rất khó chịu.!
Có phải đó là 1 phần nào đó của con gái ko?
Tớ ko hiểu nhiều lắm nhưng tớ nghĩ cơ hội chỉ đến 1 lần,và biết đâu những điều ấy giám nói ra sẽ giúp ấy nắm giữ cơ hội đó hay cũng cho ấy thấy thoải mái hơn..!!..tớ ghép lại 2 câu thơ của ấy theo suy nghĩ của tớ nhé.
.."Đừng ai để gió cuốn đi những mơ ước.."
 
Cảm ơn bạn rất nhiều vì những điều bạn nói với mình nhưng bạn có biết đôi khi níu kéo lại không đến được đâu cả đôi khi buông tay cũng là cách giải thoát cho cả hai...
 
Mây của trời giờ đây gió đã cuốn đi rồi. Nhưng tất cả chỉ còn là những kí ức mỏng manh, những kí ức mà nghĩ về nó chưa bao giờ mình thấy đau cả, chỉ thấy buồn cười thôi. (_ _")
 
đôi khi đúng là nên buông tay ra.....
để thời gian chứng minh tất cả
nếu thật sự coi nhau ko thể thiếu trong trái tim thì se trở về thôi

và biết đâu....gió cuốn mây đi rồi thì cũng có thể mang mây trở lại
 
mình cũng có chung một suy nghĩ với trangpham. mình nghĩ la những gì của mình, tất nhiên sẽ là của mình. những gì ko phải là của mình, có tranh giành, co níu kéo nó cũng ra đi thôi. đôi khi cũng nghĩ tại sao khi ấy mình không thử nói ra, nhưng mình lại sợ cái lắc đầu từ chối, hay nụ cười khinh khỉnh hoặc có thể sẽ mất luôn cả tình bạn vốn có. thôi thì im lặng là giải pháp tốt cho bản thân vậy. xin mượn tạm hai câu thơ của một bạn trên diễn đàn:
Xa vời vợi tưởng chừng như níu được
Đưa tay tìm ảo giác giữa cơn mê
 
"Sống trong đời sống...cần có 01 tấm lòng...Để làm gì em biết ko....ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI...."
Tới giờ mình vẫn chưa hiểu câu hát này có ý gì, ngay chỗ mà "Để gió cuốn đi.." ấy....:KSV@08:
:KSV@05:
 
hay
con người bây giờ tiên tiến lắm rồi
trăng mà hàn mặc tử còn bán được nửa mà huống chi là mây và gió :KSV@05:
 
hay
con người bây giờ tiên tiến lắm rồi
trăng mà hàn mặc tử còn bán được nửa mà huống chi là mây và gió :KSV@05:
Ghê ghê, liên tưởng sang cả Hàn Mạc Tử bán trăng nữa kìa:KSV@08:, nhưng hình như nàng trăng của Hàn Mạc Tử là nàng trăng thơ ca:KSV@11: chứ hông phải nàng trăng thiên nhiên:KSV@02:, dzới lại hình như chỉ có Mai Đình là chịu mua trăng đó thôi hà:KSV@18:
 
Ghê ghê, liên tưởng sang cả Hàn Mạc Tử bán trăng nữa kìa:KSV@08:, nhưng hình như nàng trăng của Hàn Mạc Tử là nàng trăng thơ ca:KSV@11: chứ hông phải nàng trăng thiên nhiên:KSV@02:, dzới lại hình như chỉ có Mai Đình là chịu mua trăng đó thôi hà:KSV@18:
biết chứ trăng của hàn là thơ ca nhưng mấy người dốt như bill thì cứ thích nghĩ bán trăng thôi cũng như câu" ai mút ánh trăng vàng đổ đi"...
cũng như ông nhà văn nào của trung quốc vì muốn lấy ánh trăng mà xuống hồ vớt trăng chết đuối đó...:KSV@05:
 
biết chứ trăng của hàn là thơ ca nhưng mấy người dốt như bill thì cứ thích nghĩ bán trăng thôi cũng như câu" ai mút ánh trăng vàng đổ đi"...
"Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi:KSV@18:
:KSV@18:
cũng như ông nhà văn nào của trung quốc vì muốn lấy ánh trăng mà xuống hồ vớt trăng chết đuối đó...:KSV@05:
Hông biết, chỉ biết ai đó kiểu sến nói là anh muốn chết đuối trong đôi mắt em thôi hà:KSV@08: Ui, mắt Bill nhìn hay chớp lửa đêm đông:KSV@05:
 
"Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi:KSV@18:
:KSV@18:

Hông biết, chỉ biết ai đó kiểu sến nói là anh muốn chết đuối trong đôi mắt em thôi hà:KSV@08: Ui, mắt Bill nhìn hay chớp lửa đêm đông:KSV@05:
:KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05:
bill không giỏi văn nhớ vậy là tốt lắm rồi đó..
mắt bill nhỏ lắm với lại có lửa gì đâu...bill
KenhSinhVien-mat.gif

bill không có đôi mắt pleicu của siublack đâu..
KenhSinhVien-mat-1.gif


KenhSinhVien-mat-dep.jpg
 
Mây của trời hãy để gió cuốn đi......nhưng vẫn luôn hy vọng một ngày nào đó mây sẽ mang gió trở lại

mình thích câu đó
 
×
Quay lại
Top Bottom