Minh Anh thở nhẹ nhàng khi cô cảm nhận được sự bình yên của Vy khi ngồi cạnh Huy ,vì ko ai có thể ngồi kế Huy học trong quá 3 ngày ,nhưng nay cũng đã hơn 2 tuần kể từ ngày Vy vào lớp
-Minh Anh ,em đang suy nghĩ gì vậy ,,,,,,,Quang quay người qua chỗ của Minh Anh hỏi
-Ko có gì ?....câu trả lời ngắn rọn ko chút biểu cảm và cũng chẳng thèm nhìn Quang
-Tan trường em cho anh chút thời gian có được ko ........Quang nói nhỏ với Minh Anh
-Xin lỗi ,em còn có việc nên ko rãnh ,,,,,Minh Anh ngạn ngào từ chối lời của Quang
-Em thật có việc hay đang trốn tui vậy ,,,,,,,lời nói bực bội của Quang cũng đủ cho Vy ngồi sau Minh Anh và Huy và Tiến bạn thân của 2 người nghe thấy
Thấy việc đang căng thẳng Tiến ngang lời của Quang
-Thấy chủ nhiệm vào rồi kìa ,có gì thì từ từ nói
Quang mặt hầm hầm ko nói quay lên phía trên
Sau khi tất cả mọi người ngồi xuống thì cô cảm giác như có người đang chú ý tới mih2 ,nên cô vội quay về phía bên trái mình thì đang bắt gặp Huy đang nhìn mình 1 cách kì lạ
Cô ko lên tiếng cũng ko tỏ vẻ gì khó chịu vẫn khuôn mặt lạnh băng cùng nụ cười khinh khỉnh
-hôm nay lớp chúng ta sẽ đón tiếp 1 người bạn mới được chuyển trường từ anh quốc qua đây
Lúc này mọi người trong lớp đều nhốn nháo hẳn lên vì ko biết tại sao khóa năm nay lại có nhiều bạn chuyển đến thế ko biết ,mọi người cứ xầm xì ko biết là nam hay nữ đây ,thì lúc đó từ ngoài bước vào 1 cô gái dáng vẻ cao thanh mảnh ,nước da trắng ngời ,đôi mắt màu xanh lam ,khuôn mặt đẹp nhìn là biết cô là con lai ,
-Em tự giới thiệu tên mình với mọi người đi ,,,,,,thầy chủ nhiệm lên tiếng khi thấy cô vừa bước vào
-Tôi tên là sandy Hoài An mọi người sau này cứ gọi tôi là hoài an là được rồi
Cô cúi đầu chào mọi người 1 cái ,tỏ vẻ lịch sự ,còn Hoàng Vy lúc này như đang nghe có tiếng sét bên tai ,vì từ khi nghe thầy giới thiệu có thành phần mới cô cũng chả quen tâm gì mà chỉ biết cúi mặt xuống lấy sách ra đọc
Nhưng từ khi nghe xong cái tên giới thiệu và giọng nói cô như người bị thôi miên vội để cuốn sách xuống nhìn lên phía trên thì cô đã bắt gặp ngay khuôn mặt ấy ,dáng dấp ấy và cả vẻ biểu lộ ấy ,cô mới biết là mình ko nghe nhầm ,nở nụ cười nhẹ như đang là ám hiệu mọi lời chào của cô
Sandy cũng hiểu những từ biểu lộ của cô chỉ biết gật dầu đáp trả ,còn người ngồi kế bên cô thì vẫn mãi chăm chú nhìn cô ,và chú ý bởi nụ cười nhếnh môi của cô
-Em có thể tự tìm chỗ ngồi được rồi đấy ,vì là xen kẽ nam lẫn nữ nên em chỉ có thể chọn chỗ trống kế bên nam mà thôi ,được chứ
-Dạ em biết rồi ạ ....nói rồi cô bước đi xuống phía bên dưới những bạn nữ gần chỗ của Vy còn trống thì cô ko thể ngồi nên chỉ biết ngồi trên Vy cách 1 bàn mà thôi ,thế là cô ngồi chung với Tiến
Sau khi an vị xong xuôi đâu đấy ,thầy chủ nhiệm lại ra 1 thông báo làm tất cả mọi sinh viên đều há to mồn
-Hôm nay Thầy thông báo cho các em biết là cuối tuần này nhà trường có tổ chức 1 buổi tiệc giao lưu của các khối quản trị kinh doanh của trường với những nhà tài trợ cho trường và cũng là những nhà doanh nhân thành đạt nhất nhì trong nước lẫn nước ngoài ,để cho các khóa kinh doanh học hỏi tiếp thu cho công việc sau này tốt hơn
-Cho nên các em hãy chuẩn bị tốt cho lớp của mình những câu hỏi cho đợt giao lưu kì này nhé ,ngày mai mỗi người phải nộp những câu hỏi của mình cho thấy sau đó thầy sẽ duyệt ra 10 câu hỏi được quy định của mỗi lớp và sẽ chỉ định những người phát biểu câu hỏi đó đấy
-Tất cả các em phải có mặt đông đủ ,trong kì giao lưu đợt này đấy vì nói sẽ chấm điểm cho kì tốt nghiệp sau này của các em với những tập đoàn nếu họ chấm được tài năng của mọi người thì sẽ thuận tiện trong công viec cho các em hơn ,,tất cả hiểu rõ lời thầy rồi chứ ,kể cả Huy Quang và Tiến nữa ,,các em cũng vẫn phải nộp câu hỏi cho thầy đấy
Vừa dứt lời thì tất cả đều đồng thanh ho to
-Dạ chúng em biết rồi ạ
-Tốt ,,,à còn chuyện này nữa ,,,,
Tất cả mọi người đang chăm chú nhìn thầy khi vẫn còn tiếp tục
-Mỗi khối sẽ biểu diễn 1 tiết mục ,các em hãy thảo luận với nhau đi rồi đưa ra ý kiến cho thầy ,thời hạn là ngày mai vì thầy còn phải điểm danh báo cáo lên trên nữa ,mọi người nghe rõ chưa
-Thầy tính hại lớp mình hay sao vậy ,từ đây tới đó chỉ còn 2ngày thôi ,mà thầy bắt tụi em tìm tiết mục ,chắc thầy tính rượt tụi em sao
Hải Yến trưởng của khoá lớp cô lên tiếng kháng chỉ
-Các em thông cảm cho ,vì mấy bữa nay thầy ko có tới trường nên hôm nay biết mới thông báo cho tụi em ,thầy cũng ko ngờ sự việc như thế này
-Thầy ,,,định cho khóa mình hạ hạnh kiểm hay sao vậy ,,khóa này ngoài diễn kick5 ra thì biết làm gì hơn ,,chẳng lẽ lại diễn tuồng cũ sao ,,,,vậy thế nào cũng bị khóa khác ném đá cho mà coi
-Vậy em thử coi khóa của ta ngoài diễn kịch ra còn gì nữa ko ,hát hay là xiếc gì cũng được nhưng nhớ làm tốt cho vào ,ko là thầy mất mặc đấy
-Huuu thầy lo cho thầy hay lo cho khóa vậy ,,lớpnay2 là khóa quản trị kinh doanh chứ ko phải là khóa học xiếc đâu thầy
-Ko thì hát vậy ,các em thấy lớp ta ai hát hay thì đề nghị đưa tên cho mọi người sơ duyệt đi
-Thầy ơi ,em thấy nếu hát chắc toàn trường khi đó chạy mất hết quá ,,,,,1 bạn trong lớp đứng lên phát biểu làm cho cả khóa cười ồ lên
-Vậy giờ phải làm sao ,ngày mai thầy phải nộp báo các tiết mục rồi ,các em thông cảm cho thầy đi
Trong khi mọi người còn đang thảo luận vấn dề thì lúc này bỗng có 1 người giơ tay đứng lên muốn phát biểu
-Em muốn biểu diễn tiếc mục gì sao Sandy ,,,,ông thầy mừng quýnh khi thay761 có người giơ tay
-Dạ ko ạ ,.....cô trả lời làm cho ông thầy thở dài ,thất thiểu
-Vậy em có ý kiến gì ko
-Em nghĩ thầy lớp ta có thể chơi đàn được đấy ạ ,,,,cô đưa ra ý kiến làm ai trong lớp lúc này đều nhìn về hướng cô ,vì ai cũng nghĩ sẽ là cô đảng nhiệm chức vụ đấy ,vì cô vừa mới vào thì làm sao mà quen biết ai trong lớp biết chơi đàn
-Vậy ko phải em muốn chơi đàn sao .....ông thầy vẫn còn đang ngạc nhiên khi cô nói ko giờ lại đề nghị chơi đàn
-Em biết lớp ta có 1 bạn chơi đàn piano rất tuyệt ạ ,,,,,,,,cô đứng phía trên nhưng cô cảm nhận phía sau mình có người đang nhai trầu cô ,,,nhưng cô chỉ muốn cho người ấy phát huy thêm tài năng mà thôi
Câu nói của cô làm cho mọi người giờ đều nhìn lại cô xem có quen biết cô hay ko mà sao mới tới lại nói như thế
-Vậy em nói thử coi là ai trong khóa của ta nào
-Dạ là bạn jolin Hoàng Vy ạ
Lúc này ông thầy còn phải ngạc nhiên hơn tất cả các sinh viên trong lớp ,thế là mọi con mắt hiện giờ ko còn bám theo sandy nữa mà chuyển xuống chỗ của cô
-Vy ,em có thể tham gia tiết mục này được ko vậy ?
Ông thầy nhìn cô hỏi giống như đang xuống nước năng nỉ cô
Cô đứng dậy ,ko cười cũng ko biểu lộ gì ngoài bề ngoài vô cảm lạnh băng
-Dạ nếu thầy tin tưởng ,em sẽ cố gắng chơi ạ
Khi cô trả lời xong thì cũng là lúc cô nhìn sandy 1 cách hận sôi lửa
-Vậy tốt rồi ,môn này chắc ko đụng hàng với các khóa khác rồi đây ,vậy hôm nay quyết định vậy nhé các em còn ý kiến gì nữa ko ,nếu ko thầy sẽ đi báo danh luôn ngày hôm nay ,coi như khóa ta có cái phao rồi
Mọi đứa con trai trong lớp từ nảy giờ vẫn ko rời mắt khỏi cô vì ai cũng thừa hiểu môn nghệ thuật ấy là môn dễ đánh rụt phái mạnh nhất còn gì
-Vậy khóa ta chọn tiết mục của bạn Vy đi thầy ạ ,,,,,,Hải Yến nhìn xuống cô nở nụ cười thiên thần như lời cảm ơn cô thay cho cả khóa
Cô chỉ biết đáp trả lại cô bạn mình nụ cười nhẹ trên môi ,vì cô biết tại sao sandy lại làm như thế
-Vậy quyết định vậy nha ,,Vy cả khối trông chờ vào em hết đấy ,
Nói rồi ông thầy sắp xếp các tập tài liệu chuẩn bị cho cả lớp nghĩ sớm vì đã co được cái mình cần ,khi thầy chuẩn bị đi ra sau khi mọi người đều đứng lên chào thầy ,thì ông quay lại nhắn thêm câu cuối
-Ngày mai mỗi người nhớ nộp câu hỏi cho thầy nghe rõ chưa
-Dạ chúng em biết rồi ạ ...cả lớp đồng thanh ,sau đó đợi thầy ra khỏi lớp thì tất cả mới ngồi xuống thở dài
-Biết đặt câu hỏi thế nào cho hay và được ghi điểm đây ,,,,1 bạn trong lớp đang bàn tán với nhóm của họ
Hầu như tất cả mọi người vẫn đang họp từng nhóm để thảo luận đề tài ,còn đâu đó cuối lớp nhóm của bọn họ vẫn im ghe ko 1 động tĩnh ,vì ngoài 3 người con trai họ ra thì Minh Anh và cô coi như bị loại khỏi nhóm của họ
dù cô ko nói nhưng cũng biết Huy là người khó gần hơn 2 người bạn của anh ,nhưng cô cũng chẳng cần quen tâm đến đều đó ,ngoài nói chuyện với Minh Anh ra thì hầu nhưng toàn những câu trả lời xả giao khi ai hỏi tới cô
Bỗng cô đứng dậy thật nhanh làm cho Huy giật cả mình nhìn theo
-Sao cậu lại chuyển về đây vậy ,,,,Cô đứng trước mặt Sandy hỏi với sự ngạc nhiên của những người ngồi xung quanh
-Nhớ cậu quá thôi ,nên bay về đây tìm cậu chứ gì nữa
Sandy trả lời vẫn thản nhiên
-Sao cậu ko ở đó cho tới chết đi mà về đây ám tớ thế vậy
-Sao tớ lại bỏ cậu bơ vơ nơi đây 1 mình cô đọc được chứ ,mà chị em lâu ngày gặp lậu cậu ko mừng thì thôi làm gì mà xả như mưa thế ,về đây cậu cũng đổi tánh băng luôn rồi à
-Mừng cái đầu cậu ý ,,,nói rồi cô lấy tay cóc vào đầu sandy 1 cái ,,làm cho cô phải lấy tay soa xoa mà nhăn mặt ,,,,,,,chưa gì hết là bày trò rồi
-Cậu ko cám ơn tớ sau ,vì tớ nhập khóa kịp lúc nên mới có thể cho mọi người biết tài năng của cậu chứ ,chẳng lẽ cậu định úm nó mãi sau
Sự trò chuyện của 2 người bằng ngoại ngữ nhưng dù gì thì mọi người cũng có thể hiểu rõ câu chuyện mà 2 người họ nói ,nhưng có đều là mọi người đều thật sự ngạc nhiên khi thấy Vy hôm nay chịu nói nhiều như thế ,ngoại trừ mỗi khi thấy cô tiếp xúc với Minh Anh
-Mình định quên đi nó rồi ,mình ko muốn nhớ lại ,cậu ko phải hiểu mình nhất từ trước tới giờ sau
Sau câu nói kèm 1 nỗi buồn theo cô
-Mình hiểu nên mình muốn đưa bạn về với hiện thực ko phải cậu về đây để quên nó sao ,quá khứ đã qua rồi cậu dừng cố níu kéo ,cậu hãy quên anh ta đi ,đã 3 năm rồi còn gì ,chẳng lẽ cậu cứ thế mãi sao
-Thôi ko nói chuyện này nữa ,nói tới chỉ cho mình thêm buồn hơn mà thôi ,mình ko muốn nhớ cũng ko muốn quên hình bóng anh ấy ,mình biết anh ấy mãi mãi vẫn bên cạnh mình
-Jolin ,cậu bị sau thế ko phải cậu luôn là người sáng suốt sao ,....sandy bực mình nhưng cũng ko biết gì ngoài cái lắc đầu
Vy thấy vậy liền tránh vấn đề sang chuyện khác
-Mãi cãi nhau với cậu mà mình quên giới thiệu ,,,,,,lúc này cô lại trở về tiếng mẹ đẻ của mình ,khi quay xuống chỗ Minh Anh
-Đây là Minh Anh bạn mình quen khi vừa bước vào đây đấy ,,,,lúc này Minh Anh cũng hơi giật mình vì từ nảy tới giờ vẫn còn đang chăm chú vào câu chuyện của 2 người họ ,vì cô cảm thấy 2 người họ thật thân thiết hơn cô nghĩ như lúc đầu
-Xin chào ,mình là sandy ,bạn học của Jolin ở bên anh ,sau này có gì xin bạn chỉ giúp
-À,,, mình còn cần phải học hỏi từ các bạn nhiều mới đúng ,,,,Minh Anh nói với vẻ ngượng ngùn vì cô chưa từng tiếp xúc với người nước ngoài mà nói tiếng việt rành như thế
-Chắc cậu thắc mắc tại sao sandy nói tiếng việt giỏi như thế phải ko
Minh Anh ngạc nhiên nhìn Vy vì cô ko hiểu tại sao cô ấy hiểu được suy nghĩ của mình
-Vì mình là con lai đâu phải con tây đâu mà ko biết tiếng việt chứ
-Cậu với Vy thân nhau lắm à
-Có thể coi như chị em cũng ko chừng ,vì tụi mình sống cùng nhau từ nhỏ mà
-Cậu và Vy ở cùng 1 nhà sao ...Minh Anh ngạc nhiên hỏi sandy
-Có thể nói là thế vì bố mẹ mình làm
-Vì bố mẹ bạn ấy với mẹ mình là anh em kết nghĩa mà ,cho nên tụi mình thân nhau từ trong bụng mẹ lận
Cô cắt ngang lời của sandy vì cô biết ,sandy là người thẳng thắng có sao nói vậy ,dù là bố mẹ cô ấy làm việc cho mẹ cô nhưng đối với cô và mom thì họ chẳng khác gì 1 gia đình ,vì ko có họ thì có lẽ công việc làm ăn của mẹ cô ko được như ngày hôm nay ,cho nên cô ko hối hận khi giao toàn quyền quyết định công việc cho ba mẹ cô để trở về quê hương của mom mà tìm đến hiện thực
-Thảo nào mới lần đầu gặp mà cậu nói nhiều như thế làm mình đây còn phải ghen tỵ
-Thôi cậu đừng ghen với mình chi cho khổ ,cậu thân với cậu ta như tớ rồi sẽ biết ,lúc đó cậu sợ chạy ko kịp nữa với tính trời đánh của cô ấy đấy
Nói xong sandy quay lại nhìn cô phòng thủ vì sợ bị ăn cái cốc đầu ,làm cho cô và Minh Anh ko khỏi nín cười ,,còn đâu đó 3 tên cũng đang chụm đầu to nhỏ với nhau chuyện gì đó ,nhưng Huy ko chú ý tới 2 thằng bạn nói mà chỉ biết lóng tai về phía của 3 nhỏ
-Cậu biết chơi piano à,giỏi thật đấy .....Minh Anh nhìn cô tỏ vẻ ngưỡng mộ
-Cậu chưa biết hết cậu ấy đấy thôi ,chứ cậu ta còn lắm trò nữa kìa ,ko chỉ chơi đàn piano ,mà cô ấy còn biết chơi vĩ cầm , cô ấy còn biết chơi bóng chuyền ,bơi lội ,và ,,,
San dy chưa kịp nói hết thì đã bị cô lấy tay bịt cái miệng lại rồi vì cô biết hễ mỗi khi có ai hợp gu là có kể cả tháng cô cũng nhiệt tình ,bởi vậy chỉ những người thân thiết nhất mới biết tianh1 của sandy và có thể làm cho cô nói nhiều chứ còn ko cạy miệng cũng ko thèm nói
-Cậu đừng nghe cậu ấy nói linh tinh ,hôm nay ăn nhầm thuốc rồi sao mà cậu nói nhiều thế sandy
-Bạn cậu coi như bạn tớ đấy thôi ,cậu thừa biết tớ ,và tớ cũng như cậu thôi còn gì
Nói rồi sandy đá mắt cùng cô và Minh Anh 1 cái làm cả 3 người họ ko khỏi nhịn cười
-Thôi cũng gần giờ nghĩ giải lao giữa tiết rồi ,chúng ta xuống canteen sớm đi ,chứ ko 1 tí nữa là đứng chờ mệt đấy
Vy nhìn sandy và Minh Anh lên tiếng
sandy ngạc nhiên nhìn Vy ko chớp mắt làm cho Minh Anh thấy có gì làm thất mắc
-Cậu bị sao vậy sandy ,,,,,,Minh Anh hỏi cô khi cô cứ nhìn Vy ko chớp mắt
-Cậu đổi tánh từ khi nào vậy JOLIN .....
-Cậu đi mà hỏi cô ấy đó tại cô ấy bày đầu dụ dỗ mình đấy
Minh Anh nghe mà ko hiểu 2 người đang nói chuyện gì ,thì lúc này thấy sandy quay lại nhìn cô
-Là mình cái gì mình ko hiểu ...cô ngơ ngác như con nai
-Cậu dạy cho jolin ăn vặt sao
-À,,thì ra là chuyện đó là ,,,làm mình tương chuyện gì hệ trọng lắm ,,,thôi đi đi rồi cậu cũng sẽ như cậu ấy thôi mà
Nói rồi Minh Anh đứng dậy cùng lôi 2 người đứng theo mình định đi xuống canteen ,thì cô chợt nghe tiếng nói làm cô và 2 người họ khựng lại
-Anh muốn nói chuyện với em 1 tí ,,,,,,,cơn lửa trong người Quang lúc này ko kiềm chế được bọc phát nhưng cố kìm lại nói nhỏ nhẹ với Minh Anh
-Em nghĩ em đã nói hết mọi chuyện với anh rồi còn gì ,cho nên giờ em và anh cũng ko còn gì để nói
Minh Anh cúi mặt buồn bã đáp trả lời của Quang mà ko dám ngước lên
-Nhưng anh có chuyện muốn nói ,,,,,,,Quang cố kìm giọng của mình xuống nước
-Em nghĩ là ko cần đâu ,,,nếu anh thấy ko tiện thì ngày mai khi có tiết thầy chủ nhiệm em xin dời đi chỗ khác
-Em đang nói cái gì vậy Minh Anh , em và anh xảy ra chuyện gì mà em lại thay đổi như vậy
-Ko phải tôi đã nói rõ với anh rồi sao .......lúc này cô ko còn do dự nữa mà quay người nhìn thẳng mặt của mình đối diện với Quang
Trong khi đó 2 thằng bạn của Quang vẫn tỏ vẻ bình thường ,vì giờ đây cái lớp chỉ còn lại thưa thớt vài tên ngay gần chỗ nó mà thôi vì hầu nhu mọi người đều đi ra từ rất sớm
Cuộc đối thoại của nó với Quang cũng làm cho cô và Sandy hiểu ít nhiều về chuyện tình cảm
-EM GẠT ANH CÓ PHẢI KO ?,,,,,,cơn giận trong,Quang bộc phát
-Quang có gì đừng làm ầm lên như thế ,2 người cứ ra sau trường đi rồi nói ,cậu định cho cả khóa ,,cả trường biết à........Tiền lên tiếng khi thấy những người còn trong lớp đang nhìn về hướng của họ
-Em nghĩ em ko có chuyện gì để nói cả ,tụi em đã kết thúc mọi chuyện rồi ,nên anh và mọi người ko cần ái ngại như thế
-Minh Anh ....em .....Quang tức giận phát lên thật to
-Cậu hãy nghe lời Tiến đi ,2 người ra sau trường nói rõ đi ,ko thì sẽ mãi mãi ko làm rõ được đấy ,coi như nể mặt tớ đi với cậu ấy 1 lần đi
Vy ,vỗ vai Minh Anh khi thấy tay cô nắm chặt cái vạt áo cứng ngất
-Được ,nể mặt cậu mình hôm nay sẽ nói rõ mọi chuyện với cậu ấy thêm 1 lần nữa
Nói rồi ,Minh Anh đứng lên đi thẳng 1 mạch ra sau trường ,lúc đó Vy cũng đã kịp thời ra hiệu cho Quang đi theo cô ấy
-Cám ơn ,,,,,,,Quang chạy theo Minh Anh vẫn ko quên 2 từ với Vy
Khi thấy Minh Anh và Quang đã đi rồi thì cô cũng vội vàng,quay lại nhìn sandy nói nhỏ vài câu
-Thôi tụi mình lên thư viện đi khỏi xuống canteen
-Ừ sẵn mình tìm tí tài liệu
nói rồi cô cùng sandy đi ra khỏi lớp mà cô vẫn ko hay biết gì từ đầu tới giờ vẫn có người dõi mắt theo cô ko rời
Ngay lúc đó Tiến lấy tay soa soa phần thái dương nhìn Huy từ nảy tới giờ vẫn đang chăm chú nhìn Vy
-Cậu lại muốn như thằng Quang à
-Cậu đang nói cái khỉ gì thế .....Huy cáo gắt khi bị Tiến chăm chọc
-Ko thấy cái hố trước mắt sau mà tính nhảy vào giống cái thằng đó vậy ,,,,,,,,Tiến vẫn buông lời mây gió
-Đồ nhảm
-Hay bị mình nói trúng rồi đấy,cậu tưởng mình ko biết à ,,,,,,Chợt Tiến nở nụ cười hắc ám nhìn Huy
-Trúng gì ,,,,biết gì ,,,,,,rãnh ko ,nếu rãnh thì đi dùm chỗ khác ,nhức đầu quá
-Trúng trái tim đỏ rồi chứ gì ,mình rãnh nên mới biết được sự thật chứ ,mà tính ra Vy cũng xinh cao chứ bộ ,,nhưng có đều chỉ sợ tụi mình nhào vô thì cũng giống như Quang mà thôi
-Ý cậu là sao ,,,,,Huy nhăn mặt nhìn Tiến
-Còn sao với trăng gì ban ngày ,nhìn điệu bộ cậu là biết ,ko bị dính tên của thần tình ái thì cũng bị tính sợi tơ của bà mai ông mai rồi còn gì
-Cậu nhảm quá rồi đấy ,.....nói rồi Huy đứng lên đi thẳng 1 mạch ra khỏi lớp lúc này Tiến vẫn ngồi đó cười rồi với theo
-Thấy hố đừng nhảy xuống dùm cái nha
-Đồ khùng ,,Huy lẩm bẫm trong mệng nhưng cậu ta vẫn ko trách gì Tiến mà nghĩ đi nghĩ lại thấy mình cũng hơi kì vặt từ khi gặp cô ấy , từ lúc trái tim của cậu bị tổn thương cách đây 2 năm thì cậu đã ko bất kì 1 cô gái nào tới gần mình ,và cũng chưa hề nhìn ai thắm thiết nhưng cô lần này ,nhưng những gì đã trải qua thì cậu biết nỗi đau khổ khi yêu và nỗi đau lòng khi chia tay ,nên cậu biết và hiểu cảm xúc của Quang lúc này và cậu cũng có thể cảm nhận được trái tim của cô cũng đã bị tổn thương giống như anh qua câu chuyện mà anh nghe được khi nảy của cô cùng bạn cô
***
-Có gì thì anh nói lẹ đi ,tôi ko có nhiều thời gian dành cho anh đâu
Minh Anh lạnh lùng quay mặt đi để ko đối mặt với Quang
-Em thật sự ko có chuyện gì nói với anh sao
Cậu ta đang mong chờ cái gì đó nơi cô
-Có lẽ tui đã nói với anh như thế là quá đủ rồi ,nếu anh ko có gì để nói vậy thì tôi đi đây
Nói rồi cô định bước đi nhưng ,cô đã bị 1 vòng tay của cậu bao chặt thân mình ,,,cô cảm nhận được sự ấm ấp từ người của Quang toát ra ,nhưng cô còn biết phải làm gì hơn khi số phận đã ko để cô ở bên cạnh của anh chứ
-EM đừng như thế ,em như thế anh rất đau em biết ko ,anh biết những lời em nói đều là nói dối cả ,anh hiểu em ,anh ko tin đó là lới nói thật lòng trong em
(Nhớ lại )
-Chúng ta chia tay đi ....Minh Anh nói với cậu dưới cơn mưa tầm tả của buổi tối khi cậu đến tìm cô vì gọi đt cho cô cả ngày mà cô ko bốc máy nên cậu quyết định tới nhà tìm cô
-Em nói cái gì vậy Minh Anh ,,,ko phải em bệnh đấy chứ ,,sau lại ko mang dù mà đi ko như thế
Quang lo lắng nhìn cô ướt sũng vì đi dưới cơn mua ra ngoài gặp cậu
-Tôi mệt rồi ,tôi ko muốn tiếp tục cuộc chơi nữa ,nên chuyện của chúng ta nên chấm dứt tại đây đi
-Là sao anh ko hiểu
-Anh là thằng ngốc hay sao mà tôi nói như thế anh còn chưa hiểu ,tôi biết anh yêu tôi ,tôi biết anh để ý tới tôi ngay từ đầu ,tôi biết nên tôi đã dùng mọi cách để tiếp cạnh anh ,giả vờ hiền từ ,giả vờ nhân đạo để anh nhìn thấy ,để anh càng ngày càng si mê tui ,vì anh là 1 thiếu gia ,1 cậu chủ ,1 người sẽ thừa kế tập đoàn bất động sản đứng thứ 3 trong nước ,và là con 1 nên tôi cố ý tìm hiểu tiếp cận để moi móc lợi nhuậm từ anh ,anh hiểu ko
Cô nói 1 hơi 1 lèo mà cô cũng ko biết là mình đang nói gì ,và cô cũng ko biết đâu là nước mắt đâu là giọt mưa khi cô vứt cây dù của cậu xuống đướng
-Em gạt anh ,em gạt anh có phải ko Minh Anh ,vì anh chưa bao giờ thấy em lợi dụng anh
-Anh đúng là đồ ngốc ,ko lợi dụng được anh nên tui mới quyết định bỏ cuộc đấy ,nếu lợi dụng được tui có ngu dại nói cho anh biết ko chứ
-Nếu em thật sự lợi dụng anh vậy tại sao sợ mọi người biết quan hệ giữa anh và em chứ ,tại sao ko dám ra mặt ở trường chứ ,tại sao ,,tại sao chứ
-Nếu ko làm như thế thì anh có yêu tôi đấm đuối như thế ko ,đó cũng là kế hoạch của tui mà thôi
-Anh ko tin ,,,,anh ko tin em là người như thế
-Phải ,thật tình thì tôi rất hiền ,nhưng ai thấy sức mạnh của đồng tiền mà ko theo chứ ,cho nên việc lợi dụng anh ko được thì cũng nên vứt bõ mà đi tìm công cụ khác thôi chứ
-Em gạt anh ,,,em đang gạt mình phải ko Minh Anh ,,anh ko tin anh ko bao giờ tin
Cơ thể của anh lúc này đã ko còn đủ sức để mà đứng im nữa nó đã đỗ bịt xuống dưới nền đất
-Tùy anh ,nếu anh ko tin thì tôi cũng ko còn gì để mà nói nữa ,những gì tôi nói hôm nay đều đã nói thật cả rồi ,cho nên từ nay tôi và anh coi như chưa hề quen biết
Nói rồi cô quay người bước đi về phía ngôi nhà của mình ,những giọt nước mưa đang khóc thay cho nỗi lòng của cô lúc này ,nhưng cô biết làm gì hơn ngoài chữ hiếu
-(XIn lỗi anh ,,có lẽ mãi mãi em sẽ ko bao giờ bỏ được chữ hiếu )
Thầm trong lòng mình câu nói xin lỗi của mình cô bước thật nhanh để mặc anh với cơn mưa
****
-Anh nghe kĩ ,những gì tôi muốn nói ,nếu như anh đã nói vậy
-Được em nói đi ,anh nghe
-Có lẽ cho dù tôi thật sự có tình cảm với anh đi chăng nữa thì gia đình vẫn là sự ngân cách lớn nhất ,
Lúc này nước mắt của cô ko còn ngăn lại được nữa ,nó cứ như dòng nước chảy mãi chãy mãi
-Anh ko sợ ,chỉ cần em yêu anh chỉ cần em ở bên anh thì gia đình đối với anh ko là gì cả
Anh cảm giác có lại được nỗi vui khi cô cũng thừa nhận có tình cảm với anh
-Nhưng có lẽ tôi và anh cũng nên kết thúc tại đây thì tốt hơn vì tôi ko muốn gđ tôi trở nên khó khăn
Cậu lúc này mới quay người cô lại đối diện với mình mà lao những dòng nước mắt của cô
-Em và anh thì có quan hệ gì tới gđ chứ ,anh yêu em và em yêu anh ,nếu bố mẹ em ngăn cản anh sẽ tới nhà em xin họ cho tụi mình qua lại ,anh nghĩ bố mẹ em sẽ ko phản đối chuyện của tụi mình đâu ,,em đừng có lo sợ như thế
-Anh đừng ngay thơ quá ,dù thật sự bố mẹ tôi ko ngăn cản vậy thì còn mẹ anh thì sao ,bà có để yên cho gđ tôi ko
-Anh sẽ nói rõ chuyện của chúng ta với mẹ anh ,anh nghĩ bà cũng sẽ vui mừng đón nhận em thôi
-Đón nhận tui ,hay là ban sự phá sản đến cho gđ tui chứ ,,,,,anh đủ niềm tin chống đối mẹ anh ko ,tôi nghĩ đó là 1 chuyện xa với ,,nếu anh đủ nhưng tôi vẫn ko đủ niềm tin khi nhìn gđ tui bị bại trong tay mẹ anh
-Ý em là sao ,,,,
-Anh nên về hỏi mẹ anh thì tối hơn ,,à cũng nhân tiện anh gởi giúp tôi lời nhắn tới bà ,là tôi cám ơn bà rất nhiều vì đã nương tay với gđ tôi ,cho nên tôi cũng xin anh từ nay về sau đừng dính dáng gì tới tôi cả ,vì tôi ko muốn hại bố tôi bị phá sản dưới tay mẹ anh
Nói rồi cô vùng người mình ra khỏi 2 bàn tay của Quang vẫn đặt trên vai cô mà chạy 1 mạch bỏ lại Quang đứng bất động tại chỗ ,vì giờ đây anh mới hiểu tại sao cô đối xử với anh như thế ,tại sao cô lại muốn rời xa anh bằng cách đó
Khi cô cùng sandy trở về lớp học thì đã thấy Minh Anh nằm gụt đầu lên bàn ,cô ko biết chuyện gì đã xảy ra ,nhưng cố nghĩ Minh Anh đang gặp 1 cú shock ,nên cô và sandy ko nói gì chỉ im lặng đi về chỗ mình ngồi
Đang suy nghĩ 1 khối bồng bông trong người thì cô bỗng giật mình khi có tiếng nói phát ra ngay bên tay mình
-Sister ,,,sister,,,lâu quá ko gặp chị em nhớ chị quá ,huuuu
-Ê con kia tao là chị mày hay nó là chị mày thế
Sandy nói với vẻ châm chọc đứa em của mình
-Chị này phải nịnh chứ ko thì sao tí về nhà chị ấy được
-Ha thì ra là giả bộ ha ,cho em chết nè ,,,nói rồi Vy lấy tay thọt lét ella
-Chị ,,,,chị ,,cho em xin em giỡn tí thôi mà ,,,,em xin đấy
-Mà 2 người về đây vậy còn ,mon,và dad thì sao
-Họ kêu mình đưa con mắn này qua đây luôn cho cậu có chị em với nó đấy
-Vậy à ,,,
-Mà dad tớ cưng cậu còn hơn cưng mình đấy ghen tỵ thật
Vừa nói sandy nhìn cô mà ra vẻ ranh tỵ ,còn cô ko biết nói gì hơn là mỉn cười đáp trả
Khi thấy cô như thế Minh Anh và mọi người ko khỏi ngạc nhiên khi hành động của cô khác xa thường ngày
Cảm nhận thắc mắc trong lòng Minh Anh cô lên tiếng
-Đây là ella ,em của sandy và cũng là em của mình ,sau này cậu cứ coi nó như em mình mà mặc sức ăn hiếp
-Chị ,,,,chị ko còn thương em nữa sao ,,,,,cô bé chu mỏ nhõng nhẽo làm cho mọi người gần đấy cũng phải bật cười
-Còn đây là Minh Anh bạn cùng lớp với bọn chị
-Chào em rất vui được quen biết em
--Chào chị ,,,,,Chị đừng nghe 2 người họ nha ,,họ là những ác quỷ hiện hình trong thế giới ngày nay đấy chị ,,
Ella ,nói xong liền bị ăn 1 cái chường của sandy vào đầu ,mà la ôm sòm ,,thấy thế cô cũng lắc đầu mà bó tay
-Thôi tụi mình về đi ,xe đang đợi đấy ,,,,cô hối thúc cả bọn đi về
-Mà cậu và ella ở khách sạn nào vậy sao ko gọi đt cho mình
-Cậu lãng trí rồi à ,địa chỉ nhà còn ko có nói chi tới đt
Sandy ,nói với vẻ bức xúc ,vì tốn cà mấy buổi ở khách sạn chứ có ít gì
-Thôi đi về lẹ đi ko là tới giờ cao điểm kẹt xe đấy ,hôm nay cậu cũng đến nhà mình luôn đi ,,chúng ta sẽ thảo luận về những đề án chuẩn bị cho ngày mai ,cậu thấy thế nào
Minh Anh Gật đầu tỏ vẻ đồng ý lời mời của cô
-Ừ ,,,
-vậy let's go ....ella tỏ vẻ hân hái nhất trong việc đi về ,vì dù sao hôm nay cũng là ngày đầu tiên học nơi đất khách nơi có chút gì đó ko quen ,nên việc gặp lại cô là nó mừng còn hơn bắt được vàng ,vì đối với ella nó ko chỉ là 1 người chị mà nó còn là 1 thần tượng của cô bé dù 2 người chỉ nhít nhau có 1 tuổi
**
Sau khi mọi người về nhà của cô dùng xong cơm thì các cô toàn bộ kéo nhau về phòng của Vy để trò chuyện tán rẫu
-Mình cứ tưởng cậu về đây cô đơn ,vất vả chứ ,ai dè cũng giống tiểu thư ko khác gì bên đó nhỉ
Sandy ngồi nhìn vào màng hình vi tính miệng vẫn nói với cô
-Cho cậu ở nhờ rồi cậu lại xỉa mình sao ...Vy cũng lại kế bên sandy mà lại cóc vào đầu cô 1 cái
-Ui đau cái cậu này ,sao cái tính đó ko chịu bỏ nhỉ ,,cậu biết bị cậu cóc riết mà não tớ bị đảo lộn rồi ko
Sandy tay xoa xoa cái đầu miệng xích xoa rủa cô
-Thôi ,thôi ,,2 cậu đừng như trẻ con vậy ,,mới ngày hôm nay gặp lại mà tranh cãi rồi ko biết ngày mai trở đi sao nữa
-Cậu bênh phía ai ....cả 2 đồng thanh nhìn Minh Anh ,làm cô cũng bị giật mình
-2 chị có tha cho chị ấy ko vậy ,kệ họ đi chị Minh Anh ,họ mà ko như thế thì trời xập quá
Câu nói của ellla phải làm cho Minh Anh bật cười ,vì nhìn vẻ hồn nhiên vô tư của nó ai biết nó đang là sinh viên chứ
-À mà sao ko thấy ông cậu đâu hết vậy Vy ,mình chỉ gặp ông ngoại cậu chỉ có 2 ,,,3 lần ko biết ông nhớ mình ko ,,,mà ông ở đây buôn bán gì thế mình có hỏi bố mẹ mà họ nói ko biết ,mấy lần định hỏi cậu mà quên
-À ,,,ông mình ko ở cùng mình ,,,,cô ấp úng trả lời vì ngoài mẹ cô và bố mẹ sandy ra thì ko 1 ai biết rõ về ông cô và danh phận của mẹ con cô
-Vậy mình cứ tưởng cậu về đây sống cùng ông cậu chứ
Mắt của sandy và Minh Anh vẫn dán vào cái màn hình vi tính nhưng miệng thì ko ngớt lời
-Ông mình quen sống 1 mình rồi nên mình cũng ko tiện ở chung ,với lại dọn về đây gần trường hơn
-Vậy cậu có thường qua thăm ông cậu ko vậy ,,,Minh Anh tỏ vẻ quen tâm cô khi biết cô vẫn còn tình thuong từ gđ
-Mình thường thì mỗi ngày gọi đt hỏi thăm ông thôi ,khi cuối tuần thì về thăm nhưng cũng ko thường xuyên ,vì ông còn bận công việc
-Ông cậu lớn tuổi rồi mà nhà nước chưa cho về hưu à ,,,,,Sandy hỏi ,cô có vẻ hơi ngạc nhiên
-Ông mình kinh doanh chứ ko làm việc nhà nước đâu mà nghĩ hưu
-Vậy sau này ra trường cậu khỏi phải cần xin việc chi cho mệt ,cứ theo ông cậu học hỏi ,dù kinh doanh lớn hay nhỏ thì cũng thuộc sở hữu của mình khỏi phải dưới cấp ,sợ nhất là cái đó đó
Sandy nói 1 lèo ko nghĩ ,giống như lâu ngày ko gặp nó sổ luôn 1 tràng
-Vậy là sao này tụi này làm nhân viên cho cậu được chứ ...Minh Anh cũng tiếp bồi theo sau ,nhưng 2 người bọn họ vẫn ko biết gì về danh phận thật sự của cô họ chỉ nghĩ nói cho vui thôi
-Được khi đó 2 cậu mà làm biếng tớ trừ thẳng lương đấy ,
Thế là giờ cả 3 ko trò chuyện nữa mà chuyển toàn bộ 6 con mắt nhìn về màn hình vi tình ,còn ella thì lăn ra gi.ường của cô ngủ khi nào ko hay
-Cậu thấy những tài liệu tớ kiếm sau nào ,,,,,,,Vy nói khi thấy Minh Anh cùng sandy cứ nhìn mà ko nói
-Cậu kiếm thì khỏi phai nói rồi ,....Sandy nói với vẻ rất ngưỡng mộ cô
-Cậu tìm những thông tin này ở đâu vậy ...Minh Anh ngạc nhiên khi thấy trình độ của Vy còn hơn là mình nghĩ
-Mình tự tìm những cái linh tinh rồi đưa thêm vào ấy mà
-Ai mà là người duyệt hồ sơ cho cậu xin việc ko chọn cậu là coi như trái dất này ko có người tài rồi
-Cậu nói có quá ko đấy ,,,,mình ko giỏi đến vậy đâu ,,,cô nói với vẻ vui vui khi ai đó khen mình
-Thôi cậu về sắp xếp hành lí cho gọn đi ,rồi đi nghĩ đi ,mình với Minh Anh thảo luận xong rồi lấy ra những câu hỏi ngày mai còn nộp cho thầy nữa ,hôm nay chuyện này mình giúp kể từ mai trở đi tự mà lo
-ÔI yêu bạn tui cực quá ,,,,cám ơn nhiều nha ,nảy giờ cũng muốn về phòng rồi nhưng sợ bị cho là làm biếng nên mãi dính nơi đây này ,vậy mình ko khách sáo đi trước nhá
Nói rồi cô bật người đứng dậy ni gió 1 cái về phía 2 đứa bạn ,rồi cô đến bên gi.ường gọi to
-Ê ,heo con về phòng thôi ,dậy đi ,,,về phòng sắp xếp quần áo kia kìa
Vừa nói sandy vừa lấy chân đá đá cho ellla té lọt gi.ường ,thì lúc này cô bé mới mở mắt nhưng vẫn còn ngày ngáy ngủ
-Chị làm gì mà dữ vậy ,để em ngủ tí nữa đi ,,tối em sắp sau cũng được mà
Nói rồi cô bé lại bò lên gi.ường tiếp tục hành trình của mình
-Cái con này ,,dậy mau ,,,sandy tức giận quát
-Thôi để ella ngủ tí đi ,có gì tối tớ qua phụ nó ,cậu về phòng sắp xếp trước đi ,phòng cậu bên trái tớ đấy nhé ,đừng qua lộn phòng của ella đó
-Cậu làm gì mà phân biệt giữ vậy ,,nói rồi cô nguýt Vy 1 cái rồi bước ra khỏi phòng
Lúc thấy sandy ra khỏi phòng cô nhìn qua chỗ ella đang ngủ ,yên tâm rồi cô mới lên tiếng hỏi Minh Anh
-Cậu và Quang là sao vậy Minh Anh
-Cậu hỏi mình chuyện hồi sáng ở lớp sao ......Minh Anh có vẻ hơi buồn khi nhắc lại chuyện đó nhưng cô đã coi Vy như 1 người bạn chí cốt nên cô cũng ko giấu gì cô
-Mình và Quang quen nhau cách đây cũng gần 1 năm rồi
Vy vẫn im lặng để lắng nghe những lời kể của Minh Anh
-Lúc đầu mình đã né trách cậu ấy cũng rất nhiều lần rồi ,vì mình biết mình và cậu ta ko thể nào đi chung 1 con đường
-Nhưng dần dần thì trái tim mình đã đánh gụt ý chí kiên quyết của mình
-Dù thật sự nói tiếng yêu đương nhưng tụi mình chủ yếu là trò chuyện qua đt mà thôi ,vì mình rất sợ mọi việc bị bại lộ ,
-Cậu ko biêt đấy thôi ,cậu đừng nghĩ rằng họ ko có người con gái nào đeo duổi ,khác nữa là dang972 khác ,chỉ cần 1 trong 3 người họ mà có qua lại với cô gái nào mà địa vị so với họ là thấp hèn thì luôn bị phản đối ,dù ở trường hay ở gđ
-Cho nên cậu sợ mọi chuyện đỗ vỡ nên nói chia tay trước sau
-Ko ,mình thật sự rất yeu cậu ấy ,phải nói là rất đau khi nói lời đau lòng với cậu ấy
Vừa nói cô vừa khóc cho sự đau nhói nơi con tim
-Vậy sao cậu phải làm mình đau chứ ,ngốc thật
-Vì mẹ cậu ấy đã tìm đến mình ,dù mình đã quỳ xuống cầu xin bà ,nhưng cũng chỉ là con số ko
Vy rút từ hộp khăn giấy đưa cho cô để lao đi những giọt lệ
-Bà đã cấm tụi mình qua lại ,nhưng dù mình có tránh cậu ấy bằng cách nào đi nữa thì cũng ko khỏi ,và cứ thế tụi mình vẫn cứ lén lút ,cách đây 1 tháng ,mình ko hiểu tại sao công viec65 kinh doanh của bố mình đều bị mọi đối tác dừng lại ,các tài khoảng ngân hàng đều bị đóng băng cả ,lúc đó gđ mình giống như rơi vào sự phá sản chỉ trong 1 ngày vì thời hạng ngân hàng chỉ cho trong khoảng 1 tuần phải trả còn thì phải tịch thu gia sản
-Khi đang đứng trước sự cố như thế ,thì mình nhận được cuộc gọi từ mẹ của câu ấy
Bà chỉ nói 1 câu duy nhất với mình
-Điều để cho gđ cô kéo dài thời gian trong vòng 3 tháng là buông tay con bà ta ra
-Nếu như cậu là mình thì cậu phải làm sao chứ ,,,,,lúc này Minh Anh đã kéo 2 chân lên đầu cúi xuống để khóc như chưa từng khóc khi chia sẽ với ai cả
Vy nhìn cô cũng đau lòng cho tình cảm con người ,cô cúi xuống ôm Minh Anh vào lòng an ủi
-Ko sao đâu ,gđ cậu sẽ vượt qua thôi ,trong hoạn nạn sẽ gặp được cố nhân mà
-Nhưng mọi người đều quay lưng với bố tớ rồi ,đến việc đi vay ở các ngân hàng họ đều ko cho thì sao giải quyết đươc gì đây ,,cậu chỉ tớ đi ,,,mình phải làm sao đây ,mẹ mình hiện giờ đỗ bệnh rồi còn gì ,,bố mình đã rất cực nhọc rồi còn gì ,,,,mình là con mà chẳng làm được gì cho họ chỉ biết đứng nhìn ,,,,người có lỗi là mình chứ ko phải họ ,,,,,nếu được mình sẽ quay lại quá khứ mình sẽ ko cố chấp như thế ,,,là lỗi của mình ,,,,là lỗi của mình
-Minh Anh cậu bình tĩnh trước đã ,mình hiểu những gì cậu đang chịu đựng ,nhưng nói ra và khóc như thế sẽ đỡ hơn ,mình tin sẽ có người giúp đỡ cho gđ cậu ,mình tin điều đó ,,,,mình tin điều đó vì cậu là người tốt ,,,
-Cám ơn cậu ,đối với mình cậu ko chỉ là 1 người bạn ,,cậu là 1 bờ vực cho mình biết mình biết nghĩ ,mình rất ngưỡng mộ cậu ,
-Cám ơn vì đã tin tưởng ở mình ,tụi mình mãi mãi là bạn thân ,mãi mãi là tri kỹ
-Thôi giờ cậu nghĩ tí đi ,nằm trên gi.ường mình cùng với ella mà nghĩ chắc cậu cũng buồn và mệt nhiều rồi ,mình sẽ giúp cậu và sandy ,khi nào xong mình gọi cậu được
Minh Anh nhìn cô cười gật đầu ,vì cô biết mình đã dặt hết niềm tin nơi cô bạn trước mặt của mình đây
-Cám ơn cậu Vy
-Đồ ngốc ,,,,,cô nói rồi dẩy Minh Anh nằm xuống cái gi.ường im ái của mình để cô nghĩ
***
Mỗi buổi tối vẫn như thường lệ trước khi ngủ cô đều gọi điện cho ông mình để thăm hỏi ,nhưng hôm nay cô có rất nhiều nổi lòng ,cầm cái đt trên tay cứ xoay đi xoay lại cuối cùng cô cũng đã quyết định cho mình ,tay lướt trên màn hình ấn chỉ định mật mã con số cô cần gọi hiện lên trên màn hình với cuộc gọi đi
-Cháu hôm nay thức khuya quá rồi đấy ,sao giờ mới gọi cho ông
Đầu dây bên kia ông cô vẫn đang nói với vẻ ngóng chờ đt của cô ,nói 1 hồi vẫn ko thấy cô lên tiếng ,ông biết là có chuyện xảy ra với cô nên liền hỏi
-Xảy ra chuyện gì với cháu của ông rồi phải ko (cái điểm đọc được ý nghĩ và sự nhạy bén nó được truyền từ ông nó đấy)
-Cháu có việc muốn nhờ ông ,,cô cuối cùng cũng đã nói lên ý nghĩ ,nhưng cô biết đầu dây bên kia đang nở 1 nụ cười vì chỉ khi cần giúp đỡ từ ông cô thì coi như cô đã đồng ý với ông mình mọi chuyện
-Có chuyện gì mà cháu có vẻ ấp úng khi nói với ông vậy
Còn ông cô thì đang có vẻ vui mừng
-Xin ông giúp cho gđ bạn cháu vượt qua sự khó khan trong thời gian này đi ạ
Ong6 cô có vẻ ngạc nhiên khi nghe cô đề nghị như thế
-Ai mà có diễm phúc để cháu chịu chấp nhận mọi thứ để giúp đỡ vậy ,làm ông cũng phải ngạc nhiên đây
- cháu sẽ thực hiện nó nhưng ông cho cháu thời gian 2 tháng có được ko ,cháu sẽ chấp nhận mọi yêu cầu của ông
Cô nói vời vẻ mặt buồn bà vì cô biết vì sao cô lại luôn né tránh việc mà cô cần phải chịu trách nhiệm ,nhưng có lẽ đây cũng là ý của ông trời hay chăng ,nên cô chỉ còn biết tiếp nhận nó còn hơn là né tránh
-Được ,,,được ,,,miễn sao cháu đồng ý với ta là được rồi ,giờ thì cháu cho ta biết họ tên gđ bạn cháu đi
-Bạn ấy là Doan Yến Minh Anh ạ
-Ta biết rồi ,thôi cháu ngủ ngon nhá ,ông cũng phải chuẩn bị nghĩ ngơi đã
-Dạ cháu chúc ông ngủ ngon ạ
Cô định ngưng cuộc gọi nhưng cô lại nghe 1 câu từ trong đt thoát ra
-Ông vui lắm cháu có biết ko ,,cám ơn cháu
Nói rồi nó chỉ còn nghe tiếng tút,,,tút ,,tút ,nhìn màn hình mà nó như người bị mất hồn ,vì nó ko ngờ ông mình mong đợi ở nó rất nhiều
Qua ngày hôm sau ,sau những tiết học đâu trôi qua ,đang trong giờ nghĩ giải lao cô nhìn thấy Minh Anh vội vàng cầm đt trên tay nói chuyện với 1 ai đó mà nhìn vẻ mặt cô là có thể biết được việc tốt lành cũng đã đến với cô
Quay người xuống nhìn cô 2 hàng nước mắt Minh Anh ko ngừng chảy dài trên khuôn mặt ,làm cho những chàng ngồi kế đều phải giật mình ,còn Quang thì lo lắng hơn ai hết ,nhưng anh chỉ biết im lặng mà thôi
Nhưng cô biết những giọt nước mắt đó ko phải đau khổ mà là những giọt nước mắt vui mừng lẫn hạnh phúc
-Vy ơi ,,cám ơn cậu ,,,cám ơn cậu luôn cho mình niềm tin ,,,mình rất cám ơn cậu là người luôn ủng hộ mình ,,,,mình rất may mắn khi có cậu là bạn
sandy vội đẩy Minh Anh ra khỏi người vy vì cô nhìn thấy bạn mình bị ôm chật đến khó thở
-Ê,,cậu tâm thần hay sao vậy ,,ko buông cậu ấy ngất chết mất ,,,cậu muốn cô ấy ko lấy được chồng sao
Lời nói của sandy làm cho mọi người trong lớp phải bật cười ,còn Vy thì chỉ biết vỗ vỗ nhẹ vào lưng cậu
-Có chuyện gì vậy ,sao cậu lại bù lu bù loa vậy
-Bố mình và công việc kinh doanh đã được trở lại rồi ,,,,mình ,,ko nghĩ ,,nó lại trở nên tốt đẹp như thế mình ko thể tin được ,,đây có phải là mơ ko ,,,
Minh Anh vừa mừng vừa nói vừa khóc làm cho mooi5 người ko hiểu gì hết ngoại trừ Vy và Quang ,,Vy nhìn qua Quang thấy anh thở nhẹ nhàng nên cô biết anh ta cũng đã rất lo cho cô từ khi biết truyện
-Thôi nín đi ,mọi người đang nhìn chầm chầm vào nhỏ mít ướt kìa ,,,sandy ko hiểu nhưng vẫn cố ý châm chọc cho nhỏ nín
Đúng thật khi sandy vừa dứt lời thì nhỏ nín thiệt,nó chỉ biết hìn 2 con bạn mà cười ,nhưng nụ cười của nó luôn làm ngây ngất những kẻ đang để ý nó
-Thôi thầy vào rồi kìa ,mau lao nước mắt đi ko tí nữa ổng ép khẩu cung đấy
Nói rồi nó nhìn Vy cười 1 cái tỏ vẻ cám ơn ,nhưng nó thật tình ko hề biết nó đã cám ơn đúng người ,và Vy giờ đây cô thậy thật hạnh phúc khi cô đem lại niềm vui cho người xung quanh mình ,bỗng cô chấp tay lại nở 1 nụ cười hạnh phúc cám ơn cuộc đời
Nụ cười hiện giờ của nó ko còn bị mọi con mắt của phái mạnh nhìn cô như lúc nảy nữa mà là giờ chỉ có thể nói là dành riêng cho
1 người được thấy nó
**
-Thầy đã đọc qua những câu hỏi mà hôm nay các em vừa nộp ,thầy đã chọn ra những câu hỏi với tên những người sẽ thay mặt khóa đứng lên phát biểu nha các em
Mọi người trong lớp lúc này rất nhốn nháo vì ai cũng muốn mình được nêu tên vì nếu được chọn làm câu hỏi hay nhất thì chắc chắn ko cần phải nói nếu kì thi tốt nghiệp ra trường mà đậu thì nhất định sẽ có công việc ngay
-Ê ,Vy ,cậu và Minh Anh nghĩ tụi mình được dịp ko
-Nó vẫn im lặng suy nghĩ gì đâu đó nên khi con bạn quay xuống hỏi mà nó có nghe đâu ,Minh Anh ngạc nhiên khi thấy Vy ko đáp trả thì liền nói
-3 câu của tụi mình thì ít nhất cũng dính 1 câu chứ ,mình thấy nó rất hay đấy ,mà ko dính thì đỡ phải đứng trước bàn dân thiên hạ mà hồi hôp
Minh Anh vội nói cứ nghĩ Vy đang lo lắng ko được chọn
-Ừ ,cũng đúng ,chứ mà đứng lên phát biểu , ấp úng thì cũng chết
-Các cô có ngồi im dùm cái ko vậy ,có hay ko thì cần gì bàn luận ,lo cái gì ko đâu
-Tụi tui đâunhư các anh đâu mà ko lo với sợ ,dù các anh có dính trấu hay ko thì điều đó có gì quan trọng đâu ,mà tui nhớ nhóm này ko chơi với các anh ,3 người các người tự lo đi
Nói rồi sandy nhìn Huy nguýt 1 cái rõ dài ,còn Vy lúc này vẫn còn chưa quay về ,Huy nhìn thấy cô như thế nên cũng vội lấy cuốn sách đang cầm trên tay gõ vào đầu cô 1 cái thạt mạnh
-Úi......Anh làm cái quái gì vậy ,,,,,,Vy bực mình quát lớn làm cho mọi người đều giật mình
quay lại nhìn ,cô bị ông thầy chiếu tường bị gọi đứng dậy
-Em có chuyện gì vậy Vy ,,,thầy nhỏ nhẹ hỏi cô (thầy chủ nhiệm là vô cùng sung sướng đây mà )
-Dạ ko ạ ,tại em bị con gián nó bò lên tay ạ
-Vậy thôi em ngồi xuống đi ,ko có gì là được rồi ,
Cô ngồi xuống nhưng cảm giác Minh Anh đang có vẻ biểu hiện hơi lạ cô bèn nói
-Ko có gián đâu mà cậu sợ ,chỉ vì tớ bị người thần kinh đánh cái đau quá mới la lên thôi ,nói như thế cho ông thầy cho qua ấy mà
-Cô nói ai là thần kinh đấy hả ...Huy từ đầu tới lui luôn chú ý tới nó và tất nhiên mọi lời của nó dù nhỏ nhưng cũng làm cho hắn nghe đủ
-Tui ko nói tên ai lên tiếng thì tự nhận ..cô ko thèm ngó hắn mà nhìn về phía trên mà buông lời
-Stop ,,,hết tiết ra sau tranh cãi,,,Tiến quay xuống định hỏi Huy cái gì đó thấy cuộc đấu cậu liền ngất ngang ,vì ko muốn nhóm mất điểm của khối
Nghe Tiến nói xong Huy im lặng nhưng vẫn còn đang nhìn cô ,còn cô thừa biết hắn đang nhìn mình nên ko thèm để ý tới
-Các em có tên sau đây thì lên mà nhận để ngày mai còn chuẩn bị cho tốt để phát biểu
1- Mã Hoàng Vy
2- sandy hoài An
3- Doan Yến Minh Anh
4-Chu Quốc Huy
5- Trần Ngọc Hải Yến
6-.....7.....8,,,,,9.......10...
-Vậy 10 em hãy về chuẩn bị tốt nha ,ngày mai khóa trông chờ vào sự tự tin của các em đấy
-Thầy thay bạn khác dùm em được ko thầy
Huy lên tiếng năn nỉ khi cậu bị dính trấu
-Ko được đó ko phải là ý kiến của 1 mình thầy đâu ,các em được chọn là những câu hỏi hay nhất cho khóa của lớp mình đấy ,em cố lên lớp khác cũng không thua kém gì đâu đấy ,,
Mặt cậu buồn xoa ngồi xuống ,còn Tiến và Quang thì đập tay nhau vì được thoát nạn
Còn bọn con gái nhóm họ thì vừa mừng vừa lo .vì ko phải cố gắng cho họ mà còn phải thể hiện tốt để cả lớp của mình được ghi điển
-Vy còn việc ghi danh tiết mục cho em thầy cũng đang ký rồi đấy ,phần tiết mục của lớp trông vào em đó
-Dạ em biết rồi ạ ,em sẽ cố gắng ,,,,giọng cô nhỏ xíu làm ông thầy phải lên tiếng
-Các em cho bạn Vy 1 tràng vỗ tay cổ động tin thần cho bạn ấy đi nào
Vừa dứt lời cả lớp lại vang lên 1 tràng pháo tay cổ vũ tin thần cho cô
Cô ngồi xuống với vẻ mặt buồn bả ,sandy từ lúc ông thầy gọi Vy thì cô vẫn luôn dõi theo bạn mình ,vì cô hiểu những gì Vy nghĩ ,,,cô lên tiếng
-JOLIN ,,,,cậu còn bộ mặt đó sao
Nói rồi cô thấy ,Vy nhìn mình cười như ko có gì ,chờ khi sandy quay lên cô lại chống tay lên bàn những ngón tay xoa xoa thái dương cô nghĩ về quá khứ ,nghĩ về nỗi nhớ nhung ,những hình ảnh của người ấy lại cứ bay quanh đầu cô
Huy ngồi kế bên mình cô như thế bàn lên tiếng hỏi
-Cô ko thích thì cứ từ chối làm gì phải chịu khổ như thế ,,đồ ngốc
-Ồn quá ,,,,nói rồi cô đứng lên bước ra ngoài theo sau ông thầy khi ông thầy hô ta cho kết thúc tiết sớm ,CÒN Huy thì đang bốc khối nghi ngút quanh mình ,vì cậu rất muốn xé cô ra thành trăm mảnh
-Jolin ...Vy ,,,đi đâu vậy ?
Minh Anh v2 sandy ,nhìn Vy bỏ đi mà ko nói gì nên cả 2 gọi cô ko ngờ lại cùng đồng thanh
-Mình qua phòng dụng cụ dợt thử bài ,hôm qua mình cũng ko kịp chơi lại ,nên mình định đi tới đó
-Vậy tụi mình đi cùng cậu
-ỪA ,,vậy thì đi